Chỉ cần tốc độ vượt tiết tấu của Thực Cốt Cương Phong, thì vẫn có khả năng ở trong gió lốc, tìm được một đường sinh cơ.
Giang Trần quan sát thoáng một phát, tuy Thực Cốt Cương Phong kia lợi hại, nhưng xa xa không tới cấp độ đáng sợ nhất. Nếu như từ hình thái đến luận, Thực Cốt Cương Phong này, trên thực tế vẫn thuộc về hình thái Sơ cấp.
Loại hình thái này, có thể uy hiếp được tu sĩ Thiên Vị, nhưng đối với rất nhiều Thiên Vị Cao giai thân pháp cao minh, thần thức cường hãn mà nói, lực sát thương cũng không phải quá lớn.
Như trong đám thiên tài trẻ tuổi kia, chính thức đạt tới Thiên Vị Cao giai, là có thể đếm được trên đầu ngón tay. Hơn nữa nhiều lắm là Thiên Vị thất trọng.
Cho nên, những thiên tài này, cho dù là thiên tài cấp cao nhất, ở trước Thực Cốt Cương Phong, cũng chưa chắc có thể thuận lợi thông qua.
Giang Trần cũng không vội thông qua, mà nghiêm túc quan sát một ít quy luật của Thực Cốt Cương Phong. Trên thực tế, Thực Cốt Cương Phong này, cũng không có quy luật đặc biệt. Nhưng mà, nếu cẩn thận quan sát, vẫn có thể nhìn ra một ít tâm đắc.
- Thực Cốt Cương Phong này, căn cứ địa hình cùng hình dạng mặt đất hình thành. Cho nên, muốn tránh những Thực Cốt Cương Phong kia, đầu tiên phải nghiên cứu địa hình nơi đây. Căn cứ địa hình, hiểu rõ tiết tấu của Thực Cốt Cương Phong...
Bất đồng những người khác, Giang Trần đối với Thực Cốt Cương Phong, là rất hiểu rõ.
Chăm chú quan sát một hồi, trong nội tâm Giang Trần đại khái đã có tính toán.
Thân hình nhoáng một cái, hạ quyết tâm:
- Đi thôi, cấp độ Thực Cốt Cương Phong này, nhất định không làm khó được ta!
Tâm thần khẽ động tầm đó, lại có một đạo Thực Cốt Cương Phong thổi tới, thân hình Giang Trần như điện, bắn về khu vực bên phải, khó khăn lắm né tránh Cương Phong.
Thân hình lại nhoáng một cái, đi tới bên trái.
Như thế một đường khiêu dược, một đường xuyên thẳng qua. Từng đạo Thực Cốt Cương Phong, từ nơi hẻo lánh khác nhau không ngừng tịch cuốn tới, nhưng luôn bị Giang Trần sớm dự đoán, sớm tránh thoát.
Có tâm đắc, Giang Trần ứng đối càng thêm tự nhiên. Ở trong Cương Phong, Giang Trần lộ ra tiêu sái tự nhiên, mặc kệ tiết tấu của Cương Phong biến hóa như thế nào, thủy chung không cách nào suy giảm tới hắn mảy may...
Bên ngoài Bình Sa Đảo, cao tầng của mười Đại Thánh Địa, đều tụ tập lại với nhau. Cho tới bây giờ, 60 thiên tài tham gia thí luyện, đại bộ phận đã bị loại.
Chỉ có không đến mười người, vẫn còn đang kiên trì.
Bên Vĩnh Hằng Thánh Địa, Ngũ đại công tử đã bị loại toàn bộ. Ngô Du cũng tốt, Cam Ninh cũng tốt, bọn hắn đã trở thành người bàng quang.
Bất quá, để cho Vĩnh Hằng Thánh Địa vui mừng chính là, Giang Trần vẫn còn ở bên trong.
Ít nhất, Giang Trần ở trong khâu so đấu này, đã tiến nhập Top 10.
- Đã có người tiến vào cấm đảo thứ chín, rốt cuộc là tên biến thái nào? Những người khác còn ở cấm đảo thứ bảy. Ân, đã có hai người tiến vào cấm đảo thứ tám rồi. Tên kia rõ ràng đã tiến vào cấm đảo thứ chín, nhìn về phía trên, giống như ở trong cấm đảo thứ chín, còn rất kiên quyết?
- Ta đoán nhất định là Vĩnh Hằng Thánh Địa Giang Trần!
- Ta đoán là Độc Phi Thạch Thanh Lộ!
- Vì cái gì không phải Lộc Minh Dã sư huynh?
- Mọi người đừng quên, Tư Đồng Thánh Nữ cùng Vũ Linh Thánh Nữ, đó cũng là thiên tài nhất đẳng a.
- Hừ, những thiên tài này, đều không cách nào so với Giang Trần. Nghe nói Giang Trần kia là Thần linh chuyển thế, người ta là thiên mệnh sở quy a.
- Dừng! Ngươi cứ đập mã thí tâng bốc của Vĩnh Hằng Thánh Địa a. Nghe nói Giang Trần kia không phải thổ dân của Vạn Uyên đảo chúng ta, là đến từ Nhân loại cương vực. Nhân loại cương vực là cái trình độ gì, mọi người còn không biết sao?
- Lão tử chẳng muốn tranh luận với ngươi, có gan chúng ta đánh cuộc?
- Đánh cuộc thì đánh cuộc, chả lẽ lão tử lại sợ ngươi?
Đệ tử trẻ tuổi, tương đối mà nói thì hơi thô lỗ, ngôn ngữ tầm đó, cũng rất trực tiếp. Nhìn ra được, trong nội tâm bọn hắn, đều có người ủng hộ riêng.
Nhưng mà, từ chỉnh thể đến xem, nhân sĩ trung lập vẫn chiếm đa số. Mà đại đa số nhân sĩ trung lập, thông qua lý trí suy đoán, không ít người cảm thấy, xông đến cửa thứ chín, hơn phân nửa là Giang Trần.
Bởi vì Giang Trần ở khâu thứ nhất biểu hiện quá mạnh mẽ, mà ở trước khi thiên tài thi đấu diễn ra, các loại nghe đồn về Giang Trần, cũng quá nhiều rồi.
Có thể nói, Giang Trần bộc phát hào quang, đã vượt xa phạm trù trẻ tuổi. Rất nhiều người lý trí đều cho rằng, đối với Giang Trần, đã không thể dùng thiên tài tuổi trẻ đến cân nhắc. Giang Trần này, dù so với cao tầng của các Thánh Địa, cũng đã không kém chút nào.
Tốc độ phát triển như vậy, đích thật là có thể nói biến thái.
Bên Vĩnh Hằng Thánh Địa kia, tuy Đại Thánh Chủ kiên định cho rằng nhất định là Giang Trần, bất quá, ở sâu trong nội tâm, nàng vẫn còn có chút lo lắng.
Vạn nhất thiên tài kia, không phải Giang Trần thì sao?
Cho nên, bây giờ Đại Thánh Chủ còn cực lực áp chế nội tâm kích động cùng vui sướng của mình, cố gắng giả bộ như lạnh nhạt tự nhiên. Bởi vì đắc ý quá sớm, vạn nhất đến lúc cuối không phải Giang Trần, vậy thì xấu hổ rồi.
Bất quá Tử Xa Mân lại không nghĩ như vậy, nội tâm của hắn căn bản không có dao động qua. Trong trẻ tuổi, tuyệt đối sẽ không có người xuất sắc hơn Giang Trần.
- Ngô Du, Cam Ninh, dùng các ngươi xem, người xâm nhập cửa thứ chín kia, sẽ là ai?
Tử Xa Mân cười ha hả hỏi.
Cam Ninh mày cũng không nhăn nói ngay:
- Là Giang Trần sư huynh.
Ngô Du cũng cười nói:
- Ngoại trừ Giang Trần sư huynh, tuyệt đối không có khả năng có người khác. Chúng ta cùng Giang Trần sư huynh tiếp xúc nhiều lần như vậy, đối với thủ đoạn cùng năng lượng của hắn, hiểu rõ hơn đại đa số người. Cũng biết rõ, trong trẻ tuổi, bất kể là ai, cũng đã không có tư cách đặt song song với Giang Trần sư huynh rồi. Giang Trần sư huynh ở trong trẻ tuổi, đã đứng ở đỉnh cao nhất. Những người khác phải ngưỡng mộ hắn, hơn nữa là cách rất xa ngưỡng mộ.
Tuy Thần công tử nghe những lời này, trong nội tâm có một cây gai, như là kim đâm, xanh mặt, biểu lộ đờ đẫn.
Hiển nhiên, hắn nghe Ngô Du khen Giang Trần như thế, cũng không cho là đúng.
Hiện tại Vệ Dung đã cùng Tuy Thần công tử lục đục, nghe Ngô Du nói, cũng cảm khái:
- Có thể làm cho Tư Đồng Thánh Nữ cùng Dao Quang Thánh Nữ đều tin phục, trong trẻ tuổi, cũng chỉ có Giang Trần sư huynh mà thôi.
Những lời này của Vệ Dung, rõ ràng vẫn còn có chút chê cười Tuy Thần công tử. Lúc trước Tuy Thần đến gần nhị vị Thánh Nữ, kết quả lại bị giam.
Mà Giang Trần đi đòi người, chẳng những cứu được người, còn thuận tiện chinh phục nhị vị Thánh Nữ kia.
Chênh lệch, là rõ ràng như vậy.
Thời điểm bọn hắn nghị luận nhao nhao, không biết có ai bỗng nhiên kích động kêu lên:
- Xem, xem, có người thông qua cửa thứ chín, tiến vào cửa thứ mười rồi!
Tin tức này, tuyên truyền giác ngộ, lập tức đưa tới tất cả mọi người chú ý, hiện trường thoáng cái sôi trào.
Bởi vì, cao tầng của mười Đại Thánh Địa xem ra, cửa thứ chín đã ít có khả năng thông qua. Cửa thứ chín tuyệt đối là cực hạn của bọn hắn.
Thế nhưng mà, giờ phút này, lại có người đột phá cửa thứ chín!