Thiên ma lão tổ liên tục đuổi theo nhiều ngày như vậy, lửa giận trong lòng cũng không có giảm đi chút nào, nhìn thấy Giang Trần dừng lại, Thiên ma lão tổ cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Giang Trần.
- Tiểu tử, ngươi không có trốn vào Đông Duyên đảo, thật sự khiến cho ta cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn. Hẳn ngươi muốn một trận tử chiến với lão tổ ta sao?
Thiên ma lão tổ cười lạnh nói.
Giang Trần thản nhiên nói:
- Thiên ma lão tổ, nếu như ta là ngươi hiện tại đã sớm tự vẫn mà chết. Một ma tộc đang yên đang ổn trong tay ngươi rơi xuống kết cục gì đây? Ngay cả ta cũng không nghĩ tới diệt ma tộc các ngươi lại dễ dàng như vậy.
Thiên ma lão tổ hừ lạnh một tiếng:
- Tiểu tử, ngươi đừng có đắc ý quá sớm. Chờ ta tiêu diệt ngươi, đến lúc đó cả Thần Uyên đại lục này lại nằm trong sự khống chế của ta. Muốn tạo ra huyết mạch ma tộc có gì khó? Ta hấp thu luyện hóa công lực mười mạch, thần thông mười mạch ma tộc đều nắm giữ. Thiên hạ này cuối cùng vẫn là thiên hạ của ta. Những người khác, cho dù ngươi có giết sạch thì sao chứ? Ngươi không bằng ta. Đó chính là Thần Uyên đại lục này không bằng ta.
Giang Trần lạnh lùng nói:
- Như vậy xem ra, ngươi đối với đồng bạn Thiên ma nhất mạch cũng không quá coi trọng tới đâu a.
Thiên ma lão tổ lúc này trongn lòng nhỏ máu không thôi, thế nhưng hắn cũng phải giả bộ điềm nhiên không có việc gì. Hắn nhún nhún vai, nói:
- Bọn họ có thể bị ngươi giết, đã chứng minh bọn họ còn chưa đủ hữu dụng. Nếu như quả thực hữu dụng, sao lại bị ngươi giết cơ chứ?
Giang Trần bị lý luận vô sỉ của đối phương đánh bại, hắn cười nhạt một tiếng:
- Nếu đã như vậy, ta sẽ lĩnh giáo một chút thực lực của Thiên ma lão tổ nhà ngươi.
- Ha ha, tiểu tử, nếu như nhìn không nhầm mà nói, thực lực của ngươi ngay cả Thần đạo lục trọng cũng không phải, dùng một chút tu vi không đặt lên mặt bàn của ngươi, cho rằng bằng vào một chút bảo vật là có thể đối đầu với lão tổ ta sao? Xem ra ngươi đối với thực lực chân chính của Thiên ma nhất mạch vẫn thiếu sự nhận thức a.
Giang Trần thản nhiên nói:
- Lý giải của ta về Thiên ma nhất mạch ít nhất so với lý giải của ngươi về ta còn nhiều hơn. Cái gọi là Thiên ma bí pháp của ngươi ta đã sớm hiểu rõ. Nhưng mà thần thông của ta ngươi chưa hẳn đã biết được. Thiên ma lão tổ, ngươi không cảm thấy ngươi ở phương diện này đã rơi vào hạ phong rồi sao?
- Cho dù thần thông của ngươi mạnh mẽ tới cỡ nào bất quá cũng chỉ là tu sĩ thổ dân trong Thần uyên đại lục. Những đại tu sĩ thượng cổ đều là bại tướng dưới tay ta. Ngươi so với Lưu ly thần tôn thì thế nào chứ?
Thiên ma lão tổ hừ lạnh nói.
- Rốt cuộc như thế nào, ngươi thử một chút chẳng phải sẽ biết hay sao?
Trong khi Giang Trần nói chuyện, Chúng Sinh bảo giám đột nhiên xuất hiện. Diệt thế bảo quang không chút dấu hiệu hung hăng vọt về phía Thiên ma lão tổ.
Nếu như đánh lén, Diệt thế bảo quang đánh trúng thiên ma lão tổ cũng đủ để khiến cho Thiên ma lão tổ ăn thiệt thòi. Đương nhiên Thiên ma lão tổ đã sớm tiến vào trạng thái đề phòng, tự nhiên sẽ không để cho Giang Trần đắc thủ.
Hắn cười lạnh một tiếng, thân thể nhoáng lên, tránh đi diệt thế bảo quang này.
Trên thực tế trong lòng Thiên ma lão tổ lại khiếp sợ không thôi, uy năng của Diệt thế bảo quang này ngay cả Thiên ma lão tổ hắn cũng không dám dùng bản thể đón đỡ a.
Điểm này so với lúc hắn và Kim KHiếu lão tổ, Huyết Bồ lão tổ kia giao thủ, tình huống hoàn toàn khác.
Khi đối phó với Kim Khiếu lão tổ, bất luận chiêu số gì hắn cũng dám dùng tay không đi đốn.
Nhưng mà Diệt thế bảo quang này, không có chút khoa trương nào khi nói, có uy lực lấy tính mạng hắn.
- Tiểu tử này quả nhiên có chút quỷ dị.
Thiên ma lão tổ thầm mắng một tiếng, Thiên ma pháp thân biến hóa, bắt đầu chuẩn bị Thiên ma công.
Thần thông của Thiên ma lão tổ thiên biến vạn hóa, các loại công kích tầng tầng lớp lớp.
Nhưng mà thiên biến vạn hóa cuối cùng vẫn chỉ diễn biến trong Thiên ma công. Lúc này Thiên ma lão tổ thét dài một tiếng, tiếng thét dài kia giống như bài sơn hải đảo, như cánh cửa địa ngục mở ra, vô số ác quỷ bắt đầu kêu gào.
Đây chính là thần thông Thiên ma khiếu, chớ xem thường thần thông này, có thể tập trung hư không, có thể áp súc không gian, có thể công kích thân thể, có thể uy hiếp thần hồn.
Tu sĩ tu vi hơi yếu một chút, bị tiếng thét dài này làm cho chấn động, chỉ sợ thần hồn lập tức bị nghiền nát tại chỗ, căn bản không có một chút lực chống cự nào.
Cảnh giới thần thức của Giang Trần không kém hơn Thiên ma lão tổ này là bao. Đối mặt với Thiên ma khiếu, Giang Trần vẻ mặt như thường, miệng cũng huýt một tiếng.
Đây cũng là thần thông của long tộc, Long ngâm.
Thần thông long ngâm kỳ thực cũng không có kém hơn thần thông Thiên ma khiếu. Tiếng long ngâm càng có cấp độ cao hơn. Giống như sóng sau lớn hơn sóng trước, sóng sau áp đảo sóng trước vậy.
Không thể không nói, hai người ở phương diện này so đấu lực lượng ngang nhau, không phân ra cao thấp.
Giang Trần không có ý định liều mạng với Thiên ma lão tổ, Vô cấu bảo y được thúc dục, đột nhiên biến mất không còn tung tích trong hư không.
Sau một khắc, tứ đại chân linh xuất hiện trong hư không, bố trí trận thế, bắt đầu chiến đấu với Thiên ma lão tổ.
Tứ đại chân linh liên thủ, sức chiến đấu thoáng cái có thể đấu ngang với Thiên ma lão tổ.
Rốt cuộc đều là thần đạo trung giai, hơn nữa huyết mạch chân linh cường hãn, cùng với huyền ảo chư thiên khi tứ đại thần thú liên thủ, làm cho sức chiến đấu khi tứ đại thần thú liên thủ trở nên vô cùng cường hãn.
Tình cảnh này khiến cho Thiên ma lão tổ cũng kinh ngạc không thôi.
Tu vi của bốn đầu chân linh này Thiên ma lão tổ cũng nhìn ra được. Theo lý thuyết mà nói tu vi bốn đầu chân linh này chênh lệch với hắn rất nhiều, bốn đầu liên thủ cũng không đủ nhét kẽ răng hắ.
Nhưng mà bốn đầu chân linh này liên thủ, hết lần này tới lần khác lại có thể địch lại hắn, đánh tới mức khó phân thắng bại.
Điều khiến cho Thiên ma lão tổ lo lắng nhất chính là, Giang Trần tiểu tử kia không ngờ lại biến mất không thấy gì nữa. Cho dù thần thức hắn tiến hành tra xét thế nào, không ngờ lại giống như đá chìm đáy biển, triệt để biến mất trong hư không.
Trong truyền thuyết, Giang Trần này có pháp bảo có thể ẩn nấp, xem ra quả nhiên không giả.
Chuyện này cũng khiến cho Thiên ma lão tổ thoáng cái cũng có chút bận tâm. Tứ đại chân linh này liên thủ, Thiên ma lão tổ tự biết mình cũng không có cách nào áp chế đối phương. Về phần đánh tan bọn chúng, càng không cần phải nói tới.
Tự nhiên hắn còn có tuyệt chiêu ẩn dấu, thế nhưng mà một khi thi triển ra, tứ đại chân linh này cũng có thể thiêu đốt huyết mạch chiến đấu, cũng có thể thi triển tuyệt chiêu.
Như vậy chỉ là cách thức mạng đổi mạng mà thôi. Vạn nhất làm như vậy, Giang Trần ở bên ngoài lại làm mưa làm gió, Thiên ma lão tổ hắn quả thực rất có thể sẽ bị ám toán.
Cho nên tuy rằng Thiên ma lão tổ lo lắng, lại đánh vô cùng cẩn thận, cũng không có liều lĩnh, mà lựa chọn vừa đánh vừa quan sát.
Có mấy lần hắn thậm chí còn không thể hận nhảy ra khỏi vòng chiến, nhưng mà tứ đại thần thú này cứ quấn chặt lấy không dứt, căn bản không cho hắn cơ hội rời khỏi.
Cứ như vậy liên tục giao thủ, qua ba năm ngày, bảy tám ngày, nửa tháng qua đi.
Cuộc chiến vẫn như trước, vô cùng nặng nề, nhưng thủy chung không có cách nào phân ra thắng bại.
Thiên ma lão tổ hiện tại đã nôn nóng không chịu nổi. Hắn có một loại dự cảm, Giang Trần nhất định đang có chủ ý xấu xa nào đó, chờ ám toán hắn.
Hắn cố tình rời khỏi, thế nhưng mà mấy đầu chân linh này lại quấn chặt không bỏ, làm cho hắn không có cách nào nhẹ nhõm thoát khỏi vòng chiến. Trừ phi hắn cam lòng liều mạng tổn thương một chút, mới có hy vọng thoát khỏi...
Giang Trần giờ phút này đã tới một nơi yên tĩnh trong Chân vũ thánh địa, trùng kích Thần đạo lục trọng. Hơn nữa đã tới biên giới đột phá.
Không thể nghi ngờ, lúc hắn chiến đấu đã cảm ứng được dấu hiệu mình đột phá, cho nên hắn mới triệu hồi ra tứ đại thần thú chân linh, để cho bọn họ kiềm chân Thiên ma lão tổ. Mà hắn thì rời khỏi vòng chiến, toàn lực đột phá Thần đạo lục trọng.
Trời xanh không phụ lòng người, sau bảy ngày rốt cuộc Giang Trần cũng thuận lợi đột phá thần đạo lục trọng.
Lần đột phá này, mặc dù không có khiến cho thực lực Giang Trần tăng lên trên phạm vi lớn. Nhưng mà thực lực tăng lên vẫn tương đối rõ ràng.