Chương 2743: Gặp lại

Độc Tôn Tam Giới

Lê Thiên 03-07-2023 16:51:34

Nàng khuyên bảo bản thân mình, không thể hành động thiếu suy nghĩ. Nếu như gia tộc có người âm thầm giam sát nàng. Lúc này nếu như tâm tình nàng vội vàng, đi ra ngoài nhìn mà nói. Ngược lại sẽ khiến cho những người kia sinh nghi. Hoàng Nhi dù sao cũng là người thông tuệ. Sau khi suy nghĩ cẩn thận điểm này, trong lòng của nàng chậm rãi ổn định lại. Vốn tâm tình của nàng tựa như con thuyền cô độc trong biển rộng, bất lực, phiêu linh, nhấp nhô tuyệt vọng. Nhưng mà trong nháy mắt này, giống như có một ánh mặt trời vô tận chiếu vào trong trái tim tối đen của nàng. Làm cho thể xác và tinh thần nàng đều cảm nhận được sự ôn hòa vô cùng. Trần Ca tới. Người mà nàng ngày nhớ đêm mong rốt cuộc cũng đã tới. Nàng luôn tin chắc rằng ái nàng của nàng nhất định một ngày nào đó sẽ tới Vạn Uyên đảo, tới tìm nàng. Mà ngày hôm nay rốt cuộc nàng cũng đợi được. Tuy rằng không phải ở Vĩnh Hằng thần quốc, nhưng mà có khác gì nhau đâu? - Trần ca vì tìm được ta, nhất định đã trải qua rất nhiều khổ cực. Nói như vậy Giang Hoàng bị đuổi giết ở Đông Duyên đảo nhất định là chàng. - Trần Ca nhất định cũng thăm dò được thịnh hội Lam Yên đảo vực này, cũng thăm dò được người thập đại thần quốc sẽ tham gia. Nhất định cũng đoán được ta sẽ tới. Đây nhất định là tâm hữu linh tê. Chàng để lại cái tên Giang Hoàng, nhất định là nhắc nhở ta thứ gì đó. Mà bây giờ chàng lại cố ý cao giọng ca ngợi tiếng đàn của ta, lại tự giới thiệu là Thiệu uyên. Đích thị đã sớm biết rõ là ta. Chàng khổ cực tới tận đây, trà trộn vào Yến gia, nhất định là muốn gặp ta, nói cho ta biết chàng đã tới, để cho ta có thể an tâm. Nghĩ tới đây, Hoàng Nhi cảm giác lòng mình như bị hòa tan. - Trần ca... Hoàng Nhi có thể tưởng tượng được Giang Trần vì tìm nàng, vì tới gần nàng nhất định đã phải trả giá rất nhiều. Nghĩ tới đây Hoàng Nhi cảm động, lại đau lòng. Một người trẻ tuổi trong cương vực nhân loại đi vào Vạn Uyên đảo. Trong hành trình này nhất định đã trải qua vô số gian khổ. Tới Vạn Uyên đảo, lại gặp Đa Văn thần quốc liên hợp tủy sát. Dưới tình huống gian nan như vậy còn ý đồ tiếp cận người Yến gia. Khổ cực, nguy hiểm trong đó Hoàng Nhi hiểu, rất hiểu. Giờ phút này thậm chí Hoàng Nhi còn muốn đi tới chỗ Giang Trần, ôm Giang Trần, cùng nói về nỗi nhớ nhung của nàng. Thế nhưng mà lý trí lại nói cho nàng biết, càng là lúc này càng lên tỉnh táo. Nếu như tùy tiện làm việc, tộc lão của gia tộc chỉ cần một giây là có thể đánh nát đôi uyên ương, làm cho mộng tưởng ở bên nhau của bọn họ triệt để thất bại. Mà bên kia, Giang Trần bị Yến Thanh Tang lôi đi, lại bị Yến Thanh Tang cuốn lấy, luôn miệng nói muốn lĩnh giáo tri thức Cổ Ngọc. Giờ phút này tâm tư của Giang Trần đều đặt ở trên người Hoàng Nhi. Nhưng hắn cũng không có mất đi lý trí, mà chăm chú đối phó. Một mặt suy nghĩ, nên thế nào mới có thể gặp được Hoàng Nhi. Giang Trần cũng mơ hồ cảm giác được khu vực nơi Hoàng Nhi ở dường như có một đạo lực lượng, âm thầm giám thị. Dưới loại tình huống này làm cho Giang Trần âm thầm ngưng trọng. Xem ra tình cảnh của Hoàng Nhi ở gia tộc quả nhiên rất là gian nan. Cho dù ở trong gia tộc thì thời thời khắc khắc cũng bị trông coi. Dưới tình huống hiện tại, muốn đối mặt trao đổi với Hoàng Nhi, quả thực không có bất kỳ khả năng nào. Nhưng mà Giang Trần cũng biết, tiếng rống của mình vừa rồi nhất định Hoàng Nhi đã biết rõ mình tới. Chỉ cần Hoàng Nhi biết rõ, như vậy mục tiêu lần này tới đây của hắn cũng đã thực hiện được. Không thể không nói, Yến Thanh Tang này vô cùng hiếu học. Cũng là người rất chấp nhất. Giang Trần bị hắn kéo vào trong phòng, trọn vẹn thảo luậ nba ngày ba đêm, mãi tới khi Giang Trần đưa ra yêu cầu nghỉ ngơi, Yến Thanh Tang này mới lưu luyến dừng lại. Ba ngày ba đêm này, dù là dùng rượu và thức ăn, Yến Thanh Tang đều gọi người đưa tới. Thịnh hội cổ ngọc kia còn vài ngày nữa là bắt đầu. Giang Trần đưa ra ý định cáo từ, về khách điếm trước. Nhưng mà Yến Thanh Tang lại không thuận theo. Nhưng mà Yến Thanh Tang dường như cũng cảm thấy mình có chút quá phận, cho nên cũng không có tiếp tục cuốn quýt lấy Giang Trần, liên tục thỉnh giáo, mà vô cùng có quy luật, ban ngày thỉnh giáo, đêm nghỉ ngơi. - Thiệu Uyên huynh đệ. Ba ngày sau chính là thịnh hội cổ ngọc. Gia tộc đêm nay có gia yến. Ta mang ngươi cùng tham gia. Trong lúc đó ngươi cũng nên giảng một ít tri thức cổ ngọc cho mọi người cùng biết. Cũng làm cho bọn họ biết rõ, bằng hữu mà Thanh Tang ta mời cũng không phải là người thích ăn uống miễn phí. Gia yến? Giang Trần nghe xong lời này, trong lòng khẽ động, lập tức gật đầu: - Được rồi, chỉ là gia yến của gia tộc các ngươi, một người ngoài như ta thích hợp tham dự hay sao? - Có gì mà không thích hợp chứ? Ngươi là huynh đệ của Thanh Tang ta, vậy đủ thích hợp rồi. Yến Thanh Tang trải qua mấy ngày luận bàn, đối với học thức của Giang Trần vô cùng bội phục. Trước đó hắn còn bán tín bán nghi, thế nhưng sau khi lãnh giáo học thức uyên bác của Giang Trần. Yến Thanh Tang triệt để bội phục. Dù sao mấy ngày nay trong lúc hữu ý, vô tình Giang Trần dùng rất nhiều lời nói có tính tẩy não, trong lúc vô tri vô giác chinh phục Yến Thanh Tang. Làm cho Yến Thanh Tang đối với học thức của hắn bội phục tới mức quỳ rạp đầu xuống đất. Đây chính là hiệu quả mà Giang Trần muốn có. Cái gọi là Gia yến kỳ thực là những người Yến gia lần này tới Lam Yên đảo vực này tụ tập lại một chỗ liên hoan mà thôi. Đương nhiên loại gia yến này nhất định là cũng có chuyện muốn nói. Không thể nghi ngờ, lần gia yến này nhất định là muốn nói tới chuyện thịnh hội cổ ngọc. Yến Thanh Tang mang theo Giang Trần xuất hiện ở bữa tiệc, Yến Kim Nam lần nữa gây khó dễ: - Yến Thanh Tang, ngươi có ý gì? Gia yến ngươi mang người ngoài. Ngươi quả thực không coi hắn là người ngoài a. - Cái gì mà người ngoài? Hắn là huynh đệ của Yến Thanh Tang ta. Không tính là người ngoài. Yến Thanh Tang hùng hồn nói: - Yến Kim Nam, ngươi đừng có hô to gọi nhỏ trước mặt ta. Trước đó ở Ngọc lâu ta gọi ngươi một tiếng Kim Nam ca là cho ngươi mặt mũi. Hiện tại ta xem thường ngươi, ngươi cũng đừng có cho rằng mình có tư cách om sòm trước mặt ta. Hai người này triệt để lật mặt với nhau. Giang Trần là người ngoài, cũng không tiện lẫn vào. Hắn chỉ đứng ở bên cạnh Yến Thanh Tang, vẻ mặt lạnh nhạt, không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng không có bị khí thế của Yến Kim Nam chấn nhiếp. Lúc này ngoài cửa cuối cùng cũng có một đạo thân ảnh xinh đẹp đi tới. Giang Trần liếc mắt nhìn lại, trong lòng thiếu chút nữa nhảy dựng. Hoàng Nhi. Đúng là Hoàng Nhi mà hắn ngày nhớ đêm mong, trong lúc lơ đãng lại hiện lên trước mắt hắn. Hoàng Nhi vừa mới xuất hiện, Yến Kim Nam lạnh lùng nhìn nàng rồi cười lạnh: - Yến Thanh Tang, nhất mạch các ngươi quả thực cùng một loại a. Vị đại tiểu thư này năm đó trực tiếp phản bội, chạy trốn khỏi gia tộc. Yến Thanh Tang ngươi hôm nay lại đem ngoại nhân tới gia yến. Có phải ngươi muốn nói cho ta biết...