Chương 1313: Thăng cấp cảnh giới 1

Độc Tôn Tam Giới

Lê Thiên 03-07-2023 16:51:49

Đường đường là Đan Vương bát cấp, cả giới đan dược của Lưu Ly vương thành có thể đứng vào trong top năm mươi. Lữ Phong Đan Vương lại nguyện ý làm học đồ miễn phí cho người ta. Phải biết rằng, Đan Vương bát cấp tuyệt đối là nhân vật hô phong hoán vũ trong Lưu Ly vương thành a. Loại người này coi như là thế gia cửu cấp cũng chưa chắc mời được. Chỉ có thế lực đại phiệt mới có tư cách để Đan Vương bát cấp đầu nhập vào. Hơn nữa sau khi đầu nhập vào, quan hệ hợp tác là nhiều. Dưới tình huống bình thường, thế lực đại phiệt cũng không sai sử giống như thuộc hạ. Không dám vênh mặt, hất hàm sai khiến Đan Vương bát cấp. Đan Vương bát cấp tuyệt đối là cự đầu giới đan dược, có địa vị và vinh quang cực cao. Mà Lữ Phong Đan Vương lại là tồn tại nổi bật trong đám Đan Vương bát cấp. - Sư tôn, lão Lữ ta ở phố Thần Nông cũng có một cửa hàng, khu vực không có tốt bằng ở nơi này, nhưng sinh ý cũng vô cùng tốt. Chỉ cần sư tôn gật đầu, cửa hàng kia về sau sẽ do sư tôn tiếp quản. Coi như là lễ vật bái sư của người làm đồ đệ như ta. Lão đầu này vì bái sư cũng không từ giá nào. Ngay cả Cơ Tam công tử nghe vậy cũng tặc lưỡi không thôi. Hắn biết rõ cửa hàng của Lữ Phogn Đan Vương này có sinh ý cực kỳ không tồi. Ở trong Lưu Ly vương thành mặc dù không tính là đỉnh cấp nhất lưu, thế nhưng cũng ở vào khoảng nhất lưu và nhị lưu, là cửa hàng lớn. Không phải thực lực của hắn không đủ sức cạnh tranh nhất lưu. Mà là tính cách của Lữ Phong Đan Vương cuồng dã không câu nệ, rất ít khu phục người. Cũng không có đầu nhập và thế lực lớn nào. Không dựa vào núi lớn, chỉ dựa vào bổn sự của mình, muốn vượt lên cấp độ cao nhất ở Lưu Ly vương thành mà nói, quả thực độ khó vô cùng lớn. Đây cũng là nguyên nhân tuy rằng danh khí của Lữ Phong Đan Vương lướn, thế nhưng lại không thể gia nhập hàng ngũ cao cấp nhất. Kỳ thực Bàn Long đại phiệt đã từng mời chào qua Lữ Phong Đan Vương, nhưng lại bị Lữ Phong Đan Vương cự tuyệt. - Chân Đan Vương, theo lý thuyết việc này Cơ mỗ không nên vượt mặt. Nhưng mà Lưu Ly vương thành này, người có thể làm cho Lữ Phong Đan Vương cam tâm tình nguyện bái phục, đây là lần đầu tiên Cơ mỗ nhìn thấy. Theo Cơ mỗ thấy, Lữ Phong Đan Vương thành ý mười phần. Việc này không cần phải lo lắng nhiều. Đương nhiên đây là Cơ mỗ đứng ở góc độ bằng hữu góp ý. Thu hay không thu Lữ Phong Đan Vương làm đồ đệ, phải nhìn vào quyết định của bản thân ngươi. Cơ Tam công tử lần nữa mở miệng cầu tình cho Lữ Phong Đan Vương. Hiện tại Cơ Tam công tử đã coi như Giang Trần nằm trong trận doanh của Bàn Long đại phiệt. Lữ Phong Đan Vương muốn bái sư, vậy sau này cũng coi như là ở trận doanh của Bàn Long đại phiệt. Chuyện này đối với Bàn Long đại phiệt mà nói, tự nhiên không phải là chuyện xấu. Giang Trần than nhẹ một tiếng, Lữ Phong Đan Vương như vậy, hắn cũng biết không đáp ứng sợ rằng cũng không xong. Cũng không phải Giang Trần cảm thấy mình không có tư cách thu hắn làm đồ đệ. Mà Giang Trần do dự, quan tâm tới vấn đề trung thành, tin cậy nhất. Nếu như Lữ Phong này thực sự đáng tin cậy, như vậy thu hắn làm đồ đệ thì có sao? Thái Uyên các mới thành lập, có cường giả gia nhập đương nhiên là chuyện tốt. Trong đầu suy nghĩ miên man, Giang Trần khẽ gật đầu nói: - Lữ Phong Đan Vương, chuyện thu đồ đệ quả thực có chút hoang đường. Nhưng mà ngươi đã có thành ý như vậy, vậy thì coi như là đệ tử ký danh tước. Chúng ta quan sát lẫn nhau một chút. Nếu như thời gian lâu, ngươi muốn đổi ý cứ việc mở miệng. Nếu như ta cảm thấy không thích hợp, vậy thì chúng ta cũng nên cân nhắc lại việc này. Ngươi cảm thấy thế nào? Giang Trần cũng không nói tất cả ra, mà nói từng từ từng câu, coi như về sau vạn nhất song phương không hợp, cũng còn có đường lui. Lữ Phong Đan Vương nghe vậy đại hỉ, nói: - Tốt, quyết định như vậy đi. Ta tuyệt đối không đổi ý. Lão Lữ ta nhìn người vô cùng chuẩn. Ta cảm thấy được, ngươi nhất định có tư cách làm sư phụ ta. Ít nhất trong lĩnh vực Quỷ đan lưu, ngươi muốn làm sư phụ của lão Lữ ta vẫn thừa sức. Giang Trần cũng cười khổ, kỳ thực hắn biết, Lữ Phong Đan Vương này bái hắn làm sư phụ, hơn phân nửa là hướng về sư tôn thần bí kia của hắn. Nói là bái hắn làm sư phụ, còn không bằng là bái sư tổ a. Chỉ là vị sư tôn thần bí kia căn bản chỉ là Giang Trần tùy tiện bịa đặt. Nếu như Lữ Phong Đan Vương biết người đó căn bản không tồn tại, khong biết có còn kiên định bái sư như vậy nữa không. Chỉ là chuyện này tự nhiên Giang Trần sẽ không nói ra. - Tam công tử, ngươi làm người chứng kiến. Sư tôn đã đồng ý, ngươi nên giám sát người, không được để cho người đổi ý a. Lữ Phong Đan Vương còn có chút lo lắng, định dụ dỗ Cơ Tam công tử. Cơ Tam công tử cười nói: - Yên tâm, chỉ cần ngươi không sinh dị tâm. Chân Đan Vương là người phúc hậu, thời gian trôi qua, nhất định sẽ bị thành ý của ngươi làm cho cảm động. Lữ Phong Đan Vương cười đắc ý: - Lão Lữ không phải là loại người đó. Đời này lão Lữ ta chỉ là tín đồ trung tâm với Quỷ đan lưu, tuyệt đối sẽ không thay đổi. Đao gác ở trên cổ ta, ta cũng không thay đổi. Nói xong hắn quay người về phía Giang Trần bái: - Sư tôn ở trên, xin nhận ba lạy của lão Lữ ta. Giang Trần vội nói: - Lữ Phong Đan Vương... - Đừng, sư tôn. Người đừng gọi như vậy. Về sau người gọi là lão Lữ cũng được. GỌi Đan Vương là muốn giết lão Lữ ta a. Trước mặt sư tôn, ta cũng không dám tự xưng Đan Vương. - Ách... Giang Trần im lặng. Nghi thức bái sư hoang đường dưới sự chứng kiến của Cơ Tam công tử rốt cuộc cũng hoàn thành. Lữ Phong Đan Vương cao hứng bừng bừng, mặt dày mày dạn đứng lên trước: - Sư tôn, ngài có phân phó gì cho lão Lữ làm không? Đúng rồi, tiểu tử Vương Đằng kia hôm nay chịu thiệt thòi lớn, về sau nhất định sẽ tới nháo sự. Sư tôn nhất định phải đề phòng một chút mới được. Đã bái sư, lão đầu này cũng vô cùng giác ngộ, lập tức đứng ở góc độ của Giang Trần, thay Giang Trần tính toán. Cơ Tam công tử cũng gật đầu nói: - Lữ Phong Đan Vương, ngươi đã bái Chân Đan Vương làm sư phụ. Quả thực nên phân ưu thay hắn. Nhất là bên Vương Đằng, lần này như vậy nhất định hắn ta sẽ tới báo thù. - Hắn dám. Lữ Phong Đan Vương hùng hổ, hùng hồn nói: - Chuyện trước đó ta mặc kệ, về sau chuyện của sư tôn chính là chuyện của lão Lữ ta. Hắn dám khiêu chiến với sư tôn, ta sẽ khiến cho hắn sống không yên ổn. Thực lực võ đạo của Lữ Phong Đan Vương ở Lưu Ly vương thành không tính là đỉnh cấp. Thế nhưng dầu gì cũng là cường giả Hoàng cảnh. So với đệ tử trẻ tuổi như Vương Đằng mà nói tự nhiên mạnh hơn không ít. Chỉ là nếu nói Lữ Phong Đan Vương có thể đánh Vương Đằng, vậy chẳng khác nào là khoa trương. Những thân vệ bên người Vương Đằng, cũng không phải là người ăn chay.