Chương 1927 : Tru quần hùng dị vực.

Thế Giới Hoàn Mỹ

Thần Đông 28-11-2022 18:33:16

Cơn bão táp này đã vượt qua mọi tưởng tượng của các tộc, hai ngày tới nay, toàn bộ Bất hủ giả của dòng dõi Xích vương đều xuất hiện, ngay cả thân tử của Xích vương cũng xuất quan, đó cũng là một chuẩn Vương Bất hủ, tất cả không ngừng truy bắt những người hiềm nghi của các tộc. Phàm là những cường giả nổi danh của các tộc không thể nói rõ trong hai ngày vừa rồi đã đi nơi nào thì đều trở thành nghi can. Những người này đều mù mờ không hiểu, đương nhiên Đế tộc sẽ không thể bị sỉ nhục được, có cường giả tuyệt đỉnh xuất thế tới hỏi chuyện này, bắt dòng dõi Xích vương cho một lời giải thích. Nhưng, thái độ của dòng dõi Xích vương cứng rắn tới quá đáng, không tiêc khai chiến! Việc này đã khiến cho các tộc ý thức được tính nghiêm trọng của việc này nên dồn dập phái sứ giải tới trọng địa của Thời Gian thú, đi hỏi thăm tới tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Tộc này phát động tộc chiến, không tiếc tiêu hao tộc vận mấy chục thậm chí mấy trăm vạn năm! Điều này có ý nghĩa gì? Rất nhiều người không rét mà run, đều sợ hãi! Thạch Hạo đã thâm nhập vào Tội châu được hai ngày, những nơi đi qua thì đều giật mình, một châu này đã bị vật chất hắc ám ăn mòn, hơn nữa qua hơn một vạn năm thì bọn họ đã có 'lịch sử' của riêng mình. Bọn họ đã trung thành với dị vực, khí sát phạt ác liệt không gì sánh được và đã hợp nhất thành một quân đoàn, nếu như có một ngày dị vực phát động quy mô lớn đi chinh phạt cửu Thiên thập Địa, vậy bọn họ chắc chắn sẽ là người tích cực dẫn đầu! "Thật là ác độc!" Hai mắt của Thạch Hạo mang theo hàn khí. Tội châu coi như xong, những người bị gọi là hậu duệ chảy xuôi Tội huyết, hậu đại của bảy Vương Biên hoang chiếm đa số, tất cả đều chết cả, đều bị giết sạch sành sanh. Dùng vật chất hắc ám để ăn mòn, tuy rằng thân thể bọn họ vẫn vậy, vẫn còn sống thế nhưng vẫn là bọn họ ư? Cũng không biết là người phương nào rồi! Tội châu còn rộng lớn hơn cả tám vực ở hạ giới, nhiều sinh linh như thế nhưng không một ai có thể may mắn thoát khỏi, tất cả đuề rơi vào một kết cục vô cùng thê thảm. "Nếu như có một ngày như thế, ta ắt phải tru diệt toàn bộ bọn ngươi!" Thạch Hạo xin thề rồi nhìn về phía tổ địa của một ít Vương Bất hủ. Tội châu cũng không có Hỏa Linh Nhi, Thạch Hạo qua lại nơi này nên đã biết được rất nhiều tin tức, hiểu rõ nàng đã đi đâu. "Ngộ Đạo sơn, cũng đúng dịp đó chứ!" Thạch Hạo nở nụ cười lạnh lẽo. Năm đó hắn cũng từng đi qua nơi đó, có một gốc Ngộ Đạo tiên trà, cứ cách một khoảng thời gian sẽ mọc đầy đủ lá cây và có thể giúp người khác ngộ đạo, hấp dẫn vô số anh kiệt tới đyâ. Lần này không hề bình thường chút nào, thời loạn lạc muốn mở ra và dị vực cũng đang tích trữ lực lượng, bất cứ lúc nào cũng sẽ xuất chinh! Một đám sinh linh mạnh mẽ và cấp tiến, nhiệt huyết dâng trào tề tụ tại Ngộ Đạo sơn. Những tu sĩ này từ Bất hủ cho tới Độn Nhất, cấp độ nào cũng có cả. Bởi vì, khi lá trà tiên của Ngộ Đạo sơn hoàn thiện thì bọn họ sẽ tụ hội và uống tiên trà đàm luận đại sự, chuẩn bị cho việc xuất chinh họp lý nhất cho ngày sau. "Lần này, chúng ta nhất định phải đánh vào Tiên vực!" "Náo loạn hắc ám sắp bắt đầu rồi, gì mà Tiên vương chứ, cuối cùng đều sẽ bị tính sổ cả, một tên cung không còn!" "Chư vị kính xin bình tĩnh, trước khi giết thẳng vào Tiên vực thì cần phải phá tan cửu Thiên thập Địa đã!" Một đám sinh linh đều là cường giả đnag bàn luận. Thạch Hạo đã tới và ngóng nhìn hình thể của ngọn núi, trong mắt lưu chuyển hào quang. Hắn cảm nhận được luồng khí tức kia, chính là một gốc cổ thụ đang tỏa ra ý vị đại đạo đang ở bên trên ngọn núi kia. Ngộ Đạo trà thụ, ở thời kỳ sớm nhất thì có thể xếp vào ba vị trí đầu của tổ căn, là một trong những tiên dược nổi danh nhất, dù cho Vương Bất hủ uống nước trà này thì cũng có chút cảm ngộ, giá trị của nó không cách nào so sánh được. (*): Rễ tổ Đáng tiếc nó đã gặp vấn đề, phần tổ căn này đã bị người phân tách và chia thành hai phần trồng vào trong hai thế giới khác nhau, thành ra dược hiệu đã yếu đi. Dị vực có một cây, chính là ở bên trên Ngộ Đạo sơn! Ngày xưa mặc dù Thạch Hạo là tù nhân thế nhưng cũng từng đại chiến ở đây và đoạt được không ít lá Ngộ Đạo trà, hôm nay xem như là thăm lại chốn cũ và chủ động lên núi. Cổ thụ Tiên trà sau khi bị phân tách thì sinh linh từ Bất hủ trở nên rất ít khi lui tới, đều là những tu sĩ thuộc lĩnh vực Nhân đạo tới tranh cướp cơ duyên mà thôi. Thế nhưng hôm nay lại khác biệt, trên núi có một ít Bất hủ giả hơn nữa đều là hạng người có tiếng tăm lừng lẫy. Bên trong không chỉ có vừa mới lên cấp Bất hủ, hiệu lệnh một phương, mà ngay cả kỳ tài tuyệt thế, cường giả lâu năm tọa trấn một vực cũng có mặt, sương mù hỗn độn lan tỏa cực kỳ nồng đậm. Tựa như là đoạt lấy cơ duyên của tu sĩ thuộc lĩnh vực Nhân đạo vậy, có bọn họ ở đây thì người khác làm sao tranh giành lá Ngộ Đạo trà được chứ. Trên thực tế hoàn toàn đúng như vyậ, trước người mỗi vị Bất hủ giả đều có một chén ngọc lan tỏa hương thơm, đó chính là nước Ngộ Đạo trà, bọn họ không cần tranh giành thì cũng có người đi hái và dâng lên. Những người này đều có một điểm giống nhau, là người cấp tiến, đang thương thảo công việc xuất chinh của ngày sau. "Cửu Thiên thập Địa sớm phải bị diệt, chỉ là một vùng đất tả tơi mà lại có thể chịu đựng tới hiện tại luôn, năm xưa sau khi những Tiên vương kia bại vong thì thế giới đó đáng lý nên kết thúc thì hơn." "Nơi đó đã tiến vào thời đại mạt pháp, nếu giết vào thì cũng rất bất lợi với chúng ta." Dưới chân núi cũng có rất nhiều tu sĩ ngồi xếp bằng, bóng người lít nhít, đều là anh tài một phương, đặc biệt là tu sĩ thuộc lĩnh vực Nhân đạo, đều là những người tài ba của các tộc. Bọn họ tới đây cũng chỉ vì lá Ngộ Đạo trà. Hiện giờ Bất hủ giá giáng lâm thì càng không bình thường, cuộc Trà Đạo hội lần này có ý nghĩa rất phi phàm. "Nghe nói, những tháng năm gần đây giới ta đã thử nghiệm tiến quân sang cửu Thiên thập Địa, kết quả đã tổn thất một số nhân mã, tất cả đều có quan hệ với Hoang?" Khi cái tên Hoang được nói ra thì rất nhiều người biến sắc, có người tức giận, có người cắn răng, đặc biệt là Đế tộc thì sắc mặt càng khó coi hơn. Năm đó Thạch Hạo từng đại phát thần uy ở đây, lật tung hết thảy những người tranh giành và cướp đi lượng lớn lá Ngộ Đạo trà. Tiếp đó hắn đã chạy trốn đồng thời không ngừng chinh phạt với một giới này, nghe đâu, hiện giờ hắn đang dẫn đầu cửu Thiên thập Địa ngăn chặn sinh linh của giới này vượt sang. "Thật không ngờ mà, một tu sĩ thuộc lĩnh vực Nhân đạo năm xưa hiện giờ lại có thể đối kháng với Bất hủ luôn!" Có người thở dài, cảm thấy không cách nào lý giải được. Trong mắt bọn họ, quả thật Hoang có thể so sánh được với tiến hóa giả siêu cấp hắc ám! "Hoang cũng chỉ là một tên Nhân tộc mà thôi, quên đã rồi à, cửu Thiên thập Địa thì làm sao chứ, cũng là là vùng đất hoang mà thôi! Tổ tiên của chúng ta năm xưa từng giết thẳng qua đó, tự tay đánh bại không chỉ một tên Chân Tiên mà còn từng bắt sống trở về, hiện giờ còn đang được bộ tộc ta nuôi nấng nữa là!" "Ha ha... bộ tộc ta cũng có loại đầy tớ như vầy, trấn áp nguyên thần của bọn họ và mang lên gông xiềng, trở thành đầy tớ trung thành nhất." Có người khác cười to. Đó là vài tên trẻ tuổi kiêu căng khó thuần, ai nấy cũng đều rất tự phụ xem thường cửu Thiên thập Địa. Nhưng, những gì bọn họ nói cũng không phải là không đúng, trên thực tế trong mỗi đại tộc của dị vực này đều có những tên nô lệ như vậy, đều được bắt từ cửu Thiên thập Địa tới đyâ. Có vài người đã bị luyện chế thành con rối, có sinh linh cá biệt còn bị giam cầm nguyên thần và bị bọn họ ra lệnh, tựa như là một con ngựa thông thường vậy. "À, sinh linh của thế giới kia cũng rất đẹp đó, ta rất thích Nhân tộc và cũng thích Giao tộc, còn có Loan tộc nữa chứ, vị thịt rất là mềm." Có sinh linh tóc xanh liếm môi lộ ra hàm răng trắng như tuyết rất khiếp người... "ĐƯợc rồi, một ngày kia sẽ không quá lâu nữa đâu, những người mà các ngươi nhắc tới kia đều sẽ là công lao của tổ tông bọn ngươi, là sự thể hiện chiến công huy hoàng của bọn họ. Hiên giờ, thiên hạ đã rối loạn, lại nổi lên sóng gió rồi, thời điểm kiến công lập nghiêp đã tới, để xem các ngươi có thể tái hiện lại vẻ óng ánh của tổ tiên mình hay không." Một vị Bất hủ giả trầm ổn lên tiếng. "Tất nhiên sẽ tái hiện lại huy hoàng của tổ tiên, năm đó chúng ta đã giết cho bọn họ phải đại bại, hiện giờ tất nhiên hoàn toàn có thể tiêu diệt được bọn họ. Dù cho là Tiên vực thì cũng chẳng cần phải sợ, cứu viện của chúng ta đã tới rồi!" Có người nói. Quần hùng nghe vậy thì đều phấn chấn, những lời này vừa ra thì có người mang theo dã tính hai mắt hừng hực, huyết dịch thể nội sôi trào, ước ao có thể giết thẳng sang bên ngay lập tức. Duy nhất không được hoàn mỹ chính là, hai ngày này dòng dõi Xích vương đang phát điên, có tới mấy con Thời Gian thú tới đây vả lại còn có cả thân tử Xích vương đã bắt đi vài tên Bất hủ giả có hiềm nghi. Nhưng, chuyện này cũng không ảnh hưởng gì cả, cuộc tụ hội vẫn đang được tiến hành. Nhưng lúc này Thạch Hạo đã lên núi, khi hắn ở dưới chân núi thì đã nghe được những lời nói của đám người kia, thành ra sắc mặt tái xanh cực kỳ. Thân là cường giả Tiên đạo, dưới con nóng giận thì thiên địa cũng phải biến đổi theo, quả nhiên nơi đây đã gió nổi mây vần, Ngộ Đạo sơn rạn nứt và toàn bộ cổ địa đang run rẩy. "Kẻ nào?" Có người quát lên. Thạch Hạo đang lâm lên đây và hắn nhìn thấy được Hỏa Linh Nhi, nhìn thấy được sói lớn màu đen kia, đây là mục tiêu của hắn, sau khi trấn áp thì sẽ mang đi ngay. Đương nhiên không thể rời đi không không được, nếu như đã tới thì tất nhiên phải dành cho những tên cấp tiến này một hồi mưa máu, đều là tinh anh, đều là cường giả, đều cần phải tiêu diệt, nhất định sẽ chấn động cả dị vực này. "Dị vực từng khiến cửu Thiên thập Địa đứt gãy trong một kỷ nguyên, không Chân Tiên, không Tiên vương, hôm nay ta cũng muốn tiêu diệt, khiến cho tinh anh mấy đời của dị vực đều phải đứt gãy!" Thạch Hạo chuẩn bị đại khai sát giới, thứ được gọi là Ngộ Đạo trà kia sẽ năm giữ ý nghĩa phi phàm, đều là những người tài ba của các tộc mới có thể tới nơi đây. Ầm! Sau khi hắn tới thì cũng không hền ói gì, một chưởng vỗ tới, phụt, trên ngọn núi này có tới mấy ngàn tu sĩ nổ tung, hình thần đều diệt sạch, hóa thành mưa máu. "A..." Tiếng hét thảm liên tiếp vang lên, nơi đây trở nên hỗn loạn. Cũng có người không chết vì được Bất hủ giả bảo vệ. "Ngươi là kẻ phương nào?" Bất hủ giả sợ hãi, bởi vì ngay lúc này đã có một vị Bất hủ giả đứng mũi chịu sào, bị bàn tay lớn kia bao trùm và trở thành thịt nát. Dù là giao phong chính diện thì Bất hủ giả cũng không cách nào địch lại được. Thạch Hạo không nói gì cả, một bàn tay lớn lại lao tới, ầm, nhổ cả gốc lẫn rễ của Ngộ Đạo trà thụ kia lên, bên trên vẫn còn hơn hai ngàn lá chưa hái. Mặc dù nơi này có Bất hủ tới tụ hội thế nhưng cũng chỉ mới tiêu hao hơn trăm lá mà thôi, còn lại vẫn đang sinh trưởng trên cây trà tiên này. "Ngươi dám!" Mọi người khiếp sợ. Kẻ này là ai, lại dám cướp đi cây trà tiên như thế, năm xưa dù là rất nhiều cường giả của Đế tộc cũng không dám làm như vầy, sợ phạm phải chúng nộ. Thạch Hạo cứ thế thu lấy cây này và muốn tróng bên trong cửu Thiên thập Địa. Xoẹt! Một lát sau, bàn tay lớn ấy lần nữa ngang trời bao trùm và giam cầm lấy Hỏa Linh Nhi đang ngây ngốc kinh ngạc cùng với con sói lớn màu đen kia, trấn áp cả hai rồi thu vào trong pháp khí không gian. Ngộ Đạo trà, Hỏa Linh Nhi đều thu được, lúc này càng khiến hắn thoải mái tay chân hơn, hiện tại đã được. Nếu đã ra tay thì Thạch Hạo sẽ không có ý định cho một ai sống sót cả, miễn cho việc đi báo tin. Ầm! Tay trái của hắn lại hạ xuống, mặt đất vỡ nát, phạm vi mấy chục mấy trăm vạn dặm đều sụp lún đồng thời những tu sĩ đang ngồi xếp bằng bên dưới chân núi kia đều mất mạng toàn bộ, hình thần đều diệt. "Là ngươi, nhất định là ngươi, ngang ngược ở nơi bế quan của Xích vương, tới tột cùng ngươi là ai?" Có Bất hủ rất nhạy cảm suy đoán ra khả năng Thạch Hạo là kẻ đáng sợ kia. Ầm! Mặc cho tên Bất hủ này ra sức chống trả thế nhưng vẫn bị một quyền của Thạch Hạo nện nổ! "Trốn, không phải người của giới ta!" Có người hô lớn. Thế nhưng chạy đi đâu chứ, hắn vừa mới xé rách hư không trốn vào trong bầu trời thì đã bị một bàn tay vàng óng phía sau bao trùm, bàn tay kia phá toái hư không chụp lấy hắn trong lòng. Bụp, kẻ này bị bóp nát thành một vũng máu! "Chuẩn Vương Bất hủ ư?" Tất cả mọi người đều sợ hãi, cơ bản không phải là đối thủ. Dù cho là một nhóm cấp tiến, tính cách cay nghiệt thế nhưng lúc này đều hoảng sợ, nếu như quyết đấu thì cũng chỉ là uổng mạng mà thôi, chỉ là hi sinh một cách không công mà thôi. Phụt phụt phụt... Bọn họ không ngừng chạy trốn thế nhưng đều bị Thạch Hạo đánh nổ tung, máu Bất hủ nhiễm khắp bầu trời. Ầm! Tiếp đó Thạch Hạo đánh ra một chưởng, lấy Ngộ Đạo sơn làm trung tâm, phàm là những tu sĩ thuộc lĩnh vực Nhân đạo, đều là những người tài ba của các tộc thì đều chết sạch, hóa thành thịt nát cả. Đòn đánh này của Thạch Hạo kinh thiên động địa, những sinh linh có đạo hạnh thấp hơn hắn đều không cách nào ngăn cản được. Dù cho là Bất hủ cũng khó thoát khỏi tai ương, tổng cộng có tới năm tên sinh linh, có vừa mới trở thành Bất hủ giả cũng có những tồn tại đã tu đạo trong vô tận năm tháng đều vô cùng mạnh mẽ, kết quả đều bị Thạch Hạo đánh giết. Là một huyết án kinh thiên, toàn bộ sinh linh tham gia Ngộ Đạo trà hội đều bị tiêu diệt sạch, bị Thạch Hạo giết chết ngay nơi này. Hắn quét ngang nơi đây, giết sạch sành sanh. Sau đó hắn xoay người rời đi, tuyệt không ngừng lại.