Hoàng Kim sư tử cảm thấy vô cùng mạnh mẽ, chưa bao giờ cảm thấy khoan khoái như hiện tại, đạo tâm trong veo, thể chất vượt qua sự nhận biết trên thế gian.
Thời khắc này nó vô cùng thong dong và cũng tràn ngập vẻ tự tin, bởi vì nó đã thành công, đã đắp nặn ra được kim thân, mang ý nghĩa rằng một bộ chiến thể vô địch sắp sửa được sinh ra.
Nếu không có gì bất ngờ thì sau khi trải qua Mười tám đập cổ Phật thì nó có thể ngạo thị người cùng thế hệ rồi!
"Ngươi đã thành công?"
Một ông lão thay đổi sắc mặt, Hoàng Kim sư tử trẻ tuổi này lại phát sinh sự lột xác ngay trước mặt bọn họ, đây là một cơ duyên to lớn.
"May mắn đã thành công."
Vô Úy sư tử nhẹ nhàng gật đầu, bộ lông vàng óng toàn thân lấp lánh hào quang đầy chói mắt.
Một vài người trẻ tuổi lộ vẻ phức tạp, bọn họ tận mắt nhìn thấy những thứ này, chứng kiến được quá trình lột xác của Vô Úy sư tử.
"Có lẽ nó đã có thể tranh cao thấp với Đế tộc rồi."
Có người phán đoán.
"Trừ phi hắn có thể tiến hóa tới thể chất hoàn mỹ, nếu không, vẫn không có cơ hội đó, đại nhân trẻ tuổi của Đế tộc không phải dễ dàng đuổi kịp như vậy đâu!"
Có người không tin nên phản bác.
"Tiếp theo ngươi sẽ xuống đáy ao à, có chắc chắn không?"
Một đại tu sĩ hỏi, bọn họ rất quan tâm tới vấn đề này, bởi vì, rương gỗ mục kia đang nằm ở dưới.
"Ta nắm chắc tới sáu bảy phần có thể thông qua thử thách Mười tám đập cổ Phật kia, có thể gột rửa!"
Hoàng Kim sử tử nói.
"Cũng không phải là hoàn toàn à?"
Có ông lão lộ vẻ sầu lo hỏi.
Bởi vì, sau khi Hoàng Kim sư tử đi xuống và nếu không thuận buồn xuôi gió, vậy rất có thể sẽ không thể lên lại được nữa.
Thiên phú mạnh mẽ của con Vô Úy sư tử này rõ như ban ngày, nếu như bỏ mạng như vậy thì quá đáng tiếc, quan trọng hơn chính là, ai có thể xuống dưới đó để lấy rương gỗ mục kia chứ?
"Mười tám đập cổ Phật là một loại gột rửa và cũng là một loại thử thách đầy tàn khốc, trong cơ thể nếu như có một chút tỳ vết nào đó thì sẽ bị phóng to tới vô hạn, khi nó vỗ nhẹ một cái thì tựa như là một đòn trí mạng vậy. Người bình thường trúng phải thì hình thần đều diệt cả!"
Vô Úy sư tử nói, chính vì nó đã đắp nặn kim thân thành công cho nên mới dám đi xuống.
"Kim thân của ta hiện tại đã thành, theo lý mà nói thì có thể bỏ qua những tỳ vết này nhưng chúng vẫn sẽ bị phóng lớn, thành ra cũng chỉ sáu bảy phần nắm chắc mà thôi."
Nó giải thích thêm.
Mọi người hít vào ngụm khí lạnh, sự lột xác của Hoàng Kim sư tử rõ như ban ngày, cả bộ lông đều bị bong tróc rồi lần nữa sinh trưởng, xương cốt đều được tái sinh, kim thân đã thành, coi như đã siêu thoát cả rồi, không ngờ lại không hề năm chắc mười phần, có thể sẽ bỏ mạng ở bên dưới, việc này khiến tất cả mọi người đều chấn động.
Mười tám đập cổ Phật, phóng to vô số lần các khuyết điểm, thiên tài xông xuống thì cũng sẽ chết ở dưới mấy kích này!
Đáy ao, Thạch Hạo đã yên tĩnh trở lại, cảm thấy vô cùng thư thái mà trước giờ chưa từng có, cả người ấm áp tựa như ngồi bên trong một lò lửa lớn vậy.
Khung xương kia đã tản đi, lần nữa trở lại trong đống xương cốt bên dưới.
Thạch Hạo không còn bị công kích nữa, Mười tám đập cổ Phật đã kết thúc và hắn cảm thấy bản thân đã hoàn mỹ viên mãn, với cảnh giới như hiện tại của hắn thì Bất Diệt thân không thể tinh tiến thêm được nữa.
"Chuyến này quá viên mãn rồi, thu hoạch khổng lồ!"
Thạch Hạo lẩm bẩm.
Đối lập với sự tăng lên của thực lực thì Thạch Hạo lại càng thỏa mãn hơn khi sinh linh bên trên Bông hoa đại đạo kia đã được "mở trói", khiến chân thân hắn cảm thấy nhẹ nhõm hơn, vặn gãy gông xiềng, thích hợp hơn cho tu đạo.
"Ồ, lẽ nào con sư tử kia đang xuống, là muốn giết ta ư?"
Trong mắt Thạch Hạo lộ tinh quang, sóng nước lan tỏa, một bóng hình mờ ảo đang chìm xuống.
Quả nhiên đó chính là Vô Úy sư tử, nó vàng óng chói lóa tựa như là một mặt trời giữa ban trưa.
Vô Úy sư tử vô cùng tự phụ, vui sướng tự tin, bởi vì nó muốn tiến hành một cuộc mài giũa kinh người, một khi chịu đựng được thì sẽ có thể bễ nghễ thiên hạ.
Vào lúc ấy, nó sẽ không sợ bất cứ người nào nữa.
"Ta nhất định phải quật khởi, ai cũng không thể ngăn cản ta được!"
Nó tràn đầy tự tin.
"Đáng tiếc là không thể tự tay giết chết tên Hoang, ở nơi này hắn sẽ bị hòa tan sạch sành sanh, ngay cả xương cốt cũng không còn, nếu không có thể chém lìa đầu lâu của hắn rồi."
Hoàng Kim sư tử cảm thấy tiếc nuối.
Công lực của nó đã đại thành, đắp nặn ra được kim thân mạnh mẽ, kết quả lại không thể khai đao với kẻ địch đầu tiên, đối phương đã chết rồi.
Dưới góc nhìn của nó thì chuyện này quá tiếc nuối, nếu Hoang còn sống thì tới lúc đó nó sẽ đánh bại, sẽ cắt lấy đầu lâu, như vậy sẽ quá trọn vẹn.
"Ngươi không thể giúp ta tăng thêm chiến tích huy hoàng được, đúng là đáng tiếc mà."
Hoàng Kim sư tử lắc đầu.
Thạch Hạo lộ vẻ cổ quái nhìn bóng hình mơ hồ đang từ từ lao xuống, hắn cũng không hề ra tay ngay mà cứ thoải mái đứng thẳng nơi ấy.
"Ai?!"
Hoàng Kim sư tử giật nảy cả mình, bên trong đống xương cốt như núi kia lại xuất hiện một sinh vật rất sinh động, việc này khiến nó thay đổi sắc mặt.
Chủ yếu nhất chính là, chiếc ao này quá khác thường, dù cho có mở thiên nhãn thì cũng chẳng hề có hiệu lực, đây chính là ao nước do huyết nhục của các cổ Phật hóa thành, ngăn cản mọi dò xét.
"Là ngươi? Còn sống!"
Lúc này Hoàng Kim sư tử thất kinh, bởi vì cách đó không xa nó đã nhìn thấy được hình dáng của Thạch Hạo, nó không tài nào tin vào mắt mình được.
Trước đây không lâu nó tận mắt nhìn thấy Thạch Hạo giải thể, chia năm xẻ bảy và rơi xuống đáy hồ, lúc đó nó cho rằng Hoang đã chết, hình thần đều diệt, không thể sống sót được.
Nhưng hiện tại, một người hoàn hảo không chút tổn hại gì đang đứng dưới đáy ao, khiến nó khó mà tin được.
"Không phải ngươi luôn muốn tự tay cắt lấy đầu lâu của ta à, ta cho ngươi một cơ hội đó, cho nên, chờ ngươi ngay chỗ này nè."
Thạch Hạo nhẹ nhàng nói.
Nhưng mà, việc này lại càng khiến Hoàng Kim sư tử sợ hãi hơn, nên biết, trước đây thì thân thể của Thạch Hạo đã bị hủy thế nhưng hiện giờ đã khôi phục lại như lúc ban đầu, đồng thời, Hoang vẫn luôn ở đáy ao, chịu đựng lấy sự nghiền ép của ao nước.
Việc này đã lộ ra nhiều chuyện, Hoang đã ngăn chặn được sự xoắn giết của ao nước do huyết nhục tăng Phật hóa thành, đã vượt qua được.
Điều này có ý nghĩa gì? Rất có thể, đây là một phiên bản của vị Tiên Tăng vương thời niên thiếu, thành tựu thân thể vô địch rồi!
Tiên Tăng vương khi còn trẻ từng tản đi Phật tính, sau đó tới đây mài giũa bản thân và đã thành công vượt ải, đã chịu đựng được và trở nên mạnh mẽ tuyệt thế!
Trong lịch sử, chỉ có một người duy nhất!
"Hiện giờ, lại thêm một người nữa..."
Vô Úy sư tử rút lui, nó hoảng sợ, tuy rằng nó tự phụ thế nhưng cũng rất rõ ràng, hiện tại kẻ địch nguy hiểm tới cỡ nào.
Nó lấm lét nhìn trái phải dưới đáy ao như đang muốn tìm kiếm thứ gì đó.
"Ngươi đang tìm bộ khung xương màu vàng kia chớ gì, nó đã tản đi rồi, là muốn nó đánh đập mình phải không, để tu thành kim thân vô thượng à?"
Thạch Hạo cười cợt nói.
Hắn chẳng hề có chút thiện cảm gì với bộ tộc này, năm đó đã phản bội cửu Thiên và dẫn dắt đại quân dị vực chém giết một phương người mình, máu tanh đầy tay, tội không thể tha thứ!
Huống hồ trước đây không lâu, con Hoàng Kim sư tử này lại còn nhằm vào hắn, lại muốn hại hắn, cho nên Thạch Hạo đằng đằng sát khí, muốn tiến lên giết chết nó ngay tức khắc.
"Ngươi đã đoạt lấy cơ duyên của ta?!"
Hoàng Kim sư tử tức giận, sau khi nghe đối phương nói như vậy thì nó biết được, Hoang đã tiếp nhận sự gột rửa của Mười tám đập cổ Phật rồi.
Trong thời gian nhất định thì loại gột rửa này không thể xuất hiện nhiều lần được, Hoang đã giành lấy một bước!
"Không sao, khung xương kim thân kia tuy rằng đã tản đi thế nhưng ta vẫn còn nhớ nó đánh đập như thế nào, ta sẽ giúp ngươi!"
Thạch Hạo cười cười rồi tung người giết thẳng về phía Vô Úy sư tử.
Ầm!
Nơi đây trở nên sôi trào, tinh khí cuồn cuộn, thần lực mênh mông.
"Hả, sao thế, động tĩnh bên dưới đáy ao có chút lớn, tựa như đang đại chiến vậy!"
Trên bờ, có một vài người kinh ngạc không thôi.
Bởi vì, ao nước này không hề bình thường, dù cho động tĩnh có lớn tới mấy thì cũng sẽ bình phục lại, bởi vì chất lỏng này là do tinh huyết của các cao tăng cổ đại biến thành, có thể trấn áp tất cả.
Nhưng hiện tại, ao nước đang rung chuyển, dưới đáy ao chắc chắn đã rung động dữ dội.
"Lẽ nào sư tử nhỏ kia đang gặp phải phiền toái, không cách nào chịu được áp lực của Mười tám đập cổ Phật?"
Có người hoài nghi như thế.
Ầm ầm!
Sóng nước vọt lên, tiên vụ ngập trời, một con sư tử màu vàng máu me khắp người lao lên, móng vuốt méo xẹo, trên người có những lỗ máu đáng sợ, là bị một người dùng quyền xuyên thủng.
"Hả, ngươi sao thế?"
Trên bờ, một vài đại tu sĩ khá là giật mình.
Hoàng Kim sư tử thét gào đồng thời ra sức giãy giụa muốn tiến lên trên bờ, kết quả bị nắm tay kia chụp chặt lấy chân sau, tiếp đó là kéo mạnh xuống đáy ao.
Tất cả mọi người đều thất kinh, trong ao sao lại xuất hiện thêm một sinh linh khác vậy, cánh tay đó là của ai? Mười người đều tê dại da đầu.
"Lẽ nào là Hoang, không phải hắn đã chết rồi sao, huyết nhục đều đã hóa thành tinh khí!"
Có người hét lớn.
"Ầm!"
Hoàng Kim sư tử lại vọt lên, lần này lại càng thê thảm hơn nữa, thân thể cơ hồ bị xé rách, nó gầm thét đầy đau đớn tạo nên sóng nước dữ dội.
Tiếp đó là mọi người thấy được một người trẻ tuổi nổi lên trên mặt nước, hắn vung tay chụp lấy Hoàng Kim sư tử như muốn kéo nó xuống đáy ao.
"Cái gì, đúng là Hoang!"
"Trời ơi, hắn còn sống, chẳng lẽ muốn trở thành Tiên Tăng vương thứ hai ư?!"