Chương 1214: Dẫn Hồn liên.
Cổ địa tối tăm, thảm thực vật cũng không phải rất phong phú, thế nhưng hễ có thực vật xuất hiện thì đều là linh dược cả, ngay cả những thần dược như Dẫn Hồn liên, Phượng Hoàng thảo mà cũng có thể nhìn thấy, tự nhiên sẽ dẫn tới sự chấn động.
Thời gian không lâu sau thì nơi đây tựa như bị sụp đổ, tất cả mọi người đều không ngừng chém giết, hỗn chiến phát sinh.
"Ầm!"
Thạch Hạo quyết đấu với cô gái kia, bàn tay phát ra ánh sáng vàng óng ánh, Côn Bằng lực phun trào va chạm với tiên khí do nàng tỏa ra, bốn phía rung lên bần bật.
"Giết!' Bên kia, Lục Đà đang chinh chiến với một thanh niên khác, hai bên đều nhiễm phải những vết máu, đây là cuộc đại chiến kinh thế giữa chí tôn trẻ tuổi sở hữu ba luồng tiên khí."Ngươi nên hiểu, chỉ vì một cây dược thảo lại quyết chiến với ta, vậy có đáng hay không!"
Cô gái kia đe dọa, nàng là một người không chừa bất cứ thủ đoạn nào, vì Dẫn Hồn liên nên cũng chẳng ngại dùng Tiên viện để ép Thạch Hạo."Bớt nói nhảm đi, muốn lấy thì cứ xuất bản lĩnh của bản thân thì hơn!"
Thạch Hạo cũng chẳng hề bị lung lay gì, trực tiếp đánh mạnh ra một quyền, ánh chớp cả ngàn tia, toàn bộ đều lan tỏa về phía trước. Nếu là người bình thường thì sớm đã bị tia chớp này đánh cho thành tro tàn, ánh chớp như thế này thì giết chết Thiên Thần chẳng tốn chút sức lực nào, nó có thể so sánh với thiên kiếp. Chỉ là cô gái này rất mạnh mẽ, ba luồng tiên khí hòa với Đạo hóa thành từng làn khí bao quanh thân thể đầy ngạo nhân ấy, vả lại nàng cũng sử dụng một loại đạo pháp cổ xưa. Thạch Hạo với pháp lực cao thâm, thể xác mạnh mẽ, thần dũng không cách nào so bì, hắn liều mạng với nàng tới mấy lần, chủ động nghênh chiến về trước. Đặc biệt, khi mấy trăm cành liễu vàng xung quanh Thạch Hạo lao tới thì đã khiến cho cô gái này ngây người, biểu lộ vẻ kỳ lạ, không tự chủ rút lui vài bước. Ầm! Thạch Hạo nhảy sang bên rồi nhào về trước, hắn muốn nhổ lên cây Dẫn Hồn liên kia. Cây sen này thánh khiết hoàn mỹ, hương thơm nức mũi, toàn thân là màu trắng bạc, ánh sáng lấp lánh, nó cắm rễ trong trong ao nước, vả lại ao nước lại là thần dịch đầy óng ánh. Ao nước không lớn, phạm vi cũng chỉ mấy trượng, nó ẩn chứa tinh khí trời ban và đi kèm là mùi thơm ngây ngất. Rầm! Vào thời khắc mấu chốt thì một luồng ánh tím lao tới, Vân Hi đã xuất thủ, vung tay là đánh ra hàng loạt bảo thuật ngăn cản bước tiến của Thạch Hạo. Xoẹt! Tiếp đó, nàng lại thi triển Bình Loạn quyết, vận dụng tới bộ kiếm quyết vô thượng đã chấn động cả cổ kim này, thứ này đánh nát hư không, cắt đứt con đường phía trước, không cho Thạch Hạo tới gần. Cũng trong lúc đó, Lục Đà lao tới rồi quát lớn tựa như sấm nổ, hắn vận dụng Thiên công cổ đánh về phía sau lưng Thạch Hạo, khí thế mạnh bạo như cầu vồng. Người của Tiên viện cũng xuất kích, cùng ngăn cản Thạch Hạo lại. Mà cô gái đang giao thủ với Thạch Hạo cũng đã phục hồi lại tinh thần, tiếp đó là đánh ra liên tiếp các bảo bảo thuật về trước. Thạch Hạo lướt ngang tránh né những bảo thuật lao tới này, thân thể của hắn tựa như bóng ma di chuyển rồi lạnh lùng liếc nhìn Vân Hi, tiếp đó là đánh ra một chưởng va chạm với cô gái của Tiên viện kia. Ầm! Cô gái này đỡ lấy một chưởng này lập tức cả người run rẩy, về sức mạnh thân thể thì mấy ai có thể sánh vai với Thạch Hạo? Hắn cũng chẳng hề khác với những Luyện Thể sĩ mạnh mẽ nhất. Gan bàn tay rách bươm, máu tươi xối xả, cô gái của Tiên viện nắm chặt bàn tay, nơi ngón cái không ngừng nhỏ xuống từng giọt chân huyết. Thạch Hạo lần nữa xông về trước, những bóng mờ được lưu lại làm người khác không cách nào phán đoán đâu là hư ảo đâu là chân thực, chỉ là do tốc độ của hắn quá nhanh, mục tiêu là Dẫn Hồn liên phía trước. Nhưng, những người này cũng rất quyết liệt, dù là học sinh của Thư viện Thiên Thần hay là đệ tử của Tiên viện đều đồng loạt xuất thủ, ai dám tới gần ao thần thì sẽ nhận lấy công kích mang tính chất hủy diệt. Thạch Hạo rất mạnh mẽ thế nhưng một người rất khó đối đầu với tất cả, dù sao thì bọn họ cũng là những người sở hữu tiềm lực to lớn nhất của cửu Thiên thập Địa này, đều đã tu ra ba luồng tiên khí cả."Ầm!"
Những người kia cũng chẳng thèm phân biệt đâu là bóng mờ hay là chân thân, mà chỉ có một hành động duy nhất, chính là chém giết! Bọn họ phân tán xung quanh nên cũng không cần lo lắng có đánh trúng chân thân hay không, chỉ cần thấy bóng mờ là sẽ vung tay công kích tới. Bởi vì Dẫn Hồn liên sinh sống ở nơi đó nên bọn họ công kích bảo thuật ở xung quanh, bảo vệ nó ở trung tâm, ai muốn vào ngắt thì chẳng khác nào tiến vào trong phạm vi công kích ấy."Keeng!'
Đúng lúc này chợt vang lên tiếng binh khí được rút ra khỏi vỏ, Vân Hi rút ra một thanh kiếm thần ẩn chứa tiên kim, vô cùng sắc bén, ráng lành lan tỏa.
Cũng trong lúc đó, cô gái Tiên viện giao thủ trước đây với Thạch Hạo trong tay xuất hiện một cây đinh ba Phượng sí tiên kim đầy sáng lóa.
Binh khí này vô cùng kinh người, được pha trộn với tiên kim Quang minh, vẻ trắng bóng sáng rực, lấp lánh như vầng thái dương, vả lại vẻ ép người cũng chẳng hề thua kém.
Vừa nãy cô gái này đã ăn lấy quả đắng, dùng thân thể để chinh chiến nên gan bàn tay bị rách nát, hiện tại vận dụng binh khí của mình, pháp khí này vừa ra thì thiên địa chấn động ầm ầm, những nơi phong nhận* đi qua thì hư không đều bị cắt lìa.
(*): Lưỡi dao gió.
"Nhận lấy cái chết!"
Nàng hét lớn rồi giết thẳng về trước.
Hành động này khiến nhiều người inh ngạc, binh khí hạng nặng như vầy bình thường đều do đàn ông sử dụng, khi vung múa sẽ phát ra vẻ oai phong mạnh mẽ, còn cô gái này với dáng vẻ cao ráo mềm mại lại vung múa thanh thần binh như vầy, quả thật đã thu hút ánh nhìn của mọi người.
"Giết!"
Thạch Hạo hét lớn, dùng tay không nghênh đón và chiến đấu với nàng, lúc này hắn né tránh phong nhận rồi bàn tay sắc bén như đao chém thẳng xuống thanh kim loại ấy.
Vù!
Cuồng phong thét gào, cây đinh ba Phượng sí tiên kim tỏa ra hào quang trắng bóng tựa như là mây khói vậy, lập tức hư không uốn lượn đồng thời thiêu đốt bàn tay của Thạch Hạo.
Rầm, dòng nước lớn đen ngòm cuộn trào, Thạch Hạo sử dụng sức mạnh Thái Âm của Côn Bằng pháp, cánh tay đó hóa thành cá Côn kéo lấy sóng nước màu đen bảo vệ bản thân.
"Boong!"
Đồng thời, bàn tay của hắn cũng chém trúng kim loại kia, sức mạnh Côn Bằng luôn tới khiến cho thần binh này run rẩy kịch liệt, tiếng kim loại vang vọng tựa như con ong đang vo ve.
"Xoẹt!"
Ngay lúc này thì Vân Hi xuất thủ, nàng nắm chặt lấy thần kiếm tuyệt thế mang theo ánh sáng lạnh lẽo từ xa chém tới, lại là Bình Loạn quyết, được thi triển bởi một thanh thần binh!
Thạch Hạo rất kiêng kỵ với món này vi dù sao đó cũng là một trong ba đại Kiếm quyết mạnh mẽ nhất cổ kim, đã từng ép lui sinh linh khủng khiếp của dị vực, dẹp loạn cả một thời đại.
Hắn tạo ra Động thiên duy nhất, cả người đều là ánh sáng, Liễu Thần pháp kết hợp với bảo thuật Lôi đế, mấy trăm cành cây vàng óng quấn quanh tia chớp rồi hóa thành những mũi tên nhọn phóng thẳng về phía Vân Hi.
"Gào!"
Lục Đà hét lớn một tiếng, mái tóc chấn động và rồi bên trên đỉnh đầu xuất hiện một cây cổ thụ che kín trời cao, đó là do tiên khí biến thành, vô số khí tức đại đạo chập chờn trấn áp lấy Thạch Hạo.
Vào thời khắc này, Thạch Hạo gặp phải sự vây công, bởi vì hắn là người cách Dẫn Hồn liên gần nhất cộng với việc ra tay cướp đoạt, cho nên đã làm cho mọi người đồng lòng nhất trí trấn áp hắn trước tiên.
Hiển nhiên, trận chiến như này vô cùng gian nan, người của Tiên viện cùng với chí tôn trẻ tuổi của Thư viện Thiên Thần, tất cả đều chung tay đối phó ngăn cản hắn đoạt được Dẫn Hồn liên, sơ sẩy một chút sẽ là nguy hiểm chết người.
Xoẹt!
Dưới sự vây công của mấy đại cao thủ, Thạch Hạo hóa thành một con Côn bằng lao vút lên trời cao, tránh khỏi sát cục ấy.
Hắn đứng ở trong hư không với vẻ mặt lạnh nhạt, không những không rút lui mà còn mang theo nụ cười khẩy, nói: "Để ta mở mắt xem ai trong số các ngươi có thể lấy được!"
Nếu như ai dám đi hái thì chắc chắn sẽ nhận lấy công kích, như vậy cứ đợi ở nơi này để xem người tiếp theo bị vây công là ai.
Kết quả, ai nấy cũng đều đứng yên canh chừng, không muốn làm người bị vây công, đều kiêng kỵ lẫn nhau.
"Ta cũng chẳng có thời gian để lãng phí nơi đây, còn muốn đi đoạt những thần dược khác nữa!"
Thạch Hạo nói, lần thứ hai xông xuống.
Ầm!
Cây đinh ba Phượng sí tiên kim phát ra chùm sáng kinh người, nó mang theo khí tức mờ ảo của đại đạo phong tỏa con đường phía trước của Thạch Hạo.
Cùng lúc đó, Lục Đà dùng hai tay kết ấn, lập tức giữa lòng bàn tay phóng ra vô số chùm sáng sấm sét giết hướng Thạch Hạo.
Mà Vân Hi cũng khống chế thần kiếm chém tới...
Tất cả mọi người đều hành động, cùng nhau xuất kích chặn đứng con đường của Thạch Hạo.
Cả cơ thể của Thạch Hạo đều phát sáng tới mức kinh người, tựa như ngọn lửa bốc cháy hừng hực, Động thiên duy nhất hóa thành một vầng thái dương to lớn, hàng loạt các phù văn đều hiện lên bên trên.
Hắn hét lớn, khí tức trở nên khủng khiếp, đẩy thực lực của bản thân lên tới cực điểm rồi xông thẳng vào vòng phục kích của các chí tôn trẻ tuổi.
Ầm!
Nơi ấy sục sôi, hàng loạt bảo thuật đánh tới, đều là những công kích chí cường, nhấm chìm Thạch Hạo vào trong.
Thế nhưng nơi đó nhanh chóng xuất hiện một khoảng chân không, vô số ánh sáng lộng lẫy chợt mờ đi, tựa như băng tuyết đang tan chảy, từ từ biến mất.
"Miễn dịch pháp lực!"
Vân Hi kinh ngạc lên tiếng, gần đây Vương gia không ngừng tìm hiểu điều tra về Thạch Hạo, cho nên sớm đã hiểu rõ mọi tình hinh và biết hắn có bản lĩnh này.
Mọi người biến sắc, chỉ biết trơ mắt nhìn hắn đột phá vòng phong tỏa của bảo thuật, xông thẳng tới ao thần cách đó không xa và muốn giơ tay ngắt lấy Dẫn Hồn liên.
"Đã mất hiệu lực!"
Cô gái của Tiên viện kinh ngạc giật mình, nàng vung cây đinh ba Phượng sí tiên kim tới, cũng không có dùng bảo thuật mà chỉ dùng binh khí công kích.
Thạch Hạo bật nhảy lên cao, keeng, bàn chân đá mạnh vào cây đinh ba khiến nó rung lên bần bật, trong lúc uốn lượn thân thể thì hắn hóa giải đi đòn đánh này.
Khi thần kiếm của Vân Hi đâm tới thì Động thiên duy nhất của Thạch Hạo xuất hiện hàng loạt ký hiệu, rất nhiều bảo thuật ngưng tụ cùng với nhau để chống đỡ phản kích của mọi người.
Miễn dịch pháp lực vào lúc này thi triển ra, bản lĩnh này quả thật rất kinh người, khi đối mặt với công kích của quần hùng mà vẫn có thể tự bản thân ứng phó đồng thời triển khai cuộc phản công đầy kịch liệt.
"Ầm!"
Cùng lúc đó, Thạch Hạo vung tay chụp được Dẫn Hồn liên.