"Trứng giao long à?"
Tiểu nhi tử của Nhị Mãnh chà xát bàn tay bò lại tổ rồng, thế nhưng đã bị Thạch Hạo nhấc bổng lên.
"Tiểu Hạo, vật này tìm được ở đâu thế, hẳn là trứng của thần giao chứ?"
Bé chảy nước mũi năm xưa giờ đã là một chàng thanh niên thực thụ, hắn toe toét cười vỗ vỗ quả trứng.
Cũng không phải là một trong những thành viên chảy nước mũi của hiện tại, mà là đám bạn tuổi xấp xỉ với Thạch Hạo, nhỏ hơn đám Đại Tráng một vài tuổi.
"Đừng có vuốt, đây là trứng của Chân Long đó!"
Tới nước này Thạch Hạo không giấu gì nữa, nói ra lai lịch của quả trứng này.
Một đám người hít vào ngụm khí lạnh rồi trợn trọn mắt, những người trưởng thành hay là trẻ nhỏ đều muốn nhảy vào trong tổ ôm mấy quả trứng này lên xem.
Cũng may là lão tộc trưởng Thạch Vân Phong hừ mạnh nơi cổ họng khiến tất cả ngượng ngùng, không dám làm bậy.
Chủ yếu là do bọn họ quá hưng phấn, đây không phải là trứng của giao long mà là trứng của chân long!
Trong mắt người đời, thứ này sánh ngang với Chân Tiên, thậm chí còn mạnh mẽ hơn nữa, loại sinh vật trong truyền thuyết này lại xuất hiện ở trong thôn thì làm sao không khiến người chấn kinh chứ.
Vân Hi cũng ngây ngẩn đứng bên cạnh nhìn Thạch Hạo, thực ra nàng cũng không hiểu, làm cách nào hắn lại có thể đưa trứng rồng về đây? Đâu chỉ mỗi nghịch thiên đâu chứ.
Đây chính là một tổ chân long, tất cả đều bị hắn đào sạch.
"Hiện tại con đã tin vào sự vô địch thiên hạ của tiểu thúc thúc rồi, nghe nói thúc khi còn bé rất thích đi hốt tổ hung cầm, móc động thú, hôm nay quả là danh bất hư truyền, ngay cả tổ chân long mà cũng bưng về cho được!"
Một đứa nhóc vẫn còn nước mũi nhỏ xuống sùng bái nói.
Đám thanh niên kể cả Nhị Mãnh, Hổ Tử đều cười ha hả, bởi vì đây đều là chuyện mà bọn hắn từng cùng Thạch Hạo làm.
Vợ chồng Thạch Tử Lăng tất nhiên sẽ kinh ngạc vì sớm đã tới đây, cả người gần như hóa đá.
Người trong thôn đều chấn kinh, đây là chuyện vô cùng lớn, nếu như trong thôn có thể nuôi dưỡng ra một con rồng thì tình hình sẽ chuyển biến ra sao? Mỗi một người đều cười khúc khích không thôi.
"Ha ha, quá tốt, thôn chúng ta quá nghịch thiên, chuẩn bị nuôi dưỡng ra một con rồng rồi!"
Đại Tráng vò đầu cười ha hả.
Rất lâu sau thì nơi đây mới yên tĩnh lại, Thạch Hạo bắt đầu nghiên cứu làm sao để Chân Long xuất thế.
Hắn xác định được, hai quả trứng kia đều đã chết, chỉ còn mỗi Cát Cô là không vấn đề gì.
"Thanh Phong, ngươi về Thạch đô và tìm ra cho bằng sạch đám gia tộc phản đối, đặc biệt tra cho rõ có nhóm người nào của Vũ tộc tham gia không, sau đó ta sẽ đích thân tới."
Hắn không có lo lắng gì về Thanh Phong cả, vì vừa rồi hắn đã đưa cho một món bí bảo để phòng thân.
Ngoài ra, hắn còn để Hoàng Kim sư tử đi theo, bất cứ lúc nào cũng phải nghe theo lời của Thanh Phong.
Về phần bản thân hắn thì toàn lực suy ngẫm về quả trứng rồng này, bắt tay giúp nó xuất thế.
Sau cuộc náo loạn thì Thạch thôn cũng trở lại bình thường.
"Huynh không những không lo lắng cho mình mà còn đi lo lắng ấp nở trứng rồng làm gì?"
Vân Hi thầm than, dưới ánh mắt của nàng thì ngày tháng mà Thạch Hạo mất sạch đạo hạnh không còn xa nữa.
"Ăn một quả trứng rồng thì có thể giải quyết được Chiết Tiên chú chứ?"
Nàng hỏi, rất quan tâm về thân thể của Thạch Hạo.
"Vô dụng thôi, đó là nguyền rủa nên không hề quan hệ tới những thứ này, muội muốn quan tâm ta thì nhanh nhanh sinh cho ta một đứa mập ú thì hơn, sau này bồi dưỡng để còn báo thù cho ta."
Thạch Hạo vừa nghiên cứu trứng rồng vừa nói phong long.
Vân Hi đỏ bừng sắc mặt rồi nắm cổ một đứa nhỏ bỏ lên trên cổ Thạch Hạo, tiếp đó xoay người rời đi.
"Ấy da, thúc thúc chớ có trách con nhé!' Đứa nhóc này giật mình."Không có chuyện gì."
Thạch Hạo cười cười rồi cúi đầu tiếp tục suy nghĩ. Hai ngày sau, Thạch Hạo bắt đầu mài nhỏ sừng rồng, ban đầu hắn vẫn luôn rầu rĩ, sừng rồng là thứ gì chứ? Thứ này quá nghịch thiên, có thể cắt lìa vũ trụ. Thế nhưng, hắn phát hiện chiếc sừng rồng rạn nứt này cũng không phải không thể nghiền thành bột được, lúc ma sát với trứng rồng thì nó sẽ được quả trứng hấp thu trực tiếp. Cát Cô cũng không nói gì cả, trầm mặc và phối hợp theo. Đặc biệt là khối đạo cốt mà Chân Long lưu lại, thứ này gần như là xá lợi tử của cổ tăng vậy, hòa vào bên trên trứng rồng và hóa thành phù văn cùng ánh sáng, đều được hấp thu cả. Thạch Hạo hít vào ngụm khí lạnh, quả trứng rồng này nghịch thiên vậy à? Rất nhanh thì hắn hiểu rõ, quả trứng này đã bị hao tổn nghiêm trọng nên cần phải dùng tinh hoa của chân long để bổ sung thì mới có thể bù đắp những thiếu sót bẩm sinh được. Nên biết, một quả trứng rồng thì sau này sẽ nở ra một con rồng thật thụ! Việc này nói rõ, nó ẩn chứa tiềm năng không tài nào tưởng tượng ra được. Hiện giờ, nó đang hấp thu bột mịn sừng rồng cũng như tinh hoa của đạo cốt này, không ngừng bù đắp những thiếu hụt. Thạch Hạo đưa Long Lân thảo tới, một lúc dùng hết hơn một nửa tầm hơn ba mươi cây. Ngoài ra, hắn còn hái những chiếc lá của các thần dược trong thôn rồi đặt lên bên trên trứng chân long, luyện hóa thành hào quang thần lực hòa vào bên trong. Những thứ nên cho tiểu chân long thì hắn đều cho cả, lúc sau khi còn lại một ít Long Lân thảo thì nó không hấp thu nữa. Còn thiếu một cây Cửu Chuyển Hoàn Dương thảo nữa, thế nhưng biết tìm thứ này ở đâu chứ."Tiểu thúc thúc, con Ngũ Sắc tước kia lại bắt nạt con nữa kìa!"
Xa xa có đứa nhóc hét lớn. Trong lòng Thạch Hạo chợt động, Ngũ Sắc tước vẫn còn trong thôn? Đã bao nhiêu năm rồi chứ, không ngờ nó vẫn còn! Sau khi trở lại thì hắn vẫn luôn suy nghĩ nên tìm nó như thế nào, kết quả cùng với sự tình của trứng chân long thì quên mất việc này."Nó ở nơi nào, làm sao bắt nạt ngươi chứ?"
"Chúng con thấy nó ở sau núi á, nó ngậm một cây gỗ dài rồi nén xuống đầu chúng con."
Một đứa bé kể tội, bọn chúng giống như Thạch Hạo lúc còn bé, từng đi bắt qua Ngũ Sắc tước thế nhưng chưa hề thành công lần nào. Cho tới những người lớn cũng rất kính nể con Ngũ Sắc tước này nên không dám đi trêu chọc, cảm thấy nó vô cùng thần bí, dù sao năm xưa Thạch Hạo có thể khởi tử hoàn sinh cũng có quan hệ với nó."Dẫn ta đi nhìn nó thử."
Thạch Hạo nhìn chằm chằm cây gỗ trong tay đứa bé kia. Đây là một đoạn cây khô héo."Hả?"
Thạch Hạo kinh hãi, cảm thấy bên trong đoạn thực vật chết héo này lại ẩn chứa tinh khí sinh mệnh cực mạnh, đây là một cây dược thảo không bình thường!"Đừng nói là, đây chính là Cửu Chuyển Hoàng Dương thảo nha!"
Thạch Hạo lẩm bẩm. Hắn càng nghiên cứu thì càng thấy điểm không tầm thường của đoạn thực vật khô héo này, sau cùng hắn mài mịn luyện hóa vào trong quả trứng chân long kia."Đây là Cửu Chuyển Hoàng Dương thảo mà ngươi cần à?"
"Không phải, thế nhưng cũng có chút hiệu quả."
Cát Cô đáp. Cuối cùng, Thạch Hạo tự tay giúp nó luyện hóa và cũng đưa tới một ít thiên địa linh túy để nó hấp thụ, hi vọng có thể ấp nở ra một con chân long không có khuyết điểm gì."Đi, gọi Hoàng Kim sư tử về giúp ta."
Thạch Hạo nói với một thiếu niên trong thôn. Sau đó không lâu thì Hoàng Kim sư tử trở lại, nó hơi ngờ vực."Cho mày một nhiệm vụ, đi tới một sào huyệt kia rồi ôm cây đợi thỏ, bắt một sinh linh về cho ta."
Thạch Hạo phân phó. Ánh mắt của Hoàng Kim sư tử sáng rực đầy chờ mong, muốn bắt sinh linh gì mà lại để Hoang trịnh trọng thế, nó không nhịn được lên tiếng, nói: "Lần này lẽ nào cũng là hang ổ Chân Hoàng à?"
"Không kém bao nhiêu đâu."
Thạch Hạo mập mờ đáp."Hạ giới thật nghịch thiên đó nha!"
Hoàng Kim sư tử kinh ngạc nói, nó rất vui mừng, lại chuẩn bị đi chụp cơ duyên lớn rồi. Kết quả, sau khi Thạch Hạo nói rõ địa điểm và tiến vào sào huyệt đó thì mặt mày của Hoàng Kim sư tử đen xì, thiếu chút nữa đã liều mạng với Thạch Hạo. Đây mà gọi là hang ổ Chân Hoàng à, một cái tổ chim chỉ to chừng lòng bàn tay, là tổ của chim sỉ thì đúng hơn? Nó tức giận gần bể phổi, đây là nhiệm vụ mà Hoang giao cho nó, trêu ngươi người mà, đường đường là Vô Úy sư tử mà lại phải trốn ở bên trong tổ của một con chim sẻ? Quá tức giận! Nó gầm gú muốn phản kháng!"Nên ngoan ngoãn ẩn núp, phải bắt con Ngũ Sắc tước cho bằng được đó!"
Thạch Hạo trợn mắt hăm dọa. Hơn nữa, hắn cũng không giải thích gì nhiều. Hoàng Kim sư tử tức giận thế nhưng phải nhịn lại, thân thể thu nhỏ hóa bằng nắm đấm tay rồi bay vào trong một cái hang được lưu lại bên trong tổ chim kia. Nó chửi mắng Thạch Hạo trong lòng, thế nhưng đành chấp nhận. Nhưng sau khi Hoàng Kim sư tử đi vào thì hơi ngạc nhiên, trong này vô cùng thoải mái và sạch sẽ, lại được bện từ Kim Tơ thảo rất hiếm thấy."Coi như tu luyện ở đây cũng được!"
Nó nhắm mắt bắt đầu bế quan. Mấy ngày sau thì Thạch Hạo hơi kích động, trứng chân long đang rạn nứt và một con rồng đang mở trừng cặp mắt xuất hiện trên đời này. Rắc rắc! Cuối cùng, hào quang vạn sợi, điềm lạnh ngút trời, một con chân long vọt ra, ánh đỏ chiếu rọi, cả người đỏ bừng tựa như ánh nắng chiều xuất thế. Đây là một con chân long, là con trai của người mạnh nhất trong Thập Hung! Long khí ngập tràn, toàn bộ Thạch thôn được tẩm bổ theo, tất cả mọi người chấn kinh, chân long xuất thế, đây là tượng trưng cho dấu hiệu thần thánh, đại cát! Quả nhiên, nó vừa mới xuất thế thì đã đưa tới tinh khí chân long hiếm thấy và khiến cho tất cả mọi người chiếm được nhiều chỗ tốt. Hiếm có nhất chính là, trong thôn lại xuất hiện thêm một luồng long khí bản nguyên ở bên dưới tầng đất dày, đang thai nghén ở nơi đó. Tiểu Chân Long màu đỏ thẫm bay lên không, tiến thẳng vào bầu trời, nó đang cảm nhận biến hóa của bản thân, nơi đó là hàng vạn sợi thần hà, khí hỗn độn lan tỏa, hàng loạt dị tượng hiện lên."Cũng xem như không phụ sự nhờ vả rồi."
Thạch Hạo thở ra một hơi. Hắn như nhớ ra chuyện gì đó nên nhìn về phía cuối của thôn xóm, nơi đó có một cây táo và bên trên có một chiếc tổ, hiện tại Hoàng Kim sư tử đang nằm ở bên trong."Sao lại ngủ chứ?"
Lúc Thạch Hạo tới gần thì phát hiện nó đang ngủ. Một lát sau thì Hoàng Kim sư tử thức giấc, rất nhanh sau đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếng rống giận vang trời, may là âm thanh đó đã bị Thạch Hạo ngăn lại chứ không sẽ tổn thương tới rất nhiều sinh linh."Mày còn gào thét gì hả?"
Thạch Hạo trách mắng, sát khí lộ rõ, vận dụng Sư Tử hống ở đây thì người trong Thạch thôn sẽ gặp phải thương tổn cực kỳ lớn. Dù cho Liễu Thần đã bố trí trận pháp thế nhưng cũng có thể sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào đó."Tức chết ta mà, tức chết ta mà!"
Hoàng Kim sư tử trốn khỏi tổ chim. Thạch Hạo trợn mắt rồi cười lớn. Bên trên mũi của Hoàng Kim sư tử có một đống phân chim năm màu đã khô ran, nhìn dáng vẻ thì đã được lưu lại tầm hai ba ngày trước."Đó là con chim gì, ta muốn ăn thịt nó!' Hoàng Kim sư tử gào thét, tức giận tới mức lông thú đều bùng cháy.