"Lại dám tới cướp thánh dược của ta, cả đám các ngươi chẳng lẽ đã quên bậc cha chú của mình chết như thế nào sao?"
Con khỉ màu vàng này rất ngông cuồng, thanh chiến mâu màu vàng chỉ về phía trước, đối mặt với tất cả đối thủ.
"Con khỉ chết tiệt này, nạp mạng đi!"
Một con Mãng Ngưu toàn thân đỏ thẫm, ánh lửa ngập trời vọt tới, nham thạch sôi trào, mỗi một bước chân của nó khiến cho mặt đất biến thành chất lỏng đỏ rừng rực, cuồn cuộn sôi trào.
"Con trâu già kia không phải là đối thủ của ta, ngươi chỉ là một con nghé con mà cũng muốn la lối? Không chịu đi tìm những tên sinh linh thuần huyết mà lại đánh chủ ý lên người ta, chỉ có con đường chết!"
Thần hầu tính tình nóng nảy, kim quang toàn thân chiếu rọi bốn phía, bật nhảy một phát đã vọt cao đến mấy trượng, sử dụng chiến mâu màu vàng như đại côn nện thẳng xuống dưới.
Một tiếng trống vang lên, nham thạch cuồn cuộn màu đỏ thẫm trên mặt đất dâng trào như sóng lớn, cao đến mấy trăm trượng, thanh chiến mâu màu vàng kích trúng bề mặt thanh đao màu đỏ nhạt.
Ngưu ma biến hình, đứng thẳng lên, trong tay cầm một thanh đao lớn màu máu đối chiến với thần hầu, thế nhưng không ngừng bị chấn lui, vừa lùi vừa phun ra máu, nó quát: "Chư vị, còn chần chừ gì nữa, cùng nhau liên thủ chém con khỉ này, từ nay về sau linh hồ và tịnh thổ, còn có bốn gốc thánh dược kia đều là của chúng ta!"
Trên bầu trời, thần quang năm màu lóe lên, một con Khổng Tước cực lớn lao thẳng vào chỗ sâu nhất trong dãy núi, nó không có tham chiến mà bay thẳng tới linh hồ, muốn chiếm lấy thánh dược.
"Lên!"
Con khỉ kêu to một tiếng, 'Rầm', một mâu nện mạnh tới. Mãng Ngưu màu đỏ biến sắc, cố gắng vận toàn lực chống lại. Thần hầu lợi dụng phản lực bay ngược lên trời đáp xuống trên lưng một con chim khổng lồ có màu sắc sặc sỡ kia, đuổi giết Khổng Tước năm màu.
Tiếng ầm vang vọng, Mãng Ngưu rống to, mặt đất dưới chân rạn nứt, đồng thời nham thạch cuồn cuộn như sóng lớn bao chùm lấy nó, nó không ngừng lùi lại, trong miệng máu tươi tràn đầy ra ngoài.
"Tên khỉ nhà ngươi thật bá đạo, năm xưa giết chết rất nhiều tiền bối rồi cướp đi thánh dược, không thèm để lại một gốc nào cho con cháu bọn họ, làm như vậy không sợ tất cả Vương giả liên hợp chống lại ngươi hay sao?"
Khổng Tước năm màu quát lớn.
Nó há miệng phun ra một bảo ấn năm màu đập về phía trước.
"Kẻ yếu thần phục cường giả vi tôn, chính là như vậy, ta mà không đủ mạnh thì sớm đã bị những tên sinh linh khác ăn thịt rồi, không thể trách ai được."
Con khỉ màu vàng thân hình không cao nhưng khí thế lại hung mãnh, chiến mâu màu vàng trong tay đâm về phía trước, lập tức ngàn vạn sợi kim quang bắn ra, 'Keng' một tiếng, hoa lửa bắn ra xung quanh.
Bảo ấn bị hất tung ra bên ngoài, không ngừng biến lớn, cuối cùng đập nát một tòa núi gần nó.
"Giết!"
Xa xa, một con Đại Bằng màu vàng bay tới, giang cánh thẳng tới trời cao, thân hình nó rất khổng lồ, kim quang toàn thân sáng chói, vô cùng cương mãnh, sử dụng cánh thần quét về phía trước.
"Rống!"
Con khỉ màu vàng gào thét một tiếng, từ trên lưng con chim khổng lồ nhảy xuống, thân thể nhanh chóng biến lớn y như là một ngọn núi màu vàng đứng sừng sững giữa vùng núi này.
Loại khí tức này rất ngông cuồng, tất cả vương giả đều phải hoảng sợ.
Con khỉ này vô cùng dũng mãnh, đánh một quyền về phía cặp cánh của Đại Bằng, thần quang màu vàng bắn ra, hai người va chạm với nhau, những dao động mãnh liệt lan truyền ra xung quanh.
Thân thể của Kim Sí Đại Bằng vô cùng cứng rắn, thế nhưng thần hầu lại sử dụng một bảo thuật nào đó khiến cho mình cao lớn uy mãnh, chiến lực vô song, không thể ngăn cản.
"Mạnh thật!"
Phương xa, Đại Hồng Điểu co đầu rụt cổ, hai tên này quá mạnh, cảnh giới lại vượt xa bọn nó.
"Đó chính là Pháp Thiên Tướng Địa!"
Nhóc Tỳ cặp mắt sáng lên, nhìn chằm chằm thân thể đầy mạnh mẽ của con khỉ, miệng lẩm bẩm: "Đáng tiếc, phù văn trong cơ thể Bóng Lông đã phai mờ, nếu không thì càng thêm tinh thâm!"
Ông một tiếng, Kim Sí Đại Bằng xoay người lại, tiếp tục lao nhanh xuống dưới, từ trong miệng phun ra một thanh thần kiếm màu vàng, khí lành lượn lờ, bổ thẳng về phía con khỉ.
Thần hầu cười lạnh, thanh chiến mâu cũng đã biến lớn theo hắn, đâm mạnh về phía trước, phù văn vạn sợi, đây chính là giao chiến bằng cả hai phương diện sức mạnh và đạo pháp.
"Keng!"
Thanh âm thanh thúy của kim loại vang lên khiến cho người khác phải rùng mình, ánh sáng tỏa ra bốn phía, hai kiện bảo cụ sáng rực lên, những kỳ hiệu thần bí lấp lánh, hơn nữa sức mạnh khổng lồ đó lan ra xung quanh làm cho cả khu rừng chấn động, không ít lá cây vỡ vụn.
Con khỉ nhe cặp răng nanh trắng như tuyết, đạp mạnh xuống dưới đất để lấy lực vọt thẳng lên trời cao, thanh chiến mâu trong tay múa máy, nện thẳng tới địch nhân.
Mặc dù vừa vừa rồi Kim Sí Đại Bằng có thể cứng rắn đón đỡ thế nhưng thần lực của nó cũng đã tiêu hao nghiêm trọng, thần kiếm màu vàng thiếu chút nữa đã mất đi sự khống chế, bị đánh bay ra bên ngoài. Bây giờ thần hầu lại tiếp tục tập kích, nó không thể không cố gắng thét dài, hai cánh giang rộng, thúc dục phù văn nguyên thủy hóa thành một bánh xe lửa chói chang đánh thắng tới trước.
"Rầm!!!"
Đại Bằng miệng phun đầy máu tươi, cố gắng bay nhanh ra bên ngoài. Con mắt mở thật to của thần hầu nhanh chóng thu nhỏ lại, rồi đáp xuống lưng của con chim khổng lồ màu sắc sặc sỡ, nhìn bốn phía đầy kiêu ngạo.
"Xoẹt!"
Đột nhiên, một cơn gió lớn màu đen ập tới, một con Hắc Hống toàn thân đen nhánh xuất hiện, phù văn lấp lánh, nhảy mạnh lên trời đánh về phía nó.
"Các ngươi đều không phải là đối thủ của ta, trừ khi các ngươi lôi kéo được mấy lão già đang thoi thóp kia cùng nhau liên thủ liều mạng đấu với ta thì may ra còn có cơ hội!"
Thần hầu cười lạnh, há miệng thét dài, thổi ra một cơn cuồng phong màu vàng, giống như là những thanh dao găm cắt đứt cả vùng núi trước mặt.
Hắc Hống kêu to, toàn thân truyền đến cảm giác đau nhức, trên người xuất hiện rất nhiều vết máu, mặc dù ô quang của nó đánh trúng lên người con khỉ thế nhưng không cách nào tổn thương được nó.
"Ngươi dám!"
Thần hầu tức giận hô to một tiếng, cưỡi con chim khổng lồ nhiều màu kia bay về phía tịnh thổ, nó vô cùng tức giận, thanh chiến mâu trong tay xoay tròn như chong chóng nhắm thẳng về phía Khổng Tước năm màu.
"Ầm ầm" vang vọng không dứt bên tai, hàng ngàn hàng vạn sợi lông vũ của Khổng Tước khổng lồ phóng ra cùng một lúc, hết tia này đến tia thần quang năm màu khác bay ra, tất cả đều là lông vũ của nó biến thành những thanh thần kiếm lao về phía thần hầu và con chim khổng lồ kia.
Thần hầu gầm lên đầy giận dữ, toàn thân bộc phát một lồng ánh sáng cực lớn bảo vệ lấy bản thân và tọa kỵ, ngăn cản những thần kiếm bằng lông vũ ở bên ngoài.
"Giết!"
Sau đó, nó đâm ra một mâu, trên mũi mâu xuất hiện những ngôi sao nhỏ như là một mảnh biển sao đang chuyển động, một kích kinh khủng này lại sinh ra dị tượng như ngân hà rơi rụng.
"Phốc!!!"
một tiếng, rất nhiều lông vũ tan nát, Khổng Tức năm màu nhanh chóng gọi về bảo ấn to như ngọn núi lớn kia chặn lại thế đâm của thanh chiến mâu này, thế nhưng vẫn bị chấn động phun ra đầy máu.
"Mọi người cùng liên thủ, trước tiên đoạt thánh dược, tên khỉ này không chết, thiên lý nan dung, đừng quên năm đó hắn đã đánh giết bậc cha chú của chúng ta như thế nào?"
Một sinh linh toàn thân trắng bạc, mọc ra nhiều gai nhọn vọt tới, nó có đầu giao long, thân nhím, đuôi cá sấu, chính là một con Thứ Thú vô cùng hung hãn.
Hiên nhiên, đây chính là một con di chủng đã đắc đạo nhiều năm, vô cùng mạnh mẽ, từ trên người nó phóng ra những mũi tên nhọn màu bạc đánh giết con khỉ.
Một tiếng rống vang lên, những vương giả Kim Sí Đại Bằng, Khổng Tước năm màu, Hắc Hống, Mãng Ngưu tập hợp lại, quần chiến với thần hầu.
Chỗ này trở nên náo nhiệt, trận chiến này làm cho thiên địa tối tăm, nhật nguyệt phai màu, cả dãy núi chấn động dữ dội, hạo kiếp vô biên ập tới.
Những sinh này quá mạnh mẽ, nhất là tên thần hầu kia, nó càng đánh càng hăng, không e dè chút nào, giống như sức lực của nó không bao giờ dùng hết vậy.
"Quá mạnh mẽ, con khỉ này thật đáng sợ, nếu như dốc sức liều mạng thì chắc chắn hắn còn lợi hại hơn những vương hầu đã tu luyện mấy trăm năm."
Một tên Phong Ấn giả đứng bên cạnh Hỏa Linh Nhi mở miệng nói.
Công chúa Hỏa quốc gật gật đầu, tên thần hầu này là di chủng thế nhưng năm tháng tu hành đã rất lâu, hiện tại đã có thành tựu, Thần Hầu vương này là một đối thủ đáng để Nhân Hoàng ra tay.
"Bọn hắn đã tiến vào tịnh thổ, bắt đầu hành động thôi."
Sư Tử chín đầu một mực để ý tới mấy tên Tất Phương, Li Long.
"Không có việc gì đâu, những con khỉ khác cũng không phải là sức cùng lực kiệt."
Ngoan thạch mở miệng.
Quả nhiên, một đám cường giả trong nháy mắt xông vào làm kinh động đến bầy khỉ màu vàng, phù văn trên mặt đất lấp lánh, cấm chế sáng ngời, cả chục gần trăm con khỉ cùng một lúc xông thẳng về phía trước.
"Bầy khỉ này sao mà lợi hại ghê vậy?"
Nhóc Tỳ giật mình.
Cả bầy khỉ không một ai yếu cả, không ngừng kêu chi chít lộ ra những cặp răng nanh trắng như tuyết, kim quang toàn thân trông rất bắt mắt, hợp lực vây quét đám người xâm phạm.
Có mấy con đầu lĩnh trong bầy có lực chiến đầu rất kinh người đang đuổi giết một đám sinh linh thuần huyết, bởi vì cảnh giới của bọn chúng cao hơn hẳn.
Đúng lúc này, Bồ Ma thụ chuyển động, Liệt Thiên Ma Điệp xuất hiện, Thạch Nghị cũng chuyển thân sát nhập vào trong bầy khỉ, bọn họ cũng muốn tham gia cuộc chiến tranh giành bốn gốc tiểu thánh dược.
Xoẹt một tiếng, ánh sáng màu tím lóe lên, thiếu nữ tóc tím đã xuất thủ, trong tay cầm chặt một chiếc sừng màu vàng, nhẹ nhàng vẽ trên không trung, lập tức cả mảng cấm chế phù văn bị phá bỏ, nàng nhanh chóng xông về phía trước.
Phương xa, con ngươi thần hầu lạnh lẽo, vừa giao chiến với mọi người vừa để ý đến tính huống bên trong tịnh thổ, nơi khóe miệng nở nụ cười đầy tàn nhẫn, nói: "Sinh linh thuần huyết, ta thích!"
Những sinh linh đang giao chiến với nó bỗng nhiên lộ ra vẻ kỳ lạ, nếu có thể đánh chết được con thần hầu này thì thu hoạch hôm nay quả thực rất lớn.
"Bùm!!!'' Mấy chục rễ cây phóng tới y như là Cầu Long, tất cả đều phát ra ánh sáng màu đỏ khóa chặt thần hầu. Cổ thụ Thiết Huyết xuất hiện, nó cũng muốn tranh đoạt thánh dược nên mới ra tay với tên thần hầu này."Chúng ta cũng nên động thôi, cẩn thận một chút đừng để cho người bên ngoài phát hiện, cứ ở xung quanh mà đục nước béo cò."
Đả Thần Thạch đề nghị. Cả nhóm đều đồng ý, Nhóc Tỳ cầm sẵn túi Càn Khôn trên tay, tùy thời đều có thể thu bảo vật. Hỏa Linh Nhi thướt tha, xinh đẹp không gì sánh được, nàng khống thế tấm thảm thần được luyện từ da Hư Không thú, không một tiếng động từ từ tiến tới, cố gắng không để cho những người bên ngoài biết được có người đang tiến vào tịnh thổ. Đúng lúc này, con sói con ở trong ngực công chúa Hỏa quốc đứng ngồi không yên, không ngừng giãy giụa rồi nhanh chóng phóng sang bên người Nhóc Tỳ giống như là gấu túi ôm cây, cái mũi nhỏ dụi dụi, kéo lấy lợi tóc của nhóc siêu quậy chỉ về một hướng. Chỗ đó cũng gần với linh hồ, có một mảnh cổ thụ cao lớn vô cùng, trên thân cây phát sáng, có một loại sinh dược hình đầu khỉ sinh trưởng trên cổ thụ."Nấm Đầu Khỉ*!"
Hỏa Linh Nhi kinh ngạc. Những cây nấm này đều phát sáng, sinh trưởng trên cành cây, không ngừng tản mát linh khí, có khoảng hơn mười cây, trông rất rực rỡ và tươi đẹp."Nghe nói nấm Đầu Khỉ khi đã biến thành linh dược thì chính là một món ăn trân quý, chẳng kém đầu sư tử, súp hổ cốt bao nhiêu, ta nhất định phải ăn cho bằng được món ăn tuyệt vời này."
Con mắt Nhóc Tỳ đăm đăm, nước miếng chảy ròng ròng."Các ngươi chờ tí, ta đi hái cái đã!"
Nhóc Tỳ nhảy xuống tấm thảm thần, nhẹ nhàng tiến tới, bởi vì xung quanh cổ thụ rập rạp mà thảm thần lại rất lớn nên không thể nào bay vào bên trong được. Nó không làm kinh động tới những người đang giao chiến ở đằng kia, nhanh chóng đi đến trước một cây cổ thụ, nó rất cao hứng muốn mắt lấy cây nấm này. Nhưng mà, sói con rất lo lắng, ngăn cản nó lại, rồi nhảy xuống mặt đất đào lên một thân cây khô. 'Rầm' một tiếng, sói con bị đánh bay, thân cây khô sáng rực lên, xuất hiện những phù văn rất khủng bố."Ô ô..."
Sói con sốt ruột, ra hiệu cho Nhóc Tỳ nhanh chóng động thủ. Bên trong thân cây hình như có bảo vật nào đó có giá trị liên thành, cho dù khi nãy nhìn thấy cây đào tiên thì phản ứng của nó cũng chỉ đến thế là cùng. Nhóc Tỳ không nói hai lời, kiếm gãy rút ra chém về phía trước, những phù văn trên thân cây nhanh chóng biến mất, rồi nó gõ nhè nhẹ vào gốc cây thì phát hiện bên trong trống rỗng."Xoẹt!"
Nó dùng kiếm gãy rạch một lỗ nhỏ, lập tức một mùi thơm ngát tràn ra ngoài, làm cho người khác say mê, lúc này ấu thần mở to hai mắt, vô cùng thích thú. Nhóc Tỳ thấy thế thì nhanh chóng xé rách hốc cây này, rốt cuộc một màng hào quang mờ mịt vọt lên, xộc thẳng vào trong mũi, biến thành thánh quang bao phủ nơi đây lại. Ở trong hốc cây có rất nhiều chất lỏng, long lanh đẹp mắt, giống như là ngọc tủy, mùi thơm đậm đặc làm cho người khác say mê."Rượu Hầu Nhi, tuyệt thế bảo dược!"
Ở phía sau, Hỏa Linh Nhi ngồi trên thảm thần hai mắt mở to, vô cùng khiếp sợ. Đầu tiên Nhóc Tỳ biến túi Càn Khôn thành một tấm khăn thật lớn che khín lại nơi đây, nó sợ mùi thơm này sẽ kinh động đến những sinh linh khác."Là rượu đó, chắc uống ngon lắm."
Nó cũng không biết giá trị của rượu Hầu Nhi này nên kề sát miệng vào hốc cây hớp một ngụm nhỏ, lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, xém tí nữa thì đã say, hơn nữa hương thơm tràn ngập cả cơ thể, rất nhiều hào quang từ lỗ chân lông phát ra bên ngoài."Dược hiệu mạnh thiệt!"
Nhóc Tỳ khiếp sợ. Trong phút chốc này, nó cảm nhận được rất nhiều hương vị của linh dược, ví như Xích Lan, Hắc Ngọc Liên, Tuyết Ngọc Sâm, Xích Giao..."Loại rượu này được ủ từ các loại linh dược à?!"
Nhóc Tỳ trợn tròn mắt, trong lòng rung động, đây tuyệt đối là một bảo bối hiếm thấy, có giá trị vô cùng."À, còn có hương vị của quả đào nữa."
Nó bình phẩm mùi vị, rồi nhìn về cây đào tiên nơi phương xa, chẳng lẽ thành phần của rượu Hầu Nhi còn có đào tiên màu bạc kia?
Trời, loại rượu này đáng giá cỡ nào đây!
Nhóc Tỳ tin rằng nó rất nhanh sẽ mở được Động Thiên thứ chín, sẽ có một vài chỗ tốt đối với thân thể, nói không chừng Chí Tôn Cốt cũng có thể khôi phục lại một ít sức sống!
Thứ rượu trong hốc cây này cũng không kém bao nhiêu so với bốn cây đào tiên kia, không ngờ lại có một đại cơ duyên không thể tưởng tượng được như thế này.
(*): Là loại Nấm dược liệu quý chứa đầy đủ các chất dinh dưỡng (Amino axit amin, đường, Lipit, nguyên tố khoáng, Vitamin) và các chất có hoạt tính sinh học như (các hợp chất Hericenone) có tác dụng tốt đối với hệ thống thần kinh trong chống bệnh Elzheimer. Dùng để ăn, nâng cao sức khoẻ, ngăn ngừa và phòng chống khối u.
- Nấm Đầu Khỉ có tác dụng ức chế sự phát triển của khối u, chống vi khuẩn gây viêm loét dạ dầy, ung - thư dạ dầy do (Helicobacter pylori)
- Giảm thấp nhất tác hại của xạ trị và hoá trị liệu trong điều trị ung thư.
- Tăng hệ thống miễn dịch và chống mệt mỏi (anti-fatigues), tăng cường sinh lực đối với nam giới.
- Có thể sử dụng trong chống bệnh viêm dạ dày và đại tràng mãn tính. Đặc biệt chống hệ thống u đường tiêu hoá.