Chương 66: Gặp lại bố

Mê Hoặc

Lão Tây 07-08-2023 09:29:57

Ăn xong cơm tối, Phong Vũ ôm Kiều Nhiễm ra ghế sô pha xem TV, anh cầm theo gói khoai tây chiên, vừa xem vừa đút cho Kiều Nhiễm ăn, dáng vẻ vô cùng thích thú. "Hôm nay anh bàn chuyện kia thế nào rồi?" Lúc quảng cáo giữa phim, Kiều Nhiễm cầm một lát khoai tây đút vào miệng cho Phong Vũ. "Tôi đã hỏi luật sư, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ nhưng hơi phiền toái, tuy nhiên có thể giải quyết được. À đúng rồi, hôm nay tôi còn đi gặp Kiều Thành." Phong Vũ kể lại đúng như sự thật, Kiều Nhiễm thấy hơi khó hiểu, cô lập tức hỏi: "Anh đi gặp bố em làm gì? Ông ấy đang bị giam ở nơi nào?" Thật ra những năm qua, Kiều Nhiễm chưa từng gặp lại Kiều Thành, bởi vì cô không biết bố mình bị giam ở đâu. Năm đó Vương Phương không muốn cho con gái gặp người bố là tội phạm buôn bán ma túy, cô ta sợ Kiều Nhiễm sẽ bị ám ảnh tâm lý. Nhưng sau đó thì Vương Phương cũng bỏ đi, vứt Kiều Nhiễm lại một mình, còn Phong Vũ lại bận rộn cả ngày, anh cũng không nghĩ ra đưa Kiều Nhiễm đến thăm bố của cô. Kiều Nhiễm rất muốn đi thăm bố, tuy nhiên trước đây cô và Phong Vũ không hề thân thuộc, cho nên cô không đề cập chuyện này với anh. Hiện giờ nghe Phong Vũ nói anh đi gặp Kiều Thành nên cô cũng có chút tò mò. Phong Vũ hơi giật mình, giờ anh mới biết Kiều Nhiễm không biết Kiều Thành bị giam ở đâu. "Ngay trong thành phố, ông ấy muốn gặp em, em có muốn đi một chuyến không?" Kiều Nhiễm gật đầu,"Hôm nào em có thể đi được?" "Em muốn đi hôm nào cũng được." Tuy quy định thăm nom tù nhân rất nghiêm ngặt, nhưng không có nghĩa là không lách luật được, chỉ cần có tiền là giải quyết được hết. Hơn nữa quản giáo còn là bạn học với Phong Vũ, vì vậy việc gặp Kiều Thành lại càng đơn giản. Kiều Nhiễm muốn được gặp bố, may mắn mấy ngày hôm nay cô được nghỉ, cho nên hai người quyết định ngày mai đi gặp Kiều Thành. Dấu vết mờ ám trên người Kiều Nhiễm còn chưa tiêu tan, vì ngày mai còn đi gặp Kiều Thành nên Phong Vũ cố gắng nhịn xuống dục vọng, buổi tối anh không làm gì Kiều Nhiễm, hai người ôm nhau ngủ ngon lành. Còn Kiều Thành ở trong tù lại không được thoải mái như vậy. Nửa đêm, anh ta dựa người vào thành giường nhìn ánh trăng bên ngoài ô cửa sổ, càng nghĩ càng bi thương. Nhớ lại những năm tháng oanh liệt trước đây, vậy mà chỉ trong một đêm anh ta hoàn toàn mất hết tất cả... mất đi sự tự do, mất vợ, mất con... Mấy năm gần đây, phải rất vất vả Kiều Thành mới quen được cuộc sống sinh hoạt trong tù, không ngờ tên khốn từng đưa anh ta vào tù lại ngủ với chính con gái anh ta! Kiều Thành càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng khổ sở... anh ta nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, ánh mắt tràn đầy thê lương. Bạn tù nửa đêm dậy uống nước, nhìn thấy cái bóng đầu giường thì hơi giật mình, anh ta dụi dụi đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ rồi mới nhìn thấy rõ người trên giường. "Anh Thành, sao anh còn chưa ngủ? Anh đang làm gì vậy?" Kiều Thành quay mặt lại, khuôn mặt anh tuấn dưới ánh trăng càng thêm lạnh lẽo, khiến toàn thân bạn tù căng thẳng. Nơi này không có phụ nữ, mọi người đều giúp nhau giải quyết, không ít người có chủ ý với Kiều Thành nhưng không ai đánh thắng được anh ta, hơn nữa đối phương còn là trùm buôn thuốc phiện, thủ đoạn không thiếu nên càng không có ai dám làm gì Kiều Thành. Kiều Thành lạnh lùng liếc mắt nhìn khiến bạn tù sợ tới mức giật cả mình, anh ta vội vàng chạy đi lấy nước, không dám tiếp tục hỏi nhiều. Ngày hôm sau, khi Phong Vũ đưa Kiều Nhiễm đến đây, tâm trạng Kiều Thành đã được điều chỉnh tốt, nhìn không ra vẻ bất lực nản lòng. Vì gặp con gái, Kiều Thành còn sửa soạn lại vẻ bề ngoài, ngày thường anh ta lôi thôi lếch thếch chẳng để ý đến cái gì. Sau khi cắt tóc cạo râu, trông Kiều Thành lại càng đẹp trai phong trần, tinh thần trở nên sáng láng, nhìn không ra đã hơn bốn mươi tuổi, lúc này Kiều Thành chỉ như mới hơn ba mươi. Kiều Nhiễm đưa đồ ăn và tiền cho quản giáo, sau đó lẳng lặng ngồi trong phòng thăm nom để đợi Kiều Thành. Trong trí nhớ Kiều Nhiễm, hình tượng của Kiều Thành vẫn dừng lại ở mấy năm trước... đó là một người bố đẹp trai lại tiêu sái phong độ.