Cao Dương không đi học, còn một trong số những nhân vật chính trong câu chuyện ngoại tình — Trần Tuấn vẫn một mực ngậm miệng không nói khiến sự việc càng lúc càng đẩy lên cao trào.
Kiều Nhiễm đi trong trường học luôn có người chỉ trỏ phía sau lưng, nói cô bề ngoài thì thanh thuần ngây thơ nhưng bên trong lại lăng loàn mất nết, mấy người này chỉ ngồi nghe mấy tin vỉa hè, sau đó lại bắt đầu thêm mắm thêm muối.
Nguyên nhân từ đâu mà có chuyện như này???
Có thể do xuất phát từ lòng ghen ghét đố kị, bọn họ ghen ghét Kiều Nhiễm xinh đẹp, được nhiều nam sinh yêu thích, lại còn học giỏi... những người ác miệng luôn luôn là những kẻ đáng sợ nhất, bọn họ không cần biết đối phương sẽ phải chịu hậu quả xấu như thế nào, hoặc bị ảnh hưởng đến tâm lý ra sao... Bọn họ chỉ muốn nói cho thoả mãn cái ham muốn ích kỷ của bản thân, với lại họ đều cho rằng nói vài câu cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn.
Nhưng mà tích tiểu thành đại, chỉ cần bạn một lời, tôi một câu là những lời ác ý được tích luỹ lại cũng đủ để phá huỷ ý chí một con người, huỷ hoại cuộc đời cả một người.
Thiện ý một câu ấm ba đông, lời ác lạnh người sáu tháng ròng!
Ngay đến giáo viên cũng nghe được tin đồn nhảm nhí này, nhưng việc bọn họ để ý nhất chính là thành tích học tập. Giáo viên chủ nhiệm suy nghĩ rồi cuối cùng cũng quyết định không can thiệp vào chuyện này, chỉ cần thành tích của Kiều Nhiễm vẫn ổn định là được.
Cũng may Kiều Nhiễm là người có ý chí kiên định, người khác nói gì cũng không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của cô.
Ba ngày sau Cao Dương mới trở lại trường học, lúc ấy Kiều Nhiễm đã trở thành tâm điểm bàn tán của mọi người trong trường, không ai dám nói chuyện với cô, bọn họ sợ bản thân mình sẽ bị đồn thành người lăng loàn.
Còn có rất nhiều nam sinh không dám mơ tưởng đến Kiều Nhiễm, lúc này cũng bắt đầu có những suy nghĩ đáng khinh đại loại như là... Kiều Nhiễm đã sớm bị chơi nát người rồi hay không.
Cao Dương vừa đến trường đã cảm thấy bầu không khí trong trường rất lạ lùng, cậu bèn gọi đàn em tới hỏi chuyện, sau khi nghe xong cậu liền nổi giận đùng đùng.
"Khốn kiếp, bọn chó nào nói lời này?! Tao và Kiều Nhiễm như nào chẳng lẽ chúng mày không biết? Chuyện này mà chúng mày cũng tin? Toàn một lũ nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà!"
Bọn đàn em ấp úng không dám nói gì, mới đầu bọn họ thật sự không tin, vì lúc đại ca nói chuyện với Trần Tuấn, bọn họ đều có mặt ở đấy. Nhưng vấn đề ở chỗ chuyện này càng truyền càng tai tiếng, càng truyền càng giống thật nên bọn họ cũng nhanh chóng tin tưởng, hơn nữa còn cho rằng đại ca đã ở cùng một chỗ với Kiều Nhiễm, còn việc đại ca tìm Trần Tuấn là vì cậu ta đã động đến người con gái của mình.
Cao Dương tức giận đạp cho mỗi người một cái rồi hùng hùng hổ hổ chạy tới lớp số 1 để tìm người.
Cậu ta vừa xuất hiện, mọi người trong lớp đều nhìn nhìn, sau đó lại đồng loạt liếc mắt nhìn sang nữ sinh ngồi bên cửa sổ.
Kiều Nhiễm đang đọc sách, Cao Dương đi đến trước mặt cô, cậu gõ tay lên mặt bàn, vẻ mặt đau lòng chất vấn: "Tại sao cậu không phản bác lại lời đồn? Tại sao không nói cậu không làm gì cả? Tại sao không nói tớ thổ lộ nhưng bị cậu từ chối! Tại sao cậu không nói bất cứ cái gì!!!"
Cao Dương tưởng rằng Kiều Nhiễm muốn giữ mặt mũi cho mình nên mới không nói gì, cậu bị cảm động đến rối tinh rối mù, lúc này vừa thấy đau lòng lại vừa thấy hối hận.
Cậu hối hận mình ở nhà ôm mất mát nên mới không đi học những hai ngày, nếu cậu kịp thời làm sáng tỏ thì mọi chuyện sẽ không như vậy!
Kiều Nhiễm ngẩng đầu nói với Cao Dương: "Giải thích thì sao, sẽ có tác dụng à? Đâu có ai tin."
Cao Dương bị lời này của Kiều Nhiễm làm cho á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy, Kiều Nhiễm là nữ chính trong câu chuyện, mọi người đều cho rằng cô là người hư hỏng, vậy ai sẽ tin cô? Tất cả chỉ nghĩ cô đang cố nguỵ biện mà thôi!