Chương 52: Phim kinh dị

Mê Hoặc

Lão Tây 07-08-2023 09:29:57

Người xem tiến vào ngày một đông, đèn trong phòng đều đã tắt, chỉ còn lại ánh sáng từ màn hình chiếu lên mặt mỗi người. Bộ phim vừa mới vào phần giới thiệu, Phong Vũ đã lập tức hối hận, anh cứng người ngồi trên ghế, lòng bàn tay đều là mô hôi lạnh. Kiều Nhiễm đặt cốc coca vào trong tay Phong Vũ, anh vội vàng nhận lấy rồi uống ừng ực hai ngụm thì mới thấy đỡ hơn đôi chút. "Đừng cậy mạnh nữa, hay là em với anh về nhé?" Kiều Nhiễm sợ lòng tự trọng của Phong Vũ bị tổn thương, nhưng Phong Vũ làm sao có thể "yếu đuối" trước người mình yêu? Anh nắm chặt tay cô, ánh mắt kiên định quả quyết: "Tôi nhất định sẽ xem cùng em!" Kiều Nhiễm không còn cách nào khác, cô chỉ có thể nắm chặt tay anh, hy vọng có thể truyền cho anh sức mạnh. Bộ phim chính thức bắt đầu, mở đầu phim không hề đáng sợ, nội dung phim được miêu tả dưới góc nhìn của nữ chính, hình ảnh đan xen khá cảm động. Thời lượng chiếu càng lúc càng dài, câu chuyện dần dần được triển khai và tiến vào phần chính của bộ phim. Phong Vũ vô cùng khẩn trương, anh trừng mắt nhìn chằm chằm màn hình không chớp mắt, âm nhạc du dương nổi lên lúc to lúc nhỏ, hình ảnh chậm rãi chuyển động theo tầm mắt của nữ chính, một phút đồng hồ sau, cameras bỗng nhiên chiếu tới xa, phía sau nữ chính có một thi thể không đầu đang đứng. Phong Vũ sợ tới mức đồng tử co rút lại, bàn tay đang nắm Kiều Nhiễm cũng run nhè nhẹ. Nhạc phim càng lúc càng rùng rợn, nữ chính dường như cảm nhận được điều gì đó nên lập tức quay người, nhưng lại không thấy bất cứ gì, thi thể không đầu cũng biến mất. Nữ chính thở phào quay người lại, ngay tại thời khắc cô quay đi thì thi thể kia lại xuất hiện, đứng ở phía sau cô. Hình ảnh kinh dị bắt đầu xuất hiện liên tục, Phong Vũ sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, ngay cả nhịp tim cũng không đập ổn định. Kiều Nhiễm lại quá mức bình tĩnh, biểu hiện hoàn toàn đối lập với Phong Vũ. Khi hình ảnh ma không đầu máu me be bét lại hiện lên, Phong Vũ rốt cuộc cũng không thể chịu được nữa, anh cúi đầu rúc vào hõm vai Kiều Nhiễm, hai tay ôm chặt cánh tay cô, thân hình to cao cường tráng run bần bật. Kiều Nhiễm vừa thương vừa muốn cười, cô nhanh chóng duỗi tay vỗ đầu người đàn ông, yên lặng an ủi vỗ về anh. Cảm nhận được sự quan tâm, hô hấp dồn dập cùng nhịp tim đập loạn của Phong Vũ dần dần bình phục. Kiều Nhiễm không hiểu sao Phong Vũ lại bướng bỉnh như vậy, không dám xem thì thôi không xem nữa, cần gì phải làm khó chính mình. Tuy rằng Kiều Nhiễm không biết nguyên nhân, nhưng cô vẫn đau lòng vuốt đầu Phong Vũ và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đỉnh đầu anh. Đôi tình nhân phía sau cười như điên khi nhìn hình ảnh hai người ngồi đằng trước, chủ yếu là vì Phong Vũ cao lớn, còn Kiều Nhiễm thì nhỏ xinh, nhìn thế nào cũng có cảm giác như chim ưng nép vào lòng chim nhỏ. Kiều Nhiễm không xem được phần cuối của bộ phim, toàn bộ thời gian cô đều dành để an ủi Phong Vũ, mãi đến khi bộ phim kết thúc, đèn trong rạp sáng lên, người đàn ông bên cạnh cô mới nhẹ nhàng thở ra. Thanh âm xung quanh ồn ào, mọi người lần lượt đứng dậy ra khỏi rạp chiếu phim, Phong Vũ lau mồ hôi trên mặt, anh không nói câu nào, chỉ cúi đầu kéo tay Kiều Nhiễm đi ra ngoài. Ra khỏi rạp chiếu phim, gió đêm mát mẻ thổi tới, tâm tình Phong Vũ mới dần dần khôi phục, anh thật sự không dám xem phim kinh dị. Khi còn nhỏ anh từng có bóng ma tâm lý dẫn đến hiện tại cực kỳ sợ ma, nhưng vì Kiều Nhiễm nên anh sẽ tình nguyện khắc phục chứng sợ hãi của mình, đáng tiếc vẫn thất bại. Phong Vũ cúi đầu, nhìn có vẻ buồn bã ỉu xìu. Kiều Nhiễm nắm tay Phong Vũ, không biết cô nghĩ gì mà bỗng nhiên sà vào lòng Phong Vũ rồi ôm anh, cô dựa đầu vào lồng ngực rắn chắc, nghe tiếng tim đập rối loạn của người đàn ông, sau đó nhỏ giọng nũng nịu: "Phong Vũ, bộ phim vừa nãy doạ em sợ, may mắn có anh ở cạnh em, nếu không em đã khóc mất rồi! Anh ôm em được không, em sợ!" Phong Vũ đang uể oải lập tức tỉnh táo, tinh thần cũng phấn chấn hơn, anh ôm chặt cô gái nhỏ vào lòng và an ủi: "Đừng sợ, đừng sợ, có tôi ở đây với em!" Kiều Nhiễm vùi mặt vào lồng ngực anh, ngửi hương thơm dễ chịu trên người anh, khoé môi cô khẽ cong.