Chương 44: Không thể cưỡng lại

Mê Hoặc

Lão Tây 07-08-2023 09:29:57

Phong Vũ đen mặt ném Kiều Nhiễm lên giường, sau đó anh nhanh chóng cởi quần áo dưới cái nhìn chăm chú của người con gái. Kiều Nhiễm nghiêng người chống tay lên cằm nhìn múi thịt thơm ngon trước mặt, cô cực kỳ yêu thích thân thể của Phong Vũ, vừa cường tráng vừa mạnh mẽ, cơ bắp rất vừa tay, không quá cuồn cuộn như vận động viên thể hình, nhưng cũng không quá nhỏ hay yếu ớt. Cơ thể trần trụi của Phong Vũ đè lên người Kiều Nhiễm, dồn cô gái nhỏ vào trong góc giường, anh lạnh giọng hỏi: "Kiều Nhiễm, sao cháu lại trở nên dâm đãng như vậy?" Vừa nói xong, bàn tay to của người đàn ông đã luồn vào váy của cô gái nhỏ, sờ lên hột le của hoa huyệt. "Đã ướt như vậy rồi sao? Còn ai chạm vào cháu ngoại trừ tôi không?" Kiều Nhiễm nằm trên giường nhìn thẳng vào người trước mặt, cô liếm liếm môi, như có như không khiêu khích sự điên cuồng của người đàn ông. "Phía dưới vì chú mà ướt, cũng chỉ bị chú chạm vào. Phong Vũ! Làm tình với tôi xong rồi chạy, hơn nữa còn chạy hai lần... chú có tư cách gì để nói tôi? Chú nghĩ ai chạm vào tôi như vậy, chú nói đi?!" Phong Vũ bị lời nói hờn dỗi của Kiều Nhiễm làm cho cứng họng không nói được gì, anh hận đến nghiến răng và không tiếp tục nói lời vô nghĩa nữa, anh lập tức kéo quần lót ren của Kiều Nhiễm xuống, sau đó xoa xoa hoa huyệt vài cái rồi đẩy eo đi vào. Kiều Nhiễm đau đến nỗi hít sâu một hơi, cô tung chân đá vào chân anh. Nhưng người đàn ông này cũng không để cú đá như gãi ngứa của cô vào mắt, ngược lại anh túm lấy chân cô đặt lên đầu vai mình, gậy thịt thô to đâm phập một cái, hoàn toàn vào trong cô gái nhỏ. "Á... Chú già chết tiệt, chú có thể dịu dàng được hay không?" Dù tính tình Kiều Nhiễm lạnh lùng lãnh đạm, nhưng bị anh làm đau thì cô cũng sẽ tức giận. Kiều Nhiễm nằm ở trên giường, khuôn mặt nhỏ nhăn lại, đôi mắt lẳng lặng nhìn người đàn ông. Phong Vũ không hề thích Kiều Nhiễm nói mình già, anh cắn răng hung hăng đâm vào vài cái rồi trầm giọng nói: "Tôi già? Vậy ai mới không già? Là thằng nhóc đi dạo chợ đêm cùng cháu, còn suýt chút nữa thì hôn cháu kia hả?" Người đàn ông đâm vào miệng hoa như đóng cọc, đâm vừa sâu vừa tàn nhẫn... anh hận cô gái nhỏ quyến rũ làm anh mất tự chủ, sau đó vô tâm không để ý đến anh. Kiều Nhiễm bỗng nhiên bật cười, cô liếc mắt nhìn anh, giọng điệu nhàn nhạt nói: "Sao chú có thể so sánh độ trẻ với Cao Dương?" Ông chú già này có phải tức phát điên rồi không, tự nhiên đi so với nam sinh mười tám tuổi để xem ai trẻ hơn ai? Thà rằng so sánh dương vật của ai dài hơn ai còn có ưu thế hơn! Phong Vũ hiểu lầm ý của Kiều Nhiễm, anh cho rằng cô gái nhỏ có tình cảm với Cao Dương, cho nên càng đâm càng ác liệt, dường như anh muốn đâm nát hoa huyệt của cô. "Á... nhẹ... nhẹ thôi..." "Không được thích cậu ta! Kiều Nhiễm, tôi nói cho cháu biết, đời này ngoại trừ tôi ra thì cháu không thể thích ai khác!" Phong Vũ thật sự bị Kiều Nhiễm ép đến điên rồi, mỗi khi anh có ý định lui bước là Kiều Nhiễm lại mê hoặc anh, đã thế anh còn không hề có nửa phần định lực, mỗi lần đều bị cô quyến rũ đến mất hồn, dục hoả thiêu đốt toàn thân. Kiều Nhiễm vừa giống tiểu yêu tinh, khiến người ta hận không thể móc tim để dâng hiến cho cô... vừa giống như đoá hoa anh túc, khiến người ta thần hồn điên đảo, mê muội vì cô. Nghe được lời nói tàn nhẫn kia của Phong Vũ, Kiều Nhiễm lập tức mỉm cười. Người đàn ông này cuối cùng cũng chạy không thoát, mỗi lần tỉnh dậy sau khi làm tình thì anh đều đã chạy rất xa, cảm giác chỉ có một mình khiến cô không chịu được và cũng rất không thích. Kiều Nhiễm nhìn thì có vẻ lạnh lùng, không để ý đến bất cứ chuyện gì, nhưng thật ra cô cũng thích ấm áp, cô mê muội thân thể Phong Vũ không phải chỉ vì dáng người hoàn hảo của anh, mà còn vì nhiệt độ trên người anh, nhiệt độ ấy nóng bỏng như vậy, ấm áp như vậy... mỗi lần được anh ôm vào trong ngực để làm tình, độ ấm trên người anh sẽ xuyên qua da thịt rồi truyền vào trong thân thể lạnh như băng của cô, khiến cô thoải mái rên rỉ thành tiếng. Kiều Nhiễm sợ lạnh, cô thích những thứ khiến cô ấm áp, chỉ cần cô thích thì sẽ có dục vọng, cho nên cô mới có thể nổi lên dục vọng với Phong Vũ, mới có thể chủ động quyến rũ người đàn ông này. Mật dịch ướt át không ngừng chảy ra, gậy thịt đâm vào hoa huyệt tạo ra những tiếng "bạch bạch". Phong Vũ đâm với tư thế này rất lâu, lâu đến nỗi Kiều Nhiễm lên đỉnh, thân thể cô run rẩy đạt tới cao trào. Nhưng Phong Vũ không cho cô gái nhỏ cơ hội thở dốc, anh đặt cô đứng xuống đất, sau đó nâng một chân của cô lên cao và cắm gậy thịt vào trong. Kiều Nhiễm đứng không vững, cô phải vịn người vào tủ quần áo để đón nhận sự xâm lược từ anh. Hai bầu vú rung ác liệt do động tác mạnh mẽ của người đàn ông, bỗng nhiên bàn tay to luồn dưới nách Kiều Nhiễm và nắm chặt bầu vú mềm mại của cô. Phong Vũ tuỳ ý vuốt ve bầu vú đẫy đà, hai hạt anh đào phấn nộn cũng bị anh dày vò không tha. "A a a ... Sâu quá... A a..." Khuôn mặt Phong Vũ hiện lên vẻ độc ác, càng đâm càng điên cuồng, anh cúi đầu ngậm vành tai của Kiều Nhiễm rồi nhỏ giọng hỏi: "Nhiễm Nhiễm, thích tôi không?" Đôi mắt cô gái nhỏ mê ly vì sung sướng, khoái cảm tê dại kéo dài không dứt trong cơ thể, khiến cô có cảm giác lên đỉnh liên tục. Lúc này Kiều Nhiễm làm sao có thể nghe lọt tai lời thì thầm của Phong Vũ, cô chỉ có thể dựa người vào tủ quần áo mà rên rỉ. Người đàn ông rất không vừa lòng khi chưa nhận được câu trả lời, anh ôm chặt thân thể mềm mại vào trong ngực, sau đó dùng sức cắn lên chiếc cổ trắng nõn của Kiều Nhiễm, giọng nói trở nên khàn khàn mị hoặc. "Nhiễm Nhiễm, có thích tôi không? Có thích tôi đút vào em không?" Cô gái nhỏ bị đâm đến thần trí mơ hồ, hoa huyệt chặt hẹp không ngừng phát ra những tiếng "bạch bạch bạch" đầy dâm đãng. "Thích... thích a a a... Thích bị chú đâm vào... từ từ thôi, em ra a a a..." Cả người Kiều Nhiễm run rẩy, lỗ hoa trào ra mật dịch sền sệt, trực tiếp xối lên gậy thịt thô to. Phong Vũ bị hoa huyệt kẹp chặt, anh rên lên một tiếng và cố gắng kìm lại ý muốn xuất tinh. Cơ thể mẫn cảm lại đạt tới cao trào, đầu óc Kiều Nhiễm hoàn toàn tê dại, cô dựa người lên tủ quần áo rồi kịch liệt thở dốc, hưởng thụ dư vị cao trào. Ý muốn xuất tinh biến mất, Phong Vũ nhanh chóng ôm Kiều Nhiễm ra phòng khách, anh đặt cô lên ghế sô pha rồi nâng hai chân cô lên, sau đó cầm gậy thịt ướt đẫm dâm thuỷ thọc vào chỗ sâu nhất của hoa huyệt. Cao trào qua đi, hoa huyệt non mềm rất nhiều nước nên thọc vào vô cùng sảng khoái. Phong Vũ chau mày, anh kéo chân Kiều Nhiễm lại gần mình rồi mạnh mẽ đâm vào lỗ thịt mẫn cảm, gậy thịt cứng rắn dễ dàng đi vào đường hoa ấm áp chật chội. "Ư ưm... chật quá, đâm lâu như vậy mà sao vẫn còn chật thế này?" Hoa huyệt của Kiều Nhiễm đúng là cực phẩm, Phong Vũ chơi điên cuồng mà vẫn chật như cũ, khiến anh sảng khoái tê dại đầu óc, gậy thịt cương cứng tới mức cực hạn. Kiều Nhiễm đã nói không ra lời, hai lần cao trào làm cả người cô bủn rủn, lúc này cô chỉ có thể vô lực nằm trên ghế sô pha. Phong Vũ vùi khuôn mặt nam tính ở trước ngực Kiều Nhiễm, anh há miệng ngậm hạt anh đào kiêu kỳ trước mặt, giọng nói không được rõ ràng: "Không phải em chủ động quyến rũ tôi sao? Năng lực chỉ đến vậy thôi à? Mới thế mà đã không chịu được!!!" Thân thể mẫn cảm lại bị anh xâm nhập, tình dục chưa tiêu tan bắt đầu ngóc đầu trỗi dậy, xâm nhập vào từng ngóc ngách trên người Kiều Nhiễm. Da thịt trắng nõn bị sóng tình gột rửa mà trở nên phấn hồng, hương sắc mê người lại gợi cảm. Phong Vũ bị mê hoặc bởi vẻ đẹp này của Kiều Nhiễm, anh hung hăng mút chặt đầu vú của cô, sau đó ngồi dậy để cô nằm nghiêng người trên ghế, cuối cùng anh nắm chặt vòng eo mảnh khảnh của cô, điên cuồng đâm vào hoa huyệt dâm dục. Tư thế nằm nghiêng này dễ dàng khơi mào dục vọng trong cơ thể người con gái, quy đầu xẹt qua điểm G và chạm vào chỗ sâu nhất, gân xanh dữ tợn cọ xát vào miệng hoa sau mỗi lần gậy thịt thọc vào rút ra, điểm G không ngừng bị công kích, khuôn mặt Kiều Nhiễm ửng hồng vì sung sướng, hoa huyệt mềm mịn như tơ lại một lần nữa phun trào mật dịch trong suốt. "A a... ư... Đừng... dừng lại... A a ưm... em thua rồi a a a ..." Kiều Nhiễm chưa từng bị kích thích trực tiếp vào điểm G như vậy, xúc cảm quá mức mãnh liệt xông lên tận đỉnh đầu, khiến đôi mắt cô trợn to, cả người ra sức giãy giụa. Tới thời điểm mấu chốt, Phong Vũ giữ chặt thân thể Kiều Nhiễm để không cho cô lộn xộn, anh lui mông về sau rồi lấy đà đâm thẳng gậy thịt vào sâu bên trong. Trong cơn tình ái điên cuồng, Phong Vũ gầm nhẹ một tiếng, tay anh bấu chặt mông nhỏ của Kiều Nhiễm, bắn tinh dịch đặc sệt vào sâu trong hoa huyệt. Gậy thịt bị nghẹn hồi lâu, từng luồng tinh dịch mạnh mẽ nhắm thẳng vào cổ tử cung của Kiều Nhiễm, làm cả người cô cứng lại, bụng nhỏ hơi hơi phồng lên. Đến khi giọt tinh dịch cuối cùng được bắn xong, người đàn ông mới rút gậy thịt ra ngoài. Gậy thịt vừa được rút ra, tinh dịch và mật dịch giống như cột sóng vọt ra khỏi hoa huyệt rồi đập thẳng vào cơ bụng tinh tráng trên người anh. Phong Vũ hơi giật mình, sau đó anh chậm rãi lau chất lỏng trong suốt khỏi người. Thông qua phim AV, anh cũng từng thấy phụ nữ lên đỉnh, nhưng đến khi tận mắt nhìn Kiều Nhiễm đạt tới cao trào, anh mới hiểu âu yếm người phụ nữ mình yêu thương lên đỉnh có cảm giác thoả mãn đến nhường nào. Kiều Nhiễm nằm ở trên sô pha, trước mặt là một khoảng mông lung, ánh mắt cô mơ màng vì tình dục, mồ hôi chảy đầm đìa, môi nhỏ khẽ hé để thở dốc. Phong Vũ lấy lại tinh thần, anh bế cô gái nhỏ đi vào phòng tắm. Nước ấm được điều chỉnh thích hợp, Phong Vũ ôm Kiều Nhiễm đứng dưới dòng nước để rửa sạch thân thể cho cô. Cô gái nhỏ mềm mại nhỏ xinh bám chặt vào cánh tay rắn chắc, cả người mơ màng sắp ngủ dựa cả vào người anh. Phong Vũ nhanh chóng tắm sạch sẽ hai thân thể, anh kéo khăn tắm bọc lấy cô gái nhỏ rồi ôm cô về phòng ngủ của mình. Đặt Kiều Nhiễm vào trong chăn, Phong Vũ xoay người định rời đi nhưng ngón tay bỗng nhiên bị giữ chặt, anh quay người cúi đầu nhìn cô gái nhỏ đang buồn ngủ. "Lạnh! Chú ngủ với em." Phong Vũ hơi ngây người, đây là lần đầu tiên Kiều Nhiễm chủ động yêu cầu anh, trong lòng nói không vui vẻ chính là giả. Phong Vũ thoả mãn nở nụ cười, anh cúi người đặt lên trán cô một nụ hôn. "Tôi đi tắt đèn." Giọng nói của người đàn ông quá đỗi dịu dàng, Kiều Nhiễm ngoan ngoãn buông tay, cô nhìn anh đi tắt đèn và quay trở lại phòng ngủ. Phong Vũ lau khô người rồi lên giường, anh nằm xuống bên cạnh cô, sau đó ôm cô vào trong lòng. Kiều Nhiễm nhắm hai mắt, cô gối đầu lên cánh tay anh rồi nặng nề chìm vào giấc ngủ.