Chương 49: Dặn dò

Mê Hoặc

Lão Tây 07-08-2023 09:29:57

Ăn xong cơm vẫn còn sớm nên Phong Vũ lôi kéo trạch nữ Kiều Nhiễm ra ngoài đường đi dạo. Tháng chín nóng ẩm oi bức, bầu không khí nóng hầm hập tựa như trái tim đang rung động của hai người. Phong Vũ nắm tay Kiều Nhiễm và chậm rãi đi bộ, hai người câu được câu không mà trò chuyện, bình thường Phong Vũ cũng không có sở thích gì đặc biệt, cho nên anh bèn kể cho Kiều Nhiễm nghe những vụ án giết người mà mình từng tham gia phá án. Phong Vũ chọn những vụ án có người bị hại là nữ sinh, cũng coi như để cô gái nhỏ cẩn thận mỗi khi ở bên ngoài. Thế giới này có nhiều người tốt, nhưng người xấu thì không hề ít, bọn chúng đều ẩn mình ở chỗ tối rồi tuỳ thời cơ mà hành động. Trong số đó có một vụ án giết người để lại ấn tượng sâu sắc cho Phong Vũ, vì thế lúc anh kể cũng cực kỳ nghiêm túc. "Hung thủ là bạn học của người bị hại, bình thường hai người không qua lại với nhau, nhưng người bị hại lại có diện mạo xinh đẹp nên khiến hung thủ để mắt đến. Hung thủ là một nam sinh vô cùng tự ti, điều kiện gia đình hắn ta không được khá giả, từ diện mạo cho đến ăn mặc đều không bằng bạn học trong lớp. Lòng tham rồi ghen tỵ quá lớn, khiến tâm lý của hắn ta dần trở nên vặn vẹo..." "Hung thủ mới đầu chỉ yên lặng thích người bị hại, nhưng cậu bạn cùng phòng chơi khá thân với hắn ta, biết hắn ta thích nữ sinh kia thì lập tức ra tay giúp đỡ, cậu bạn đã lấy danh nghĩa hung thủ để tặng người bị hại hộp chocolate vào ngày Giáng Sinh." "Ngày hôm sau người bị hại uyển chuyển từ chối và trả lại tận tay hung thủ hộp chocolate. Lòng tự trọng bị sỉ nhục, hung thủ đã nổi cơn điên. Đêm đó, hắn hẹn cậu bạn đã giúp đỡ mình ra rừng cây sau trường rồi đâm chết cậu ta, sau đó còn chặt đứt mười ngón tay của cậu bạn kia. Tiếp theo hắn lại hẹn người nữ sinh ngoài, sau khi giết chết nữ sinh và phanh thây vô cùng tàn nhẫn, hắn ta thậm chí còn xẻo thịt trên người nữ sinh để ăn. Do thi thể chưa kịp phi tang, sáng sớm hôm sau đã bị học sinh trong trường phát hiện." Nói đến đây, Phong Vũ nắm tay Kiều Nhiễm rồi lại tiếp tục: "Có doạ đến em không? Tôi muốn nói cho em biết có vài người cực kỳ nhạy cảm dẫn đến tâm lý biến đổi vặn vẹo, em sẽ không biết mình đã đắc tội với bọn họ khi nào. Cho nên lên đại học, em phải giữ khoảng cách với những người có tâm lý nhạy cảm, cũng không nên ra ngoài một mình với nam sinh. Mấy động tác phòng thân mà tôi đã dạy em lúc nhỏ, em còn nhớ rõ chứ?" Kiều Nhiễm gật gật đầu, cô không nói một lời mà bất ngờ tung chân đá Phong Vũ. Động tác của Phong Vũ lại càng nhanh hơn, anh túm chân Kiều Nhiễm rồi áp sát cô lên vách tường. Kiều Nhiễm giãy giụa nửa ngày không có tác dụng, cuối cùng cũng lười động đậy. Phong Vũ buông Kiều Nhiễm ra, sau đó ôm cô gái nhỏ vào trong lòng và vỗ về. "Phải nhớ rõ dù mấy chiêu phòng thân ấy có hiệu quả, nhưng sức lực đàn ông trời sinh mạnh mẽ hơn phụ nữ, khi đối kháng trực diện thì sự phản kháng của phụ nữ là vô dụng. Ngược lại em sẽ chọc giận đến tên côn đồ và có khả năng xảy ra thảm kịch. Cho nên khi phát hiện có chuyện không bình thường, em lập tức phải đi đến nơi đông người, ngày thường cũng không nên quá thân cận với người khác phái, kể cả người đồng tính cũng phải cảnh giác ba phần, cảm thấy nguy hiểm thì không được dừng lại, phải lập tức đi!" Kiều Nhiễm dựa đầu vào lồng ngực Phong Vũ, cô nghiêm túc lắng nghe anh dặn dò rồi ngoan ngoãn gật đầu. "Anh yên tâm, em sẽ tự chiếu cố bản thân mình." Phong Vũ tì cằm lên đỉnh đầu Kiều Nhiễm, anh nhỏ giọng nói: "Mấy nữa nhập học, em sẽ ở cách tôi rất xa, dù có chuyện gì thì tôi cũng không thể đến bên em ngay lập tức được. Tôi sợ em xảy ra chuyện, cho nên hứa với tôi... em phải tự lo cho chính mình." Bản thân là cảnh sát hình sự, Phong Vũ quá rõ thế giới này đáng sợ như thế nào, nguy hiểm không đâu là không có và sẽ ngoài ý muốn xảy ra bất cứ lúc nào. Nếu Kiều Nhiễm ở bên cạnh anh thì mọi chuyện lại dễ nói, nhưng lần này cô học ở thành phố lân cận, chẳng may có xảy ra tình huống khẩn cấp thì dù anh có chạy đến với tốc độ nhanh nhất... e là cũng không kịp. Kiều Nhiễm cảm nhận được sự lo lắng của Phong Vũ, cô nhẹ nhàng vươn tay ra ôm anh rồi yên lặng vỗ vỗ lên tấm lưng của người đàn ông.