Đầu gậy thịt thô dài đỏ thẫm của Phong Vũ tiến vào hoa huyệt chật hẹp, Kiều Nhiễm cau mày cắn môi kìm nén để không phát ra tiếng kêu đau.
Động tác của Phong Vũ rất dịu dàng, anh tiến vào từng chút một để giảm khả năng đau đớn nhất có thể cho cô gái nhỏ, nhưng dù vậy Kiều Nhiễm vẫn đau đến chảy nước mắt.
Gậy thịt của Phong Vũ quá to, khiến đường vào hoa huyệt nhỏ hẹp phải chống đỡ đến cực hạn, hai mép thịt căng lên và trắng bệch. Phong Vũ cũng không chịu nổi, các mạch máu căng phồng, gậy thịt sưng to bị hàng trăm cái miệng nhỏ mút vào trong.
Ngay sau đó Phong Vũ thẳng lưng đâm thẳng gậy thịt vào lớp màng mỏng manh, tơ máu đỏ tươi chảy ra từ chỗ giao hợp của hai người. Lỗ hoa vừa nóng vừa chật làm Phong Vũ rên lên một tiếng, anh đứng yên không nhúc nhích để cô gái nhỏ có thể quen với vật to lớn của mình, khuôn mặt tuấn tú nhẫn nhịn đến nỗi vặn vẹo.
Khuôn mặt Kiều Nhiễm trắng bệch vì đau, hai tay cô bấu chặt vào ghế sô pha, cô cắn môi nhịn đau để không rên ra tiếng.
Phong Vũ nhìn đến đau lòng, hai tay anh nắm lấy bầu vú rồi nhẹ nhàng vuốt ve hạt anh đào, đầu ngón tay khẽ nhéo đầu vú đang đứng thẳng, kích thích vào điểm mẫn cảm trên người Kiều Nhiễm.
Thân thể Kiều Nhiễm vừa trướng vừa đau, nhưng không lâu sau đó nơi sâu nhất trong cơ thể cô lại xuất hiện một trận tê dại, cảm giác đau đớn dần được thay thế bằng sự thống khoái, hoa huyệt mềm mại như tơ lại bắt đầu chảy ra mật ngọt trong suốt.
Kiều Nhiễm buông cánh môi trắng bệch do bị mình cắn, cô nhìn vẻ mặt ẩn nhẫn của người đàn ông, mông nhỏ khẽ động đậy rồi nhẹ nhàng ra lệnh: "Chú chơi em!"
Lúc này Kiều Nhiễm vô cùng mê người, khuôn mặt nhỏ vẫn còn vương vấn nước mắt lộ ra nụ cười xinh đẹp tươi tắn, đôi mắt to tròn hơi híp lại, hai má như đoá hồng nở rộ, giọng nói ra lệnh cao ngạo khiến người ta phải trầm mê.
Trong lòng trong mắt Phong Vũ đều là Kiều Nhiễm, gậy thịt vùi sâu trong hoa huyệt đã nhịn đến cực hạn. Anh cúi đầu thành kính khẽ hôn lên bắp đùi trắng nõn của cô gái nhỏ, sau đó nhẹ nhàng đẩy hông một cái. Đợi đến khi hoa huyệt hoàn toàn ẩm ướt, anh mới chậm rãi thọc vào rút ra.
Gậy thịt thô to ra vào trong hoa huyệt nhỏ hẹp, nhẹ nhàng rút ra lại đâm vào thật mạnh, quy đầu chạm vào chỗ thịt non sâu nhất bên trong cánh hoa.
Điểm G của Kiều Nhiễm tương đối sâu, nhưng gậy thịt của Phong Vũ lại vừa to vừa dài, mặt ngoài nổi đầy gân xanh trông cực kỳ dữ tợn, mỗi lần ra vào là lớp gân xanh đang nhô lên đều cọ đến điểm G của Kiều Nhiễm.
Những âu yếm dịu dàng đã làm giảm đi sự đau đớn khi vừa bị phá thân, Kiều Nhiễm bắt lấy cánh tay rắn chắc của Phong Vũ rồi nỉ non.
"Ưm... thích quá... a . . ư. . a . . a..."
Hoa huyệt chưa bao giờ bị thăm dò trở nên mẫn cảm tới cực điểm, mới bị đâm vào có mấy phát mà mật dịch đã phun trào ướt đẫm, khoái cảm mãnh liệt đánh tới khiến Kiều Nhiễm khó có thể chống đỡ, mười ngón tay cô bấu chặt vào Phong Vũ, hai vú dựng thẳng không khỏi run rẩy.
Cảm giác kích thích, sung sướng khi được gậy thịt đâm vào trong khác hoàn toàn với lúc cô tự mình thủ dâm.
Kiều Nhiễm xụi lơ cả người trên ghế sô pha, cô nhẹ nhàng thở dốc rồi híp mắt nhìn người đàn ông trên người.
Phong Vũ cắn chặt răng, hai mắt cũng đỏ rực, hoa huyệt của cô gái nhỏ quá mê hồn, vừa ướt lại vừa chật, tham lam mút lấy gậy thịt mẫn cảm của anh.
Một dòng điện từ gậy thịt truyền khắp toàn thân, ngay đến trái tim trong lồng ngực anh cũng trở nên tê dại.
Mật dịch giống như cơn lốc xoáy quấn chặt lấy quy đầu, Phong Vũ bắt lấy hai chân trắng nõn của Kiều Nhiễm rồi hung hăng đâm vào trong, cuối cùng anh không nhịn được mà đột nhiên phun trào.
Gậy thịt vừa thô vừa to, cảm giác tồn tại quá mức mạnh mẽ, vì thế khi gậy thịt giật giật bên trong hoa huyệt, Kiều Nhiễm có thể cảm nhận được rõ ràng Phong Vũ đang bắn tinh.
Hiển nhiên Kiều Nhiễm không nghĩ anh lại bắn nhanh như vậy, cô chống tay lên ghế sô pha, hơi nâng người nhìn nhìn nơi giao hợp gắt gao giữa hai người, tiếp theo lại nhìn nhìn gương mặt đen hơn cả đáy nồi của người đàn ông... sau đó cô mím chặt môi nén cười.