Chương 29: Trở lại

Mê Hoặc

Lão Tây 07-08-2023 09:29:58

Còn một tháng nữa là thi đại học, dù thành tích của Kiều Nhiễm có ổn định thì cô vẫn ôn tập rất cẩn thận, cho nên trong khoảng thời gian này cô không gọi điện cho Phong Vũ, điện thoại cũng vứt luôn ở nhà. Không khí trong trường học đầy căng thẳng, học sinh thường ngày ồn ào nghịch ngợm, giờ đây đều bị các thầy cô rèn cho ra ngô ra khoai. Học sinh có học lực khá giỏi lại chịu càng nhiều áp lực đến từ gia đình và thầy cô, nhiều người mệt mỏi đến nỗi không thở được, ngắn ngủi có nửa tháng đã xảy ra vài vụ nhảy lầu tự tử. Do những việc này nên học sinh vốn lo âu lại càng thêm sợ hãi, trường học bây giờ không khác gì một chiếc lồng lớn, không ai có thể thoát ra, bọn họ chỉ biết ngồi đợi ngày lên thớt. Cũng trong một tháng này, quan hệ của Kiều Nhiễm và Cao Dương tốt hơn rất nhiều, lúc không có việc gì thì hai người cũng ở cạnh nhau, đơn giản chỉ trò chuyện, đa phần là Cao Dương nói, Kiều Nhiễm nghe. Có đôi khi Cao Dương sẽ hỏi Kiều Nhiễm những bài tập mà cậu không hiểu, dù Cao Dương thuộc lớp năng khiếu nhưng cậu vẫn cần phải đạt chuẩn văn hoá. Kiều Nhiễm nhìn có vẻ lạnh lùng, tuy nhiên đối xử với bạn bè lại cực kỳ tốt, cô không những giảng bài dễ hiểu, mà còn rất kiên nhẫn. Cao Dương từ một người hỏi gì cũng không biết, dần dần đã tự mình làm được những đề cơ bản. Chuyện liên quan đến Phan Sảng cũng hoàn toàn qua đi, cô ta không nói cho giáo viên hoặc phụ huynh mà chỉ xin nghỉ học mấy ngày. Đến khi quay lại học, Phan Sảng thành thật hơn nhiều, không còn đi nói lung tung với mọi người, nhưng mỗi lần nhìn thấy Cao Dương và Kiều Nhiễm, ánh mắt cô ta đều lộ ra vẻ sợ hãi. Trước kỳ thi đại học một ngày, sau một hồi do dự thì Phong Vũ cũng chịu về nhà. Trốn tránh hơn một tháng nay, anh sớm đã nghĩ thấu đáo, tuy rằng bản thân động lòng với Kiều Nhiễm nhưng anh lại lựa chọn ẩn nhẫn, khắc chế tình cảm dưới đáy lòng. Bây giờ Kiều Nhiễm vẫn còn nhỏ, có rất nhiều chuyện chưa hiểu được, mà anh lại làm ra loại chuyện hôi của lúc cháy nhà. Phong Vũ cố tình quên đi chuyện đêm đó, cũng không dám nhớ đến những hình ảnh xấu hổ kia. Mặc kệ nói như thế nào thì anh và Kiều Nhiễm đều đã làm tình, máu xử nữ của cô gái nhỏ thấm ướt gậy thịt của anh, đồng thời để lại trong lòng anh một màu đỏ tươi đẹp, dù cố xoá cũng không thể phai mờ. Phong Vũ rất áy náy với Kiều Nhiễm. Trong khoảng thời gian này, mỗi đêm anh đều mơ thấy cô, nhiều khi anh cố tình không nghĩ đến nhưng buổi tối vẫn mơ thấy cô gái nhỏ... có đôi khi anh sẽ mơ thấy mình tự tay nấu cơm cho Kiều Nhiễm ăn, hai người giống như đôi vợ chồng bình thường, vừa ấm êm lại hài hoà... có đôi khi Kiều Nhiễm chỉ lẳng lặng ngồi bên cạnh đọc sách, còn anh thì ngồi ngắm cô... cũng có khi anh mơ đến buổi tối hoang đường ngày hôm đó, trong mộng anh không hề xuất tinh sớm, Kiều Nhiễm thì yêu kiều rên rỉ dưới thân anh, dáng vẻ lười biếng của cô giống như một con mèo Ba Tư cao quý, mặc anh lăn lộn rút ra đút vào. Tỉnh lại sau mỗi lần mơ thấy Kiều nhiễm, quần sịp của anh đều ướt, trong mơ anh có thể cứng và có thể xuất tinh, nhưng khi tự mình dùng tay lại không thể nào cứng được. Phong Vũ có lên mạng tìm hiểu, người ta nói tình trạng này của anh có thể do áp lực quá lớn hoặc là do chướng ngại tâm lý, tóm lại phần cứng hoàn toàn không có vấn đề! Tuy rằng vẫn không thể tự cứng... nhưng đây cũng coi như được an ủi. Lúc Phong Vũ về nhà đã là mười hai rưỡi đêm, thời gian này Kiều Nhiễm đã sớm ngủ say. Phong Vũ nhẹ nhàng đóng chặt cửa rồi đi đến trước của phòng Kiều Nhiễm, anh do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không đi vào. Phong Vũ dọn dẹp qua loa rồi đi tắm rửa. Lúc nằm ở trên giường, anh không tài nào ngủ được, chỉ cần nhắm mắt lại là khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Kiều Nhiễm tràn ngập trong đầu. Hiện tại người mà anh nhớ nhung đêm ngày đang ngủ ngay bên cạnh, dù chỉ cách một bức tường nhưng anh có thể cảm nhận được hương thơm thanh mát phảng phất trong không khí, hương thơm ấy giống hệt mùi trên người cô gái nhỏ trong trí nhớ của anh. Phong Vũ trằn trọc hồi lâu, cuối cùng cũng nặng nề chìm vào giấc ngủ.