Chương 45: Ấm áp

Mê Hoặc

Lão Tây 07-08-2023 09:29:57

Ngày hôm sau, Kiều Nhiễm tỉnh lại trong lồng ngực ấm áp của Phong Vũ, cô vươn tay vuốt ve cơ bắp của anh, ngửi được hương vị nam tính trên người anh thì khoé môi hơi nhếch lên. Phong Vũ đã tỉnh từ sớm, chẳng qua anh không muốn rời giường, anh ngắm nhìn gương mặt Kiều Nhiễm hồi lâu, lúc cô tỉnh dậy là anh đã biết, anh bèn cúi đầu hôn lên cánh môi phấn nộn của cô và nói: "Có đói bụng không?" Lượng vận động tối qua quá lớn, giờ đây trong bụng đã rỗng tuếch, Kiều Nhiễm nhắm hai mắt "hừ" nhẹ một tiếng, cô vươn đầu lưỡi liễm đôi môi vừa bị anh hôn. Phong Vũ chưa bao giờ thấy dáng vẻ ngây thơ đáng yêu như thế này của Kiều Nhiễm, lúc này đây anh cảm thấy cô quá ngọt ngào, hận không thể ngậm cô vào trong miệng. Bên tai truyền đến tiếng nói trầm thấp xen lẫn buồn cười, bắp tay đang ôm cô cũng run nhè nhẹ, Kiều Nhiễm theo bản năng vươn tay ra gãi gãi. "Bảo bối nhỏ, sáng sớm đừng quyến rũ tôi." Phong Vũ đẩy đẩy hông, dục vọng cứng rắn chọc lên bụng nhỏ mềm mại của Kiều Nhiễm. Anh ôm cô gái nhỏ vào trong lòng rồi nhẹ nhàng xoa nắn một lúc, sau đó xuống giường đi rửa mặt và làm bữa sáng cho cô. Kiều Nhiễm cuộn cả người vào trong chăn còn vương hơi thở của Phong Vũ, một lát sau cô lại ngủ thiếp đi. Lúc bị đánh thức, Kiều Nhiễm ngồi dậy xoa xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, Phong Vũ thì lấy váy ngủ mặc vào người cho cô rồi ôm cô vào trong phòng tắm. Anh xỏ dép lê vào chân cho cô gái nhỏ và chu đáo đưa bàn chải đánh răng cho cô, Kiều Nhiễm lười biếng cầm lấy rồi bắt đầu đánh răng rửa mặt. Phong Vũ hôn lên vành tai Kiều Nhiễm,"Rửa mặt đi rồi ăn cơm." Kiều Nhiễm gật gật đầu, cô nhổ bọt kem đánh răng trong miệng rồi hỏi: "Sao đột nhiên chú lại tốt như vậy?" Người đàn ông vươn tay nhéo gò má trơn bóng của Kiều Nhiễm, anh mỉm cười nói: "Bởi vì em là cô gái nhỏ của tôi, chăm sóc em là điều nên làm." Chỉ đơn giản là Phong Vũ đột nhiên hiểu ra vài chuyện, thân thể Kiều Nhiễm đã sớm giao cho anh, mặc kệ Kiều Nhiễm có cảm giác mới mẻ với anh được bao lâu, anh vẫn nên có trách nhiệm với cô. Nếu đã cùng cô làm chuyện thân mật nhất, vậy anh nên dành cho cô sự yêu thương cưng chiều, dù tương lai có như thế nào, người cần thiết ở bên Kiều Nhiễm cũng chỉ có thể là anh! Bữa sáng rất phong phú, Phong Vũ lại cực kỳ dính người, anh nằng nặc đòi ôm rồi đút cho cô ăn. Kiều Nhiễm cảm thấy rất mới lạ, hơn nữa eo và chân cũng đang nhức mỏi nên cô ngoan ngoãn ngồi trong lòng anh và hưởng thụ anh hầu hạ. Trái tim Phong Vũ bị lấp đầy bởi cô gái nhỏ tên là Kiều Nhiễm, trong lòng trong mắt anh chỉ có cô, anh hận không thể ngày ngày ở bên cạnh người con gái của mình. Kiều Nhiễm thấy Phong Vũ không ăn, cô bèn cầm đũa gắp một miếng đút vào miệng anh. Phong Vũ cực kỳ bất ngờ, anh vội vàng há miệng ra ăn, tuy rằng thức ăn do chính tay anh nấu nhưng nay được cô gái nhỏ đút ăn, anh lại càng thấy ngon hơn. Hai người anh đút em, em đút anh ăn hết cả một bàn thức ăn, sau đó Phong Vũ ôm Kiều Nhiễm ra sô pha ngồi xem TV. Kiều Nhiễm hơi tò mò, bình thường người này đã sớm đi làm, nhưng sao hôm nay lại rảnh rỗi như vậy? Trong lòng nghi ngờ nên cô lập tức hỏi Phong Vũ. Phong Vũ xoa đầu nhỏ của Kiều Nhiễm, anh tự nhiên nói: "Công việc đều đã xử lý xong, tôi xin nghỉ mấy ngày để ở bên cạnh em, cũng sắp đến ngày nhập học rồi, đến hôm ấy tôi sẽ đưa em đi." Kiều Nhiễm định nói trường học không xa lắm, cô có thể tự đi, nhưng nhìn người đàn ông trước mặt kiên quyết như vậy, cô cũng không nói ra miệng, nếu anh rảnh thì đưa cô đi cũng rất tiện. Kiều Nhiễm bật bộ phim truyền hình mà lần trước đang xem dở lên để xem nốt, còn Phong Vũ thì ôm cô vào trong lòng, xoa bóp bàn chân nhức mỏi giúp cô. Thời điểm nam nữ chính hôn môi, Phong Vũ cũng xoay đầu Kiều Nhiễm lại để hôn. Hương vị nam tính của người đàn ông bao trùm khoang miệng Kiều Nhiễm, đầu lưỡi tiến vào trong thăm dò rồi cuốn lấy đầu lưỡi cô, kéo cô cùng trầm luân với mình. Lúc môi nhỏ được buông tha thì cánh môi đã hơi sưng đỏ, Phong Vũ hôn đến mức động tình, gậy thịt cứng rắn chọc vào mông nhỏ của Kiều Nhiễm.