Gần đây xảy ra một thảm án kinh hoàng, cho nên Phong Vũ mang đội của mình đi tiếp nhận điều tra, mỗi ngày bận bịu đến tối mịt, thời gian ăn cơm cũng không có, chứ đừng nói là về nhà.
Tuy mới bắt đầu yêu đương cuồng nhiệt, nhưng công việc là công việc, bản thân Phong Vũ lại là cảnh sát hình sự, anh không thể vì tình yêu mà lơ là công việc của mình.
Cũng may Kiều Nhiễm là người ngoan ngoãn hiểu chuyện, cho dù Phong Vũ liên tục nửa tháng không về nhà thì cô cũng không oán giận.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc mà đến ngày Kiều Nhiễm nhập trường, cô bắt đầu thu dọn hành lý, ngay cả vé tàu cao tốc cũng đã đặt.
Trước khi đi một ngày, Kiều Nhiễm do dự thật lâu, cuối cùng vẫn quyết định gửi tin nhắn wechat cho Phong Vũ.
Bận rộn từ năm giờ đến giờ, Phong Vũ mệt mỏi thở hổn hển, lúc anh vừa cầm vào điện thoại thì thấy tin nhắn đến từ [ Bạn gái nhỏ ].
Nhìn avatar là khuôn mặt xinh xắn của Kiều Nhiễm, mệt mỏi trên người anh hoàn toàn biến mất.
Phong Vũ cong môi cười rồi mở tin nhắn.
[ Em đã đặt vé tàu vào ba giờ chiều mai, anh không cần phải đưa em đi nữa. ]
Nụ cười trên mặt Phong Vũ biến mất, lúc này anh mới phát hiện ra thời gian đã qua nửa tháng, trong lòng anh bỗng thấy đắng ngắt, vừa mới yêu đương đã phải tách ra. Mới đầu anh có ý định ở bên cô thật nhiều trong những ngày cô vẫn còn ở đây, nhưng mà công việc đột nhiên bận rộn, anh thật sự có lỗi với Kiều Nhiễm.
Phong Vũ nghĩ ngợi, sau đó tìm một nơi yên tĩnh để gọi điện cho Kiều Nhiễm.
Bây giờ đã mười một giờ đêm, Kiều Nhiễm nằm trên giường mãi không ngủ được. Chuông điện thoại vừa reo, cô vội vàng mở mắt rồi cầm điện thoại trên đầu giường.
"Bảo bối nhỏ... đã ngủ chưa?"
Giọng nói mệt mỏi của người đàn ông truyền đến từ đầu bên kia điện thoại, Kiều Nhiễm chớp chớp mắt, cô nhỏ giọng nói: "Em chưa ngủ, anh hết bận rồi à?"
"Vẫn chưa, thật xin lỗi, gần đây tôi không thể bên cạnh em. Tối nay tôi sẽ cố gắng về nhà."
Kiều Nhiễm nghe được giọng nói của anh thì cơn buồn ngủ lập tức dâng lên, bàn tay đang nắm chặt di động cũng dần buông lỏng.
"Em đợi anh về."
Giọng nói của Kiều Nhiễm lành lạnh, nhưng đối với Phong Vũ thì lại cực kỳ dịu dàng, giọng nói ấy mang theo vẻ êm ái, mềm mại đáng yêu.
Ý cười trên mặt Phong Vũ càng sâu, anh hôn một cái lên điện thoại,"Bảo bối nhỏ, mệt thì cứ ngủ trước đi. Có người đang gọi tôi, tôi đi giải quyết công việc đã, em không cần đợi tôi."
"Vâng."
Tắt điện thoại, Kiều Nhiễm nằm trên giường, một lúc sau thì ngủ mất.
Không biết Kiều Nhiễm ngủ được bao lâu, phần đệm bên cạnh bỗng nhiên lún xuống, thân thể cô bị người ta nhẹ nhàng ôm vào trong lòng.
Kiểu Nhiễm tỉnh dậy, cô nhắm hai mắt rồi dụi dụi đầu trong lồng ngực người đàn ông, hít hà hương vị nam tính trên người anh.
"Vẫn đánh thức em rồi, tôi đã rất nhẹ nhàng."
Tay nhỏ của Kiều Nhiễm linh hoạt cởi áo ngủ của Phong Vũ, cô vươn tay vuốt ve cơ ngực trần trụi của anh.
"Nhớ anh."
Hiếm khi Kiều Nhiễm bám người như này, trái tim Phong Vũ lập tức đập thình thịch, anh cúi đầu hôn lên cái trán trơn bóng của cô.
"Tôi cũng nhớ em, nhớ đến ngực phát đau! A... Bảo bối nhỏ?"
Gậy thịt hơi cương bỗng nhiên bị nắm chặt, giọng nói của Phong Vũ run lên, gậy thịt bị nghẹn hồi lâu nhanh chóng thức tỉnh trong tay Kiều Nhiễm.
"Vậy nó có nhớ em không?"
Hơi thở của Kiều Nhiễm nhẹ nhàng phả lên cơ bắp màu bánh mật của người đàn ông, khiến anh bay bổng lâng lâng, trái tim cũng bị câu đi mất.
"Đừng nghịch! Ngày mai em còn phải đi đường xa."
Giọng nói trầm đục của Phong Vũ nhuốm đầy tình dục, phía dưới nhanh chóng sưng to, cứng rắn giống như gậy sắt.
Tay Kiều Nhiễm đùa nghịch vật cứng của Phong Vũ, cô há miệng ngậm lấy đầu ti hồng hồng của người đàn ông, sau đó vừa cắn vừa mút.
Ý chí đang đứng trên bờ vực sụp đổ, Phong Vũ nắm chặt hai tay, anh lo lắng ngày mai cô đi đường sẽ mệt nên mới kháng cự. Nhưng trong lòng anh lại chờ mong, hy vọng cô gái nhỏ tiếp tục.
Gậy thịt thô to giật giật trong lòng bàn tay non mịn của Kiều Nhiễm, cô nhếch môi mỉm cười rồi ngửa đầu mút hầu kết đang chuyển động lên xuống của anh.
"Chết tiệt!"
Hai mắt Phong Vũ đỏ bừng, một tay anh xoay người cô gái nhỏ và đè cô dưới thân, còn một tay đẩy áo ngủ của cô lên trên ngực.