Chương 57: Nhập trường

Mê Hoặc

Lão Tây 07-08-2023 09:29:57

Đợi khoảng nửa tiếng, hai nam sinh đi đón tân sinh viên dẫn theo mấy người lên xe. Tống Vũ ngồi bên cạnh Kiều Nhiễm khi xe lăn bánh. "Đến trường mất tầm nửa tiếng, em mệt thì có thể ngủ một lát, anh sẽ gọi khi đến nơi." Trên tay Tống Vũ toàn mồ hôi, đây là do anh ta giúp mọi người cất hành lý. Tống Vũ lấy khăn ướt, vừa lau tay vừa nói chuyện với Kiều Nhiễm. Kiều Nhiễm gật đầu, cô dựa lưng vào ghế rồi nhắm mắt nghỉ ngơi. Trong xe rất ồn ào, các tân sinh viên đều mong đợi cuộc sống đại học, mấy nam sinh bắt đầu rôm rả nói chuyện, mấy nữ sinh cũng tụm năm tụm ba trò chuyện cùng nhau. Cả ngày hôm nay bận rộn vất vả đón người mới, mấy đàn anh đều rất mệt mỏi, bọn họ lên xe là ngủ luôn. Tống Vũ lau sạch tay rồi vứt khăn ướt, một lúc sau cũng nhắm mắt tranh thủ ngủ. Tới trường học, sắc trời đã dần tối, Kiều Nhiễm được Tống Vũ đưa đi đăng ký phòng ở ký túc xá và lấy chìa khoá. "Em ở tầng sáu của ký túc xá số 03, nơi ấy rất xa, để anh giúp em xách hành lý." Kiều Nhiễm từ chối ý tốt của Tống Vũ, cô mỉm cười nói: "Không cần phải phiền toái đàn anh, em tự đi được, hành lý cũng không nặng lắm, anh có thể chỉ cho em ký túc xá số 03 nằm ở chỗ nào được không?" Tống Vũ gật đầu trả lời: "Không ngờ đàn em lại là một nữ hán tử. Ký túc xá số 03 nằm ở phía đằng kia." Kiều Nhiễm nhìn theo hướng ngón tay của Tống Vũ, sau khi xác định được vị trí, cô chào tạm biệt Tống Vũ rồi kéo vali rời đi. Tống Vũ buồn bã nhìn bóng dáng Kiều Nhiễm, bạn cùng phòng đi tới vỗ vai anh ta và cười bỉ ổi nói: "Tán tỉnh đàn em thất bại hả? Thôi, không phải buồn, anh đây sẽ chơi game với cậu, đảm bảo nỗi buồn kia của cậu sẽ chết từ trong trứng nước." Tống Vũ trợn mắt lườm cậu bạn, anh ta đẩy mắt kính rồi hất tay bạn mình ra, sau đó yên lặng về phòng. Xách vali lên đến tầng sáu, Kiều Nhiễm đã thở không ra hơi, cô dừng lại trước cửa phòng để bình ổn hơi thở. "Cậu cũng ở phòng này hả?" Giọng nói trong veo truyền tới từ phía sau, Kiều Nhiễm quay đầu lại thì thấy một nữ sinh thanh tú mặc bộ đồ thể thao, trên tay cầm theo cái chậu. Kiều Nhiễm gật đầu và nói: "Xin chào, tớ tên là Kiều Nhiễm." Nữ sinh bị diện mạo và khí chất của Kiều Nhiễm làm cho kinh ngạc, cô bạn thân thiện chào hỏi: "Chào cậu, tớ tên là Lâm Nhã, chúng ta mau vào trong thôi, tớ còn tưởng hôm nay chỉ mình tớ ngủ một phòng!" Kiều Nhiễm gật đầu, cô mở cửa phòng rồi đi vào. "Giường ngủ đều đã được nhà trường sắp xếp ổn thoả, đầu giường có dán tên mỗi người, cậu tìm giường của mình đi nhé. À đúng rồi, cậu đã mua đồ dùng sinh hoạt cá nhân chưa?" Thấy Kiều Nhiễm chỉ cầm theo có một vali đồ, Lâm Nhã bèn nhiệt tình hỏi han. "Tớ chưa, tớ vừa xuống xe là về thẳng ký túc xá luôn." Giường của Kiều Nhiễm gần cửa sổ, mỗi phòng sẽ có bốn người ở, tầng dưới là bàn học, còn tầng trên là giường ngủ. Lâm Nhã thấy Kiều Nhiễm còn chưa mua đồ, cô bạn vội vàng nhìn thời gian và nói: "Mấy chị khoá trên chắc vẫn còn bán hàng, để tớ dẫn cậu đi." Kiều Nhiễm nói cảm ơn, sau đó lấy ví tiền đi ra cửa cùng Lâm Nhã. Khai giảng hàng năm có rất nhiều đàn chị bán đồ dùng sinh hoạt, Lâm Nhã dẫn Kiều Nhiễm đến chỗ đàn chị mà cô bạn quen. "Chị Nam, đây là bạn cùng phòng của em – Kiều Nhiễm, cậu ấy chưa mua đồ dùng sinh hoạt cá nhân, chị giới thiệu cho cậu ấy vài đồ chất lượng tốt mà giá cả phải chăng được không ạ?" Lúc này Lý Nam mới hết bận rộn, cô quay sang chào hỏi với Lâm Nhã, sau đó nhìn Kiều Nhiễm đang đứng ở phía sau. "Tiểu Nhã hả, không thành vấn đề. Ôi, em gái lớn lên xinh quá, em mua loại như nào để chị giới thiệu, nếu là bạn của Tiểu Nhã thì chị sẽ bán cho giá rẻ nhất!" Kiều Nhiễm không để ý giá cả, cứ hợp lý và thoải mái là được. Phong Vũ đã cho cô tiền nộp học, lại còn chuyển một vạn nhân dân tệ phí sinh hoạt vào Alipay cho cô, anh nói cô không được bạc đãi bản thân mình. Ngoại trừ số tiền được Phong Vũ cho, Kiều Nhiễm cũng có tiền tiết kiệm của chính mình. Hồi học cấp ba, cô tham gia rất nhiều cuộc thi nên nhận được không ít tiền thưởng, ngoài ra cô còn đăng tiểu thuyết lên mạng để kiếm tiền, cho nên trong tay cô không hề thiếu tiền. "Em chào chị, chị chỉ cần giới thiệu cho em loại nào thoải mái và chất lượng tốt là được." Lý Nam thấy Kiều Nhiễm mua bán hào phóng nên tâm tình cũng rất vui vẻ, cô lập tức lấy cho Kiều Nhiễm một chiếc đệm chắc chắn và một bộ chăn gối chất lượng. "Bộ này chị lấy em bằng giá sỉ, em đưa cho chị bốn trăm tệ là được." Lý Nam thích những người hào phóng, mấy ngày buôn bán gần đây cô toàn gặp phải những người thích kỳ kèo mặc cả, nên trong lòng không được thoải mái. Mãi mới gặp được người hợp ý, Lý Nam càng nhiệt tình, cô chọn những loại chất lượng tốt để giới thiệu cho Kiều Nhiễm. Kiều Nhiễm đánh giá chất lượng rồi nhanh chóng thanh toán tiền. Chăn đệm các thứ đã đầy đủ, nhưng Kiều Nhiễm vẫn còn thiếu vài đồ cá nhân, cô nhìn chậu rửa mặt rồi khăn bông để la liệt trên mặt đất, sau đó lại mua thêm vài thứ, lúc thanh toán thì hết thêm một trăm tệ. Do mua quá nhiều đồ, hai nữ sinh không thể tự mình cầm về hết, Lý Nam thấy thế thì nhiệt tình gọi em trai của mình đến hộ. Lý Thuỵ không hề muốn đi, anh đang ở ký túc chơi game với bạn, nhưng Lý Nam quá tàn nhẫn, nếu anh ta mà không đến thì có khả năng sẽ chết thảm, cuối cùng anh đành bỏ mặc đồng đội để chạy tới giúp chị gái. "Chị." Lý Thuỵ xị mặt chạy tới, Lâm Nhã và Kiều Nhiễm đang đưa lưng về phía Lý Thuỵ, Lý Nam lập tức nháy mắt với em trai đần nhà mình, để thằng nhóc này thu lại vẻ bí xị trên mặt. Lý Nam gọi Lý Thuỵ đến đây cũng vì có tâm tư riêng, Kiều Nhiễm xinh đẹp thế kia, mà em trai ngốc nhà cô lên năm hai vẫn chưa có bạn gái, mỗi ngày chỉ cắm đầu vào chơi game, đúng là cẩu độc thân bằng thực lực! Nếu chị gái như cô mà không giúp... chỉ sợ thằng ngốc này tốt nghiệp xong cũng không có bạn gái. Đáng tiếc Lý Thuỵ lại không hiểu được tâm ý của chị gái, anh ta cau mày nhìn Lý Nam: "Chị làm sao vậy? Sao mắt lại nháy như rút gân thế kia? Xấu chết đi được!" Lý Nam tức giận đến nỗi suýt chút nữa đi gặp Diêm Vương. Kiều Nhiễm và Lâm Nhã cùng quay đầu lại phía sau. Lý Thuỵ từng gặp Lâm Nhã, cậu bèn chào Lâm Nhã một tiếng. Sau đó mới nhìn sang nữ sinh đứng bên cạnh Lâm Nhã, vừa nhìn thấy người kia... anh ta lập tức ngây ngẩn cả người. Lần đầu tiên một thẳng nam như Lý Thuỵ đã rung động bởi một người con gái, trái tim anh đập thình thịch giống như ngựa hoang chạy trên thảo nguyên, hơn nữa còn lao rất nhanh. Khuôn mặt đẹp trai của nam sinh bỗng nhiên ửng đỏ, anh ta gãi gãi đầu, định lên tiếng chào hỏi nhưng lại nói không thành lời. Lý Nam thở dài, đúng là không thể tin tưởng vào thằng ngốc này! Đến thời khắc quan trọng vẫn phải để chính cô ra tay giúp đỡ. "Lý Thuỵ, đây là bạn cùng phòng của Lâm Nhã — Kiều Nhiễm, em mang đồ lên phòng giúp hai em ấy." Có lệnh của chị gái già, Lý Thuỵ nhanh chóng vén tay áo bê đồ ra ngoài, làm lộ ra cánh tay săn chắc. Mấy món đồ còn lại, hai nữ sinh có thể tự mình cầm. Hai người chào tạm biệt Lý Nam, sau đó đi theo sau Lý Thụy. "Anh ấy biết phòng của chúng ta ở đâu à?" Kiều Nhiễm thuận miệng hỏi một câu, Lâm Nhã vỗ đầu một cái và nói: "Hình như anh ấy không biết." "Đàn anh Lý Thuỵ!" Nam sinh đang hưng phấn cực độ nên không hề nghe thấy, Lâm Nhã phải gọi mấy câu thì anh ta mới phản ứng lại. Lý Thuỵ xoay người hỏi: "Có chuyện gì sao?" "Anh biết phòng của bọn em ở đâu hả?" Lý Thuỵ sửng sốt nói: "Anh không biết. À đúng rồi, các em ở phòng bao nhiêu?" Lâm Nhã bất đắc dĩ thở dài,"Phòng 610, ký túc xá số 03." Lý Thuỵ gật gật đầu, sau đó xoay người tiếp tục đi đằng trước. Sau khi tất cả đồ được mang lên phòng, Kiều Nhiễm đưa cho Lý Thuỵ một chai nước. "Cảm ơn đàn anh, anh đã vất vả rồi." Lý Thuỵ nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Kiều Nhiễm, trái tim lại bắt đầu đập như điên, anh vươn tay nhận đồ uống rồi nói không cần khách khí, sau đó nhanh chóng rời đi. Mãi đến khi xuống dưới tầng, Lý Thuỵ mới lấy lại tinh thần, đoạn đường này quá ngắn, anh ta còn chưa nói chuyện được với đàn em! Ngay cả wechat cũng chưa xin...