Chương 43: Đoán con vật

Trò Chơi Tử Thần

Văn Nam 09-08-2023 22:26:08

Do thi thể của Hoàng Quốc Lâm không còn nguyên vẹn, nhiều phần bị nát bét chỉ còn lại đống thịt bầy nhầy. Vậy nên cơ quan pháp y không thể khâu cái xác lại. Sau khi khám nghiệm và đưa ra kết quả. Họ đã ngỏ ý với gia đình nạn nhân là mang đi thiêu những bộ phận họ tìm thấy được và trao trả lại tro cốt cho người nhà. Gia đình Quốc Lâm vô cùng đau lòng, nhưng cũng không còn cách nào khác, họ đành gật đầu đồng ý. Trong đám tang của Hoàng Quốc Lâm vang lên tiếng trống kèn nghe đến thê lương. Bà Diễm vì khóc quá nhiều nên đôi mắt bà đỏ ngầu, hằn lên những tia máu. Bà ngồi như một cái xác không hồn bên cạnh chiếc hũ đựng tro cốt của đứa con trai. Người ra kẻ vào tấp nập để chia buồn cùng với gia đình. Ông Vĩ dù rất đau lòng nhưng vẫn cố gắng để làm chỗ dựa tinh thần cho bà Diễm. Không thể nhìn thấy khuôn mặt của Hoàng Quốc Lâm lần cuối, điều đó càng khiến gia đình anh đau đớn, khôn nguôi. Và họ muốn nhìn thấy anh lần cuối trước khi đem tro cốt của anh hòa với biển xanh. Nên đã quyết định chiếu những đoạn video ngắn về Hoàng Quốc Lâm để mọi người cùng tưởng nhớ. Không gian đang ồn ào, bỗng trở nên im bặt. Quản gia chầm chậm cắm chiếc usb vào laptop, kết nối với máy chiếu được đặt ở giữa nhà rồi bật lên. Mọi người im lặng chờ đợi. Màn hình máy chiếu sáng lên, đoạn video dần dần hiện ra. Bỗng ông Vĩ chau mày khi thấy có gì đó là lạ. Khung cảnh quay Hoàng Quốc Lâm đang đứng ở một con hẻm tối, gọi điện cho ai đó. Tiếng nói của cậu ta cất lên: - Hãy giết chết thằng già dơ bẩn đó cho tôi. Xong việc, tôi sẽ trả gấp ba. Dám động đến Lộ Đào Yến thì chỉ có chết! Tất cả mọi người trợn mắt tròn mắt kinh ngạc khi chứng kiến điều đó, tiếng xì xầm bàn tán bắt đầu vang lên. Ông Vĩ lảo đảo suýt nữa thì ngã, ông hét lớn lên: - Tắt đi! Tắt đi! Ông quản gia vội chạy ra chỗ laptop bấm tắt nhưng mà không được. Một đoạn video khác hiện lên, quay lúc Hoàng Quốc Lâm đang lén lút buôn bán chất cấm. Bà Diễm thấy thế hét lên rồi ngất lịm: - Ôi trời ơi! Tiếng bàn tán ngày càng to. Ông Vĩ bực bội chạy đến bên laptop bấm tắt nhưng vẫn không được. Ông cầm chiếc laptop lên ném thẳng nó xuống đất, ông dẫm lên liên tục. Laptop bị hỏng, máy chiếu mới được tắt. Cùng lúc đó, chen lẫn trong đám đông, là nụ cười nham hiểm của một người thanh niên. Cùng trong buổi sáng hôm đó, Lộ Đào Yến được mời tới sở cảnh sát. Ngồi đối diện viên cảnh sát, ánh mắt cô nàng lộ rõ vẻ lo lắng. Bởi lẽ cô đang thực hiện thử thách nên không thể nói bất cứ điều gì. Viên cảnh sát hắng giọng rồi nói: - Chúng ta bắt đầu nhỉ? Lộ Đào Yến gật nhẹ. Viên cảnh sát đưa ra những hình ảnh chụp kết quả xét nghiệm thi thể của Hoàng Quốc Lâm: - Đây chính là kết quả xét nghiệm thi thể của Hoàng Quốc Lâm, mời cô xem. Và như chúng tôi điều tra cộng với lời kể của cô là khi cô vào phòng thì thấy Hoàng Quốc Lâm bị nổ tung đúng không? Lộ Đào Yến gật đầu xác nhận. Viên cảnh sát nói tiếp: - Xét nghiệm những bộ phận còn xót lại thì chúng tôi đưa ra kết luận. Trước khi bị nổ tung, anh ta đã bị một luồng điện cực lớn công kích. Khả năng cao là đã chết trước khi bị nổ. Thêm việc điều tra căn phòng của cô. Thì gần giường của cô đó có một ổ điện, nhưng ổ điện đó, công suất không đủ lớn để có thể khiến nạn nhân chết trong vài giây được. Và hơn nữa nạn nhân bị nổ tung như vậy thì có nghĩa thứ gây nổ đã được đặt ở rất gần nạn nhân. Xung quanh không thấy bất kì dấu hiệu nào của mìn cả. Cho tôi hỏi cô một câu. Tại sao nạn nhân lại tới nhà cô? Lộ Đào Yến im lặng không thể trả lời. Cô nàng lắc đầu. Viên cảnh sát thấy vậy, chau mày hỏi: - Tại sao nạn nhân lại tới nhà cô? Lộ Đào Yến vẫn im lặng không nói. Anh ta liền gằn giọng: - Tại sao cô im lặng? Nói cho tôi biết, tại sao nạn nhân lại tới nhà cô! Như vừa nghĩ ra được gì. Cô nàng lập tức chỉ tay vào cổ họng và lắc đầu. Viên cảnh sát hỏi: - Cô đau họng sao? Không thể nói sao? Lộ Đào Yến gật đầu. Đoạn anh đưa cho cô nàng giấy bút bảo cô viết ra. Lộ Đào Yến liền cầm lấy và viết từng chữ: *Anh ấy đến chơi* - Là cô gọi đến sao? Lộ Đào Yến gật đầu. Đoạn viên cảnh sát hỏi tiếp: - Cô có biết nạn nhân có thù với ai không? Lộ Đào Yến lắc đầu. Viên cảnh sát hỏi thêm một vài câu nữa, nhưng vẫn không tìm được dấu hiệu nào khả nghi. Anh cho Lộ Đào Yến ra về. Cô nàng vừa bước ra ngoài, phóng viên từ đâu đã chạy tới ầm ầm, từng câu hỏi bắt đầu được tuôn ra: - Đêm hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Cô có thể kể với mọi người được không? - Tại sao nạn nhân lại nổ trong nhà của cô? - Hai người có xảy ra mâu thuẫn nào không? Lộ Đào Yến nhăn nhó, khó chịu. Cô lắc đầu, chỉ vào cổ họng. Nhưng có vẻ bọn họ không để ý, cứ vậy mà tiến tới hỏi tới tấp. Bất quá, Lộ Đào Yến đẩy phóng viên ra rồi chạy thoát. Phải mất một lúc, cô mới tách đuôi được bọn họ. Cùng lúc đó, ở bên trong nhà của Võ Bích Trâm. Cả đám vẫn đang ngồi trên giường, bịt mắt nói chuyện với nhau. Bố của cô nàng có lên đây gọi nhưng cô bảo mọi người đang có việc chưa thể ra ngoài. Nghe được giọng con gái, ông cũng yên tâm hơn phần nào mà rời đi. Võ Bích Trâm ngồi khoanh chân, hỏi mọi người: - Không biết Lộ Đào Yến nó chọn gì nhỉ? Tăng Bảo Thắng đáp: - Tao nghĩ nó cũng chọn như chúng ta. Điền Gia Huy lắc đầu: - Tao thì không nghĩ vậy. Nó còn phải quản lý cái fanpage của nó, hơn nữa con ấy nó quan trọng danh dự của bản thân lắm. Nên nếu mà nó chọn mù thì sẽ không biết những bài báo đăng gì về nó. Nên tao đoán nó chọn câm. Cả bọn gật đầu đồng tình với ý kiến của Điền Gia Huy. Đoạn anh lên tiếng động viên mọi người: - Chúng ta cố lên! Chỉ cần qua mười hai giờ trưa nay thì sẽ xong. Và chỉ cần vượt qua màn cuối cùng thì chúng ta sẽ được tự do. Tăng Bảo Thắng cười: - Mà tính ra màn này lại đơn giản nhất nhỉ, haha. Anh vừa dứt lời thì chiếc laptop bỗng được bật lên. Giọng nói của tên đeo mặt nạ vang lên: - Haha... cố lên, chín giờ sáng rồi. Đó chúng mày thấy chưa. Quá nhàn luôn. Hay tranh thủ lúc này chúng ta chơi một trò chơi nha. - Không! Cả bọn đồng thanh đáp. Tên đeo mặt nạ gằn giọng: - Không chơi cũng phải chơi! Đứa nào không chơi thì chết! Cả bọn nghiến răng, chửi thầm, bất lực, đành phải chơi. Và họ cũng biết chắc chắn hắn ta sẽ làm khó dễ bọn họ. Tên đeo mặt nạ huýt sáo rồi lên tiếng: - Trò này dễ lắm. Đứa trẻ con mầm non cũng chơi được à. Đoán con vật. Sau đây trên màn hình là hai hình ảnh của hai con vật khác nhau. Việc của chúng mày là nghe xem là tiếng kêu của con nào rồi nhấn chọn thôi. Đoán 10 lần thì trò chơi sẽ kết thúc. Nếu đoán sai một lần thì trên mạng sẽ có một bất ngờ về chúng mày. Nó như là mảnh ghép đó. Càng nhiều bất ngờ, câu chuyện lại càng được hé lộ. Hahaha. Nếu ai không làm việc gì sai trái thì không phải sợ đâu! Nghe vậy, cả bọn như chết lặng! Họ không ngờ tên này lại có thể chơi chó như vậy. Uất ức không thể làm gì. Họ chỉ có thể nghiến răng chấp thuận!