Cái ý thức lâu năm này, là thuộc về chủ nhân ban đầu của khối thân thể này.
Tuyết Kỳ trong lúc luyện hóa cái ý thức này, trong quá trình cùng khối thân thể này tiến thêm một bước dung hợp, cũng đã hấp thu luôn cái ý thức của đứa trẻ kia.
Tuy đứa trẻ kia là người của ngàn năm trước, nhưng từ xưa đến nay bản tính con người không thay đổi.
Sau khi luyện hóa ý thức của đứa trẻ đó, Tuyết Kỳ cảm thấy tính cách của mình, cũng dần dần chút giống với ý thức của đứa bé kia.
Tuy khối thân thể này là quỷ thi, nhưng nàng vẫn rất thích những món điểm tâm ngọt, cùng xem các phim truyền hình tình cảm lừa tình... Diệp Thiếu Dương liền hiểu ra, trong lòng nhịn không được mà muốn cười lên, an ủi nàng một chút.
Độ thông minh của quỷ là cố định, tính cách trở về thời niên thiếu, ngây thơ non nớt một chút, cũng không có vấn đề gì, hơn nữa... Diệp Thiếu Dương âm thầm liếc mắt nhìn Tuyết Kỳ một cái, cảm giác bộ dáng hiện tại của cô nàng càng thêm đáng yêu.
Lúc này mới nói ra mục đích của mình cần nhờ cô, Tuyết Kỳ lập tức đồng ý, chuyện này cô nguyện ý hỗ trợ.
Diệp Thiếu Dương đi tới tủ lạnh lấy ra một ly kem cho mình, rồi nghĩ đến cái gì, lại lấy ra thêm một ly nữa, đi lại trên sô pha ngồi xuống, nói với Tuyết Kỳ: "Ăn không?"
Quỷ thi ăn gì cũng không hấp thu chất dinh dưỡng được, cũng không cần phải tiêu hóa, sau khi đi vào cơ thể, sẽ bị phân giải rồi tiêu tán hết, nhưng mà trong miệng cũng có những gai lưỡi nên vẫn cảm giác được mùi vị của thức ăn.
"Ăn"
Tuyết Kỳ nói.
Diệp Thiếu Dương nhìn cô mà nhướng nhướng chân mày,"Cô lại đây, cho ta ôm thử một cái."
Tuyết Kỳ cũng thật là đi tới.
Diệp Thiếu Dương lập tức có chút kích động, nghĩ đến một Tuyết Kỳ đã từng là mỹ nữ diễm lệ lạnh lùng, bây giờ biến thành một cô bé ngồi vào trong lòng ngực của mình, cũng không phải là hắn có tà niệm gì, mà chỉ là do thấy cái loại cảm giác thật là thú vị không thôi.
Tuyết Kỳ ngồi vào trong lòng ngực hắn.
Diệp Thiếu Dương đem ly kem ngậm ở trong miệng, vươn tay định vuốt đầu nàng, bất ngờ Tuyết Kỳ đột nhiên ra tay, tung ra một quyền mang theo quỷ lực đáng sợ, đánh thật mạnh vào bụng của Diệp Thiếu Dương.
Một tiếng hét thảm vang lên, ly kem trong miệng Diệp Thiếu Dương bị văng xuống đầy đất, thật chí hắn còn nghi ngờ trong đó còn có máu của mình nữa, cảm thấy tay nhẹ đi thì ra ly kem trong tay đã bị Tuyết Kỳ cướp mất, nhẹ nhàng mà nằm xuống đầu bên kia của sô pha, liếm liếm ly kem trong tay.
Lát sau khi Tạ Vũ Tình, nói cho bọn họ biết mọi chuyện đã được lo liệu hết cả rồi.
"Có một tin tốt."
Tạ Vũ Tình nói,"Tuyết Kỳ có thể tiến cô nhi viện trong ngày hôm nay."
"Nhanh như thế à?"
Diệp Thiếu Dương khiếp sợ.
Tạ Vũ Tình giải thích, là do Tôn Ánh nguyệt đã từng có nói với trung tâm cứu tế, một khi có mà có cô nhi thích hợp, thì có thể thông báo cho bọn họ qua để nhận, nhưng nhất định phải có tuổi long hoặc tuổi thỏ.
"Tôn Ánh nguyệt gần đây đã gọi điện thoại cho Lưu chủ nhiệm của trung tâm cứu tế, nhờ hắn lưu ý giúp, tìm rồi đưa tới một bé gái tuổi thỏ, ta cũng đã nói với Lưu chủ nhiệm, đến khi Tuyết Kỳ đến, rồi Lưu chủ nhiệm sẽ lập tức gọi điện thoại cho cô ta."
Tạ Vũ Tình nhìn thoáng qua Tuyết Kỳ, nói với Diệp Thiếu Dương: "Ta chỉ lo lắng nàng sẽ gặp nguy hiểm ở trong đó thôi."
"Cô đừng có bị vẻ ngoài của cô ấy lừa."
Diệp Thiếu Dương cười cười,"Tu vi của cô ấy cũng không thua gì Qua Qua, một hai con lục vĩ yêu hồ, tuyệt đối không thể nào thương tổn được cô ấy."
Tuyết Kỳ nói: "Các ngươi cũng không cần phải lo lắng về an toàn của ta, nhưng mà ta là quỷ thi nên trên người có quỷ khí, nếu bọn chúng là hồ tinh, thật là dễ dàng phát hiện ra chân thân của ta."
"Chuyện này thì dễ thôi, ta nếu đã đám đưa cô vào đó, tất nhiên là có biện pháp che dấu rồi."
Diệp Thiếu Dương tỏ vẻ đắc ý mà vỗ vỗ ngực, quay sang hỏi Tạ Vũ Tình,"Trong phòng cô có bồn tắm không?"
"Có, nhưng mà để làm gì?"
"Có là được rồi."
Diệp Thiếu Dương lấy điện thoại gọi cho Lão Quách.
"Thiên ma, tam thất, đảng sâm..."
Diệp Thiếu Dương một hơi mà nói ra bảy tám loại dược liệu, nói lại địa chỉ nhà của Tạ Vũ Tình, bảo huynh ấy lập tức đưa qua đây.
"Ngươi định làm gì đó, muốn nấu lẩu ăn à?"
Tạ Vũ Tình chờ hắn nói chuyện điện thoại xong, lập tức hỏi.
"Ngươi nấu Tuyết Kỳ lên ăn hả?"
Diệp Thiếu Dương trừng to mắt,"Những dược liệu này là để cho cô ấy ngâm mình, có thể làm cho cô ấy có khí tức của người, tạm thời có thể áp chế được quỷ khí trong cơ thể, làm như vậy thì có thể lừa được Hồ Tinh."
Rồi quay đầu lại nói với Tuyết Kỳ,"Nhưng mà cách này chỉ có thể duy trì được ba ngày thôi, hay nói là cô có ba ngày để điều tra trong đó, nếu mà hết thời gian, thì mặc kệ cô có điều tra được cái gì hay không, cô nhất định phải rời đi, để tránh cho rút dây động rừng."
Tuyết Kỳ gật gật đầu, nói: "Thể nhiệm vụ của ta vào đó là gì?"
"Điều tra trong cô nhi viện cùng với chi tiết về Hồ Tinh, kiểm tra xem nơi đó có phải địa điểm xuất thể của Yêu Vương hay không..."
Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ rồi nói: "Cô cũng không nên đặt nặng quá nhiều về việc điều tra, chú ý an toàn cho mình, còn phát hiện được bao nhiêu cũng được."
Lúc Lão Quách đến đây, vác theo một cái bao phình lên to bự, lấy ra từng dược liệu mà Diệp Thiếu Dương yêu cầu bỏ lên trên mặt đất.
Ngoài mấy thứ dược liệu kia, còn có bột tan, phấn vụn của quặng ni-trát ka-li cùng với một ít pháp dược.
Diệp Thiếu Dương đi vào trong phòng tắm, mở vòi đổ đầy nước vào bồn tắm, dựa theo tỉ lệ mà bỏ đồ vật vào trong bồn, bảo Tuyết Kỳ đi vào đó mà ngâm mình một giờ, còn mình thì đi ra ngoài phòng khách mà bắt đầu điều chế Nhân Khí đan.
"Tiểu sư đệ, gần đây ở Nam lộc sơn có tin đồn về quỷ ở đó, ngươi có nghe nói gì không?"
"Nam lộc sơn là nơi nào?"
"Thì chính là vùng mà đồn là nơi Yêu Vương xuất thế đó, cái ngọn núi mà ngươi đã đi qua, rồi đi tiếp theo hướng phía bắc, thì có mấy cái thôn nhỏ, gần đây có mấy đứa bé khoảng mười một mười hai tuổi, không biết bị giết như thế nào mà máu thịt đều bị hút khô..."
"Có việc này nữa hả?"
Diệp Thiếu Dương nghe thế liền sửng sốt,"Tại sao ta lại không có nghe được gì cả."
"Ta cũng là mới nghe người ta nói lại, là có một đạo sĩ tới tiệm của ta mua đồ nói thế, đã chết mấy người rồi, thôn nằm ở vị trí rất hẻo lánh, sau khi xảy ra chuyện cũng có cảnh sát tới điều tra, nhưng mà không có chút tin tức gì truyền ra cả, cũng là do mấy pháp sư đang đi tìm Yêu Vương mà bất ngờ phát hiện, hoài nghi việc này cùng với Yêu Vương xuất thế có quan hệ với nhau"
Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn Tạ Vũ Tình hỏi: "Cô có biết việc này không?"
"Không biết, Thạch Thành này lớn đến như thế nào chứ, mỗi ngày có biết bao nhiêu loại án kiện không dứt, ta cũng không phải ba đầu sáu tay gì, làm sao án kiện nào cũng biết được."
Tạ Vũ Tình nghĩ đến cái gì đó, nghiêng đầu nhìn Lão Quách nói: "Chết mấy người, đều là đứa trẻ mười một mười hai tuổi à, tuổi long hoặc tuổi thỏ sao?"
Lão Quách nói: "Nghe nói là như vậy đó, thì có vấn đề gì à?"
Diệp Thiếu Dương liền vắn tắt nói lại tình huống của cô nhi viện một lần, Lão Quách nghe xong, trầm ngâm một lát,"Nếu nói như thế, thì cái thôn nhỏ có người chết đó, thật sự là có quan hệ với chuyện Yêu Vương sao?"
Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ rồi nói: "Huynh biết nơi đó thì buổi tối đám pháp sư đến đó khai quang, huynh cùng ta đến đó xem thử."
Chờ Tuyết Kỳ ngâm người xong, Diệp Thiếu Dương cũng đã điều chế xong Nhân Khí đan, bảo cô cất lại, trước khi hành động thì nuốt vào.
"Đây là thứ gì vậy?"
Tuyết Kỳ sờ sờ viên thuốc màu đỏ trong tay, có chút do dự hỏi.
"Là Nhân khí đan, sau khi nuốt vào, có thể có giả được khí tức của con người, cô nuốt vào, có thể tồn tại trong vòng ba ngày không tiêu tán."
Sau khi đã chuẩn bị xong tất cả, Lão Quách quay về trước, Tạ Vũ Tình cùng Diệp Thiếu Dương mang Tuyết Kỳ đi tới trung tâm cứu tế, lúc đang đi được nữa đường đến khu phố dành riêng cho người đi bộ, Tạ Vũ Tình đột nhiên nhớ tới cái gì, rồi đi xuống mua vài bộ đồ cũ giá rẻ.
"Sau khi đến nơi đó, cô hãy thay đồ này vào, thì sẽ giống cô nhi hơn."
Tuyết Kỳ nhận lấy, lẩm bẩm nói: "Cần gì mà phải giả bộ, ta vốn là cô nhi mà, ta nói là lúc còn sống."
Diệp Thiếu Dương cùng Tạ Vũ Tình liếc mắt nhìn nhau một cái, cũng không nói gì.