Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn qua mọi thứ, cười nhàn nhạt.
Mã Thừa bảo mỹ nữ kia lui ra, nắm lấy núm xoay mà đóng cửa lại, nhìn Diệp Thiếu Dương cười cười, nói "Diệp tiên sinh cậu cười cái gì thế?"
Diệp Thiếu Dương chỉ vào đám lá cải xanh trước mặt, cười nói "Mã công tử, nhìn hoa mà tương tư ra Chu Tĩnh Như sao."
Mã Thừa kinh hãi,"Cách bố trí phong thủy này, nhất thời không có quan hệ gì, cậu không có khả năng nhìn ra đâu."
Diệp Thiếu Dương quyết định chơi liều, trong lòng có vẻ hơi kinh sợ nhìn Mã Thừa một cía, vì sau này cần hắn giúp đỡ đi làm việc cùng, vì thế dựa vào cách bố trí hoa để làm quen và tỏ khả năng của mình
"Phía trước là một loạt, hoa mẫu đơn làm thuốc cùng hoa anh đào, tượng trưng cho Tứ Tú Xuân Minh; ở giữa lại là cây hoa đá quý và cây cao su Tiên Nhân Ấn Độ, tượng trưng cho Hạ Thanh Tam Lục; thứ ba còn bày hai bồn hoa súng và Thủy Liên, gọi là Nhị Phân Thu Thủy, cuối cùng là một loạt sắc hoa nhẹ nhàng, để kéo Dương Đông tới, cách bố trí những loại này, theo phong thuỷ gọi là ' Tứ Quý Bách Hoa Tương Vọng Cục '.
"Dựa theo quẻ Tượng Tài Bãi Khóa, có bốn cách bố trí thường gặp, các chậu hoa đều gắn với trận pháp, mắt trận pháp phát ra tài lộc, chiêu tiền và người tài; những cây vạn tuế, là cầu sự luôn luôn dành thắng lợi, chỗ bảy cánh Hỉ Mai kia, là muốn cầu gia chủ làm ăn thuận buồm xuôi gió, mà ba loại đó chắc công tử chưa cần đến, công tử xếp hàng cây dương liễu, người ta gọi là Thanh Phong Phất Liễu, ý muốn sửa linh phận gia chủ, chính xác đó là cầu nhân duyên;
Đến thân phận của Mã Công Tử, lại còn phải cầu nhân duyên? Chắc cậu muốn cầu mình có thể lấy được trái tim của nàng, tất cả mọi người đều biết cậu thích Tiểu Như, cho nên lời tôi nói không phải quá rõ ràng sao?"
Mã Thừa ngơ ngẩn nhìn hắn, anh mắt tỏ ra muôn phần kính phục.
"Diệp tiên sinh, ghê gớm! Cách bài trí phong thủy này, là do ta thỉnh Giang Nam Đệ Nhất Phong Thủy Trần Đại Sư bố trí, ông ấy nói cách bố trí này vô cùng đơn giản, nhưng mỗi trận pháp trong mỗi bồn hoa, đều thông qua Tường Vi Tướng Số, yêu cầu pháp lực cao thâm, mới đầu ông ấy bố trí ra tôi cũng xem không hiểu
Diệp Thiếu Dương bĩu môi,"Xin lỗi đi, mấy chậu hoa này đều dùng Tiền Khóa Hậu Thiên Bát Quái Trận, nhưng muốn phát huy hiệu quả tối đa, thì phải gia tăng số lượng bát quái, nhưng ông ta đâu có hay biết chuyện đó, thực ra cũng không khó, chỉ cần thay đổi một loạt phương vị của chúng tà có thể thành công rồi."
Mã Thừa vừa nghe xong, hai mắt sáng lên,"Diệp tiên sinh có thể giúp tôi được không. . ." Đột nhiên hắn nghĩ ra chuyện gì, lại cười cười,"Suýt nữa thì quên, cậu với tôi là tình địch, về cái phong thủy này thì không thể giúp được."
"Không phải đâu, bất quá phải dùng thế yểm trợ của phong thủy, vốn dĩ tác dụng không cao, nếu cố gắng phát huy tối đa, bất quá cũng tăng thêm chút hy vọng thôi, Mã công tử, chuyện trên đời do con người tính mà ra."
Mã Thừa hình như hiểu chuyện gật đầu vài cái, mời Diệp Thiếu Dương ngồi trên sô pha uống trà.
Mã Thừa nói "Mấy hôm trước, Quách tiên sinh tìm ra một âm trạch khí rất vượng, hiện tại tôi chờ ngày tốt để hạ huyệt, nói đến đây, tôi còn phải đa tạ cậu nhiều, sau khi hạ táng xong, tôi mời khách, chúng ta tụ tập ăn chơi một thể."
Diệp Thiếu Dương nói "Thôi không cần đâu, tôi xin miễn, hôm nay tôi đến tìm cậu, vốn định nhờ cậu ra tay giúp một chuyện."
Mã Thừa ngồi ở trên sô pha, chậm rãi nâng nâng chén trà, gật gật đầu, chờ hắn nói.
Nếu thỉnh người giúp, rõ ràng là không thể được, Diệp Thiếu Dương đành phải đem lời nói đơn giản nhất của mình, nói ra hết sự tình, và kế hoạch cho Mã Thừa nghe qua một lần.
Mã Thừa nghe xong, trên mặt lỗ ra vẻ kinh ngạc, trầm ngâm một hồi, nói "Nuôi Tiểu Quỷ, có thể hoàn thành tâm ý của gia chủ sao?"
Diệp Thiếu Dương cạn lời,"Tôi nói nãy giờ với cậu nhiều chuyện như vậy, kết quả cậu chỉ chú ý đến thứ đó thôi sao?"
"Ha ha, nhân tiện tôi hỏi. Cậu nói Trang Vũ Ninh, cô nương ấy ta cũng biết, lúc này cô ấy đang là ca sĩ nổi tiếng, cho nên đi nuôi tiểu quỷ để. . ."
Diệp Thiếu Dương nhún vai,"Cậu chả bao giờ chú ý điểm chính gì cả, có giúp tôi không?"
Mã Thừa tay chống cằm, hướng hắn cười cười,"Cậu yêu cầu tôi đi hỗ trợ, đi tiếp cận hồ Uy, thông qua hắn để mò ra tung tích của tên Dưỡng Quỷ Sư đứng sau, chuyện này nghe rất thú vị, bất quá. . . Có nguy hiểm hay không, tôi biết, đối với những pháp thuật quỷ thần, tôi và mọi người đều giống nhau, đều phải kinh sợ."
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu,"Yên tâm, tôi sẽ đi cùng cậu."
Mã Thừa sửng sốt, hỏi một câu giống hệt Trang Vũ Ninh "Sao cậu lại đi cùng, nếu đi cùng chẳng phải cậu sẽ bị bại lộ sao?"
Diệp Thiếu Dương nói "Trên đời có một loại bí thuật, gọi là Dịch Dung."
Mã Thừa hỏi lại,"Thật sự có thuật dịch dung?"
"Đừng tưởng tượng về nó quá là thần kì." Diệp Thiếu Dương đạt ba lô lên bàn trà, nói "Mượn bàn của cậu tí được không?"
"Xin cứ tự nhiên."
Diệp Thiếu Dương cởi bỏ ba lô, lấy ra một chén sứ con, còn một đống chai lọ lớn, đặt hết lên trên bàn, lấy ra ba túi ni lông trong suốt, từ ngoài nhìn vào, bên trong phân biệt ba loại bột, ba loại bột phấn màu khác nhau.
"Những cái đó là gì thế?" Mã Thừa tò mò hỏi.
"Màu trắng là vôi, đen là nhọ nồi, nâu là chu sa." Diệp Thiếu Dương đảo một chút vôi trong chén sứ, từ hông lấy ra một bình nhỏ, mở ra đổ nước vào trong chén, quấy lên.
"Vôi cùng nhọ nồi thì tôi biết, chu sa. . . Không phải màu đỏ sao, sao ở đây lại là màu nâu."
"Đó là chu sa. Màu đỏ thắm gọi là chu, đây là heo sa, lão heo mẹ heo, có nghĩa heo sau khi sinh có ra cả thứ này, kết cấu của nó với Ngưu Hoàng khá giống nhau, bất quá phải lấy nó, là một loại thuốc tầm trung dùng để thanh nhiệt giải độc, cậu hiểu chứ?"
Mã Thừa ngơ ngẩn nhìn hắn,"Thế tại sao cậu lại dùng nó ở đây?"
"Cần chứ, mấy thứ này mỗi loại một ít, dựa theo tỉ lệ mà điều phối, có thể tiếp cận ánh sáng màu da con người, ngoài ra còn duy trì sự mềm mại. Cậu muốn biết cụ thể tác dụng, ta nói cũng không hiểu, dù sao trong mật tịch cũng viết như thế."
"Cái gì mật?"
"Mật Tịch Mao Sơn Đạo Pháp, đây là thuật dịch dung, Tứ Đại pháp thuật tầm trung của Mao Sơn." Diệp Thiếu Dương vừa nói, vừa lấy ra ba cây nên từ balo, bật lửa lên đặt trên bàn trà, quay đế chén, không ngừng bot thêm vôi vào, chờ khi bốc hơi nước, từ trong túi lấy ra một cái gương đồng, đạt trên bàn trà.
Sau đó lại lấy ra một quả trứng gà con, đánh vào một chén nhỏ, bỏ đi lòng đỏ trứng, đem lòng trắng trứng dùng bút lông quết lên, quét lên trên gương đồng.
"Làm gì vậy?" Mã Thừa không nhịn nổi tự hiếu kì.
"Phết trải lòng trắng trứng ra để làm khuôn mà đắp lên cho đỡ rủi ro."
Lòng trắng trứng trải ra, Diệp Thiếu Dương đem vôi trong chén lớn ra, phết lên trên mặt mình, nhẹ nhàng dùng một cái bút nhỏ chấm lên mắt, mũi, . . . Sau đó dựa lưng lên ghế, chờ thuốc có tác dụng.
Mã Thừa nhìn lên trên bàn đầy chai và lọ, nói "Mấy thứ này cậu lấy ở đâu vậy?"
"Tìm Quách Sư Huynh nhờ mua, cũng chẳng phải là thứ gì ghê gớm, chỉ cần có chút tiền là có thể mua được." Diệp Thiếu Dương dựa trên sô pha, ồm ồm nói,"Đừng có bắt tôi nói chuyện, để khuôn mặt biến đổi thành công không bị biến hóa."
Đợi hơn mười phút, khuôn mặt nạ bắt đầu khô lại, sau khi thành hình, Diệp Thiếu Dương bóc ra, thừa dịp nó chưa hoàn toàn thành hình, nhẹ nhàng tìm trong người, lấy ra một con dao nhỏ, cắt bỏ nhẹ nhàng.