"Quỷ Trụ đến từ địa ngục !" Diệp Thiếu Dương lập tức cảm thấy hai chân như nhũn ra, đi đến trước mặt, cẩn thận bắt đầu đánh giá, lúc này mới hít sâu một hơi, nói "Ta còn tưởng rằng Quỷ Trụ dưới địa ngục bị chuyển đến nơi này rồi, nguyên lai là cái đồ nhái này mặt bên ngoài là . . . Là thủy ngân, hẳn là dùng ta thuật nào đó phong ấn lại ."
Tứ bảo đi tới nói ra: "Tuy nhiên là đồ nhái, cũng là vô cùng đáng sợ rồi, buộc ở cây cột phía dưới là những sợi tơ hồng, chính là dùng để liên thông những cái gương đồng, ta không hiểu pháp thuật của các ngươi cho lắm, bất quá Hồ Uy đã nói qua với ta, tơ hồng đó có thể đem năng lượng của trận pháp đó truyền tới phía trên của Quỷ trụ, cái này làm cho chúng không ngùng tăng tu vi." ." Diệp Thiếu Dương mày nhăn lại, nói ra: "Điều đó không có khả năng, không có linh môi giới chất, chỉ đỏ không thể truyền quỷ khí."
Tứ bảo cười cười, nói: "Ta cho ngươi xem linh môi giới chất, đừng hoảng sợ nhé ." Nói xong chuyển tới mặt sau của Quỷ trụ . Diệp Thiếu Dương lập tức cùng đi qua, ngẩng đầu nhìn lên, đằng sau Quỷ Trụ, là một đế đèn cực lớn, phát ra ánh sáng màu đồng . Bên trên đế đèn được xích với một người toàn thân đen kịt, tay bị treo ngược lên . Diệp Thiếu Dương tập trung nhìn vào, lập tức kinh ngạc đến ngây người: Ở đây là một người nửa trên không khác gì người thường, nhưng nửa thân dưới là đuôi cá !"Giao Nhân Đông Hải !" Diệp Thiếu Dương kinh âm thanh kêu lên, cũng may là Nguyên Thần nói chuyện cho nên cũng chỉ Nguyên Thần nghe được nên không sợ chẳng may đánh thức nó. Diệp Thiếu Dương từng đọc trong một điển tích có ghi chép lại, Giao Nhân Đông Hải, sinh sống ở dưới đáy của Đông Hải, nơi có những dòng nước tinh khiết nhất, sinh ra đã là yêu, vừa chính vừa tà, có Giao Nhân tu tà sẽ bắt trước tiếng hát của loài người, mê hoặc ngư dân, ăn huyết nhục để tu luyện, được ngư dân gọi là quái vật biển nó còn một cái tên nghe rất mỹ miều" Mỹ Nhân Ngư" Trên thực tế chính thức "Mỹ Nhân Ngư", là cảnh giới tu luyện, có thể biến ảo thành người cá, Đại đa số Giao Nhân khi lớn lên vẫn xấu, ( không giống trong "Mỹ Nhân Ngư" của Châu Tinh Trì " đâu). Diệp Thiếu Dương cũng chưa từng trực tiếp nhìn thấy Giao Nhân nên vô cùng hiếu kỳ xem xét, Giao Nhân này, toàn thân đen kịt, gầy trơ cả xương, nửa thân dưới là cái đuôi rất dài và rộng . lại có một lớp vảy nên không khác gì một cái đuôi cá cỡ lớn Lại nhìn trên mặt của nó, bộ dáng của nó giống người bình thường đến bảy phần chỉ là miệng nhọn, hàm răng nhọn cái khác biệt lớn nhất đó là . Giao Nhân trên mặt có mấy nếp nhăn, bên trong là lông xù mang cá, nhìn qua có chút kinh hãi. Giao Nhân hai cánh tay bị dang ra xích ở hai bên đế đèn, thân thể thân thể giống như kiểu cá nằm trên thớt, phần dưới lại có một ngọn đèn nhỏ, nướng cái đuôi tới mức bóng loáng . Diệp Thiếu Dương nghiêng người ngó nghiêng, Giao Nhân đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ, toàn thân run run, một giọt dầu theo cái đuôi trên rơi xuống.
"Nó rõ ràng còn còn sống!" Diệp Thiếu Dương cả kinh nói."Đương nhiên còn sống," Tứ Bảo nói rồi chỉ Giao Nhân dưới ngọn đèn, vừa rồi dầu trên người Giao Nhân là rơi xuống cái đèn này đấy, Diệp Thiếu Dương thấy một cái đèn có chứa nhiều dầu màu đỏ, từ đó có một sợi dây thừng nối tới Quỷ Trụ, lại nhìn sang, mới phát hiện đáy của Quỷ Trụ có một khe lõm, cũng chứa một chút dầu màu đỏ, những những sợi tơ hồng được buộc ở đáy khe lõm, mặt trên của dầu tỏa sáng . . Diệp Thiếu Dương giật mình đã hiểu hết mọi thứ, quay lại chỗ của đế đèn, dò xét liên tiếp : kết nối từ đui đèn tới Quỷ Trụ chắc chắn bằng cái dây thừng màu đen, nhưng mình bây giờ là Nguyên Thần không cách nào có thể sờ hay cảm giác gì bèn hỏi Tứ Bảo : "Đây là gân của Thuồng Luồng?" Tứ bảo gật đầu nói: "Gân Thuồng Luồng là là một bảo bố hiếm thấy, giá trị vô cùng lớn, hiện tại ngươi đã biết Hồ Uy dùng tiền kiếm được để làm gì rồi đấy ?" "Minh Hỏa nướng Giao Nhân, ba canh được một giọt dầu, lấy Hoàng Tinh cho Giao Nhân ăn ba canh cũng được một giọt dầu, như vậy Giao Nhân tuy nhiên bị nướng vô cùng thống khổ, nhưng là sẽ không chết, trong cơ thể lượng dầu cũng sẽ không giảm bớt, như vậy có thể liên tục lấy được dầu ." Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, nói tiếp: " khi bàn dầu đầy sẽ chuyển xuống Quỷ Trụ qua sợi gân Thuồng Luồng. đích đến là sợi tơ hồng ở dưới đáy của Quỷ Trụ . cùng Bát Quái Nhị Sinh tương trợ liên quan đến nhau, hơn nữa, dầu của Giao Nhân là âm dương linh môi giới chất, lại còn có thể làm cho trận pháp càng thêm hoàn mỹ. . ."
Tứ bảo cười nhún vai, ý của hắn đúng là như vậy là như vậy. Diệp Thiếu Dương nhìn quanh trái phải, bùi ngùi thở dài: "Ta thật là nể phục Hồ Uy quá mức, hắn vừa độc ác, biến thái, súc sinh, không tội ác nào không giám làm, về pháp thuật thì không có gì gọi là tuyệt đỉnh cả, nhưng còn về Kỳ môn trận pháp, hắn không nằm ngoài top 3 đâu . Mấu chốt là, hắn rất có nghị lực i, tường máu, suối thủy thi, Trụ Quỷ, Giao Nhân . . . Cái này tổn hao rất nhiều tinh lực, mất rất nhiều thời gian để bố trí trận pháp!"
Tứ bảo nói: "Ta cũng không biết, Lúc ta quen biết hắn, cơ bản đã xong xuôi hết rồi, hắn có động lực để cày cuốc, chỉ cần Nguyên Thần của Bạch Y Nhân hồi phục có thể phá giải phong ấn, thì hắn sẽ được thưởng Hỗn Độn Chi Lực- Không sinh bất diệt, Địa ngục không vướng đối với một pháp sư tu tà như hắn mà nói thì đó là một món quà tuyệt vời rồi ."
"Hỗn Độn chi lực. . ." Diệp Thiếu Dương thì thào lập lại một lần, đột nhiên nghĩ đến, Thanh Vân Tử đưa cho mình yết ngữ ở bên trong, hai lần nhắc đến "Hỗn Độn" cái từ này, tại đây nói Hỗn Độn, cùng Bạch y nhân Hỗn Độn chi lực tầm đó, có cái gì liên hệ? Diệp Thiếu Dương có loại cảm giác, chính mình giống như đã tìm được mấu chốt của vấn đề."Đi thôi, thời gian không còn nhiều, trận pháp cũng đã xem qua, ta đưa ngươi đi gặp chính chủ ." Tứ bảo nói xong, bước vào một hành lang . Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng thấy Giao Nhân đang bị treo ngược, trong nội tâm yên lặng nói ra: "Ngày mai, nếu có cơ hội, ta cứu ngươi đi ra ngoài." Quay người đuổi theo Tứ Bảo, buồn bực nói: "Chúng ta bây giờ là Nguyên Thần, hoàn toàn có thể xuyên qua những. . . bức tường này, sao phải đi đúng lòng vòng cho thêm rách việc ." Tứ Bảo mặt lộ vẻ khó xử, nói ra: "Có thể nhưng cũng không thể, ta không biết đường, phương hướng cũng không nhận thức được " Cứ đi hết cái hành lang này ta sẽ đến một cái bãi đất trống, ở trung tâm bãi đất trống đó là một cái giếng nước, trên miệng giếng tràn ngập một màn khói trắng mờ mịt," Bạch Y Nhân ở đây" Diệp Thiếu Dương vốn tưởng rằng sẽ được nhiều công trình và bẫy nguy hiểm, hóa ra chỉ là một đoạn đường đường kính không đến 2m "Đúng là cái này rồi," tứ bảo gật đầu nói,"Miệng giếng có một có một nguồn năng lượng kết giới vô cùng lớn, không thể vào gần, chúng ta là Nguyên Thần, cho nên không bị ảnh hưởng." Tứ Bảo nói xong hướng giếng nước đi tới, Diệp Thiếu Dương theo sát phía sau, xuyên qua sương mù mờ mịt hướng miệng giếng nhìn lại, miệng giếng là hình bát giác, bên cạnh có một vòng chỉ to bằng ngón tay, bên trong chảy xuống một ít chất lỏng màu vàng Cái gọi là màu vàng, đây chính là vàng thật sự ! Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói ra: "Cái này kim thủy sao lại không đông cứng lại"