Một bóng dáng màu trắng bay từ bậc thang xuống, đứng bên cạnh Diệp Thiếu Dương, chính là Tiểu Bạch.
"Còn sót lại không nhiều lắm, Chanh Tử tỷ đang tự mình trị thương, tôi tới giúp. . . Lão Đại." Tiểu Bạch ngọt ngào cười nói.
Diệp Thiếu Dương gật đầu một cái, lẳng lặng nhìn Tu La quỷ mẫu đối diện: Đây là đối thủ mạnh từ trước tới giờ của mình.
Sau lưng hắn là Nhuế Lãnh Ngọc, Tứ Bảo, Tiểu Bạch, Dưa Dưa. . . Trừ Nhạc Hằng và Chanh Tử bị thương nặng đang đứng ngoài thủ trận ra, những người còn lại đều đến.
Trên mặt Quỷ Mẫu lại không hề có một chút sợ hãi, nhẹ nhàng cười nói: "Diệp Thiếu Dương, ngươi cho rằng ngươi nhiều người thì có thể làm gì ta?"
Diệp Thiếu Dương chậm rãi lắc đầu, nhìn máu quỷ khắp nơi, hàng nghìn quỷ tốt của Quỷ Mẫu hiện giờ không còn một mống nào.
Nhiều người, cho tới bây giờ chưa bao giờ là mấu chốt quyết định thắng bại.
"Ngươi rất cường đại, chúng ta nhiều người như vậy cũng không phải đối thủ của ngươi." Diệp Thiếu Dương nhìn ả, nhàn nhạt nói.
Khóe miệng Quỷ Mẫu hiện ra vẻ cô đơn, mỉm cười nói: "Ngươi và Diệp Pháp Thiện rất giống nhau. ."
Diệp Thiếu Dương chấn động trong lòng, Quỷ Mẫu này quả nhiên có ngàn năm tu vi, trải qua cùng thời đại với Diệp Pháp Thiện.
"Ta cũng coi như là một nửa tổ nãi nãi (bà tổ nội) của ngươi. . ." Quỷ Mẫu nhìn thấu tâm tư của hắn, lại nói: "Ngươi không muốn biết lai lịch của ta sao?"
Diệp Thiếu Dương trong lòng hoảng sợ: Chẳng lẽ Tu La Quỷ Mẫu này còn có chuyện tình ái gì với Diệp Pháp Thiện? Lại là nghiệt duyên giữa đạo sĩ và nữ quỷ sao?
"Ta không muốn biết." Diệp Thiếu Dương nhàn nhạt trả lời,"Lai lịch của ngươi ra sao cũng không có liên quan gì tới ta, ta chỉ biết ngươi là tà ma!"
Không nói dài dòng nữa, Diệp Thiếu Dương cầm Thất Tinh Long Tuyền Kiếm xông tới.
Đã không có gì để nói, cũng không có chiến thuật gì, chính là quyết đấu, dùng hết năng lực có thể để đánh bại đối thủ.
Quỷ Mẫu độc ác cười một tiếng, vỗ vào tà váy dài, một khô lâu khổng lồ từ dưới bay lên, giống như một cái hoa đăng, bay lộn trên không trung, dưới sự điều khiển của Quỷ Mẫu, hé miệng cắn tới hướng Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương đọc một tràng chú ngữ, trường kiếm dùng súc chém xuống, chém thành một lổ hổng ở trên đầu lâu, tránh được công kích, nhưng tay cầm kiếm lại bị chấn động khiến hắn hơi đau.
Quay đầu nhìn lại, cái đầu lâu to lớn kia đã tách ra, bay tới mấy người còn lại. Đoàn người không ai nhàn rỗi, tự mình làm phép phản kích lại.
Diệp Thiếu Dương mặc kệ bọn họ, vọt tới bên người Quỷ Mẫu, thừa cơ hội vung kiếm lên chém, Quỷ Mẫu khẽ mỉm cười, ngón tay ngọc ngà không ngừng di chuyển, từng đợt oán khí một giống như mũi tên nhỏ bay vụt ra một cái, đánh văng Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, tu vi thật cao cường, Diệp Thiếu Dương căn bản không có cách nào lại gần.
"Diệp Thiên Sư, còn thủ đoạn nào không?" Quỷ Mẫu cố ý giễu cợt nói.
"Thử cái này đi!" Diệp Thiếu Dương đưa tay tới eo lưng, lấy ra Thiên Lôi Phong Hỏa Kỳ, hai tay kết ấn niệm chú, Lôi Hỏa Kỳ gặp oán khí trên người Quỷ Mẫu, lập tức mạnh thêm mấy chục lần, xoay tròn hạ xuống trên đầu ả, không đợi ả phục hồi lại tinh thần, Lôi Hỏa Kỳ đã vây ả ở chính giữa.
"Thiên phong hành, lôi hỏa như phược, cấp cấp như luật lệnh!"
Theo câu niệm chú không ngừng của Diệp Thiếu Dương, hai đoạn trên dưới của Thiên Lôi Phong Hỏa Kỳ xoay tròn về hướng ngược lại, trói chặt Quỷ Mẫu.
Diệp Thiếu Dương lấy ra thật nhanh Cửu Tinh Thần Phù, đính vào ót Quỷ Mẫu, lui về phía sau hai bước, thì thầm: "Cửu diệu thuận hành, nguyên thủy hồi hồi, hoa tinh oanh minh, nguyên linh tán khai; lưu phán vô cùng, hàng ngã quang huy, tru tẫn yêu tà, cửu tinh tề minh!"
Trên linh thù lập tức có kim phấn xuất hiện hóa thành chín điểm tinh quang, cách Thiên Lôi Phong Hỏa Kỳ, chia ra thành chín hướng đánh lên chín đại huyệt của Quỷ Mẫu.
Cửu tinh tề minh, hơn nữa còn có uy áp Hỏa Diễm Thần Chi Thạch của Thiên Lôi Phong Hỏa Kỳ hừng hực thiêu đốt, mấy phút sau, uy lực biến mất, ngọn lửa mới chậm rãi tắt.
Toàn thân Quỷ Mẫu bị Thiên Phong Lôi Hỏa Kỳ bao phủ, không thể nhúc nhích.
Mọi người hai mắt nhìn nhau.
"Quỷ Mẫu. . . chết rồi?" Trương Thi Minh lẩm bẩm nói ra nghi vấn trong lòng.
Diệp Thiếu Dương chậm rãi lắc đầu, chuyện này không thể nào, Tu La Quỷ Mẫu làm gì dễ đối phó như vậy, vừa muốn mở miệng, Thiên Lôi Phong Hỏa Kỳ đột nhiên phát ra dị động, tiếp theo chỉ nghe một tiếng, Thiên Lôi Phong Hỏa Kỳ bị xé ra một lỗ hổng, Quỷ Mẫu ở bên trong, tay áo bay bay, nhìn còn rất là tiêu diêu tự tại, không bị một chút vết thương nào.
Ả cư nhiên. . . có thể phá hủy pháp khí?
Trong lòng Diệp Thiếu Dương hoảng sợ, quỷ yêu có tu vi thâm hậu có thể đối kháng với linh lực của pháp khí, chuyện này rất bình thường, nhưng mà có thể phá rách pháp khí, chuyện như vậy vô cùng hiếm xảy ra, tu vi của Tu La Quỷ Mẫu thật là nghịch thiên!
"Đại uy thiên long, Thế Tôn Địa Tạng, bàn nhược chư Phật, bàn nhược ba ma không!" Tứ Bảo phóng ra Kim Sắc Bình Bát, chụp vào đỉnh đầu Tu La Quỷ Mẫu.
Quỷ Mẫu hừ nhẹ một tiếng rồi phẩy ống tay áo, nhẹ nhõm đánh bay bình bát.
Nhuế Lãnh Ngọc bắn mấy phát súng về phía Quỷ Mẫu, kết quả đạn chu sa ngay cả đến gần Quỷ Mẫu cũng không được, dừng giữa không trung, pháp lực tan biến rơi trên mặt đất.
"Một đám phế vật. . ." Quỷ Mẫu tiếp tục bay về phía trước.
Nhuế Lãnh Ngọc và Diệp Thiếu Dương nhìn nhau.
Diệp Thiếu Dương hiểu ánh mắt của nàng, nói: "Bằng bất cứ giá nào cũng phải phá được quỷ thân của ả, nếu không coi như có dùng lại chiêu đó, cũng không bắt được ả."
Diệp Thiếu Dương lấy ra Đinh Diệt Linh Mao Sơn, suy nghĩ nên dùng pháp thuật gì để kéo Quỷ Mẫu xuống, phá hủy quỷ thân của ả, đúng lúc này, một tiếng chim kêu vang từ đối diện bay tới. Mọi người giương mắt lên nhìn, một con Chu Tước đang bay tới cực nhanh, mở cái miệng khổng lồ rực lửa kề sát cổ Quỷ Mẫu.
Quỷ Mẫu nhướng mày, mắt quỷ sau lưng mở ra, bắn kim quang đối kháng.
Mắt Diệp Thiếu Dương sáng lên, cảm thấy đây là một cơ hội vô cùng tốt, dùng Đinh Diệt Linh cắt nhẹ đầu lưỡi, đọc chú ngữ, ném Đinh Diệt Linh về phía sau cổ của Quỷ Mẫu.
Quỷ Mẫu cười lạnh một tiếng, không thèm để ý, đưa một tay chộp tới.
Diệp Thiếu Dương cầm Thái Ất Phất Trần trong tay quét một cái, đuôi phất trần nháy mắt dài ra, ôm lấy cổ tay Quỷ Mẫu, da thịt tươi mới trắng noãn lập tức bị ăn mòn thối rữa, máu quỷ chảy ra, đánh văng đuôi phất trần ra, bức lui trở lại. Trong nháy mắt phất trần ôm lấy cổ tay ả, Đinh Diệt Linh thoát khỏi cánh tay, đâm trúng sau cổ.
"Thiên địa huyền môn, thần binh chấp pháp!"
Diệp Thiếu Dương quát to một tiếng, ra sức kết ấn, lấy toàn bộ cương khí đóng Đinh Diệt Linh xuống ba tấc.
"A. . ." Một tiếng rên kheẽ phát ra trong miệng Quỷ Mẫu, thân thể chấn động, đẩy Đinh Diệt Linh đã cắm vào bên trong thân thể ra ngoài.
Bị Đinh Diệt Linh của Diệp Thiếu Dương phá rối, Quỷ Mẫu buông lỏng phòng ngự với Chu Tước, mắt thấy Chu Tước đã bay đến trước mặt, trước tình thế cấp bách, ả há mồm phun ra một tràng oán khí tạo thành kết giới bảo vệ thân thể, liên kết thật nhanh ngăn cản mấy lần tấn công của Chu Tước.
Diệp Thiếu Dương ở dưới mặt đất nhìn kinh hãi không thôi, đang suy nghĩ làm thế nào để giúp một tay, đột nhiên bên cạnh vang lên một tiếng kêu khẽ: "Ta tới đây!"
Một đạo bóng trắng bay về phía Quỷ Mẫu.
Trong lòng Diệp Thiếu Dương chấn động, chăm chú nhìn, là một con Bạch Xà to lớn, lắc đầu vẫy đuôi, uy nghiêm kinh người.
Là chân thân của Tiểu Bạch!
Một trắng một đỏ, một Bạch Xà một Chu Tước không ngừng tấn công Quỷ Mẫu