Chương 393: Thiên Địa Hỗn Độn

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Thanh Tử 11-11-2023 12:49:14

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới, nếu như đem kết hợp giữa Thiên Phong Lôi Hỏa kỳ với Lục Lôi Phong Yêu phù thì khả năng uy lực có lẽ tăng gấp mấy lần . . ý sao Sư phụ lại biết việc đó nên mới bảo người cầm Thiên Phong Lôi Hỏa Kỳ đưa cho mình ? Còn có việc hắn biết mình sắp có cuộc quyết chiến cho nên cố tình đưa cho mình Thiên Phong Lôi Hỏa kỳ chẳng lẽ những việc mình làm ở Thạch Thành đều không qua khỏi mắt lão khọm già ? Nghĩ vậy, Diệp Thiếu Dương vội vàng hỏi La Vĩ Kiệt "Lão đầu tử lâu nay có hay xuống núi không ?" La vĩ kiệt gãi gãi đầu nói: "Sư phụ thường xuyên không ở trên núi, không biết người đã đi đâu, dạo gần đây mới trở về đã gọi vội đệ tới giao phó mang đồ cho huynh" Không thường xuyên ở trên núi. . . . Chẳng lẽ hắn ở Thạch Thành, mà cũng lạ ở Thạch Thành tại sao không đến tìm mình ? Diệp Thiếu Dương cảm thấy dù là thế nào đi chăng nữa lại đột nhiên đưa Thiên Phong Lôi Hỏa kỳ vào tay hắn, Haizz . . chuyện này cũng gọi là tạm được, coi như là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi i. Nghĩ một lát lại hỏi: "Sư phụ có nói cái gì không vậy?" "Sư phụ nói, năm đó con Sát Anh hại huynh bây giờ sau thời gian dài lại xuất hiện rồi . cái con này vì huynh mà tồn tại cho nên sư phụ bảo huynh nhanh chóng trở về lập tức tiêu diệt nó " "Cái gì, anh sát xuất hiện!" Diệp Thiếu Dương khiếp sợ không thôi, cái con kia, hồi đó sư phụ không cẩn thận để nó chạy mất . . . Ngủ đông, ở ẩn hơn mười năm . . rốt cục xuất hiện? Nó đã dám xuất hiện, có lẽ đã tu luyện thành công rồi. , cảm giác nhân gian sắp gặp họa . Súc sơn dưỡng hổ, hổ đại thương người, tên này sợ là khó đối phó rồi. "Này này, Nhị sư huynh, sư phụ còn nói một câu, huynh có muốn nghe không ?" "Nói nhanh đừng vòng vèo lôi thôi !" Diệp Thiếu Dương trách mắng, mấy việc xảy ra gần đây làm DIệp Thiếu Dương không thích kiểu nói cứ vòng vèo không tập trung ý chính. . La Vĩ Kiệt thẳng người, hắng giọng một cái, bắt trước điệu bộ của mấy tên công công ngày xưa nói : "Diệp Thiếu Dương tiếp pháp chỉ. . ." Diệp Thiếu Dương khẽ giật mình, cái gọi là "Pháp chỉ", đó là từ để dung khi Chưởng Môn Nhân Mao Sơn có một quyết định quan trọng muốn thông báo cho đệ tử qua một người truyền tin một chữ cũng không được sai không được thiếu. thấy "pháp chỉ" coi như thấy hiện diện của Chưởng Môn Nhân, cho nên vẫn phải hành lễ khấu đầu quỳ gối. Cái này giống như "Thánh Chỉ" thời trước. La vĩ kiệt thẳng tắp sống lưng, chờ Diệp Thiếu Dương quỳ xuống lĩnh chỉ, kết quả Diệp Thiếu Dương một cái tát vỗ vào hắn trên ót,"Nói nhanh đi !" La Vĩ Kiệt sửng sốt, ngập ngừng nói: "Nhị sư huynh, theo quy củ phải . . . ." "Đối với ta thì không có quy củ nào hết !" Diệp Thiếu Dương thập phần không kiên nhẫn,"Lão gia hỏa kia nói chuyện với ta, ta còn phải quỳ nghe, ngươi suy nghĩ nhiều làm gì !"La Vĩ Kiệt im lặng không dám nói gì nữa, hắn là đệ tử Mao Sơn nội môn, sau này ngôi vị chưởng môn kiểu gì cũng là của hắn, quy củ như thế nào cũng là do hắn cho nên không nên đắc tội với hắn làm gì, đến lúc hắn nên làm lại tìm mình tính sổ thì toi, bèn nói : "Diệp Thiếu Dương cái thằng trời đánh nghe đây, Thiên Địa Hỗn Độn, Bất Sinh Bất Diệt, Không Cấu Không Tịnh, Âm Dương Hóa Kính, Thiên Địa Hóa Phù Nhưng Thu Hỗn Độn . . ." Diệp Thiếu Dương kinh ngạc thoáng chốc, đợi một hồi khi La Vĩ Kiệt không nói mới kêu nên : "Không còn gì khác sao?" La vĩ kiệt lắc đầu,"CHỉ một câu nói kia thôi ." Diệp Thiếu Dương ngồi ở ghế dựa, nhiều lần nghĩ đến câu nói mà sư phụ nhờ chuyển lời cho hắn, ngay từ đầu chẳng thấy có ý nghĩa gì cả, nhưng sau đó ngẫm lại mới cảm thấy đúng "Bất Sinh Bất Diệt, Không Cấu Không Tịnh " hai câu này lời nói, rất giống Tứ Bảo nói về Bạch Y Nhân, trong nội tâm đột nhiên cả kinh, hẳn là, sư phụ biết rõ chính mình không tra ra thân phận của Bạch Y Nhân, cho nên nhắc nhở? Về phần câu kia " Âm Dương hóa kính, Thiên Địa Hóa Phù, Nhưng Thu Hỗn Độn", hẳn là nói về phướng pháp để xử lý ? Âm Dương Hóa Kính, đại khái chỉ đúng là Âm Dương kính, còn Thiên Địa Hóa Phù là cái quần què gì ? "Tiểu sư đệ, đây là yết ngữ?" Lão Quách tựa ở bên ngoài cửa, đột nhiên nói Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu, Thanh Vân Tử hiển nhiên là muốn tự nói với mình chân tướng, nhưng lại lo lắng tiết lộ Thiên Cơ, cho nên không dám nói thẳng, mới dùng vài câu so sánh mịt mờ "Yết ngữ", Diệp Thiếu Dương có thể hiểu được, cũng không có gì gọi là thần bí lắm : Đạo gia có một cái từ gọi "Kiếp số", cho rằng người gặp được nguy nan, đều là kiếp số, có kiếp số cho phép quý nhân tương trợ, nhưng không thể thay, có kiếp số lại chỉ có thể tự mình vượt qua, đều xem người này vận mệnh của mình cùng cố gắng. Thanh Vân Tử mất gần mười năm, nghiên cứu "Tính toán Thiên Cơ theo công thức ", có thể xem được kiếp số của một người nào đó . vẫn có thể nhắc nhở giúp đỡ họ thoát khỏi tai họa, nhưng tiết lộ Thiên Co là tội rất nặng sẽ bị trời trách phạt cho nên muôn giúp họ phải tìm cách nói dưới dạng "yết ngữ" hoặc câu đố . để cho ho tự nhận biết được, nếu họ không hiểu được là do họ không may . Từ cổ chí kim cái ngày tông sư đắc đạo xem bói cho nhân gian đều dung cách này để truyền tải cho người khác, gợi ý hay lời khuyên . Diệp Thiếu Dương bừng tỉnh nguyên do mình vướng vào chuyện này, nhìn như là trợ giúp Trang Vũ Ninh, kỳ thật cũng là kiếp số của mình . Lại lần nữa cẩn thận nhấm nuốt lời Thanh Vân Tử . . . , Diệp Thiếu Dương đột nhiên phát hiện, mấy câu ngắn ngủn,"Hỗn Độn" cái từ này dùng hai lần, có lẽ nhất định là mấu chốt từ, nhưng là nghĩ nửa ngày, thật sự không biết như thế nào, lại nghĩ tới buổi tối Tứ Bảo có hẹn dẫn đến khu khai thác mỏ để nhìn nén Bạch Y Nhân, đến lúc đó kết hợp với yết ngữ mà Thanh Vân Tử cho, cẩn thận quan sát kỹ, có lẽ sẽ có phát hiện, vì vậy tạm thời không suy nghĩ thêm nữa. Ngược lại là Thanh Vân Tử nhắc đến con Anh Sát lại ngay lúc này, trong lòng hắn có một chút xáo trộn . nên cuối cùng cũng phải về rồi nhưng xem ra chờ mình hoàn tất chuyện bên này, còn phải về quê một chuyến, đi đối phó cái con Sát Anh đáng lẽ phải chết cách đây hơn 10 năm . Đương nhiên, điều kiện tiên là mình phải sống sót qua trận chiến này . Hơn mười năm đã qua hắn chưa một lần trở về . . . Nghĩ đến về nhà, Diệp Thiếu Dương trong lòng hiện lên ra một nỗi chờ mong, thổn thưc ( đi thật xa để trở về) Mình vẫn còn có gia đình . . . ở đâu đó . Buổi tối, lão Quách mời ở lại ăn cơm sư huynh đệ ba người cùng một chỗ ăn xong bữa cơm, Diệp Thiếu Dương biết rõ buổi tối có hành động, không dám uống rượu bất quá cùng La Vĩ Kiệt nói chuyện rất vui vẻ . Trong bữa tiệc, La Vĩ Kiệt ý tứ muốn học mấy môn pháp thuật nội môn, theo như quy củ hắn không phải nội môn đệ tử, không có tư cách để tu luyện . Bất quá Diệp Thiếu Dương từ trước đến nay không theo bất kỳ quy củ nào cả, lại thấy hắn nhiệt tình không ngại đường xá xa xôi truyền tin cho, bèn dạy cho hắn vài thuật đơn giản La Vĩ Kiệt rất là vui vẻ. Cơm nước xong xuôi, La Vĩ Kiệt nói cho Diệp Thiếu Dương, mai hắn sẽ trở về . Đây là quy củ môn tông, ngoại môn đệ tử Mao Sơn không được xuống núi qúa 3, đi đưa tin cũng không ngoại lệ . Diệp Thiếu Dương cũng hiểu, cho nên không có giữ hắn lại, dặn dò hắn : "Buổi tối hôm nay, ta còn có chuyện phải làm, ngươi buổi tối ở lại đây, cùng Quách sư huynh tâm sự Lão Quách lập tức hưng phấn nói: "Được a, Vĩ Kiệt sư đệ, đêm nay sư huynh dẫn ngươi đi mở rộng tầm mắt . . ." Diệp Thiếu Dương nghe hắn nói thấy có biến : "Vĩ Kiệt tuổi còn nhỏ, huynh đừng dẫn hắn đi mấy chỗ không trong sạch, kẻo sau này làm hư hắn ." Lão Quách nói liên tục, không biết không biết. Diệp Thiếu Dương chào bọn họ rồi đi ra cửa, La Vĩ Kiệt đột nhiên ở phía sau kêu hắn một tiếng: "Nhị sư huynh, sư phụ còn có một câu."