Hàn huyên trong chốc lát, mọi người ở trong phòng ngồi xuống.
Diệp Thiếu Dương cũng có chút kích động, nhìn quanh mọi người, nói: "Đều là người thân thích trong gia đình, ta hi vọng các người không giấu ta, đây rốt cuộc là chuyện gì, các ngươi không phải đều đã chết sao, tại sao lại ở đây, cái nơi Quỷ Tiên Thôn này rốt cuộc là làm sao sinh ra?"
Mọi người cùng nhau nhìn lại, sau đó đề cử Phúc bá lên tiếng, tuy là hắn làm quỷ thời gian không nhiều so với mọi người hơn bao nhiêu, thế nhưng dù sao tất cả mọi người không có đầu thai, bình thường cùng một chỗ sinh hoạt, nên thống nhất dựa theo ngôi thứ ở dương gian mà phân trên dưới, trước sau.
"Từ đâu tới đây. . ." Phúc bá ngẫm lại nói "Chúng ta đại bộ phận là chết bởi tai họa lũ lụt, lúc đó cũng không có quỷ sai đến câu Hồn, trở thành Cô Hồn Dã Quỷ, sau đó qua mấy ngày, đã bị Tiên Nương phái người đưa tới nơi này.
cái nơi Quỷ Tiên Thôn này, là nàng dùng Tiên Pháp bố trí thành, chúng ta sống trong 1 gian phòng, gọi là Động Phủ, ban ngày cái thôn này bị ẩn đi, khi đó chúng ta liền vào Động Phủ tu luyện, buổi tối chúng ta mới ra ngoài hoạt động .
Tiên Nương giúp mỗi người chúng ta trở thành Quỷ Tiên vị, tất cả chúng ta đều là Quỷ Tiên, mỗi ngày uống Vong Xuyên thủy, ăn oán linh quả, quả thực quá hạnh phúc . Đây hết thảy đều là Tiên Nương ban cho a ."
đi đến phía đối diện vách tường, diệp Thiếu Dương lúc này mới nhìn thấy trên tường có một điện thờ, bên trong thờ phụng một vị giống Tôn Thần, Phúc bá từ điện thờ đi tới cầm lấy một nén nhang, thổi vào một luồng quỷ khí, cây nhang liền sáng lên một màu xanh biếc, sau đó cắm vào trong lư hương .
Diệp Thiếu Dương lập tức nhìn lại, thần tượng đại khái là làm bằng gỗ, ngũ quan rất mơ hồ, căn bản thấy không rõ tướng mạo, chỉ có thể nhìn được là nữ nhân mặc váy dài, tay cầm một cái Tịnh Bình, nhìn qua có cam giác giống Quan Thế Âm.
Diệp Tiểu Manh cầm lấy cánh tay Tam Thẩm hỏi
"Ta nhớ được ngươi không phải chết vào thời điểm lũ lụt xảy ra, ngươi là chết sau đó nửa năm sau, lại còn là dùng khí than để tự sát kia mà ."
Tam Thẩm cười, hướng Tam thúc nói: "Ta thực ra cũng không phải là tự sát, là Tam thúc hại chết ta, hắn đem ta đến nơi này, ngay từ đầu ta cũng không muốn ở nơi này, sống tại đây một thời gian, mới biết được đây thực sự là một nơi để sống cực tốt Tam thúc ngươi cũng là vì ta, mới dẫn ta tới. Ở đây làm Quỷ Tiên, vô lo vô nghĩ, có vợ có chồng, sướng hơn ở dương gian vạn lần.
Tất cả những người ngồi trong buổi nói chuyện đều gật đầu tán thành
Phúc bá nói: "Chúng ta vốn là những người phàm lúc còn sống cũng tích được chút phúc Đức, sau khi chết cũng không dám cầu trở thành thần, có thể ở nơi này làm Quỷ Tiên, cũng đã là vượt xa nỗi khổ của Lục Đạo Luân Hồi rồi
"Quỷ Tiên ?" Diệp Thiếu Dương cười nói,"Các ngươi đã trở thành Thành Quỷ Tiên từ lúc nào ?"
Phúc bá từ trong túi lấy ra một tấm gỗ bài, vui vẻ nói: "Đây chính là quỷ bài Tiên Nương lấy từ Âm Ti cho chúng ta, đã được vào trong sổ sách đây chính là phúc phận lớn mới có được.
Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn lại hắn, quỷ bài bài này đương nhiên là giả, nhưng hắn lúc này không muốn vạch trần, hỏi Tam thúc một vấn đề: "Vì sao ngươi chỉ đưa Tam Thẩm đến, không có đem con trai ngươi qua đây ?"
Tam thúc thở dài nói: "Tiên Nương chỉ để cho chúng ta dẫn bạn đời qua đây, không cho phép chúng ta đưa thêm thân nhân khác tới đây, dù sao nơi này cũng hữu hạn, mấy năm gần đây, người chết không ngừng tiến vào, đã rất nhiều, đất trống càng ngày càng ít.
Diệp Thiếu Dương nghe lời này, rất là buồn bực,"Vậy tại sao lại cho phép ngươi đưa Tam Thẩm qua đây ?"
Tam thúc nhìn thê tử, cười hắc hắc,"Đương nhiên là vợ chồng ở cùng một nơi, cùng lên kế hoạch sinh ra 1 con quỷ, cung phụng Tiên Nương ."
Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ tới Phúc bá là một người độc thân, nói: "Phúc bá ngươi . . ."
Phúc bá lúng túng cười cười: "Chúng ta ở nơi này, thường thì sau một thời gian sẽ đón bạn đời tới. Nếu sau nửa năm mà vẫn còn độc thân, thì Tiên Nương sẽ trực tiếp tiến hành ghép đôi.
Diệp Thiếu Dương nghe xong, kinh hãi không thôi, như thế nào lại có loại sự tình này, lẽ nào đây chính là Miền Đất Hứa trong truyện ?
Tam Thẩm lôi kéo cánh tay diệp manh nói: "Các ngươi nếu đã vô tình tới đây rồi, đừng đi đâu nữa, ngàn vạn lần chớ bỏ qua cơ hội này ."
Diệp manh kinh hãi,"Tam Thẩm ngươi ý gì a, ngươi muốn giết ta a ."
"Ai mà không phải chết," Tam Thẩm tỏ ra là người từng trải giảng giải nói,"Đây chẳng qua là một bộ túi da, Người sau khi chết tiến vào Lục Đạo Luân Hồi, sẽ phải chịu nhiều thống khổ a, các ngươi ở lại đây sẽ giống chúng ta hiện nay, thành Quỷ Tiên, sống cuộc sống bất tử ."
Diệp Thiếu Dương cười nhạt, hắn sớm nghĩ tới những người này vốn là có chủ ý này .
"Chuyện này. . ." Diệp manh nhất thời không biết phải làm sao, tùy tiện lấy cớ nói,"Ta còn chưa có kết hôn mà, ở cái này cũng vô dụng thôi, các ngươi đây đều là phu thê, ta đây vốn độc thân muốn lưu lai nơi này cũng không tư cách "
Tam thúc nghe thấy thế cười rộ lên, chỉ chỉ diệp Thiếu Dương nói: "Hai ngươi đây không phải là vừa lúc sao, trai tài gái sắc, tuổi tác cũng tương đương nhau, cùng nhau ở lại, kết thành phu thê, theo chúng ta làm hàng xóm ."
Diệp manh nhất thời mặt đỏ, cúi đầu nói: "Tam thúc ngươi nói cái gì vậy, chúng ta vốn là anh em họ hàng gần, làm sao có thể . . ."
"Người chết rồi, quan hệ này còn tính làm gì, ngươi nếu như cảm thấy không được thoải mái, Tam thúc có thể giới thiệu cho ngươi 1 đám tốt, bây giờ còn có nhiều người độc thân, đều là người thôn bên cạnh, có khi các ngươi còn từng biết nhau cũng nên.
Diệp manh đứng lên, tức giận nói: "Người khác ta không nói làm gì, thế nhưng người là Tam thúc, người thân của ta, ngươi làm sao có thể giết ta như vậy
Tam Thẩm đứng dậy cười nói: "Ta đã giải thích rất rõ ràng với các ngươi, ngươi bây giờ còn không chịu hiểu lí lẽ, Tam thúc ngươi cũng là vì ngươi, lúc đó khi ta mới tới đây, cũng giống ngươi vậy, khóc rất nhiều ngày, sau này mới dần dần hiểu ra.
mấy người thân thích xung quanh cũng đồng loạt gật đầu, Phúc bá nói: "Ta và các ngươi, nếu không phải là thân thích, chúng ta cũng không cần giữ lại các ngươi, nơi này tốt như vậy, chúng ta cũng không muốn nhiều người xa lạ tới, người nhiều cháo ít a ."
Diệp Thiếu Dương âm thầm thở dài, hắn tin tưởng những người này là thật tâm thật ý, những người này, phải nói đúng hơn Quỷ Hồn, nghĩ rằng mình đã trở thành Quỷ Tiên, cho rằng nơi này là Tiên Phủ, gặp lại con cháu, liền muốn cùng nhau hưởng phúc, loại tâm tình này, hắn hoàn toàn có thể lý giải, dù sao bọn họ cũng là bị lừa dối
Đây mới là điều đáng buồn nhất
Lúc này, bên ngoài một trận kèn đám tang vang lên càng ngày càng gần .
Tam Thẩm tròng mắt chuyển động, nói: "Trước tiên chưa cần nói tới chuyện này, tối hôm nay có Minh Hôn, ta cùng bọn ngươi đi xem náo nhiệt, khác hồi đầu lại ."
chú thích: minh hôn chính là cưới ma, lễ cưới mà cô dâu và chú rể đều đã qua đời hoặc một người còn sống và một người đã chết
Diệp manh trong lòng muốn chạy, mới vừa muốn cự tuyệt, diệp Thiếu Dương nói: "xem qua một chút cũng được ." Đối với diệp manh nháy mắt, cùng một đám thân thích đi ra bên ngoài, lúc này mới phát hiện sơn cốc hai bên đứng rất nhiều người —— chính là quỷ .
Diệp Thiếu Dương nhín xuống phía dưới, phát hiện chí ít cũng có hơn trăm con quỷ, bọn chúng ăn mặc giống như người bình thường, nhưng nhìn quỷ khí từ trên người bọn chúng mà xem, đẳng cấp chí ít đều là oán linh hoặc lệ quỷ .
Bình thường ở trong đô thị khó gặp lệ quỷ, ở chỗ này dĩ nhiên tụ tập nhiều như vậy, hơn nữa hành động cử chỉ đều giống như người bình thường, hò hét ầm ỉ chờ xem náo nhiệt, hình ảnh này, quả thực khiến diệp Thiếu Dương có chút khẩn trương