Diệp Thiếu Dương nói: "Những quỷ hồn này, còn người máu nữa, chúng từ đâu tới?"
"Nghe Hồ Uy nói, quỷ hồn là do Bạch Y Nhân bắt được lúc đi âm phủ, người máu là do hắn đào mộ lấy ra, dùng để cấu thành nên bức tường, thi thể, thì bị biến thành thủy thi dưới sông." Tứ Bảo nói xong, dẫn Diệp Thiếu Dương đi thêm vài bước, đột nhiên bọn họ nghe thấy một số động tĩnh, phát lên từ dưới chân.
Diệp Thiếu Dương cúi đầu thì thấy, một dòng suối khoan sâu chưa đầy hai mét, đang vờn quanh chưới chân tường máu, suối nước đen một màu, bên trên bề mặt dòng suối có thứ gì màu trắng bóng bay lơ lửng, theo dòng suối từ từ di chuyển.
Diệp Thiếu Dương nhìn chăm chú, trong lòng tức khắc run lên: Thứ trắng ởn kia, có phải là một người cụt tay cụt chân! Một bàn tay, một chân, nửa cái đầu, một đống thịt nát. . .
Sở hữu phần còn lại của chân tay đã bị cụt đều bị bọt nước đến sưng to, da thịt hư thối, da thịt một đống thi trùng bò lúc nhúc, rõ ràng là phần còn lại của chân tay đã bị cụt, có chút phần ngón tay còn cử động, như muốn bắt thứ gì, tròng mắt như mắt cá chết không ngừng chuyển động, lộ ra khuôn mặt của nó thực sự rất quỷ dị.
"Đây là Suối Thủy Thi?" Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm nói.
Tứ Bảo gật gật đầu, nói: "Suối Thủy Thi này, là do chính Hồ Uy đào, giống như một chiếc sông hào bảo vệ thành quách, di chuyển không ngừng quanh Tường Máu, đây cũng là một bộ phận của trận pháp, đây cũng chỉ là một khâu nhỏ, đều là do hắn đào mộ lấy cắp thi thể, ngâm thi thể cùng pháp dược vào, thi khí khuếch tán ở trong nước, chậm rãi liền hình thành thi thủy hà."
Diệp Thiếu Dương khẽ thở dài, đến lúc này mọi chuyện đã sáng tỏ, Hồ Uy tạo nên Tường Máu là hoàn toàn có chủ ý, chính là dùng linh lực của trận pháp mà phong ấn quỷ hồn, nhốt cúng ở trong này, vì thế oán khí không ngừng sinh sôi, mà Suối Thủy Thi, là do thi thể và pháp dược được ngâm cùng trong nước không ngừng sinh ra thi khí, hai loại khí tức dung hợp, trải qua sự tinh luyện của trận pháp, vì trong trận cũng được Bát Quái Nhị Sinh Trận không ngừng phát huy năng lượng lên mức tối đa. . .
"Trận pháp này, quả thực không thể tà ác hơn!" Diệp Thiếu Dương giận dữ nói, đột nhiên hắn nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn Tứ Bảo,"Cậu không tham gia cấu thành trận pháp sao?"
Tứ Bảo liên tục xua tay,"Không dâu, tôi đã nói với cậu rồi, lúc cậu phát hiện ra Hồ Uy, hắn đã làm mấy việc này một mình từ rất lâu, mấy trò này đều là do hắn một tay chế tạo, có lẽ lúc thi công hắn phải nhờ thêm một số người, hoặc là phải giết vài người, chuyện này tôi cũng không rõ, đi nhanh đi, tôi đưa cậu vào trong trận."
Đi dọc theo tường máu thêm mấy chục bước, trên tường hiện ra một hình vẽ cái cổng hình vòm, phía trên cái cổng là một cái la bàn kim loại, được khảm vô số loại đá kim loại lấp lánh, Diệp Thiếu Dương đi lên nhìn kĩ, tổng hợp có sáu tinh bàn, phân loại đầy đủ là: Thiên can, địa chi, cửu cung, bát quái, tứ trụ, bát môn.
Tứ Bảo cũng đi lên, ngửa đầu nhìn kim loại bàn, nói: "Cái la bàn này, chính là thứ then chốt khống chế trận pháp, mỗi lần Hồ Uy tiến vào, nó sẽ kích hoạt một lần, sau đó chúng ta mới có thể đi theo vào, tôi cũng đã nhìn xem hắn làm kiểu gì, nhưng lại phát hiện mỗi lần kích hoạt Hồ Uy đều làm theo một kiểu khác nhau, tôi không giỏi trong việc nhận dạng pháp bảo Đạo Gia, không hiểu mấy thứ này, cậu có thể nghiên cứu không?"
Diệp Thiếu Dương quan sát một lúc lâu, bùi ngùi thở dài: "Đây là đâu mà lại đặt tinh bàn, la bàn bình thường chỉ có tam luân tinh bàn, đây lại có lục luân, đây là một trang bị định trận, trong Đạo Gia muốn đặt tinh bàn, phải dựa theo Sách Cổ, mỗi một vòng tinh bàn là một dãy số, cùng trận pháp giao tiếp linh lực, hình thành một loại năng lượng mới. . ."
"Đấy đấy," Tứ Bảo hỏi tiếp,"Tôi chẳng hiểu gì về ý nghĩa của đồ vật đạo gia cả, cậu có thể giải thích đơn giản hơn chút không."
Đang ở đĩnh đạc mà nói Diệp Thiếu Dương bị người đánh gãy, trong lòng thực khó chịu, trừng mắt liếc hắn một cái, nói: "Đơn giản mà nói, cái tinh bàn này, chắng khác gì một cái mã số khóa, tinh bàn và trận pháp có một dãy số tương phản nhau, nó có thể tạm thời chặn đứt linh lực, giải được dãy số này thì có thể đi vào.
Bất qua tinh bàn bình thường có mỗi tam luân tứ luân, rất hiếm loại ngũ luân, số má quá nhiều, làm gì có cách tìm ra.
Huống chi đây là tinh bàn lục luân, chẳng khác gì mật mã sáu số, dãy số theo canh giờ biến đổi một lần, tinh bàn cũng tùy theo vị trí mà thay đổi, hóa ra mật mã cũng biến đổi y như vậy.
Cho nên, chỉ có người tạo ra trận pháp, thì mới có thể hiểu rõ sự biến hóa của tinh bàn, suy đoán độ lệch, còn người ngoài thì không có cách nào phá giải."
Tứ Bảo gật gật đầu,"May mắn chúng ta là nguyên thần, không bị trận pháp làm ảnh hưởng, đi vào trước đi, bên trong có khi còn có thứ làm cậu khiếp sợ hơn đấy."
Đi vào từ cổng vòm, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn lại, trước mặt là một con đường thẳng tắp, hướng xa xa, ngay chính giữa có một tầng ánh sáng màu trắng, cách cái cổng phải mấy chục bước, nên nhìn không rõ.
Hai bên đường đi, có khá nhiều lối rẽ, giống như mê cung đan xen những con đường, Diệp Thiếu Dương quan sát cẩn thận, phát hiện những hướng đi này, có thể nó dựa theo một dãy số nào đó, chắc tám phần đây cũng là một bộ phận của trận pháp.
Tứ Bảo kêu hắn, đi dọc theo đường vòng thứ nhất mà lên, chưa đến hai mươi bước chân, Diệp Thiếu Dương phát hiện dưới chân có một ngọn Trường Minh Chúc, có gắn thêm tám sợi tơ hồng, ở giữa lại buộc thêm một cái gương đồng, trên mặt kính không thấy ánh sáng tỏa ra, mà chỉ thấy tỏa ra một cỗ khí màu vàng mờ mịt.
Tứ Bảo thúc giục hắn đi mau, mau tiến lên phía trước, lại đi thêm mấy chục bước, lại thấy ngon Trường Minh Đăng cùng cái gương đồng, lần này làn khí gương phát ra lại màu đỏ, trong lòng Diệp Thiếu Dương chợt hiểu ra vấn đề, không đợi Tứ Bảo thúc giục, hắn nhanh chân bước về phía trước, dọc sát theo bức Tường Máu mà đi, sau đó hắn nhớ lại, trên đường tổng cổng hắn thấy năm chiếc gương đồng, phát ra năm sắc quang khác nhau, tượng trưng cho ngũ hành.
"Tôi đưa cậu đi đến nơi khác xem tiếp." Tứ Bảo nói.
Diệp Thiếu Dương xua xua tay,"Không cần xem, xem phương vị ngũ hành trên mầy cái gương đồng thì tôi suy đoán ra rồi, đây là khẩu quyết, Lưỡng Nghi Định, Hóa Tứ Tượng, Âm Dương Nhị Sinh, đây là cách bố trí của Bát Quái Nhị Sinh Tượng." Nói đến đây hắn thở dài,"Bất quá tên Hồ Uy này đúng là biến thái với quan tài, tự nhiên xây tường máu rồi nuôi thủy thi trong suối đi trợ trận.
Ngoài ra quỷ hồn có hai con, bên trong còn có Ngũ Hành Bát Quái, trong ngoài tương ứng, tuy rằng có hơi biến thái. . . Nhưng đây là một sự phòng thủ rất kiên cố, ngoài chủ nhân ra, chỉ e rằng đến thần tiên cũng không vào được."
Tứ Bảo nói: "Có một thứ, cậu không xem không được." Nói xong hắn kéo Diệp Thiếu Dương đi, theo phương hướng của những sợi tơ hồng, đi một vòng đướng, đột nhiên hai mắt sáng ngời, nhìn thấy một cây cột mày trắng thật lớn, từ mặt đất kéo dài tới tận đỉnh, trên cây cột có một số chỗ lồi lõm, mới đầu Diệp Thiếu Dương còn nghĩ chỉ là hình điêu khác, nhìn kỹ lại, tức khắc hắn thất kinh:
Trên cây cột có mấy thứ đó cứ dần dần nhổ lên, đó là những cái đầu, bằm sát bên nhau, cứ mấp máy chuyển động, nhìn kỹ lại, tất cả mang khuôn mặt trẻ nhỏ, hai mắt đỏ bừng, trên khóe môi lộ ra hai chiếc răng nanh, tướng mạo dữ tợn hung tàn, mắt ngoài cây cột cứ như nước gợn sóng, nhưng lại phát ra ánh sáng kim loại.
Những ác linh tiểu quỷ này, chỉ lộ phần đầu ra ngoài, đa số mắt đang nhắm như đang ngủ say, cũng có một số ít là trợn trừng hai mắt đỏ ngầu, dùng ánh mắt mê man quan sát chung quanh, thân thể không ngừng cử động.