Chương 528: Uổng Mạng Thành

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Thanh Tử 11-11-2023 13:12:13

Diệp Thiếu Dương nghe thấy rất sửng sốt, hắn vốn tưởng rằng diệp Tiểu Thước cùng Tuyết Kỳ sẽ lặng lẽ lẻn vào uổng mạng thành, để tìm kiếm thân nhân của mình, không hề nghĩ tới việc họ dám đánh vào uổng thành, 2 tên gia hỏa này làm việc mà không suy nghĩ tới hậu quả, chẳng lẽ đã hoàn toàn, hoàn toàn không màng hậu quả? "Tần quảng vương bên đó không có động tĩnh?" Diệp Thiếu Dương hỏi. " tạm thời bên trong đó không có gì xáo trộn" Tiểu cô nương kia đáp" Ta cũng không rõ lắm, bất quá âm binh địa ngục đều bị điều ra ngoài, thủ binh uổng mạng thành cũng không nhiều lắm" Diệp thiếu dương trong lòng chợt động, binh thủ của uổng mạng thành đã bị điều đi, đây là cớ vì sao? Nhưng lại nghĩ đến, hay là tiểu thước hai người họ chọn thời điểm này? " cảm tạ, ta phải vào đó" Diệp Thiếu Dương lòng nóng như lửa đốt. cũng không cùng người khác chào hỏi, một hơi vọt vào vong tình cốc, trong lòng cảm xúc hồi hộp nghĩ tới 1 vấn đè: chẩng lẽ người thân của mình vẫn còn ở bên trong, vẫn có người chưa đi đầu thai, sinh hoạt bên trong uổng thành? Nghĩ lại mà nói, dù vậy, Diệp thiểu thước hoặc có thể nói hắn là kẻ theo sau lưng quỷ mẫu, nhưng lại làm sao biết được chuyện này. Ở thời điểm Diệp thiếu dương đang 1 mạch chạy như điên, cùng lúc ở dương gian, thời điểm ở căn phòng nhỏ bỏ hoang, diệp thiếu manh đang ngồi trên mặt đất, nhìn chăm chú cơ thể hắn si ngốc, nội tâm cầu nguyện Diệp Thiếu Dương chuyến đi này bình an, không hề xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, cũng khẩn cầu sẽ không có yêu ma quỷ quái tới đây, thương tổn cơ thể hắn. Đột nhiên vang lên một tiếng chuông di động, dọa cho nàng nhảy dựng lên, cúi xuống nhìn lại, là di động của Diệp THiếu dương, trên màn hinh có chữ " Ngọc", nhớ tới lời dặn lúc trước của Diệp Thiếu DƯơng. Vội vàng bắt máy, bên kia điện thoại vang lên tiếng nói lạnh lẽo của 1 cô gái" ta đến cái trấn kia mà ngươi nói, Tưởng gia thôn, nhưng đến nhà ngươi thì đi thế nào?" Diệp thiếu manh sửng sốt 1 chút nói" ta là muội muội tốt của hắn, ngươi là bạn tốt của diệp thiếu dương, đang đến đây phải không?" Đối phương ngừng 1 lát nói" Tên diệp thiếu dương đâu" " ĐI. . . . . âm ti rồi" " cái gì" đốt phương có chút sửng sốt. " không không, đừng hiểu nhầm, ý ta là hắn di âm ti cứu người thân, 1 lời nói không rõ, ta đang ở lại bảo vệ cơ thể hắn" Cô nương có chút ngượng ngùng nói" làm cách nào để đến đó" " ngươi. . ." Diệp thiếu manh liền nhớ ra nàng là người nơi khác tới, không có lái xe, vì thế nói" Ngươi đang ở bến xe hả, chỗ này không có xe buýt, ngươi có thẻ tìm 1 hắc xe đẻ tới đây, nhưng ngươi là 1 cô gái. . ." Đầu bên kia liền đáp" Cái này không quan trọng, hãy nói địa điểm ở đâu" " Ngươi hãy bảo xe tới ẩn tiên tập, đến diệp gia thôn, sau đó cứ theo hướng bắc mà đi. . . ưm, nếu ngươi vẫn tìm không thấy thì dùng điện thoại gọi lại cho ta" Cô gái kia đáp 1 tiếng, cũng không nói lời chào hỏi, lập tức tắt điện thoại. Diệp Tiểu Manh ngơ ngẩn nhìn di động, nghĩ trong lòng, cái cô nương này, Là như thế nào với Diệp Thiếu Dương? Đột nhiên, bên ngoài của vang lên 1 âm thanh quái dị, giống như thứ gì đó dùng gậy pha lê đánh vào, Diệp Thiếu manh vội vàng quay đầu nhìn lại, lập tức hoảng sợ, một khuôn mặt nữ khô gầy trắng bệch, xuất hiện ngoài của sổ, nhìn về phía nàng nhếch miệng cười, Trong miệng nàng, nhe ra hàm răng rớt rãi, trong miệng lại bò đầy nhũng con tiểu trùng màu đen, liên tục mấp máy, nhìn lại ghê tợm muốn ói. Quỷ quái! Diệp thiếu manh lập tức khẩn trương. Nữ quỷ kia ý định từ ngoài của sổ tiến vào, kết quả hồng quang lóe lên, đánh vào giữa trán nàng, một cỗ quỷ huyết bắn ra, hai con mắt nàng trực tiếp bị chu sa tuyến cắt đứt, hai cỗ chất lỏng màu xanh biếc theo khuôn mặt chảy xuống. " a ha. . . . ." Nàng kêu lên 1 tiếng, phát ra âm thanh không biết là khóc hay cười, nghiêng người làm da đàu rách toạc, 1 lúc sau, nàng dùng cái mũi ngửi từng chỗ bên cửa sổ, lạị ngửi tới trên cánh của sổ trên đó, Diệp thiếu dương đã dùng huyết tinh phù dán trên cánh của. Nữ quỷ há miệng, bên trong không ngừng bò ra sâu màu đen, nhảy đến bên tường, trốc lát thân thể đã to lớn, DIệp thiếu manh lúc này mới nhìn rõ, mấy con sâu nhỏ lúc nãy giờ đều trở thành bộ xuơng khô có mặt quỷ, không có tứ chi, chỉ mang hình hài của 1 cái đuôi con giun, trườn tới trườn lui, nhìn qua cực kỳ khủng bố và quái dị. Ngay lúc đám quái trùng nhảy lên tường, chu sa tuyến đã lập tức kích hoạt cấm chế, hồng quang lóe lên, không ngừng đem quỷ trùng giết chết, hóa thành 1 bãi chất lỏng màu đen, nhưng tiếp đó càng ngày càng có quái trùng bò lên, uy lực của chu sa tuyến càng lúc càng giảm sút. Trong tay diệp thiếu manh nắm chắc ngọc phất trần, mồ hôi toát ra trong lòng bàn tay, lại không dám đi ra bên ngoài, cũng không phải nàng không dám, mà biết rằng khi chính minh ra ngoài, sinh khí tiết ra. Cấm chế mà diệp thiếu dương lưu lại sẽ tự động mở ra, cho nên, nàng chỉ có thể chờ đợi, trong lòng cực kỳ nôn nóng, hy vọng là diệp thiếu dương trước khi quỷ trùng phá hỏng cấm chế phải trở về, bằng không đẻ lũ quái trùng kia tiến vào nhà, nàng không thể tự mình đói phó. Rốt cuộc, pháp lực trên dây tơ hồng đã bị quái trùng ăn mòn, những con quỷ trùng lại tiêp tục bò đén huyết tinh phù ở bên cạnh, cùng nhau vây lại, mở to miệng, phun ra dịch đen ở đầu lưỡi, từng cái từng cái liếm tới lá bùa. . . . Diệp thiểu manh vô cùng khẩn trương, đúng ngồi không yên, cúi đầu nhìn thoáng qua diệp thiếu dương vẫn còn đang " Ngủ say" . Lẩm bẩm nói" Dương ca, ngươi mau trở lại, mau trở lại a. . ." Diệp Thiếu Dương cũng không biết nhân gian phát sinh sự tình. Hắn xuyên qua vong tình cốc. nhìn đến 1 khoảng lớn sơn ảnh phập phồng, một tòa cung điện tọa lạc tại dưới chân núi, là 1 tòa thành trì cổ đại, chiếm diện tích rất rộng lớn, nhưng là ngoài thành có 1 loại cây cối rất lớn sinh trưởng, Tường thành cổ rất dài 1 đoạn lại có bóng cây tháp thoáng trước mặt, nhìn không biết dài bao nhiêu. Nhìn lại từ xa có cảm giác rất âm trầm. Có rất nhiều quỷ hồn, ở dưới mặt vòm cung điện đi tới đi lui. " đây là diêm vương điện sao" Tiểu mã mở to mắt, trong lòng run run hỏi. " đây là Phong đô thành" qua qua nói. " có ý tứ gi, cùng diêm vương điện khác nhau ở chỗ nào" Lúc này diệp thiếu dương đã cất bước đi tới phía cung điện. Qua Qua đi theo phía sau, bị tiểu mã dây dưa nên đành phải vừa đi vừa giải thích" Phong đô thành chính là trung tâm của âm ti, nha môn lớn nhỏ đều nằm ở trong đó, DIêm vương Điện cũng nằm ở đó, tát cả có 10 điện," Ngoài của lớn Phong đô Thành, mội khối bia đá rất lớn, tấm bia đá toàn thân màu đen, vốn dĩ trên mặt không có chữ viết, nhưng là khi bọn hắn đi tới, Tiểu mã nhìn lên mặt trên thì như 1 gợn sóng nước và hiện ra mấy hàng chữ to. Vô vi đại đạo, trời biết nhân tình; vô vi yểu minh, quỷ gặp người hình, tâm ngôn ý ngữ, quỷ Văn Nhân thanh, vi phạm lệnh cấm mãn doanh, mà thu người hồn. Tiểu mã yên lặng đọc 1 lượt, buồn bực nói" Không đúng, chữ này vốn dĩ giản thể lại hình như là tân thể. . . không phải chữ triện mà cũng không phải là chữ phồn? Qua qua nói" cái này là tâm cảnh bia, mỗi người khi nhìn qua, trên mặt bia đều xảy ra sự biến hóa, để ngươi có khả năng tự xem hiểu, tất cả biến thành chữ triện gì đó, thì người hiện đại mà chết thì sao mà xem được?" Tiểu mã bừng tình đại ngộ, nhíu mày nói" Nhưng ta nhìn qua, cũng đâu biết là trên đó viết cái gì?" " quỷ mới biết" à mà không đúng" quỷ cũng không biết" qua qua nói