Chương 99: Trên đời này có thần hay không (1)

Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Ái Ngoạn Hựu Ngận Thái 22-08-2024 13:22:12

Không phải người ngốc có phúc của người ngốc, Hứa Tú Trân đương nhiên không may mắn được như vậy. "Chỉ đơn giản như vậy thôi à?" Sử Tiến có chút nghi ngờ. "Nếu không, cậu cho rằng phải thế nào?" Tô Viễn nói: "Thật ra nếu gặp phải chuyện như vậy thì có sợ hãi cũng vô dụng. Nhất định phải tỉnh táo tìm qua quy luật giết người của lệ quỷ. Như vậy, xác suất sống sót trong hiện tượng kỳ quái này của mọi người bình thường cũng lớn hơn." "Nhưng... nhưng nếu không tìm được thì phải làm sao?" "Xin lỗi, không cứu được, chờ chết đi. Tạm biệt!" Mang theo suy nghĩ nửa tin nửa ngờ, Sử Tiến đứng ở trước gương vừa thấy xấu hổ lại vừa căng thẳng. Cậu ta chơi đoán số với chính bản thân mình theo như những gì Tô Viễn đã đề xuất, cũng không biết có phải ảo giác hay không mà mỗi khi chơi đoán số với mình trong gương, đôi mắt luôn ngập tràn sự u ám. Từng giây từng phút trôi qua, chờ đợi cần sự kiên trì, khoảng chừng nửa giờ sau, cuối cùng cũng phát hiện điểm khác thường. Ở trong góc nhà vệ sinh, chẳng biết từ lúc nào đã có một người đột nhiên xuất hiện ở đó. Kẻ đó chỉ lộ nửa người, cánh tay gầy guộc không còn chút máu, còn mang theo cảm giác như một xác chết cứng đờ vậy. Con lệ quỷ kia như thể đang chơi trốn tìm vậy, vẫn không hề nhúc nhích, cảm giác như đang quan sát động tĩnh bên ngoài chiếc gương. Nếu Tô Viễn có thể nhìn thấy, đồng nghĩa những người khác cũng có thể nhìn thấy. Sử Tiến cảm thấy cả người đông cứng, một cảm giác lạnh lẽo từ sống lưng xộc thẳng lên đỉnh đầu. Biết quỷ tồn tại là một chuyện nhưng tự mắt thấy quỷ là một chuyện khác. Cậu ta vô thức lùi về phía sau, lại nghe thấy giọng nói của Tô Viễn: "Không sao, cứ tiếp tục đi, đừng dừng lại." Sử Tiến tiếp tục động tác, con lệ quỷ kia cuối cùng cũng chui ra ngoài. Đương nhiên, nó giống hệt như Hứa Tú Trân đã ngất xỉu vẫn chưa tỉnh lại trong gương, căn bản không thể nhận ra điểm khác biệt ngoại trừ biểu cảm và màu da không giống con người. Nhưng khi nó chậm rãi bước đến, hình dạng trong gương bắt đầu thay đổi. Ngoại hình của nó từ từ biến thành bộ dạng của Sử Tiến. Quần áo, đầu tóc cũng bắt đầu thay đổi theo. Chờ đến khi nó đi đến trước gương, đã hoàn toàn biến thành bộ dạng của Sử Tiến, hoàn toàn không nhận ra vết tích trước đó. Điều duy nhất khác với người bình thường chính là màu da của nó. Đây là một phương pháp có thể khiến quỷ thay đổi ngoại hình của quỷ. Khuôn mặt tái nhợt không chút khí sắc, đôi mắt đờ đẫn không hề có chút tình cảm nào của loài người, nhìn thế nào cũng thấy không giống người bình thường, càng lúc càng giống một con rối không có tình cảm. Nhưng cảm giác khiến người khác sợ hãi kia lại giống hệt quỷ nhãn của Tô Viễn. Dù sao cả hai người đều cùng bản chất. Con quỷ kia biến thành hình dạng của Sử Tiến, chậm rãi đi tới, đè lên chiếc bóng ở trong gương. "Lão... lão... lão... Lão sư... cái này... !" Nhìn thấy cảnh tượng này, Sử Tiến sợ hãi đến mức nói không nên lời, giọng nói lắp bắp run rẩy, không biết mình đã nói sai điều gì. Cậu ta quay đầu nhìn Tô Viễn bằng ánh mắt hoảng sợ cầu xin sự cứu giúp. Sắc mặt Tô Viễn trầm xuống, nói: "Tiếp tục đi, đừng dừng lại, chuyện còn lại cứ giao cho tôi." "Được... Được rồi..." Thoắt cái. Con quỷ trong gương đi đến trước mặt Sử Tiến. Ngoại hình của nó trong gương giống hệt với Sử Tiến, giống y như đúc. Lệ quỷ, đã biến thành dáng vẻ của Sử Tiến. Nhưng điểm khác biệt duy nhất là biểu cảm không giống nhau, Sử Tiến là lo lắng và sợ hãi, trong khi cậu ta ở trong gương lại thờ ơ, không một chút cảm xúc. Còn nữa, Sử Tiến trong gương đứng bất động tại chỗ, nhưng trong thực tại cậu ta đang không ngừng khua chân múa tay trước gương chơi đoán số. Quỷ vực của Tô Viễn đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng cả mặt gương đến bây giờ vẫn không hề nhúc nhích, rõ ràng là thời cơ chưa đến, có điều kiện khiến lệ quỷ chưa thể thành công tiến vào hiện thực được. Đột nhiên. Con quỷ trong gương bắt đầu cử động. Nó cũng bắt chước dáng vẻ của Sử Tiến, giơ tay lên trước gương bắt đầu chơi đoán số, nhưng động tác của nó rất chậm rãi, còn hơi cứng nhắc, mặc dù đồng nhất với động tác của Sử Tiến, nhưng dường như luôn chậm hơn một nhịp. Nhưng đây chỉ là tạm thời, theo thời gian, tốc độ bắt chước của con quỷ trong gương càng lúc càng nhanh, trước đây nó không theo kịp chuyển động của Sử Tiến, nhưng bây giờ đã gần như hoàn toàn không khác chút nào. Khi Sử Tiến giơ tay, con quỷ trong gương cũng giơ tay theo. Khi Sử Tiến chớp mắt, con quỷ trong gương cũng chớp mắt theo, và ngay cả khi Sử Tiến run lên vì sợ, nó cũng run lên theo. Nhưng vẫn có bị chậm lại, cũng không làm được hoàn toàn giống, nhưng nó gần giống như cái bóng của Sử Tiến. Nhìn thấy cảnh tượng này, Tô Viễn trực tiếp dùng quỷ vực bảo vệ cơ thể cậu ta, nhưng điều khiến hắn im lặng là Sử Tiến đang run như cầy sấy vì sợ hãi, còn con lệ quỷ trong gương cố gắng đồng nhất với người ngoài gương cứ vậy mà run theo.