Chương 58: Yên bình và suy nghĩ (2)

Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Ái Ngoạn Hựu Ngận Thái 22-08-2024 13:20:12

Ở Bắc Kinh, anh ta đã dùng quỷ nhãn mở ra quỷ vực tầng năm, xé rách quỷ vực của quỷ sai, cứu một mạng ngự quỷ giả. Tô Viễn cũng có lý do hoài nghi hắn cũng mở ra quỷ vực tầng năm, nếu không thật sự khó có thể giải thích rốt cuộc hắn đã rời đi như nào dưới sự áp chế của quỷ vực thôn Hoàng Cương. Quỷ vực tầng năm, trong tình huống bình thường, thậm chí còn có thể "tiễn" một vài lệ quỷ trình độ khủng bố không quá, ngẫm lại thật khiến cho người ta vui vẻ. Điều duy nhất không tốt là quỷ vực tầng năm không phải chuyện mà Tô Viễn bây giờ muốn làm là được. Lúc này, giường dưới đột nhiên thò đầu ra, cắt đứt suy nghĩ của hắn. Chỉ thấy Trịnh Kiện nắm lấy lan can bên cạnh giường Tô Viễn, bĩu môi đáng thương nói: "Viễn Tử à, lão đại đi theo đuổi em gái, lão nhị dẫn theo bạn gái đến thư viện học tập, chỉ còn lại có hai tên độc thân chúng ta ở chỗ này một mình canh giữ giường trống. Cậu thấy có trống trải không, cô đơn không, khó chịu không?" "Cậu muốn động dục thì vui lòng đừng đối mặt với tôi." Tô Viễn không chút thay đổi nói, ký túc xá này là một phòng bốn người, lão đại tên là Sử Tiến, tuy rằng tên không ra sao, nhưng là một phú nhị đại hàng thật giá thật, dù sao mới lên năm nhất đại học đã có thể đi Mercedes, dù sao cũng giàu hơn mấy sinh viên nghèo trong túi quần không có nổi hai đồng tiền như bọn họ. Lão nhị tên là Tống Ngữ Thư, là một tên học sinh giỏi, gia cảnh bình thường nhưng lại có bạn gái, bọn họ đã yêu đương nhiều năm. Lão tam là Trịnh Kiện, vô cùng tầm thường, ngoại trừ vừa ngốc vừa đê tiện ra thì không có bất kỳ ưu điểm gì, có lẽ da mặt dày cũng có thể coi là ưu điểm? Đương nhiên Lão tứ tự nhiên là Tô Viễn, một ngự quỷ giả bình thường đi khắp nơi đánh dấu. Mà lúc này, lão đại cả đêm không về, lão nhị đi thư viện, đương nhiên chỉ còn lại Tô Viễn và Trịnh Kiện ở đây. "Ôi, cậu xem cậu sao đi ra ngoài một chuyến mà còn làm mắt làm bị thương thế này, lần này còn có chị gái nào muốn làm bạn gái cậu nữa chứ." Cậu ta đang nói Tô Viễn hiện giờ lấy vải lụa che hai mắt, đôi mắt quỷ kia giờ đã thay thế hai mắt Tô Viễn, lúc nào cũng đeo kính râm thì cũng bất tiện nên Tô Viễn lấy vải che, dù sao cũng không che được tầm mắt quỷ nhãn, hắn vẫn có thể nhìn thấy. Tô Viễn nói mắt bị thương, còn cố ý đến bệnh viện xin giấy chứng nhận, lúc trước khi bác sĩ nhìn thấy đôi mắt kia của hắn, suýt chút nữa trực tiếp kéo người tàn tật là hắn đi lĩnh chứng, nên xin giấy không hề khó. Nếu hắn có thể thắt một bím tóc, vậy chính là bản sao tuyệt vời của nhà sư mù. "Anh em tốt, không tìm được bạn gái cũng không quan trọng, chờ ngày nào đó tôi xuyên không hoặc sống lại thành chị gái nhỏ, tôi chắc chắn sẽ giúp cậu sảng khoái đầu tiên." Tô Viễn không nói gì mà xoay người, quay lưng về phía anh ta không thèm phản ứng nữa, mức độ ngốc nghếch của người này ngày càng cao. Có câu "gần mực thì đen, gần đèn thì rạng", nếu nói chuyện với người này lâu, chỉ sợ ngay cả chỉ số thông minh cũng sẽ bị kéo bằng cậu ta, sau đó lại bị đối phương dùng kinh nghiệm phong phú và lý luận đánh bại, khiến ngươi cảm thấy lời cậu ta nói thật mẹ nó có đạo lý. Vô hình giảm IQ là trí mạng nhất! Dù thế nào, hắn vẫn phải tiếp tục đánh dấu, chờ mảnh ghép càng ngày càng hoàn thiện, có lẽ có thể biết càng nhiều nội tình, ví dụ như chân tướng thế giới hay thời kỳ Dân Quốc đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì... Tiếp theo hắn phải đi đâu để đánh dấu? Trong nguyên tác còn nhiều nơi có thể đánh dấu nhưng đều rất nguy hiểm, ví dụ như nhà cổ Vương gia, khách sạn Caesar ở thành phố Trung Sơn, quỷ họa, nghĩa trang kia... Còn nhiều nơi có thể đánh dấu nhưng mức độ nguy hiểm cũng không thể nghi ngờ, tổng bộ cảnh sát quốc tế là lựa chọn rất tốt, nơi đó giam giữ rất nhiều lệ quỷ, luận về độ an toàn thì đó là nơi an toàn nhất. Nhưng hắn không có biện pháp đột nhập nơi đó, chỉ riêng lão Tần kia phỏng chừng cũng quá sức với hắn, ngự quỷ giả sống từ thời dân quốc đến bây giờ, tuyệt đối sẽ không phải đèn cạn dầu, mà bên trong tổng bộ cũng tuyệt đối sẽ không chỉ có một mình lão. Đáng tiếc một nơi tốt như vậy... Về phần quỷ họa thì không cần suy nghĩ, ít nhất trước mắt không cần quan tâm, Tô Viễn cảm giác thứ đó còn khủng bố hơn quỷ sai, như vậy còn có chỗ nào đây? Bóng bay đầu người ở Trung Sơn? Khách sạn Caesar? Khách sạn có lẽ có thể suy nghĩ một chút, dù sao hắn còn nhớ đại khái cốt truyện, nhưng bóng bay đầu người cũng phải cân nhắc, trong kịch bản cũng không viết ra, lỡ quỷ còn không tìm được mà đầu mình bay trước rồi vậy thì lại vui quá. Thực tế, lựa chọn tốt nhất cho hắn có lẽ chiếc xe buýt đó. Nghĩ đến đây, Tô Viễn không khỏi khẽ thở một tiếng.