Đáng tiếc là năng lực dùng càng nhiều lần, lệ quỷ hồi sinh cũng càng nhanh, thời gian của hắn ta không còn nhiều, đợi đến khi đường nét lệ quỷ sau lưng hắn ta trở nên hoàn toàn rõ ràng, khi đó chính là thời khắc lệ quỷ hồi sinh.
Và ngày đó sẽ đến sớm thôi.
"Không cần phiền toái như vậy, tôi còn chưa chết, ngủ trong túi làm bằng vàng, tôi không chịu nổi."
Đột nhiên, thanh âm lạnh lùng của Tô Viễn từ nơi khác vang lên, không biết từ lúc nào hắn đã ngồi ở ghế ngồi ở quán bar, lạnh lùng nói."Tuyệt vời, thật sự xuất sắc, động tác vừa rồi nước chảy mây trôi, đầu tiên giả vờ xin lỗi mục tiêu để lừa gạt, sau đó một bên hành động hạn chế mục tiêu, một bên nhanh chóng ra tay chế phục. Không hổ là tiền bối ngự quỷ giả có kinh nghiệm phong phú, xem như tôi đã nhìn thấy các người đối phó với ngự quỷ giả khác như thế nào, tôi học được rồi, sau này ta sẽ phòng bị nhiều hơn."
Hắn vẫn chưa chết ?
Sắc mặt Vương Phi trở nên đặc biệt khó coi, người mới này sử dụng năng lực từ khi nào?
Khả năng của hắn là gì?
Ảo giác?
Hoặc bạn có thể thay đổi suy nghĩ của người khác?
Hay là có thể tìm người làm thế thân?
Chờ đã! Nếu hắn chưa chết? Vậy vừa rồi hắn chụp được là ai?
Vương Phi biến sắc, vội vàng nhìn về phía người mình ôm lấy, chỉ thấy sắc mặt em trai mình xám xịt, cả người đầy thi ban, mắt trợn to, chết không nhắm mắt nằm trong ngực mình.
"Không !"
Tô Viễn bình tĩnh nhìn đối thủ bi phẫn điên cuồng, trong lòng không bi không vui, hắn đã thấy những người này động thủ tàn nhẫn.
Không nói một tiếng, bất thình lình xuống tay tàn nhẫn, đây chính là ngự quỷ giả, đây chính là thế giới linh dị hồi sinh, lệ quỷ khắp nơi, không chỉ phải tiếp xúc với lệ quỷ, mà còn có người.
Nếu đổi lại là ngự quỷ giả khác, nếu không có phòng bị trước cũng sẽ ngã xuống, nhưng hắn thì khác, đòn tấn công linh dị đầu tiên của quỷ dập đầu đã bị quỷ y ngăn lại.
Đó là một bộ quỷ y không thể nhìn thấy, nhưng lại tồn tại chân thực ở trên người Tô Viễn, ngăn cản tập kích linh dị.
Nhận thấy được tình huống không đúng, trước tiên Tô Viễn liền bắt Vương thiếu bắn súng lục rất kiêu ngạo tới đây, thay thế hắn hứng đòn tập kích lệ quỷ, hai ngự quỷ giả kia bị quỷ vực che mắt nên cũng không phát hiện, cho nên đã thẳng tay giết chết người mình.
"Huynh đệ tình thâm, cho nên tay chân tương tàn, thật sự là cảm động sâu sắc!"
Tô Viễn vỗ tay cảm thán, sau đó đứng lên, không chút do dự giẫm lên hai cái bóng đột ngột xuất hiện trên mặt đất.
Lệ quỷ giẫm bóng!
Quy luật giết người bị kích phát, đó là Tô Viễn dùng quỷ vực bóp méo vị trí bóng dáng hai người.
Thân hình hai người nhất thời cứng đờ, nhưng cũng không lập tức chết đi, bởi vì hai người này đều là ngự quỷ giả, sinh mệnh của bọn họ sớm đã không thuộc về mình, mà là lệ quỷ trong thân thể.
Nhưng đòn tập kích của Tô Viễn còn chưa chấm dứt, nhìn vẻ mặt kinh nộ hai gã ngự quỷ giả, hắn không chút do dự vận dụng năng lực còn lại.
Một đôi quỷ thủ trong suốt lặng yên xuất hiện ở phía sau Vương Phi, bao trùm trong hai mắt hắn, đây là lực lượng quỷ che mắt.
Quỷ thủ che mắt, lệ quỷ giẫm bóng, dưới sự tập kích linh dị kép, tương đương mình hắn ta chịu sự tấn công từ hai con lệ quỷ, mà Vương Phi cũng chỉ khống chế một con lệ quỷ, cho dù lệ quỷ hắn ta khống chế có cấp bậc linh dị đủ cao, nhưng bản thân hắn ta lại không cách nào chịu được cái giá phải trả khi sử dụng năng lực lệ quỷ trong thời gian dài.
Vẻn vẹn chỉ là giằng co với Tô Viễn trong chốc lát, hắn ta chết đi, giống như Vương thiếu rất kiêu ngạo vừa rồi.
Hắn ta chết vì tập kích linh dị do Tô Viễn khống chế, cũng chết vì sự hồi sinh quỷ dị của bản thân hắn ta.
Hắn ta đã chết, nhưng thi thể cũng không có dị thường, bao gồm cả lệ quỷ sau lưng cũng vẫn duy trì yên tĩnh như trước.
Bởi vì Tô Viễn cũng không ngừng áp chế thi thể.
Như ngự quỷ giả vừa mới chết không lâu, trong tình huống lệ quỷ trong cơ thể còn chưa hoàn toàn hồi phục, là lúc đối phó dễ dàng nhất, tương đương với người rời giường một khắc đều sẽ có một khoảng thời gian lười biếng. Cũng như vậy, dưới tác dụng của quỷ thủ cùng và lệ quỷ giẫm bóng của Tô Viễn, lệ quỷ bị áp chế gắt gao, căn bản không thể nhúc nhích.
Trừ phi Tô Viễn buông tha áp chế thi thể.
Giải quyết xong một người, Tô Viễn quay đầu nhìn về phía một ngự quỷ giả khác trang điểm trắng toát, giờ phút này sắc mặt hắn trắng bệch ta... Bởi vì bôi phấn nền nên không nhìn ra vẻ mặt, nhưng cũng không khó nhìn ra trong ánh mắt hắn ta vô cùng sợ hãi.
Trong lòng Nhạc Trấn Sơn rất hối hận, giờ phút này vô cùng hối hận, sớm biết người này mạnh mẽ như thế, dù thế nào hắn ta cũng sẽ không đáp ứng thỉnh cầu của Vương Phi giải quyết ngự quỷ giả mới này.
Hiện tại ngược lại, Vương Phi chết rồi, người sống sờ sờ cứ như vậy chết trước mắt hắn ta, hơn nữa lệ quỷ trong cơ thể cũng bị áp chế.