Hành lang bên trái đã thấy, những vết máu trên mặt đất ẩn chứa linh dị nào đó, có lực lượng lệ quỷ chiếm cứ trong đó, tuy rằng số lượng ít tạo không thành uy hiếp, nhưng lấy mức độ dày đặc của vết máu trên hành lang, không thể nghi ngờ là tương đương với đối kháng chính diện cùng lệ quỷ không biết tên một lần.
Có một số rủi ro nhất định, dù sao sự kiện linh dị lần này không nằm trong nguyên tác, đó là một lệ quỷ không rõ, đẳng cấp không rõ, năng lực không rõ, tất cả đều là không biết.
Nói cách khác, Tô Viễn không thể nắm chắc quy luật giết người của nó, ngốc nghếch mới cứng đối cứng với nó.
Bạn vĩnh viễn không thể biết trước lệ quỷ gặp phải trong sự kiện linh dị kinh khủng như thế nào, lỡ nó có cấp bậc giống như quỷ sai hoặc là quỷ họa, chẳng phải là tìm chết sao?
Vì vậy, ... đi bên phải?
chần chừ một lát, Tô Viễn đi về phía hành lang bên phải.
Nhưng để đề phòng, hắn lấy ra một cái gì đó từ túi của, đó là một ngọn nến.
Một ngọn nến toàn thân đỏ tươi, như một ngọn nến được ngưng tụ từ máu tươi mà thành.
Nến quỷ đỏ.
Tác dụng của nó chỉ có một, thắp ngọn nến này, trước khi ngọn nến tắt, chỉ cần ở trong phạm vi bao trùm của ánh nến, có thể cam đoan không bị lệ quỷ giết chết, an toàn tuyệt đối.
Đây là vật phẩm Tô Viễn đánh dấu được lần trước, ngoại trừ nến quỷ đỏ này, hắn còn có hai cây nến quỷ màu trắng...
Ánh nến xanh đung đưa, chiếu sáng bóng tối, đồng thời vô hình trung cũng xua tan cái gì đó, không hiểu sao làm cho người ta cảm thấy an toàn.
Sau khi làm xong biện pháp bảo vệ, lúc này Tô Viễn mới yên tâm đi vào hành lang bên phải.
Nhưng mà không đi được hai bước, một cảnh tượng đáng sợ đã xảy ra.
Ngọn nến đỏ tươi tỏa ra ánh sáng ảm đạm.
Ánh nến khuếch tán ra, chiếu sáng xung quanh, chiếu rọi ra một màu xanh quỷ dị, ánh sáng này xua đi u ám xung quanh, mang đi luồng khí âm lãnh và quỷ dị.
Nhưng mà ở hành lang bên phải, ánh nến lại cháy lên bùng bùng, tốc độ thiêu đốt tăng nhanh, từ đó ánh sáng tỏa ra thêm sáng ngời, ngăn cản sự ăn mòn bốn phía.
Theo lẽ thường, một đoạn nến quỷ có thể duy trì nửa canh giờ, mới vừa rồi trước khi vào hành lang, tốc độ cháy của ánh nến vẫn bình thường, sau khi tiến vào hành lang mới xảy ra thay đổi.
Tốc độ thiêu đốt của quỷ chúc tăng nhanh, điều này có nghĩa là gần đó nhất định có quỷ.
Dựa theo loại tốc độ cháy hiện giờ, nến quỷ này nhiều lắm cũng có thể chống đỡ mười phút.
Hành lang bên phải cũng không an toàn, nói không chừng còn khủng bố hơn hành lang bên trái, có phải bởi vì khả năng này nên lệ quỷ không rõ kia mới đi bên trái...
Trong đầu hiện lên suy đoán như vậy, sắc mặt Tô Viễn âm trầm lui về phía sau, lúc trước hắn ỷ vào hiểu biết với cốt truyện nên đều thuận buồm xuôi gió, ngoại trừ ở thôn Hoàng Cương xảy ra chút sai lầm. Thật không ngờ một khi thoát ly tình tiết nguyên tác, thiếu chút nữa hắn lại lật xe.
Nếu không phải hắn thắp nến quỷ trước, một khi bị thứ trong hành lang tập kích, khó có thể tưởng tượng sẽ gây ra hậu quả như nào.
Hắn quá bất cẩn rồi...
Trong lòng Tô Viễn khẽ rung lên chuông cảnh báo, sau đó hắn chậm rãi lui ra, nhưng mà hắn vừa lùi lại thì phát hiện dị thường.
Ánh nến chiếu sáng khu vực mép bên ngoài, đột ngột xuất hiện rất nhiều giày, có giày nam, giày nữ, giày trẻ em, giày da, giày cỏ, giày vải, giày thêu...
Những đôi giày chen chúc một chỗ, mũi giày đều nhắm về phía Tô Viễn, vô hình trung giống như có nam nữ già trẻ ẩn nấp trong bóng tối lặng lẽ quan sát hắn.
Tô Viễn đột nhiên dừng bước, những đôi giày kia cũng dừng lại, nhưng sau khi dừng lại, chúng lại biến mất không thấy bóng dáng.
Hắn thử đi về phía trước một bước, những đôi giày kia vẫn không xuất hiện, mãi đến khi hắn lui về phía sau lần nữa, những đôi giày kia mới xuất hiện trong phạm vi ánh nến không chiếu tới.
Đi ngược lại mới có thể nhìn thấy giày?
Trên mặt Tô Viễn hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó hắn trầm giọng nói: "Hệ thống, đánh dấu cho tôi!"
Nhưng bất ngờ là, hệ thống không có bất kỳ phản ứng nào.
"Không có động tĩnh, mấy thứ này không phải lệ quỷ gốc."
Chức năng đánh dấu của hệ thống có cơ chế phán đoán độc đáo của nó, nếu muốn đánh dấu thành công phải đáp ứng một số điều kiện sau đây, đây là quy luật mà Tô Viễn đã tổng kết sau khi trải qua quá trình tìm tòi.
Thứ nhất là phải đối mặt với lệ quỷ, hoặc là có tiếp xúc với lệ quỷ mới được.
Thứ hai là tất cả lệ quỷ chỉ được đánh dấu một lần, không thể lặp lại, về phần mục tiêu đánh dấu được là mảnh ghép của lệ quỷ hoặc là lệ quỷ hoàn chỉnh, điểm này cũng không có hạn chế.
Nhưng từ kinh nghiệm có thể thấy, đánh dấu được lệ quỷ càng hoàn chỉnh thì đẳng cấp linh dị sẽ càng cao.