Chương 74: Xe bus chờ quỷ chạy lướt qua (3)

Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Ái Ngoạn Hựu Ngận Thái 22-08-2024 13:20:58

Đáp án chỉ có một, đó chính là căn nhà quỷ ám này đã biến thành một nơi linh dị, tương tự như không gian linh dị, ví dụ như không gian quỷ đi qua, hay những căn phòng trên tầng bốn của khách sạn Caesar... Những nơi này có bao nhiêu ngự quỷ giả bình thường cũng vô dụng, chứ đừng nói là một đạo sĩ giả lừa gạt, ngay cả Tô Viễn cũng không dám xâm nhập quá độ, phát hiện không đúng thì trực tiếp lui ra. Bởi vì thu hoạch cùng mạo hiểm không tương xứng, hắn cũng không cần mạo hiểm như thế, ngồi vững trên đài câu cá chẳng phải là tốt sao? "Cao nhân, pháp sư! ! Đại sư! Đừng đi, cậu đừng đi, tôi trả 5 triệu... Không! Mười triệu, mười triệu có được không, cầu xin cậu..." Người nọ nói cái gì ở phía sau, Tô Viễn đã nghe không rõ, bởi vì lúc này hắn sử dụng quỷ vực rời khỏi nơi này. Muốn triệt để giải quyết vấn đề nhà quỷ, cho dù là tổng bộ cũng không chắc có thể xử lý tốt, Tô Viễn lại càng không cảm thấy mình có thể xử lý được, tuy rằng mười triệu quả thật rất thơm. Có lẽ... Hắn nên kiếm chút tiền sao? Đang lúc trong đầu Tô Viễn hiện lên ý nghĩ này, bỗng nhiên có một chiếc xe buýt quỷ dị xuất hiện ở trong quỷ vực của hắn, sau đó nhất kỵ tuyệt trần, nó xuyên qua quỷ vực rồi biến mất ở đằng xa. Đây là... Tô Viễn có chút trợn tròn mắt, tuy rằng hôm nay hắn mở ra quỷ vực tầng thứ nhất, nhưng gần đây hình như cái gì cũng có thể tùy tiện xâm lấn quỷ vực của hắn, như này cũng quá mất mặt rồi? Nhưng một giây sau, sắc mặt Tô Viễn thay đổi mạnh mẽ! Hắn biết xe buýt đó là gì! Đó là chiếc xe buýt chở quỷ ! Bởi vì thời khắc xe buýt đi vào quỷ vực, một bộ phận của quỷ vực bị ngăn cách, giống như dòng nước đang chảy gặp phải tảng đá ngăn cản, tách ra rồi mới hợp lại, mà quỷ vực giống như dòng nước, xe buýt chính là tảng đá kia. Khoảnh khắc xe buýt đi qua, quỷ vực tách ra lại hợp lại, mãi cho đến khi xe buýt rời đi. Lúc này, Tô Viễn mới hiểu được, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Đến bây giờ, thứ hắn mơ ước bấy lâu lại đột ngột xuất hiện trước mắt, niềm hạnh phúc đến quá bất ngờ, đột ngột đến nỗi khiến Tô Viễn ngây ngẩn cả người. Sau khi hắn lấy lại tinh thần, chiếc xe buýt đã dần xa. "Không! Không được đi! Tôi vẫn chưa lên xe! Tôi vẫn chưa lên xe buýt mà, chờ tôi đã! Dừng lại cho ông! Ông đây muốn lên xe buýt!" Giờ này khắc này, Tô Viễn vô cùng kích động, ngay cả quỷ nhãn cũng đang lóe sáng, đây là cơ hội lớn nhất mà hắn gặp được ở thế giới này, dù sao cũng không được phép vụt qua. "Mày không thoát được đâu!" Đôi mắt hắn lóe ra màu tăm tối, quỷ vực tiếp tục khuếch trương, ngay sau đó, thân hình Dương Gian bỗng nhiên xuất hiện trên đường quốc lộ. "Hả?" Nhất thời, những người xung quanh trợn mắt hoảng sợ với sự xuất hiện bất ngờ của anh ta, có người còn theo bản năng phanh gấp, bởi vì sợ đụng phải cái người không biết chui ra từ đâu này. Rõ ràng trời còn sáng mà sao lại bị ma ám. Tô Viễn không để ý tới những thứ này, hắn tiếp tục sử dụng quỷ vực đuổi theo xe buýt. Theo hướng xe buýt rời đi, quỷ vực không còn bao trùm bốn phương tám hướng nữa, mà bao phủ có mục đích, tạo thành một con đường nhỏ chỉ dành cho một người đi lại, kéo dài về phía trước. Đây là một cách dùng khác của quỷ vực, hắn đã lấy cảm hứng từ Dương Gian. Phạm vi bao phủ của quỷ vực là cố định, nhưng chỉ cần thay đổi hình dạng, khoảng cách này có thể được mở rộng. Nếu như là bao trùm bốn phía, quỷ vực của Tô Viễn cùng lắm chỉ kéo dài khoảng một trăm mét. Ở phạm vi quỷ vực, chỉ nói về quỷ vực tầng thứ nhất, phạm vi quỷ nhãn của hắn lớn hơn nhiều so với Dương Gian. Khuyết điểm cũng rõ ràng, quỷ vực của hắn không thể làm được giống như Dương Gian, chỉ cần dựa vào quỷ nhãn là có thể mở ra quỷ vực nhiều tầng. Nếu như không khuếch tán phạm vi quỷ vực khắp xung quanh mà chỉ là bao trùm một cái khoảng bằng còn đường nhỏ đủ một người đi, vậy quỷ vực của Tô Viễn có thể kéo dài về phía trước ít nhất hơn một ngàn mét. Nói cách khác, khoảng cách hơn một ngàn mét trong nháy mắt là có thể đuổi kịp. Quỷ vực bao trùm, Tô Viễn biến mất tại chỗ. Ngay tức khắc, hắn xuất hiện ở điểm đen cuối, nơi cách vị trí ban đầu một ngàn mét. Sau đó quỷ vực lại bao trùm qua, lần thứ hai Tô Viễn biến mất tại chỗ. Quỷ dị chính là, hắn đã đuổi kịp xe buýt nhưng quỷ vực không cách nào xâm nhập vào bên trong nó. Mỗi lần bóng tối do quỷ vực tạo thành sắp chạm tới, nó lại tự động phân tán, sau đó khiến Tô Viễn không thể không dừng lại, trơ mắt nhìn xe buýt quý báu dần đi xa, vì thế hắn chỉ có thể đuổi theo lần nữa. "Dừng xe lại! Dừng lại, dừng lại một chút thôi mà! Ở đây vẫn còn một vị khách này!"