Mà hắn cũng không có khả năng thoát ế, cả đời này cũng không thế...
Tô Viễn vừa nghĩ như vậy vừa chăm chú ăn, nhưng ngay lúc hắn đang nghiêm túc ăn đồ ăn, đột nhiên nhìn thấy trên bàn bên cạnh bày một bộ bát đũa đã sử dụng, bên cạnh còn có một ít thức ăn thừa chưa ăn xong.
Ghế ở vị trí đó bị kéo ra phía sau, dường như trước đó đã có một người đàn ông ăn ở đó.
Vừa rồi ai đã ngồi cạnh hắn?
Ngồi ở vị trí gần đó nhất là một thiếu nữ nhỏ nhắn đáng yêu.
Cô gái tết tóc hai bên, mặc trang phục khá thịnh hành, nét mặt vẫn còn vẻ phúng phính của trẻ con, ngũ quan thanh tú, quan trọng là trông cô khá hung dữ!
Tô Viễn quan sát, lấy cấp bậc của cô, hắn ít nhất có thể xác định là size C...
Nhưng khi hắn tận mắt nhìn thấy vị thiếu nữ kia một phát nhét một miếng thịt kho tàu vào miệng làm cả hai má đều phồng lên, vẻ mặt hạnh phúc thỏa mãn, hắn nhất thời hiểu ra.
Thì ra là hệ ăn thịt, khó trách lại lớn như vậy, hung dữ như vậy, bởi vì tất cả chất béo đều dồn ở nơi đó...
Nhưng đây cũng không phải là mục tiêu Tô Viễn quan sát.
Có vẻ như chú ý tới ánh mắt của hắn, thiếu nữ lại đỏ mặt một chút, nhỏ giọng nói: "Làm sao vậy?"
"Không có... không có việc gì." Tô Viễn lắc đầu, nếu như hắn nhớ không lầm, hình như nữ sinh này tên là Lưu Tư Tư?
Sử Tiến vẫn quan sát biểu hiện của mấy anh em trong ký túc xá thì nhìn thấy một màn này, đột nhiên đôi mắt cậu ta lóe sáng!
Có triển vọng rồi! Thì ra lão Tứ thích loại này!
Tô Viễn cũng không biết đọc tâm thuật nên đương nhiên không biết suy nghĩ dơ bẩn trong lòng lão đại Sử Tiến, hắn cẩn thận đánh giá người trong phòng, một hai ba bốn năm sáu bảy tám...
Đúng vậy! Có tám người, nhưng trên bàn lại có chín bộ bát đũa.
Điều này không hợp lý.
Nhìn cái ghế đẩy lùi về phía sau kia, tựa hồ trước đó từng có một người ngồi ăn ở đó, Tô Viễn lâm vào trầm tư.
Lần giao lưu này hắn và tiện nhân đến cuối cùng, tính cả hai người, cả phòng cũng mới có tám người, hơn nữa đồ ăn cũng là khi đông đủ mới lên, không có lý do gì vừa rồi bên cạnh có người ngồi ăn cơm mà hắn lại không biết.
Trừ khi... Trừ phi người sử dụng bộ bát đũa dư ra không phải là con người.
Nghĩ đến đây, sắc mặt Tô Viễn âm trầm xuống.
Chẳng lẽ là sự kiện linh dị?
Hắn cũng không sợ hãi sự kiện linh dị, hắn sợ là có phả gian phòng quỷ kia có lệ bị dẫn ra ngoài hay không, bởi vì hắn lo hành vi buổi chiều của hắn phá vỡ sự cân bằng của phòng khủng bố, nếu vì vậy mà dẫn đến sự kiện linh dị, hắn không có lý do gì khoanh tay đứng nhìn.
Ở phương diện này, Tô Viễn có điểm mấu chốt của mình.
Chẳng qua, chờ hắn cẩn thận suy nghĩ lại, lại cảm thấy thứ đi theo mình không phải từ phòng khủng bố ra.
Bởi vì cho dù là đi vào hay đi ra, Tô Viễn đều mở quỷ vực, như vậy vấn đề xuất hiện rồi. Nếu như là lệ quỷ có cấp bậc linh dị quá cao, quỷ vực tuyệt đối không thể bao trùm, còn nếu cấp bậc linh dị không cao, vậy càng không cần phải nói, nó hẳn là không có biện pháp rời khỏi phòng khủng bố mới đúng.
Vậy rốt cuộc là loại lệ quỷ nào mới có thể xâm nhập quỷ vực mà không bị người sử dụng quỷ vực phát giác?
Nếu thật sự tồn tại lệ quỷ khủng bố như vậy, vậy nó cần gì phải đi theo mình, tấn công trực tiếp không phải là được sao?
Nhưng nếu không phải do hắn, như vậy khả năng cao là từ trên người mấy người ngồi đây.
Là có người kích hoạt quy luật giết người của lệ quỷ không rõ kia?
Ánh mắt Tô Viễn cẩn thận đánh giá mỗi người trong phòng, muốn phát hiện manh mối từ trên người bọn họ, nhưng đợi hồi lâu, vẫn không thấy có dấu hiệu bị lệ quỷ tập kích.
Ngẫm lại cũng đúng, nếu lệ quỷ thật sự muốn tấn công những người này, người bình thường hầu như không có lực phản kháng ở trước mặt lệ quỷ, căn bản không có khả năng cho phép bọn họ còn có thể vui vẻ ngồi ở chỗ này ăn cơm.
Điều đó chứng tỏ bọn họ còn chưa kích phát quy luật giết người của lệ quỷ, chỉ bị theo dõi, cấp bậc khủng bố của lệ quỷ kia không cao, nếu không mọi người không thể vẫn bình an vô sự.
Là ai bị lệ quỷ theo dõi? Ai sẽ dẫn lệ quỷ đến?
Lão đại? Lão nhị? Hay Lão tam?
Hay là phía con gái?
Đột nhiên, Tô Viễn bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện linh dị trong nguyên tác.
Đó cũng là một con lệ quỷ không thể dùng phương pháp bình thường để quan sát được.
Cách giết người của lệ quỷ này vô cùng đặc biệt.
Không! Hoặc là nói nó không giết người mà sẽ trốn trong gương, thông qua gương bắt chước hành vi của người bên ngoài gương, cố gắng bắt chước giống nhất, sau đó có thể thay thế người bên ngoài gương rồi xuất hiện trong hiện thực.
Một khi bị người ta vạch trần thân phận thật sự, nó lại trở về trong gương.
Đó là một con lệ quỷ cực kỳ đặc thù.