Một mảng thiên địa hư vô hắc ám, loại hắc ám này, dường như có thể thôn phệ cả không khí, làm cho người ta cảm thấy áp lực vô cùng...
Hưu!
Bất quá, hắc ám cũng không kéo dài lâu, liền bị đánh vỡ, trong mảng hư vô hiện lên gợn sóng, một đạo khe hở xuất hiện, có vô số lưu quang bắn ra, hiện hữu trong mảng thiên địa hư vô này.
Bốn thân ảnh lăng không mà đứng, họ vừa xuất hiện, liền dùng linh lực bao phủ bản thân, cảnh giác nhìn bốn phía, khi đã chắc chắn không có nguy hiểm, linh quang quanh thân lình yếu bớt.
Theo linh quang biến mất, thân ảnh của họ cũng hiện ra, chính là bon Mục Trần tới từ Cửu U sơn.
"Đây là Thần Thú Chi Nguyên?" Mục Trần có chút ngạc nhiên nhìn mảng không gian hư vô, xung quanh chỉ có hắc ám, đây chính là bộ dạng Thần Thú Chi Nguyên?
"Đây là khu vực hư vô trong Thần Thú Chi Nguyên." Khuân mặt Cửu U ngưng trọng nhìn bốn phía, trầm ngâm nói: "Bên trong nơi hư vô này, linh lực cũng bị hắc ám phân giải, nếu trong ta ở trong này quá lâu, linh lực bị phân giải dần dần, cuối cùng trầm luân, không thể thoát ra."
Mục Trần nghe vậy, lộ vẻ sợ hãi cả kinh, vội cảm ứng, quả nhiên phát giác đc linh lực bản thân đang bị phân giải với tốc độ chậm chạp.
Càng đáng sợ hơn, trong mảng hư vô này dường như không có biện pháp trực tiếp hấp thu linh lực, cho nên tự thân linh lực bị xói mòn khó mà bổ xung.
"Cứ đà này, chúng ta không tìm đc Thần Thú Chi Nguyên, linh lục bản thân đã tiêu hao không còn rồi." Mục Trần cau mày nói, mặc dù hắn bị sự quỷ dị nơi đây làm cho kinh ngạc, nhưng cũng không hề lo lắng, nghĩ với sự hiểu biết của Cửu U tộc với nơi này, hẳn là đã sớm có chuẩn bị.
không ngoài Mục Trần sở liệu, Mặc Linh ở bên cạnh đã cười khanh khách nói: "Mục Trần đại ca đừng có gấp, chúng ta đang trờ tọa kỵ, rất nhanh có thể xuyên qua hư vô, tiến vào Thần Thú Chi Nguyên."
"Tọa kỵ!"
Mục Trần giật mình, trong lòng nghi hoặc, địa phương hư vô này lấy đâu ra tọa kỵ?
Tuy trong lòng mờ mịt, nhưng Mục Trần cũng không hỏi nhiều, dù sao cũng có bọn Cửu U đi giải quyết là đc. Trong lòng nghĩ vậy, hắn liền bình tĩnh lại.
Mục Trần cũng không phải đợi lâu, thần sắc chớt động, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về bên trái, chỉ thấy trong bóng tối hiện lên rung động, hắn kinh ngạc nhìn thấy, một khỏa cự thạch lớn hơn trăm trượng, lăng yên bay qua hắc ám, giống như thiên thạch hướng bọn hắn đâm tới.
"Đây chính là tọa kỵ của chúng ta..." Cửu U hướng Mục Trần cười cười, nói: "Cưỡi lên nó, trên đường thay đổi mấy lần, chúng ta liền có thể thoát khỏi đây rồi."
Mục Trần há miệng, chỉ đành cười khổ, không nghĩ tới muốn thoát khỏi phiến thiên địa này, lại dùng phương pháp như vậy để sử lý a.
"Nhất đỉnh phải leo lên khối nham thạch này, nếu không phải đợi lần sau, mà như vậy, có đôi khi phải đợi cả ngày, có khi tới hai ngày, cũng không xuất hiện, " Cửu U trịnh trọng nói.
Trong lòng Mục Trần rùng mình, vội vàng gật đầu, sau một hai ngày, linh lực bản thân đã tiêu hao gần hết, đên lúc đó mà gặp phải biến cố j`, chỉ sợ phải táng thân nơi đây.
Khi họ càng đang nói chuyện, cự thạch đã gào thét bay tới rất nhanh, ngay lúc này, cả bốn người cùng phi ra, sau đó hạ xuống cự thạch, linh lực khởi động, cố định bản thân lên trên đó.
Hưu!
Cự thạch chỉ hơi run rẩy, liền lấy tộc độ càng nhanh hơn bay qua hắc ám hư vô, đi tới địa phương xa xôi.
Rơi trên cự thạch, Mục Trần liền phát hiện ra, trên đó tỏa ra một loại năng lượng kỳ lạ, ngăn cách sự phân giải linh lực của không gian hư vô ở bên ngoài.
Cảm nhận đc việc này, Mục Trần thầm khen, sau đó nhìn bon Cửu U, liền sững sờ, bởi vì ba người họ đang tản ra tham rò cự thạch.
Mục Trần không hiểu hành động của ba người, liền không quấy rầy, một lái sau, cách đó không xa truyền tới tiếng hoan hô của Mặc Linh, chỉ thấy tay nàng nắm chặt một đạo huyết quang vừa bay ra từ trong mặt đất.
Mặt khác hai người Cửu U lại tay không quay về
"Đó là cái j`?" Mục Trần nhìn Mặc Linh vui mừng, nhịn không đc hỏi.
Mặc Linh cười hì hì, xòe tay ra, huyết quang lan tỏa, bên trong huyết quang có một khối đất cỡ nắm tay, màu sắc đỏ thẫm như máu, trong lúc mơ hồ còn tỏa ra một mùi huyết tinh nồng đậm. Mục Trần ngửi thấy mùi này, liền cảm thấy khí huyết toàn thân sôi trào, trong lòng mờ mịt sinh ra dục vọng cắn nuốt khối bùn đất này.
"Đây là Huyết Linh Nê, nghe đồn trong thời viễn cổ, đâị năng bên trong Thần Thú Chi Nguyên biết đc kế hoạch của ngoại vực tộc, khời khắc hủy diệt, liền tự bạo thân thể, ý đồ ngăn cản, mà trong Huyết Linh Nê này, lại ẩn chứa một tia tinh hoa huyết mạch của đại năng. Nếu cắn nuốt Huyết Linh Nê, sẽ đạt đc lợi ích cực lớn, ở ngoại giới, nếu tìm đc cường giả tinh thông luyện đan, càng có thể dựa vào Huyết Linh Nê luyện chế ra Huyết Linh Đan, làm cho cơ thể thoái thai hoán cốt." Cửu U nhìn vẻ mờ mịt của Mục Trần, mở miệng giải thích.
Mục Trần nghe vậy, liền hiểu ra.
Bàn tay Mặc Linh nắm chặt Huyết Linh Nê, nhưng lại đem nó chia làm bốn phần, chia đều cho ba người Mục Trần.
"Cảm ơn Tiểu Linh Nhi." Cửu U mỉm cười, không cự tuyệt ý tốt của Mặc Linh.
Mục Trần cùng Mặc Linh vốn không thân, trong lòng có chút xấu hổ, nhưng cũng không tỏ ra sĩ diện, lúc nhận lấy, hào cảm đối với thiếu nữ trc mặt tằng không ít.
Mục Trần tiếp nhận khối Huyết Linh Nê, vị bị chia làm bốn, khối hắn nhận đc chỉ nhỏ cỡ ngón tay cái. Mục Trần học bọn Cửu U, vo khối bùn máu thành viên đan, sau đó ném vào miệng.
Oanh!
Lúc viên bùn máu tiến vào miệng, Mục Trần liền cảm thấy một cỗ mùi vị huyết tinh bộc phát trong người, một cỗ nhiệt lưu tỏa ra(như là cấn gái ấy), lan khắp toàn thân. Cái loại cảm giác khô nóng này, làm cho khuân mặt Mục Trần hiện lên một vòng huyết quang.
Cảm giác khô nóng kéo dài mấy phút, một cảm giác đê mê lan tỏa toàn thân, làm Mục Trần không nhịn đc thở ra một hơi.
Đợi nhiệt lưu hoàn toàn tan đi, tinh thần Mục Trần cũng khôi phục, thoáng cảm ứng trong cơ thể hắn liền biến sắc, bởi hắn cảm nhận đc, trong khoảng khắc này, huyết nhục bản thân liền mạnh hơn một tia.
Tuy nói chỉ có một tia, nhưng Mục Trần tinh tường, từ khi hắn luyện thành long phượng thể đến nay, đã rất lâu không có cảm giác tiến bộ rồi.
Mặc dù ngày thường không ngừng dùng linh lực rè luyện, vẫn không hề có cảm giác tiến chiển. Luyện thể càng về sau càng gian nan, mà bây giờ... Sau khi nuốt khối Huyết Linh Nê, Mục Trần liền cảm nhận đc, thân thể đã lâu không tiến bộ, lại lần nữa có dấu hiệu lớn mạnh, sao có thể không khiên hắn khiếp sợ.
Huyết Linh Nê này, quả nhiên là thứ tốt a!
Một bên, Cửu U nhìn thấy thần sắc Mục Trần khiếp sợ, liền cười nói:" Ngươi có biết, khối Huyết Linh Nê mà ngươi nuốt vào, nếu mang ra ngoài, giá trị phải hơn mười vạn chí tôn linh dịch, hơn nữa còn là có tiền cũng không mua đc."
Mặc phong liếc Mục Trần, cũng đạm mạc nói: "Chúng ta tới Thần Thú Chi Nguyên, vật muốn đạt đc, Huyết Linh Nê là thứ nhất, nhưng muốn đạt đc cũng có chút khó khăn, hơn nữa thể tích không lớn. Nếu không phải Linh Nhi vận khí tốt, cũng không thể chia đều cho bốn người."
Mục Trần gật đầu, một lần nữa hướng Mặc Linh cảm ơn, sau đó hắn nhịn không đc liếm môi, trong lòng đồi với Huyết Linh Nêsinh ra dục vọng, nếu có thể đạt đc càng nhiều Huyết Linh Nê hơn, khiến nhục thân của hắn tăng cường trên phạm vi lớn, đối với việc đột phá tầng thứ hai long phượng thể, sẽ là trợ giúp thật lớn.
"Lát nữa tiếp cận Thần Thú Chi Nguyên, nếu vận khí tốt, có thể lấy đc càng nhiều Huyết Linh Nê hơn thiên thạch dưới chân chúng ta." Làm như hiểu rõ ham muốn của Mục Trần, Cửu U mở miệng nói.
Lời nói phát ra, Mặc Linh ba người cùng ngồi xuống, không nhiều lời nữa, tùy ý để khối cự thạch trở họ đi, tiến vào sâu bên trong hắc ám hư vô.
Mục Trần cũng ngồi xuống, không chủ động phá vỡ sự yên lặng này, chỉ là trong mắt lóe tinh quang, nhìn chằm chằm về phía trc, mong trờ khối thiên thạch khác xuất hiện.
Sau khi đạt đc chỗ tốt trong Thần Thú Chi Nguyên, trong nội tâm Mục Trần đối với lần hành động này càng thêm mong đợi.
Chỉ mới tiến vào Thần Thú Chi Nguyên, liền đạt đc kỳ vật như Huyết Linh Nê, không biết sau khi tiến vào, còn có thể đạt đc bảo vật thế nào đây?
Ý niệm hiện ra, Mục Trần không khỏi cảm thấy mong trờ.