Soạt!
Thân ảnh ám kim trực tiếp xuyên phá bầu trời, dùng một tốc độ không thể nào nhận ra, bắn mạnh về phía 3 người Mục Trần, Diệp Kình, thác bạt thương, thân ảnh đó lướt qua, không gian hoàn toàn sụp đổ...
Nhìn thân ảnh ám kim mang theo một cỗ sát khi băng hàn tới, sắc mặt 3 người Mục Trần đều biến đổi, sau đó không hẹn mà cùng dốc hết tốc lực thối lui, trước mắt thân ảnh ám kim này quá mức quỷ dị, lúc trước ngay cả Ma Ha U cũng bị nó một chưởng đánh bại, có thể thấy được chiến lực kinh khủng của nó.
Có điều, tốc độ của họ dù nhanh, thế nhưng thân ảnh ám kim này còn nhanh hơn.
Không gian chợt lóe lẽn, thân ảnh ảm kim trực tiếp quỷ mị xuất hiện trước mặt thác bạt thương, bàn tay ám kim pha tạp tựa như tử thần, nhẹ nhàng vỗ về phía thác bạt thương.
Mắt thấy không cách nào tránh né, thác bạt thương cũng chỉ có thể rống giận một tiếng, sau lưng có vô tận kim quang phát ra, Bất Hủ Kim Thân thoảng hiện lẽn, vô số đạo bết hủ thần văn ngưng tụ, cuối cùng nhanh chóng hóa thành một bông hoa sen tử kim bao phủ thân hình.
"Bất Hủ Kim Liên"
Đây là thần thông phòng ngự cường đại nhất của Bất Hủ Kim Thân, hiển nhiên đối với thân ảnh ám kim quỷ dị này, thác bạt thương cũng không dám có chút coi thường.
Bành!
Bàn tay ám kim vỗ lên bất hủ kim liên, dường như ngưng lại trong chốc lát, tiếp sau đó, chỉ thấy vết nứt vỡ nhanh chóng lan ra, lúc này toàn bộ tử kim liên đều ầm ầm nổ tung.
Phụt!
Kim liên vỡ vụn, thân hình thác bạt thương bay ngược ra, máu tươi cuồng phun, khuôn mặt trước giờ không biểu cảm, rốt cục cũng hiện lên vẻ hoảng sợ, phòng ngự toàn lực của hắn, cho dù có là Ma Ha U cũng khó có thể một kích đánh tan, thế nhưng dưới tay thân ảnh ám kim này, lại tỏ ra yếu ớt như vậy.
Một chưởng đánh bay thác bạt thương, thân ảnh ám kim không dừng lại chút nào, lao thẳng tới Diệp Kình.
"Tu La giới".
Diệp Kình nhìn thân ảnh ám kim bắn tới, ánh mắt lóe lên, chợt cắn răng một cái, huyết hồng trường thương trong tay đột nhiên run lên, nhất thời sát phạt khí phóng lên cao, trực tiếp lấy công thay thủ, trường thương như rồng, hóa thành một đạo thương mang nhuệ khí ngất trời, xé rách trời cao, mang theo ức vạn tàn ảnh, ùn ùn bao phủ về phía quang ảnh ám kim kia.
Diệp Kình này ra tay, cũng lả thi triển ra một đạo sát chiêu.
Ức vạn đạo thương ảnh kia, mỗi một đạo cũng lả sắc bén vô cùng, cho dù là cường giả như Ma Ha U cũng không dám đón đỡ toàn bộ, thế nhưng thân ảnh ám kim kia lại không để ý chút nào, mặc cho nó rơi lên thân thể, nhất thời bộc phát ra vô số ánh lửa, thế nhưng lại không thể ngăn nổi thân hình của nỏ một chớp mắt nào...
Thân ảnh ám kim nắm chặt 5 ngón tay, một quyền đánh ra, ánh sáng ám kim phát ra, không gian phía trước trực tiếp chôn vùi, ám kim quyền quang xuyên thấu không gian, đánh lên trên huyết hồng trường thương, đang!
Tiếng kim loại vang dội, thân thể Diệp Kình rung lên kịch liệt, bước chân lảo đảo bắn lui lại, mạch máu trên cánh tay vỡ vụn ra, máu tươi chảy xuống, huyết hồng trường thương trong tay hắn dường như cũng phát ra tiếng thét gào, dường như cũng bị trọng thương.
Cuối cùng còn lại Mục Trần, thấy thân ảnh ám kim này vừa đối diện đã đánh tan thác bạt thương, Diệp Kình, sắc mặt hắn cũng không kìm được biến đổi, thân thể đột nhiên căng thẳng, bời vì hắn cảm giác được, sau khi xuất thủ xong với 2 người kia, cặp mắt hờ hững vô tình của thân ảnh ám kim này cũng nhìn về hắn.
Soạt!
Chẳng qua chỉ tiếp xúc ánh mắt một chút, con ngươi Mục Trần đã co rụt lại, bởi vì hắn thấy thân ảnh kim lóe lên kim quang, trực tiếp tiếp cận gần, bàn tay ám kim kia trực tiếp chụp về phía cổ họng của hắn, tốc độ nhanh không cách nào tưởng tượng.
Kình phong sắc bén vô cùng đánh tới, thân thể Mục Trần chợt rung lên, một đôi cánh phượng hoa lệ phía sau lưng sải ra, đột nhiên vỗ cánh, tốc độ của hắn nhất thời tăng vọt tới một mức đáng sợ, một đạo tàn ảnh xuất hiện tại chỗ, mà bản tôn của hắn đã cách xa vạn trượng.
Xé!
Bàn tay ám kim xé rách tàn ảnh, thần ảnh ám kim dường như ngừng lại một chút, dường như cảm thấy ngoài ý muốn khi công kích rơi vào khoảng không.
Nơi xa, Mục Trần cũng toát mồ hôi lạnh hiện thân ra, khoảnh khắc vừa rồi, nếu chậm trong chớp mắt thôi, chỉ sợ hắn cũng sẽ trong thương trong tay thân ảnh ám kim kia. Có điều may mắn là, mượn đôi cánh của chân phượng, tốc độ của hắn là nhanh nhất trong 4 người, dùng để chạy trốn chết lại rất thích hợp.
Biến cố bên trong Vạn Cổ Tháp chỉ diễn ra trong khoảnh khắc, cho nên tận sau khi Mục Trần thoát khỏi công kích của thân ảnh ám kim kia xong, vô số cường giả ngoài Vạn Cổ Tháp mới kịp phản ứng lại, lúc này bộc phát ra tiếng xôn xao kinh thiên, từng ánh mắt kinh ngạc, hiển nhiên biến cố trước mắt này đã vượt quá sự tường tượng của họ.
Vạn Cổ Bất Hủ Thân không phải là muốn chọn chủ sao? Làm sao vừa hiện thế đã trực tiếp đại khai sát giới, hận không thể giết sạch sẽ 4 người Mục Trần.
"Tại sao có thể như vậy?!" Thanh Diên Tịnh cũng biến sắc, nàng làm sao không nhận ra, sức chiến đấu của thân ảnh ám kim kia cực kỳ kinh khủng, đám người Mục Trần trong mắt nó căn bản không là cái gì.
"Ma Ha Thiên, ma ha cổ tộc các ngươi đang làm gì?!" Đôi mắt đẹp bén nhọn của thanh diên tịnh bắn về phía Ma Ha Thiên, lạnh lùng nói.
Sắc mặt Ma Ha Thiên lúc này cũng khó coi, hắn liếc mắt nhìn thanh diên tịnh, trầm giọng nói: "Ta cũng không biết đây là chuyện gì, những lần vạn cổ hội trước kia, thân ảnh ám kim này căn bản không hề xuất hiện!"
Hắn lúc này cũng cực kỳ tức giận, hắn cũng không biết trong Vạn Cổ Tháp lại còn một thân ảnh ám kim này, nhìn dáng vẻ này mà nói thì cũng không biết nó có đúng là Vạn Cổ Bất Hủ Thân trong truyền thuyết hay không.
"Chẳng lẽ đây là phương thức chọn chủ của Vạn Cổ Bất Hủ Thân?".
Sau lưng, có trưởng lão ma ha cổ tộc suy đoán.
"Thân ảnh ám kim kia xuất thủ, trong đó hàm chứa sát ý nồng nặc, không có chút nào nương tay, cho dù là Ma Ha U cũng không phải đối thủ của nó, đây cũng không phải là chọn chủ, mà là tru diệt." Ma Ha Thiên cau mày nói.
Những trưởng lão khác cũng 2 mặt nhìn nhau, cũng không biết phải làm gì, dù sao một khi Vạn Cổ Tháp đóng lại, cho dù là thánh phẩm thiên chí tôn cũng không thể xông vào, hiện giờ, bọn họ cũng chỉ có thể ở lại đây xem tình hình diễn biến.
Ngoài Vạn Cổ Tháp một mảnh xôn xao, bên trong tháp, Ma Ha U chữa trị thương thế, sắc mặt xanh mét bay lên không, hắn nhìn đạo thân ảnh ám kim nơi xa, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh hãi, lúc trước nếu không phải hắn phản ứng nhanh, không chừng đã thật sự bị thân ảnh ám kim này một chiêu chém chết.
"Đáng chết, đây rốt cục là thứ gì!"
Trong lòng Ma Ha U phát hỏa, thật vật vả mới xông tới tầng cuối cùng này, ai biết lại xuất hiện thứ quỷ dị như vậy, không một lời đã hạ sát thủ, dáng vẻ kia dường như muốn đuổi tận giết tuyệt bọn họ mới thôi.
Mà lúc này, nơi xa, đạo thân ảnh ám kim kia lại lần nữa đem 2 mắt quét ra, quanh thân ánh sáng ám kim lóe lên, tựa như muốn lôi đình xuất thủ.Ma Ha U thấy vậy, nheo mắt quát lên: "Ba vị, kẻ này cổ quái dị thường, chúng ta ai cũng không phải đối thủ của nó, ta đề nghị liên thủ chống lại"
Diệp Kình, Thác Bạt Thương nghe vậy, do dự một chút, cũng gật đầu một cái, bởi tại giao phong ngắn ngủi lúc trước, sức chiến đấu mà thân ảnh ám kim này bộc lộ ra, thật sự quá kinh khủng
Đơn đả độc đấu, không ai có thể là đối thủ của nó.
Mục Trần nhấp môi, cũng cảm giác, chỉ sợ dù 4 người liên thủ cũng không thể chống lạl nổi, nhưng trước mắt cũng không có biện pháp khác, cho nên chỉ có thể thử xem, vì thế hắn cũng gật đầu.
Vù!
Khi bọn họ đang thương nghị, thân ảnh ám kim kia một lần nữa vọt ra, kim quang đâm thủng thiên địa, mang theo uy thế kinh khủng bắn về phía bọn họ.
"Ma Ha Vô Lượng Kiếp!"
Ma Ha U sắc mặt ngưng trọng, không chút do dự thúc giục thế công mạnh nhất, nhất thời lốc xoáy hắc bạch lại xuất hiện trong thiên địa.
"Bát Bộ Phù Dồ!"
Mục Trần cũng không dám lưu thủ, trực tiếp thúc giục bát bộ phù đồ. "Thiên Tu La!"
"Tử Minh Bạt Đao Thuật!"
Diệp Kình cùng thác bạt thương cũng thi triển ra thủ đoạn mạnh nhất, 4 người xuất thủ, thiên địa hôn ám, 4 đạo thế công đủ khiến vô số thiên chí tôn da đầu tê dại quét ra, mang theo sự sắc bén không cách nào hình dung, lao thẳng về phía thân ảnh ám kim đang bắn tới.
Ầm ầm ầm ầm!
4 đạo thế công kinh khủng gào thét tới, thế mà thân ảnh ám kim kia vẫn không né tránh chút nào, vọt thẳng tới, liên tiếp đánh ra 4 quyền, ám kim quyền quang, dường như hàm chứa ánh sáng bất hủ, không cách nào ma diệt.
4 quyền đánh ra, tựa như 4 vầng mặt trời ảm kim lướt ra, cuối cùng cứng rắn va chạm với 4 đạo thế công.
Uỳnh uỳnh!
Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, ngoài Vạn Cổ Tháp, vô số cường giả rung động nhìn thấy, ám kim đại nhật dễ dàng trực tiếp xé rách công kích toàn lực của 4 người Mục Trần, bất kể là lốc xoáy hắc bạch hay phù đồ tử quang...đều vỡ vụn chôn vùi khi va chạm với ám kim đại nhật...
Ngoài Vạn Cổ Tháp hoàn toàn yên tĩnh, vô số cường giả kinh hãi không nói nên lời, 4 người Mục Trần, Ma Ha U liên thủ, uy lực như thế đã không cách nào lường được, nhưng dù vậy vẫn bị thân ảnh ám kim kia phá hủy dễ như trở bàn tay...
Cái này, 2 bên căn bản cũng không cùng một tầng thứ.
Sợ rằng chỉ có thánh phẩm chân chính mới có thể chế trụ được thân ảnh ám kim kia.
4 người Mục Trần, Ma Ha U nhìn cảnh này, sắc mặt cũng trờ nên cực kỳ khó coi, bọn họ liên thủ mà cũng không có bất kỳ chút tác dụng nào, như vậy có thể thấy thân ảnh ám kim này cường hãn.
"Con mẹ nó!"
Ma Ha U càng là không kìm được, thô lỗ mắng một tiếng, ánh mắt âm trầm, 4 người liên thủ cũng không đỡ nổi thân ảnh ám kim này, vậy còn đánh như nào?
Mục Trần cũng cau mày, thân ảnh ám kim này quá mạnh mẽ, căn bản không cách nào địch lại, chẳng lẽ, chỉ khi đánh bại thân ảnh ám kim này mới có thể được Vạn Cổ Bất Hủ Thân công nhận sao?
Nhưng cái này trừ phi là thánh phẩm ra mặt, nếu không 4 người bọn họ, ai cũng không làm được.
Hống!
Mà trong lúc ý niệm xoay chuyển trong đầu hắn, chợt thân ảnh ám kim kia ngửa mặt lên trời gầm nhẹ một tiếng, song chường của nó đột nhiên trảo một cái vào hư không, nhất thời hư không bị xé rách.
Trong hư không mơ hồ có thể thấy được những đốm sáng tử kim đầy trời.
Thân ảnh ám kim há mồm ra, lực hút bộc phát, hút lấy những đốm sáng tử kim này, sau đó những đốm sáng này dường như có chút kháng cự, nhưng cuối cùng vẫn bị mạnh mẽ hút lấy, cuối cùng bị nó một hớp cắn nuốt.
Mục Trần nhìn những đốm sáng tử kim này, con ngươi cũng hơi co rụt lại, bởi vì từ trên những đốm sáng này, hắn nhận ra một dao động quen thuộc, kia rõ ràng chính là Bất Hủ Bản Nguyên.
"Những Bất Hủ Bản Nguyên này, hẳn là hội tụ bên trong Vạn Cổ Tháp mới phải, nhưng tại sao thân ảnh ám kim này lại muốn dùng phương thức cướp đoạt này để nuốt chứng?"
Trong lòng Mục Trần thoảng qua sự nghi ngờ, từ góc độ nào đó mà nói, nếu thân ảnh ám kim này thật sự chính là Vạn Cổ Bất Hủ Thân trong truyền thuyết, vậy tòa Vạn Cổ Tháp này sẽ đem toàn bộ Bất Hủ Bản Nguyên không tu cho nó mới phải, chứ không phải kháng cự như hiện giờ.
Hoặc là nói, thân ảnh ám kim cường đại mà bọn họ nhìn thấy này, thật ra...cũng không phải là Vạn Cổ Bất Hủ Thân chân chính?
Nếu không phải Vạn Cổ Bất Hủ Thân, vậy là cái gì? Từ trên thân ảnh ám kim này, Mục Trần mơ hồ cảm thấy khí tức bất hủ cực kỳ nồng nặc, chẳng qua là, dường như có chút pha tạp hỗn loạn.
Trong lúc Mục Trần đang nghi ngờ, sau khi thân ảnh ám kim này cắn nuốt đốm sáng tử kim xong, ánh sáng ám kim trên cơ thể nó càng trở nên thâm trầm, uy thế mà nó tản ra cũng mạnh mẽ hơn một phần.
Nó chậm rãi ngẩng đầu lên, con ngươi ám kim phong tỏa 4 người Mục Trần, ngay khoảnh khắc ấy, dường như trong mắt của nó có một loại thần sắc tham lam hiện ra, tựa như có một ý niệm mơ hồ tản ra.
"Ta...ăn các ngươi..."