Chương 1522: Mầm mống tâm ma

Đại Chúa Tể

Thiên Tầm Thổ Đậu 06-03-2023 12:34:06

"Chính là ngươi, Tần Thiên!" Thanh âm quỷ dị của Thánh Thiên ma đế truyền ra trong thiên địa này, khiến vô số người cả kinh, đều kinh ngạc không thôi, hiển nhiên không hiểu ý tứ của hắn. Đại thiên cung chính là liên minh vì chống đỡ ngoại vực tà tộc mà kết thành, thời hòa bình vốn đại thiên cung cũng không có cung chủ, nhưng hiện giờ chiến tranh lần nữa lại tới, cho nên Tần Thiên chính là cung chủ tân nhiệm xứng đáng. Lấy địa vị cùng thân phận của hắn, đúng là có một phần quyền không chế đại thiên hóa ma trận, nhưng khiến mọi người không hiểu là, lời ấy của Thánh Thiên ma đế rốt cục có ý gì? Mục Trần vẻ mặt cũng là kinh nghi, chau mày, mặc dù hắn không hiểu rõ ý tứ của Thánh Thiên ma đế, nhưng tên này nói thế, chung quy hẳn là có một vài nguyên nhân mới phải. Dưới tất cả ánh mắt kinh nghi, bản thân Tần Thiên cũng nhíu chặt mày, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Thánh Thiên ma đế, chậm rãi hỏi: "Ngươi có ý gì?" Thánh Thiên ma đế ánh mắt quỷ bí, hắn hướng về phía Tần Thiên khẽ mĩm cười, nói: "Năm đó ngươi xông vào ma vực ta, giết chết vô số ma đế, thậm chí còn chém chết một vị thiên ma đế, cuối cùng còn may mắn đem về đại thiên thế giới, chuyện này, có thể nói là chiến tích hiển hách trong đời ngươi" Hắn hơi nghiêng đầu, khóe miệng cũng hơi có vẻ châm chọc nổi lên: "Chẳng qua, ngươi thật sự cho là dựa vào chút thực lực của ngươi, có thể may mắn chạy trốn từ trong tay bọn ta sao? Ngươi lúc đó, cũng không có bản lãnh như bây giờ" Thân thể Tần Thiên nổi lên từng hồi lạnh lẽo, một cỗ cảm giác bất an bừng lên Thánh Thiên ma đế vung tay lên, chỉ thấy một cỗ ma khí vọt tới, biến thành một đạo ma ảnh bên cạnh, đạo ma ảnh kia dùng con mắt âm trầm tái nhợt, cười như không cười nhìn chằm chằm Tần Thiên. "Tần Thiên, ngươi có nhận ra hắn?" Ánh mắt của Tần Thiên trước tiên là hướng về phía đạo ma ảnh kia, tiếp đó, con ngươi của hắn đột nhiên cấp tốc co rút, bởi vì hắn hoảng sợ phát hiện ra, đạo ma ảnh kia rõ ràng chính là vị thiên ma đế năm đó bị hắn chém chết trong ma vực. "Làm sao có thề? Hắn lại vẫn còn sống?!" Trong lòng Tần Thiên nổi lên sóng to gió lớn. "Đây là tộc trưởng Tâm Ma tộc, một trong 32 đại tộc của ngoại vực tà tộc ta, cho dù là hiện giờ ngươi giao thủ với hắn, chẳng qua cũng chỉ hơi chiếm thượng phong, vậy ngươi cho rằng, lúc đó ngươi có tư cách chém chết hắn?". Thánh Thiên ma đế mỉa mai cười nói. "Tâm Ma tộc?". Tần Thiên nghe được câu nói này, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, chợt đưa mắt hướng về phía thanh sam kiếm thánh, bất tử chi chủ, lạnh lùng nói: "Phong ấn ta!" Biến cố như vậy, thật quá ngoài dự đoán của mọi người, nhưng thanh sam kiếm thánh cùng bất tử chi chủ cũng không phải người tầm thường, lúc này ánh mắt xoay chuyển, không do dự xuất thủ. Tay áo thanh sam kiếm thánh run lên, một đạo kiếm quang màu xanh xé rách hư không, nhanh như chớp bắn mạnh về phía Tần Thiên, mà trên người bất tử chi chủ, lại là có một đạo hắc sắc quang hồng quét ra, bao phủ về phía Tần Thiên. Mặc dù vẫn không biết rõ tình trạng của Tần Thiên, nhưng thấy Tần Thiên có chút không ổn, tình huống lại cấp bách, vì lý do bảo đảm, vẫn là nên khống chế Tần Thiên trước. Hai đạo linh quang bắn tới, Tần Thiên sắc mặt xanh mét, cũng không chống cự, tản đi linh lực phòng ngự trùng trùng quanh thân, mặc cho bọn họ xuất thủ vây khốn. "Haha, Tần Thiên, ngươi cũng thật là đủ ác độc, lại chịu phong ấn bản thân". Nhưng mà khi 2 đạo ánh sáng sắp rơi xuống, tiếng cười quỉ dị của Thánh Thiên ma đế, một lần nữa vang lên. Hừng hực! Cùng lúc đó, dường như có một ngọn lửa 2 màu hắc bạch hòa quyện, từ trên trời giáng xuống, đụng vào 2 đạo ánh sáng kia, xèo xèo một tiếng, hắc bạch hỏa viêm liền đốt cho 2 đạo ánh sáng thành hư vô. Trong mắt Thanh sam kiếm thánh cùng bất tử chi chủ đồng thời có ý lạnh bắn ra. "Thanh kiếm tiên!" Thanh sam kiếm thánh quát lạnh một tiếng, trường kiếm màu xanh trong tay phóng lên cao, ánh kiếm trong lúc thổ nạp, hóa thành một thanh cự kiếm vạn trượng, cự kiếm ngang trời, trực tiếp hóa thành một đạo hào quang, xuyên thủng thiên địa, lóe lên rồi chợt xuất hiện trước người Thánh Thiên ma đế, đâm xuống. Hai tay khô gầy của bất tử chi chủ kết ấn nhanh như chớp, linh lực xám đen gào thét ra, trực tiếp ngưng kết thành một viên linh châu to chừng bàn tay, trên đó có lôi quang lóe lên, chấn động một cái, liền xuất hiện bên người Thánh Thiên ma đế. "Diêm Linh Huyền Lôi" Hai người vừa ra tay, chính là dốc toàn lực, thế công như vậy, cho dù là một vị thiên ma đế hàng đầu, nếu không cẩn thận cũng phải bị chém chết tại trận. Vậy mà, đối với thế công sắc bén của 2 người, thần sắc Thánh Thiên ma đế lại là một mảnh hờ hững, chỉ là bên trong mắt, có hắc bạch hỏa viêm bốc cháy lên "Thánh ma Viêm giáp!" Trong khi quát lạnh, hắc bạch hỏa viêm hừng hực từ trong cơ thể hắn bốc lên, cuối cùng hỏa viêm đọng lại bên ngoài thân thể, biến thành một bộ hắc bạch viêm giáp dữ tợn, tản ra hung uy cuồn cuộn. Bành! Khi hắc bạch viêm giáp hình thành, cự kiếm màu xanh, viên linh châu xám đen kia cũng ầm ầm nồ tung, vô biên vô tận xám đen lôi quang điên cuồng bắn ngược ra. Lấy Thánh Thiên ma đế làm tâm điểm, không gian phạm vi mấy vạn dặm xung quanh sụp đổ thành hư không đen nhánh, vô số mảnh vỡ không gian ùn ùn bắn ra. Tất cả mọi người động dung nhìn cảnh này, hai vị cường giả đỉnh phong hàng đầu đại thiên thế giới xuất thủ, có thề nói là hủy diệt. Chỉ là không biết, Thánh Thiên ma đế cứng rắn chịu một kích này, sẽ thế nào? Dưới vô số ánh mắt khẩn trương soi mói, không gian sụp đổ dần dần hồi phục, sau đó mọi người hoảng sợ nhìn thấy, ở nguồn vụ nồ, hắc bạch hỏa viêm bay lên, một đạo ma ảnh ngạo nghễ mà đứng, trên hắc bạch viêm giáp cũng chỉ hơi ảm đạm, người bên trong đó càng là không chút hao tổn gì. Hít Trong bắc hoang khâu, đông đảo thiên chí tôn cũng hít một hơi khí lạnh, hoảng sợ thất sắc, không ai ngờ được, Thánh Thiên ma đế lại cường hãn đến mức này. Ngay cả thanh sam kiếm thánh cùng bất tử chi chủ đồng thời xuất thủ, cũng không làm gì được hắn. "Hai ngươi mặc dù lợi hại, nhưng nếu so với viêm đế, võ tổ thì vẫn có chênh lệch". Thánh Thiên ma đế lạnh nhạt quét 2 người một cái, nói: "Hiện giờ kịch hay sắp mở màn, hai người các ngươi yên tĩnh một lúc đí" Thanh âm vừa dứt, trong mắt hắn chợt có 2 đạo hắc bạch hỏa hoàn bắn ra, lay động một cái, liền trực tiếp xuyên thấu không gian, xuất hiên ngoài thân bất tử chi chủ cùng thanh sam kiếm thánh. Hắc bạch hỏa hoàn xoay tròn, thiêu đốt lên đại hỏa hừng hực, hỏa hoạn tựa như cột lửa, bao phủ 2 người vào trong. "Tâm Ma, ra tay đi, để cho Tần Thiên này xem một chút, vì ngày này, bản tọa chuẩn bị bao nhiêu năm". Tạm thời vây khốn thanh sam kiếm thánh cùng bất tử chi chủ, Thánh Thiên hướng về phía Tâm Ma tộc trưởng, cười nhạt nói. Tâm Ma tộc trưởng nghe vậy, gật đầu một cái, sau đó hướng về phía Tần Thiên nở nụ cười quỉ dị: "Năm đó đạo ma ảnh mà ngươi chém chết kia chính là mầm mống Tâm Ma mà bản đế khổ tu, ngươi chém chết, mặc dù phá hư việc tu luyện của ta, nhưng lại không biết, mầm mống Tâm Ma kia đã âm thầm ẩn nấp trong tâm của ngươi, theo thời gian dài trôi qua, mặc dù ngươi có bước vào thánh phẩm hậu kỳ cũng không thể phát hiện." "Năm đó ngươi trắng trợn giết chóc ờ ma vực ta, tự cho là toàn thân trờ lui, cũng không biết, đó chẳng qua là một trong những mưu đồ của ngoại vực tà tộc ta, chẳng qua cái con cờ nhà ngươi cũng thật khiến bọn ta ngoài ý muốn, không ngờ lại có thể trờ thành cung chủ đại thiên cung này, haha!" "Nhưng hôm nay, cũng nên để cho con cờ ngươi phát huy tác dụng" Tâm Ma xảo trá cười vang, chợt 2 tay đột nhiên kết ấn, dường như có ức vạn tia sáng màu đen từ trong cơ thể bắn ra. Những ánh sáng này trực tiếp chui vào hư không, dường như kết nối tới một nơi không rõ tên. Mà khi những tia sáng này đâm vào hư không, thân thề Tần Thiên chấn động mạnh, sau đó hắn hoảng sợ cảm giác được, một cỗ sức mạnh quỷ dị, từ trong tâm hắn lan ra. Cỗ sức mạnh kia lướt qua, ngay cả linh lực trong cơ thề hắn cũng bị áp chế. Cổ họng Tần Thiên phát ra tiếng gầm nhẹ, hai mắt đỏ bừng, điên cuồng vận chuyển linh lực, thế mà hắn càng cảm thán, lại càng cảm giác được quyền khống chế thân thể đang dần bị tước đoạt. "Haha, mầm mống Tâm Ma của ta, mờ ra hóa thiên đại trận đi!" Ngoài hư không, Tâm Ma phát ra tiếng rít quỷ dị. Vì thế, dưới đông đảo ánh mắt kinh hãi của các thiên chí tôn, chỉ thấy 2 tay Tần Thiên chậm rãi đưa lên, run rẩy kết ấn pháp, màng ánh sáng dưới chân lúc này nhộn nhạo kịch liệt, bắt đầu từ từ biến mất. Đám người Mục Trần, thanh diên tịnh thấy cảnh này, đều không khỏi cả người lạnh như băng, không ai ngờ được, Tần Thiên thân đảm nhiệm cung chủ đại thiên cung, mấy trăm năm trước lại bị ngoại vực tà tộc tính kế, bị gieo xuống mầm mống Tâm Ma kia. Dưới từng ánh mắt hoảng sợ, màng ánh sáng do đại thiên hóa ma trận tạo thành, bắt đầu từ ngoài cùng, từng tầng từng tầng tan rã... Ngắn ngủi thời gian vài hơi thở, màng ánh sáng đã tan rã mấy chục tầng. Thánh Thiên ma đế cùng tất cả các thiên ma đế nhìn màng ánh sáng đang mỏng manh dần, trong mắt đều lộ vẻ nóng bỏng, chỉ cần tầng cuối cùng bị mở ra, vậy chính là có thể quy mô xâm lấn, công vào bắc hoang khâu. A! Tần Thiên mặt mũi mếó mó, hắn rõ ràng cảm giác được bản thân đang làm gì, nhưng lại không cách nào khống chế thân thể, một cỗ biệt khuất tức giận tràn ngập trong lòng, làm hắn hận không thể tự bạo thân thể. Hắn nhìn màng ánh sáng bảo vệ dần tan rã kia, ánh mắt tuyệt vọng, tự trách vô cùng. Nhưng hai tay của hắn vẫn chậm chạp kết ấn, chuẩn bị triển khai tầng ấn pháp cuối cùng Nhưng mà,trong khoảnh khắc khi hắn sắp hoàn thành ấn pháp, chợt thân thể chấn động mạnh, từ trong cơ thể hắn có một đạo hỏa viêm diễm lệ mà thần bí, từ từ bốc cháy. Hỏa viêm bay lên, bao phủ thân thể Tần Thiên, hỏa viêm ấy cực kỳ thần dị, tất cả mọi người đều có thể thấy, khi nó bao phủ cơ thể Tần Thiên, trong hư vô dường như có từng tia sáng quỷ dị màu đen vỡ vụn ra. Tâm Ma tộc trưởng thân thể chợt run lên, một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra, sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm, trong khoảng khắc vừa rồi, hắn cảm nhận được mầm mống Tâm Ma trong cơ thể Tần Thiên đã hoàn toàn bị đốt cháy. Biến cố đột nhiên xuất hiện, cũng khiến cho Thánh Thiên ma đế hơi biến sắc, hắn đăm đăm nhìn hỏa viêm thần bí bốc lên từ cơ thể Tần Thiên, ánh mắt âm trầm tức giận, thanh âm lạnh lẽo, từng chữ một phun ra. "Đế viêm? Viêm Đế chết tiệt, phá hỏng đại sự tộc ta!"