Chương 1281: Đại chiến

Đại Chúa Tể

Thiên Tầm Thổ Đậu 06-03-2023 12:34:15

Bên trong lao tù u ám dưới lòng đất, cô gái mặc quần áo trắng, hiện lên vẻ xinh đẹp trong trẻo lạnh lùng, lúc này nàng khẽ nâng đầu, ánh mắt nàng như nhìn xuyên qua đất đá, thấy được thân ảnh kia trên Bích Linh Đảo. - Mục Trần! Gương mặt thanh lệ của Linh Khê hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, sau khi cướp được quyền khống chế linh trận hộ đảo, cảm giác của nàng liền có thể xuyên qua lòng đất, bao trùm cả hòn đảo. Cho nên nàng cũng nhìn ra được, Mục Trần bây giờ đã lớn, không còn là thiếu niên yếu đuối năm xưa nữa. Rõ ràng trong mấy năm nay, Mục Trần đã thật sự trưởng thành. - Mục Trần, ta sẽ giúp các ngươi vây khốn một vị đại viên mãn địa chí tôn, bất quá 2 tên kia các ngươi phải tự mình đối phó rồi. Linh Khê lẩm bẩm nói, dùng đại trận mà thanh diên tịnh để lại, dù Lục Xà Lão Tổ kia đã là đại viên mãn địa chí tôn, nhưng Linh Khê vẫn chắc chắn có thể làm hắn không cách nào thoát được. Nhưng đây cũng là điều tối đa nàng có thể làm, về phần Cố Sư Hoàng cũng Lương Tà Ngư, vẫn phải dựa vào bọn Mục Trần thôi. - Để ta xem xem, mấy năm nay tên nhóc này đã trường thành đến mức nào rồi. Linh Khê nhìn vào lòng đất đen thui, âm thanh nhè nhẹ vang lên trong lao tù tĩnh mịch. Trên Bích Linh Đảo. Khi toà Chu Thiên Lạc Tinh Trận này đột ngột đổi mục tiêu công kích, lại vây khốn lấy Lục Xà Lão Tổ, thì mắt mũi Long Tượng cũng trợn tròn cả lên, không ngờ nổi sự tình lại chuyển hướng thế này. - Linh Trận này, có lẽ đã bị Linh Khê tỷ khống chế rồi. Mục Trần mỉm cười, cũng không ngoài suy đoán của hắn, là bởi vì thời điểm trước khi linh trận xuất hiện, hắn cũng mơ hồ cảm thấy dao động của Linh Khê. Loại dao động đó, trừ những Linh Trận Sư như Mục Trần ra, người khác không thể nào phát hiện được. Cho nên, lúc Cố Sư Hoàng thúc giục Linh Trận bắt hắn, hắn cũng không phản kháng chút nào, vì hắn biết công kích của Linh Trận sẽ không nhằm vào mình. - Linh Khê? Long Tượng kinh ngạc nói: - Nàng làm sao cỏ thể làm được? Mục Trần nhìn chằm chằm bích linh đảo nào, như nghĩ ra điều gì nói: - Không phải ngươi từng nói, hòn đảo này từng là nơi mẹ ta tĩnh tu sao, trong đó rất có thể đã lưu lại vật gì đó, mà linh khê tỷ suốt mấy năm nay bị nhốt ở đây, không chừng là do nàng muốn âm thầm tu luyện Nghe lời này, Long Tượng cũng bất ngờ, vội vàng nói: - Đúng rồi, sợ rằng là như thế, bảo sao ban đầu Linh Khê cũng không giải thích vì sao lại tới chỗ này tự chui đầu vào lưới, mặc cho Cố Sư Hoàng giam giữ, thì ra nàng có mục đích khác! Mục Trần cười cười, hắn liếc mắt nhìn Lục Xà lão tổ mặt xanh mét đang bị linh trận vây khốn, nói: - Nếu Linh Khê tỷ đã giúp chúng ta giải quyết một vị, vậy 2 người kia chúng ta phỉa tự xử lý rồi Long Tượng nghe vậy cũng cười khổ một tiếng, dù Lục Xà Lão tổ kia bị vây thật, nhưng bên chúng còn tới 2 vị đại viên mãn địa chí tôn, 3 người bọn hắn làm sao thắng được? - Long Tượng đại ca, ngươi liên thủ với lạc ly mới có thể đánh được với một vị đại viên mãn địa chí tôn Long Tượng ngẩn ra, sau đỏ nhìn Lạc Ly một cái, hắn hiện giờ cũng hiểu khá rõ Lạc Ly, nàng tu luyện Lạc Thần Pháp thân, sức chiến đấu vượt quá mức tường tượng, tuy chỉ là hạ vị địa chí tôn, nhưng dù giao thủ ngay cả long tượng hắn cũng phải tốn không ít sức mới có thể chiếm ưu thế. Nếu như 2 người bọn họ liên thủ, cũng không phải là không đánh được với một vị Đại Viên Mãn địa chí tôn. Nhưng như thế, chẳng phải một mình Mục Trần phải đấu với một vị đại viên mãn địa chí tôn? - Long Tượng đại ca không cần lo cho hắn, nếu hắn đã sắp xếp như thế, hẳn là có cách đối phó trong lúc long tượng do dự, Lạc Ly nhàn nhạt cười nói. Hiển nhiên nàng vẫn cực kỳ tin tưởng Mục Trần. Long Tượng nghe vậy, cũng không biết làm gì hơn là gật đầu một cái, cười khổ: - Nếu tình huống xấu đi, trước hết chúng ta hãy rút lui đã, Cố Sư Hoàng kia cũng không dám làm gì Linh Khê đâu. Mục Trần cười cười, không nói gì. Khi bọn hắn đang nói chuyện, Cố Sư Hoàng cũng Lương Tà Ngư cũng phóng ánh xấu xa mắt tới, lúc này bọn hắn cũng đã hiểu rõ biến cố linh trận. - Lục Xà, không cần vội, ngươi toàn lực công kích tinh quang, để cho tiện tỳ kia không thể rảnh tay dùng đại trận làm việc khác, đợt chúng ta bắt 3 tên kia lại, sẽ thả ngươi ra. Cố Sư Hoàng nhìn Lục Xà lão tổ, sắc mặt âm trầm nói. Lục Xà Lão Tổ rên một tiếng, bất quá sắc mặt cũng bình tĩnh lại, mặc dù xảy ra biến cố bất ngờ, nhưng thế cục đã định, dùng thực lực của 2 người Cố Sư Hoàng cùng Lương Tà Ngư, đối phó 3 tên tôm tép kia cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt thôi. Trấn an xong Lục Xà lão tổ, ánh mắt âm lãnh của Cố Sư Hoàng nhìn về phía Mục Trần, ánh mắt lạnh lẽo làm nhiệt độ cả khu vực này đều hạ xuống. - Ngươi cho rằng tiện tỳ kia ra tay là có thể cứu được ngươi sao? - Hôm nay ngươi rơi vào tay lão phu, chắp cánh cũng khó thoát! Oanh! Khi âm thanh của Cố Sư Hoàng vừa dứt, trong nháy mắt, một luồng dao động linh lực kinh khủng đủ để làm thiên địa biến sắc phun trào lên như gió lốc, một cỗ linh lực uy áp đáng sợ bao phủ giữa thiên địa. Lương Tà Ngư cũng cười âm lãnh một tiếng, bước ra một bước, một luồng linh lực kinh khủng không kém gì Cố Sư Hoàng phóng lên cao. Trong phạm vi mấy vạn dặm, dưới 2 cỗ linh lực uy áp đáng sợ này, cả thiên địa cũng như tối sầm xuống, hải vực xung quanh cuồn cuộn nổi lên sóng thần, trong đại dương, vô số linh thú cuống cuồng chạy loạn, không dám ở lại phạm vị Bích Linh Đảo chút nào. Khi hai vị Đại Viên Mãn địa chí tôn thả ra uy áp đáng sợ, sắc mặt Long Tượng, Lạc Ly cũng trở nên ngưng trọng. Ngược lại, ánh mắt Mục Trần vẫn sắc bén như cũ, dưới da hắn, chân long chân phượng chi linh từ từ hiện lên, tuy hiện giờ chân long chân phượng chi linh mới chỉ có thực lực hạ vị địa chí tôn, nhưng dù sao chúng cũng có huyết mạch Long Tộc, Phụng tộc cao quý nhất, có uy nghiêm trời sinh, cho nên uy áp linh lực của 2 vị đại viên mãn địa chí tôn cũng không có tác dụng với Mục Trần. Mục Trần nhìn chằm chằm Cố Sư Hoàng, trong mắt cũng hiện lên vẻ nóng bỏng, nếu là lúc hắn chưa đột phá, đối mặt với siêu cấp cường giả như đại viên mãn địa chí tôn thì chỉ có thể tránh xa trăm dặm. Nhưng hiện giờ, dựa theo việc hắn bước vào Thượng Vị Địa Chí Tôn, khoảng cách với Đại Viên Mãn địa chí tôn cũng bắt đầu bị kéo gần. Trong mắt hắn, tầng thứ đã từng cao không thể với tới này, hiện giờ cũng không phải không thể đấu lại. Oanh! Chiến ý rực cháy trong mắt Mục Trần, thoáng một cái, thân ảnh của hắn mạnh mẽ hướng thẳng về phía Cố Sư Hoàng mà đánh! Mục Trần chủ động tấn công, làm Cố Sư Hoàng nháy mi mắt lên, chợt hắn sâm nghiêm cười một tiếng, nói: - Thật là một tiểu tử không biết trời cao đất rộng, nếu ngươi đã muốn chết, lão phu sẽ giúp ngươi! Bình thường nếu thượng vị địa chí tôn gặp hắn, có tên nào mà không run như chuột thấy mèo, vậy mà tên Mục Trần này không chỉ không sợ mà còn dám chủ động tấn công, không khác nào khiêu khích uynh nghiêm của cường giả đại viên mãn. Oanh! Thân ảnh của Mục Trần nhanh như chớp, một hơi thở sau quỷ mỉ xuất hiện trước mặt Cố Sư Hoàng, hắn hít sâu một hơi, trong cơ thể dường như có tiếng sấm rền. Bành! Mặt hắn không đổi sắc, đánh ra một quyền. Khi một quyền này đánh ra, chỉ thấy chân long chân phượng chi linh hiện lên trên cánh tay hắn, bộc phát ra tiếng long ngâm phượng minh, kim quang giống như thuỷ ngân bao trùm lên cánh tay Mục Trần, trông giống như một bộ long phượng quyền sáo. Bất quá, muốn chống lại đại viên mãn địa chí tôn, dù thúc giục sức mạnh của chân long chân phượng chi linh, vẫn là không đủ! Cho nên, trong lúc chân long chân phượng chi linh toàn lực đánh lên, sâu trong con ngươi Mục Trần, Thuỷ Tinh Phù Đồ Tháp hiện lên, linh lực trong cơ thể hắn toàn bộ đổ vào phù đồ tháp, hoá thành linh lực thuỷ tinh mênh mông. Lúc Mục Trần vẫn là hạ vị địa chí tôn, Linh Lực trong cơ thể hắn qua phù đồ tháp chuyển hoá cũng đủ chống lại thượng vị địa chí tôn, mà lúc này khi hắn bước vào thượng vị địa chí tôn, hiệu quả chuyển hoá càng kinh người. Oanh! Sau khi chuyển hoá linh lực mênh mông trong cơ thể, hai con ngươi mục trần vốn là màu đen, giờ lại biến thành màu thuỷ tinh sáng chói. Cùng lúc đó, một quyền của Mục Trần cũng có ánh sáng thuỷ tinh mạnh mẽ, toàn bộ nắm đấm như được thuỷ tinh rèn luyện, biến thành nắm đấm thuỷ tinh. Một quyền đánh qua, không gian lập tức vỡ vụn, vô số mảnh vỡ không gian khi chạm vào quyền phong đều lặng lẽ biến mất. Nhận ra Mục Trần đột nhiên bộc phát linh lực kinh người, con ngươi Cố Sư Hoàng cũng co rụt lại, vì linh lực trình độ đó thậm chí khiến hắn cảm thấy chút bất an. - Tiểu tử này, quả nhiên tu thành Thánh Phù Đồ tháp! Trong mắt Cố Sư Hoàng xẹt qua sát ý, là người của Phù Đồ cổ Tộc, làm sao hắn không biết, phù đồ tháp có khả năng cường hoá linh lực, bất quá muốn cường hoá linh lực của thượng vị địa chí tôn đến mức này, cũng chỉ có thánh phù đồ tháp mới làm được! - Hừ, cứ cho là ngươi có Thánh Phù Đồ tháp, nhưng bản thân cũng chỉ là thượng vị địa chí tôn, lão phu không tin ngươi có thể làm nên trò gì! Cố Sư Hoàng hừ lạnh, ánh mắt tàn nhẫn vỗ ra một chưởng. Oanh! Một chưởng này đánh ra, phảng phất có ánh sáng vạn trượng, bàn tay của Cố Sư Hoàng như có mặt trời rực rỡ, lấy uy thế huy hoàng, hung hãn vỗ vào thuỷ tinh quyền của Mục Trần. - Một chưởng của lão phu sẽ cho ngươi biết, Đại viên mãn địa chí tôn vô địch cỡ nào! - Dưới chưởng này của lão phu, ngươi sẽ hiểu, bất luận ngươi giãy giụa thế nào, cũng chỉ là châu chấu đá xa mà thôi! Trong lúc Cố Sư Hoàng quát nhẹ, quang minh chưởng đột nhiên đánh ra, manh theo lực huỷ diệt vỗ lên nắm đấm của Mục Trần. Lúc 2 bên va chạm, trên mặt Cố Sư Hoàng hiện lên nụ cười dữ tợn, hắn biết sau chưởng này, Mục Trần không chết cũng trọng thương!