Chương 727: Tâm Ma Lôi Liên

Đại Chúa Tể

Thiên Tầm Thổ Đậu 06-03-2023 12:34:33

Tàn dư chiến hỏa vẫn còn trải khắp chiến trường, lúc này khí thế Đại La Thiên vực đại thịnh, càn quét như mãnh hổ hạ san, chẳng thể cản nổi. Bên phía Bách Chiến vực vì lý do Tần Thiên Cương và Tần Lăng bại trận, sĩ khí tan nát, chiến ý mất sạch, binh bại như núi đổ. Trận chiến đã có kết quả rõ ràng. Mục Trần và Cửu U đứng giữa trời, không ra tay nữa, để phần dọn dẹp kết thúc chiến trường cho lâu la và các thế lực bên dưới. Họ sẽ trực tiếp thống lĩnh Cửu U vệ tiếp quản Lôi Ma sơn. Đó là chiến lợi phẩm. Cửu U cung chiếm lĩnh căn cứ, những thế lực khác không ai dám phản đối. Ai nấy đều rõ, mục tiêu từ ban đầu của Cửu U cung chính là Lôi Ma Tông, và trận chiến này mấu chốt chiến thắng chính là ở Cửu U cung. Kẻ sở hữu lực lượng mạnh nhất, dĩ nhiên phải chiến lấy chiến quả cao nhất, đây là điều hiển nhiên ở Thiên La đại lục. Sau khi tiếp quản Lôi Ma sơn, Cửu U liền dẫn theo Mục Trần, Đường Băng, Đường Nhu đến thẳng bảo khố. Thông thường một thế lực sẽ cất giữ những gì mà tông phái gom góp được ở chỗ này, Chí Tôn linh dịch cũng thường lưu trữ ở đây. Đến bảo khố, không ngoài dự kiến có linh trận bảo hộ, bất quá linh trận cấp bậc tông phái này cũng khó mà cản nổi bước chân Cửu U, nàng chỉ vung tay lên, cánh cổng sắt nặng nề to lớn đã bị mở toang. Năng lượng tinh khiết như hồng thủy tuôn ra, khiến cho không khí cũng trở nên cô đặc. Cửu U dẫn đầu tiến vào, Mục Trần theo sát, hắn nhìn thấy khắp nơi trong bảo khố, những dòng linh lực trong suốt như nước uốn lượn như cự mãng, dao động linh lực tinh khiết tỏa ra. Hẳn nhiên đó là Chí Tôn linh dịch ngưng tụ thành. Thông thường một tông phái thế lực nào đó cũng ít có ai đem theo Chí Tôn linh dịch trong Càn Khôn Xuyến, mà dùng vài linh trận đặc biệt để gửi đi lấy ra khi cần, như thế có thể duy trì trạng thái tinh khiết nhất của Chí Tôn linh dịch. Do vậy hắn và Cửu U chẳng lo lắng Tần Thiên Cương bỏ chạy đem theo hết toàn bộ Chí Tôn linh dịch trong Lôi Ma tông. Vả lại từ ban đầu, dĩ nhiên Tần Thiên Cương cũng không mong muốn trận chiến này hắn sẽ bại, do đó cũng chẳng cần phải chuẩn bị như thế. - Có lẽ phần lớn Chí Tôn linh dịch đều được bảo tồn đầy đủ. Mục Trần cười nói, cái bộ dáng này cho dù Lôi Ma Tông có kẻ nào cẩn thận lấy đi một ít Chí Tôn linh dịch, thì phần lớn vẫn còn để lại. Đường Băng bên cạnh thường lãnh đạm, lúc này tiến vào bảo khố, nhất thời mặt đỏ bừng, hai mắt sáng rỡ nhìn những con rắn Chí Tôn linh dịch bơi lượn. (LTC: con này hết nổi nóng tới đỏ mặt, nghiến răng chửi rủa đủ kiểu mà lãnh đạm gì chứ) Cửu U thấy nàng ta như vậy, mỉm cười vỗ vai nàng: - Tiểu Băng nhi, tính toán một cút đi, sau này chúng ta không cần kiêng khem khổ sở mà sống nữa đâu. Mục Trần cũng lần đầu tiên nhìn thấy Đường Băng xưa nay lãnh đạm lại lộ cái vẻ hám tiền hám của này, nhất thời trêu: - Những thế lực khác cũng ra sức không ít, hay là chia cho họ chút đi? - Không được! Đường Băng trừng mắt hung tợn: - Cửu U cung phải thắt lưng buộc bụng mà sống, nào có dư Chí Tôn linh dịch đem cho bọn họ! Ngươi muốn chia cho họ, không bằng đem ta đi chia luôn đi! Mục Trần cười sằng sặc, cảm thấy cô nàng Đường Băng lúc này đáng yêu cực kỳ. Đường Băng thấy cái vẻ mặt trêu chọc cười cợt của hắn, lúc này mới rõ bị người ta dìm hàng, nhất thời đỏ mặt, xấu hổ. - Ngươi dám chọc ghẹo tiểu Băng nhi, coi chừng Cửu U vệ tạo phản đó. Cửu U trợn mắt mắng Mục Trần vài tiếng, vươn tay ôm eo Đường Băng, cười nói: - Ngươi cứ yên tâm, hắn có đem ngươi đi chia, trong lòng cũng tiếc lắm. - Cửu U tỷ! Đường Băng nghe nàng nói thế, mặt càng thêm đỏ gay đỏ gắt. Mục Trần cười sặc thêm vài tiếng, không dám tiếp tục cái chủ đề nhạy cảm đó, vội quay nhìn vòng vòng bảo khố, lát sau hắn cất bước đi sâu vào trong, dừng lại ở một góc, mắt chăm chú vào một thạch đài. Trên đó có vài hộp ngọc trong suốt, bên trong chứa mấy quyển lục lấp lánh lôi quang. Mục Trần vung tay càn quét sạch sẽ những màn chắn linh lực còn tồn tại trên hộp ngọc, vươn tay chụp lấy, mấy quyển trục điện xẹt bay vào tay. Đảo mắt nhìn qua, ba chữ hiện rõ trên quyển trục như được khắc bằng lôi điện. Lôi Ma Thể. Rõ ràng chính là tu luyện pháp Lôi Ma Thể của Tần Lăng, một thần thuật luyện thể thuộc tính lôi đình. Mục Trần nheo mắt nhìn quyển trục Lôi Ma Thể, rồi lắc đầu. Hắn nhận thấy cũng là thần thuật luyện thể thuộc tính lôi, nhưng Lôi Ma Thể chẳng thể nào huyền ảo như Lôi Thần Thể. Còn nữa Lôi Thần Thể càng xuống trình độ sâu hơn, thì càng tạo một căn cơ vững chắc để tu luyện thần thuật luyện thể khác cường đại hơn, điểm này Lôi Ma Thể thua xa. Mục Trần cất nó vào Càn Khôn Xuyến, rồi nhìn mấy quyển trục khác, tất cả đều là thần thuật thuộc tính lôi, nhưng chẳng có cái nào vừa mắt. Tra duyệt một hồi, hắn thất vọng lắc đầu, định quay ra, ánh mắt đột nhiên lóe lên liếc nhìn thạch đài bên cạnh, có một thẻ tre màu xám, mơ hồ có hoa văn lôi điện, có điều bề ngoài chán ngắt xám xịt, chẳng có gì kỳ lạ. Thế nhưng trực giác mách bảo, Mục Trần đưa tay hút lấy nó, nắm chặt, đưa linh lực vào trong tra xét. Tâm Ma Lôi Liên, lấy U Minh Tâm Ma Lôi làm tài liệu, phối hợp phương pháp ngưng luyện tạo thành Lôi Liên. Lát sau, Mục Trần mở choàng mắt kinh dị. Thần thuật ghi chép trong thẻ tre này không hề tầm thường, là một phương pháp luyện chế gọi là Tâm Ma Lôi Liên. Tâm Ma Lôi Liên giống như một loại thần khí có thể kích nổ, chỉ có điều nó phải lấy U Minh Tâm Ma Lôi làm tài liệu luyện chế. Dĩ nhiên yêu cầu luyện chế khắc nghiệt thì uy lực cũng cực kỳ cường đại. Lúc nó nổ, thì cho dù Chí Tôn ngũ phẩm, đều chỉ có tạm lánh mủi nhọn. Này còn chính là một viên uy lực, nếu có thể rất nhiều lượng luyện chế đi ra, mấy chục khỏa ra bên ngoài, chỉ sợ ngay cả Chí Tôn ngũ phẩm cũng phải tìm đường trốn cho nhanh. - Không ngờ Lôi Ma Tông lại có bảo bối thế này. Mục Trần cực kỳ kinh ngạc, nếu đúng như những gì ghi chép ở đây, thì Lôi Ma Tông đang nắm giữ một khí cụ diệt chủng a. Nhưng sao chẳng hề thấy bọn chúng dùng đến nhỉ? Gió thổi tới, Cửu U đến cạnh, cầm lấy thẻ tre trong tay Mục Trần, nhanh chóng giải đáp thắc mắc cho hắn. - Là Tâm Ma Lôi Liên... Chỉ có điều Cửu U khi biết được hung khí này, gương mặt lại biến sắc nhíu mày: - Chỉ sợ không phải Tần Thiên Cương không muốn dùng, mà vì chúng không thể luyện chế ra... - Không luyện chế ra được? Mục Trần ngẩn người. Lôi Ma sơn này có Lôi Ma Uyên, vực sâu sinh ra Đại Địa Ma Lôi, đó chính là hạt giống sinh ra U Minh Tâm Ma Lôi. Chẳng lẽ bao nhiêu năm nay Lôi Ma Tông không tìm ra được U Minh Tâm Ma Lôi sao? - Đừng tưởng rằng U Minh Tâm Ma Lôi bình thường. Cửu U nhẹ nhàng lắc đầu: - Nó là một loại lôi đình thần dị có thể sánh ngang Bất Tử Hỏa, uy lực của nó mạnh mẽ vượt xa Hắc Ma Thần Lôi. Do vậy Lôi Ma Tông tìm không được, cũng không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên. Mục Trần chép miệng. Hắn biết U Minh Tâm Ma Lôi hiếm lạ, nhưng vẫn không ngờ, có thể hiếm lạ đến trình độ này... - Hiện tại chúng ta chiếm cứ Lôi Ma Tông, sẽ có một đoạn thời gian nghỉ ngơi chỉnh đốn, để chúng ta đến Lôi Ma Uyên xem thử. Cửu U đảo mắt trầm ngâm. Mục Trần gật đầu, bọn họ lần này tấn công Lôi Ma Tông, ngoài Chí Tôn linh dịch sung túc, nguyên nhân chính yếu đương nhiên là Lôi Ma Uyên. Cả hai ra ngoài, Đường Băng đỏ mặt, mắt hưng phấn đón hai người. Kết quả nghiệm thu tính toán làm cho nàng rất phấn khích. - Cửu U tỷ, thống kê sơ bộ Chí Tôn linh dịch có khoảng 13v, còn có không ít thần khí, thần thuật v.v... Nếu tất cả đổi sang Chí Tôn linh dịch, chắc cũng phải 6-7v nữa. (LTC: thần khí mà như củi vậy à, càng lúc càng chẳng ra sao) Đường Băng hồi báo, Mục Trần cũng chép miệng kinh thán. Doanh thu Cửu U cung một năm cũng bất quá 1v Chí Tôn linh dịch, vậy mà bảo khố Lôi Ma Tông lại chứa đến 13v, cái này có thể nói là một bước đổi đời, một ngày lên hương. Cửu U cũng khẽ cười: - Đúng là giải khát khẩn cấp. Cửu U cung chi dùng xa xỉ, hầu như nhờ có Mục Trần cho Chí Tôn linh dịch cầm cự. Lúc này có khoản tài chính sung túc này, nháy mắt khiến cho tài lực Cửu U cung trở nên bạo hơn nhiều. - Mấy thứ này, ngươi phái người thu hoạch cẩn mật, thời gian tới chúng ta đóng trại ở đây. Cửu U nói. - Dạ! Đường Băng vui vẻ đáp. Cửu U gõ đầu Đường Băng một cái, rồi cùng với Mục Trần ra khỏi bảo khố, bàn tính sơ sơ gì đó, rồi cả hai đi sâu vào Lôi Ma Tông. Họ đều nhận thấy rõ, sâu trong đó có những dao động lôi đình cực kỳ cuồng bạo. Vùng sâu trong Lôi Ma Tông. Mục Trần và Cửu U xuất hiện giữa trời, cả hai nhìn xuống, dưới ngọn núi lớn là một vực thẳm chừng nghìn trượng, tối tăm không thấy đáy, tiếng sấm ầm ầm từ vực sâu truyền ra khiến cho đất đai rung chuyển. Lôi đình lực kỳ lạ rung động truyền ra. Đó chính là mục tiêu của họ, Lôi Ma Uyên!