" Như thế nào đây?"
Trên đỉnh núi, Cửu U nhìn qua Mục Trần dò hỏi: " Địa phương này trước mắt nguy hiểm vô vàn đang rình rập, sẽ khó lòng vượt qua"
Mục Trần nhìn thấy mọi người dõi theo hắn, chợt mỉm cười khẽ: " Bên trong vùng thung lũng này, có mười tám con bát phẩm thú linh cùng với... một đầu cửu phẩm thú linh"
"Hí"
Khi nghe Mục Trần nói, dù đã có sự chuẩn bị, nhưng vẫn không nhịn được hít một hơi lạnh, bọn hắn không thể ngờ bên trong lại có bát phẩm thú linh tồn tại, và một đầu cửu phẩm thú linh.
Đây chính là có thể so với cửu phẩm chí tôn tồn tại a, một cửu phẩm chí tôn, coi như trong tất cả các tộc, đều tuyệt đối có thể đảm nhiệm chức vị tinh nhuệ, trở thành một tinh anh đỉnh cấp trong tộc.
Cửu U cũng là mặt lộ vẻ ngưng trọng, cửu phẩm chí tôn, phóng nhãn toàn bộ đại la thiên vực, cũng chỉ có tam hoàng có thể đạt được tầng thứ này...
"Ta có ý định đi vào xem"
Đang lúc bọn hắn tại thời điểm chấn kinh, câu nói tiếp theo của Mục Trần, bọn hắn trợn mắt há hốc mồm, thậm chí ngay cả Cửu U cũng kinh ngạc nhìn qua Mục Trần, hiển nhiên không rõ vì sao hắn lại lỗ mãng như vậy, trong đội hình lúc này, đừng nói bọn hắn đội ngũ như một, e là đem mấy dội ngũ đỉnh cấp còn lại kia tụ tập lại, cũng là bị miểu sát hết.
Mục Trần nhìn mọi người khiếp sợ, nói: " Các ngươi không cần cùng ta đi vào, chỉ cần một mình ta tiến vào là được"
Quay mắt nhìn về phía đội hình khủng bố, nhừng người này mà tiến vào, chỉ sợ liên lụy họ.
Bọn Hàn Sơn hai mặt nhìn nhau, cuối cùng Cửu U chau mày lại nói: Ngươi muốn dùng Thôn Lôi Thú Tâm"
Nàng đối với Mục Trần có chút hiểu rõ, tuy nói thực lực không thể tính theo lẽ thường. nhưng trừ phi cho hắn một chi đạo quân cường đại, bằng vào lục lượng chiến trận sư, hắn cùng đội hình mới có thể chống chọi được ma thú của sơn cốc kinh khủng kia. Mà hiện tại không có quân đội nào... Chỉ có một khả năng rồi, đó chính là dùng Thôn Lôi Thú Tâm.
"Bất quá một khi ngươi không có Thôn Lôi Thú Tâm, Bạch Minh sẽ không cố kỵ nữa." Hàn Sơn nhịn không được bèn nói. Bạch Minh kia cũng không phải loại lương thiện gì, trước khi Mục Trần mượn Thôn Lôi Thú Tâm chấn nhiếp, chỉ khi nào Thôn Lôi Thú Tâm không còn, lấy thủ đoạn tên kia, nhất định sẽ không bỏ qua cho Mục Trần.
Mục Trần cười cười, hắn nhìn qua sơn cốc tràn đầy tử khí kia, nói:" Ta chỉ lấy Thôn Lôi Thú Tấm chấn nhiếp một phát thôi. Còn Bạch Minh kia, còn chưa đáng để ta dùng nó."
Lời nói của hắn bình tĩnh, nhưng mà đều có ẩn chứa sự tự tin, Bạch Minh kia xác thức rất mạnh, dựa theo suy đoán của hắn, hẳn là thực lực gần bát phẩm chí tôn, hơn nữa, còn cầm trong tay chuẩn thánh vật, chưa kể giảo hoạt tàn nhẫn. Không thể nghi ngờ sẽ viễn siêu trước khi bọn hắn đối phó bát phẩm thú linh kia.
Tuy Bạch Minh lợi hại, nhưng không có nghĩa Mục Trần là quả hồng mềm. Nếu cứng rắn đối đầu, Mục Trần cũng nắm chắc trong tay không cho đối phương được như ý muốn.
Hơn nữa trước mắt hắn đã là lục phẩm chí tôn đỉnh phong, cách thất phẩm chỉ tôn còn một bước, nếu thời điểm hiện tại, hắn sợ phải cần một tháng khổ tu mới có thể đột phá.
Nhưng trước mắt, hắn lại có một cơ hội, đó chính là Cửu Chuyển Thanh Liên, tuy nói vật ấy chỉ tác dụng lớn nhất khi trùng kích địa chí tôn. Nhưng chứa thiên địa linh lực tinh thuần khổng lồ, nếu đem nuốt, Mục Trần có thể bước ra một bước trở thành thất phẩm chí tôn.
Một khi đạt tới thất phẩm chí tôn, sức chiến đấu của hắn sẽ tăng vọt, đến lúc đó cho dù không có Thôn Lôi Thú Tâm, hắn cũng không sợ Bạch Minh kia.
Bọn người Cửu U nhìn Mục Trần ý đã quyết, cũng không có khuyên bảo, hơn nữa bọn hắn c biết uy lực của Thôn Lôi Thú Tâm, tuy nói thú linh trong sơn cốc này lợi hại, nhưng sợ cũng không chịu được công kích của nó.
"Vậy ngươi cẩn thận một chút, chúng ta đi trước" Mục Trần gật đầu. Bọn hắn ở lại chỗ này cũng chẳng giúp được gì, vạn nhất ngoài ý muốn, ngược lại còn làm Mục Trần phân tâm.
"Giúp ta chú ý khu vực này" Mục Trần nói, hắn không muốn giải quyết xong đám thú linh rồi lại bị kẻ khác ngư ông đắc lợi.
Cưu U gật đầu, cũng không kéo dài, chợt quay người bay đi, mà bọn người Hàn Sơn mặc dù có chút hiếu kỳ về mục đích của Mục Trần, nhưng không mở miệng hỏi thăm, vì vậy nhanh chóng theo Cửu U rời đi.
Mục Trần nhìn thân ảnh bọn Cửu U rời đi, đợi cho bọn họ hoàn toàn biến mất, mới đem ánh mắt nhìn về phía thung lũng kia, hắn hít sâu một hơi, bàn tay nắm chặt, Thôn Lôi Thú Tâm chợt lóe ra trong tay hắn.
" Đành nhờ vào ngươi, tiểu nhị" Mục Trần tự lẩm bẩm một tiếng, thân hình khẽ động, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang bay vào khe cốc tràn ngập tử khí.
Càng tiếp cận khe cốc, tử khí ngày càng đậm đặc, bầu trời vẫn bị mây đen chiếm giữ, từng giọt mưa đen rơi xuống, khiến cho thiên địa đều bị bao phủ một loại âm lãnh bên trong.
Loại âm lãnh này bao phủ, cơ thể Mục Trần ngày càng trì trệ, cơ thể bên ngoài bị tử khí bao phủ, tựa như muốn ăn mòn cơ thể.
Thấy tình huống như vậy, Mục Trần cũng không dám chậm chạp, liền vận chuyển Long Phượng Thể, kim quang từ trong cơ thể phát ra, tiếng rồng ngâm phượng hót trực tiếp đem tử khí xâm nhập vào cơ thể đánh tan ra.
Xíu..UU!!
Mượn nhờ Long Phượng Thể phòng hộ, Mục Trần trực tiếp bay vào đám mây đen bao phủ trong sơn cốc, mà sau khi hai chân hắn đặt vào trong cốc, bỗng nhiên từng bóng người màu đen ngồi xếp bằng đột nhiên mở hai con mắt ra, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ.
Bạch!
Mấy đạo bóng đen dẫn đầu bay ra, hóa thành hắc quang, bay thẳng đến Mục Trần với sát ý không hề che giấu.
Mục Trần nhìn những thứ mà mấy bóng đen bắn ra, bèn né tránh không dây dưa lâu, vì giằng co với mấy thú linh này, chỉ sợ hôm nay không thể ra khỏi sơn cốc này.
Hô!
Hắn hít sâu một hơi, thủ ấn liên tục biến đổi, Phượng chi linh trược chiếm giữ cánh tay hội tụ sau lưng, linh quang khởi dộng, một đôi cánh phượng hoàng dang rộng ra.
ÒA...ÀNH!
Cánh phượng mở ra, tốc độ Mục Trần lập tức tăng vọt, quỷ mị xuyên qua hư không, trực tiếp bay qua mấy đầu bát phẩm thú linh đang cố ngăn cản, bay thẳng vào sơn cốc.
Rống!
Còn lại mấy con bát phẩm thú linh bên kia, nhìn thấy chặn đường thất bại, lúc này phẫn nộ gầm lên, toàn bộ bay lên hướng Mục Trần bay tới
XÍU...UU! XÍU...UU!
Mục Trần mượn lực cánh phượng gia tăng tốc độ tới mức kinh người, hắn linh hoạt xuyên thẳng qua những con bát phẩm thú linh còn lại đang chặn đường, lợi dụng chúng trí tuệ kém, tìm được sơ hở rồi bay vào trong sơn cốc.
Không ngừng né tránh sự vây hãm, đuổi bắt bên trong, Mục Trần cuối cùng đặt chân vào mảnh đất đầm lầy đầy tử khí.
Khi hắn từ lúc bước vào phạm vi đầm lầy tử khí, ở đằng chỗ sâu bên trong, cửu phẩm thú linh xếp bằng trên đoạn gỗ khô cũng mở mắt ra. Trong đôi mắt không còn một mảnh trống rỗng, nhìn lại, tụa như có chút hào quang, so với bát phẩm thú linh thì cửu phẩm thú linh có một chút linh trí.
Rống!
Cửu phẩm thú linh nhìn về phía Mục Trần, chợt gầm nhẹ một tiếng, trực tiếp một khoảng cách xa liền tung ra một quyền.
ÒA...ÀNH!
Đấm ra một quyền, không gian trước mắt như vỡ vụng ra, bành bạc mẹnh mông tử khí, xuyên thấu qua không gian, thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt Mục Trần.
Tử khí đáng sợ cuồn cuộn tới, Mục Trần ấn pháp liên tục biến đổi, quyền vừa bay tới trước mặt lập tức cứng lại, sau đó giống như trọng thạch ngàn cân từ trên trời giáng xuống, đập vào mặt đất, mà tử khí kia liên tục trùng kích, đem một mảnh núi lớn vô cùng trực tiếp phá thành từng mảnh nhỏ.
Tuy chặn được tử khí trùng kích, nhưng Mục Trần vẫn bị dư âm còn lại ảnh hưởng chấn cho khí huyết trong cơ thể sôi cuồn cuộn, lúc này cảm thấy hoảng sợ, cửu phẩm thú linh quả nhiên đáng sợ.
Nếu như chính diện giao phong mà nói. Lấy thực lực bây giờ của hắn, cho dù dốc hết thủ đoạn, chỉ sợ không thể chống nổi được vài hiệp.
Mà ở chỗ sâu bên trong, cửu phẩm thú linh thấy Mục Trần né tránh vẫn không đuổi theo, bởi vì nó không muốn rời khỏi phạm vi Cửu Chuyển Thanh Liên, miễn xảy ra việc ngoài ý muốn.
Bất quá Mục Trần muốn sử dụng Thôn Lôi Thú Tâm, nhất định phải dụ nó tránh xa Cửu Chuyển Thanh Liên. Lúc này trong lòng khẽ động, quay đầu xem một hướng khác, hiển nhiên là ý định dọc theo ranh giới tử khí đầm lầy mà xâm nhập.Mà ở phía sau hắn, những Bát Phẩm Thú Linh kia đang cố gắng đuổi theo bắt kịp Mục Trần trong vô vọng. Rống!
Cái kia cửu phẩm Thú Linh cũng là phát giác được ý đồ Mục Trần, nó cảm ứng thấu Nơi đầm lầy Mục Trần đứng, lúc này không thể ngồi yên được nữa, nó gào thét làm tử khí như bão táp tàn sát bừa bãi.
Bàn Chân đột nhiên giẫm một cái, thân hình lập tức biến mất, khi xuất hiện lại, đã ở phía bên cạnh chân trời.
Khi cửu phẩm thú linh lúc hiện ra trong tầm mắt của Mục Trần, hắn lập tức cảm nhận áp lực trong thiên địa bỗng tăng vọt, da của hắn càng lúc đau đớn, đó là cảm ứng rất nguy hiểm.
Nên Mục Trần quyết định thật nhanh, cánh phượng khởi động, thay đổi một hướng khác bay đi.
Ở phía sau, cửu phẩm thú linh đang nhanh chóng đuổi theo, còn những con bát phẩm cũng gầm lên theo sát, mặc dù lực lượng cường đại, nhưng trí tuệ thì thấp kém.
Bất quá làm cho Mục Trần có chút giật mình là tốc độ của cửu phẩm chí tôn kia, mặc dù hắn mượn lực lượng Phượng Hoàng chi, nhưng vẫn đang bị đuổi kịp sát nút.
Tiếp tục như thế, cửu phẩm thú linh kia sẽ theo kịp hắn.
Ánh mắt Mục Trần có chút sáng lên, hắn chợt hít sâu một hơi, thân hình khẽ động, xuất hiện phía trên ngọn núi, khi xoay người nhìn lại thấy tử khí âm u đang cuồn cuộn kéo tới.
Bàn tay hắn duỗi ra, từ trong tay áo Thôn Lôi Thú Tâm chợt xuất hiện trên bàn tay, mang đến tiếng sấm,
" Không sai biệt lắm" Mục Trần tự lẩm bẩm, ánh mắt chợt hung ác, Thôn Lôi Thú Tâm hóa thành một đạo ngân quang hướng tử khí ngập trời bay đi.