Chương 1200 : Phù đồ cổ tộc Biên soạn Lão Bảo Hội fan đại chúa tề +++++++++++++++++++++++++++++++++++
"Phù Đồ Cổ Tộc "
Bốn chữ này rơi vào trong tai Mục Trần, khiến trong lòng hắn phát sinh vô vàng khúc mắt cũng như run động, vẻ mặt trở nên hơi phức tạp, bởi vì hắn mơ hồ có một loại cảm giác, hắn tu luyện Đại Phù Đồ Quyết, hẳn là có quan hệ rất lớn tới Phù Đồ Cổ Tộc.
Nếu như điều hắn suy đoán là đúng, như vậy thế lực đã đem mẫu thân hắ giam cầm, khiến cho cả nhà hắn không thể đoàn viên, vậy kẻ cầm đầu chính là Phù Đồ Cổ Tộc! Đến lúc này, hắn mới hiểu được, tại sao mẫu thân của hắn đường đường là Linh Trận đại tông sư, thực lực có thể so với Thiên Chí Tôn, vẫn chỉ có thể cam chịu mà rời đi khi hắn vẫn còn ở trong tã lót, bảo toàn mạng sống cho phụ tử bọn họ.
Tuy nói hắn không hiểu rõ Phù Đồ Cổ Tộc sâu cạn bao nhiêu, nhưng cũng phi thường rõ ràng, có thể được gọi là một trong những chủng tộc cổ xưa nhất bên trong Đại Thiên Thế Giới, thì tim lực đến tột cùng là kinh khủng đến mức nào.
Đối mặt với loại kia thế lực này, cho dù là Thiên Chí Tôn nhưng không có nhiều bối cảnh, cũng phải khá là thận trọng.
"Chẳng trách mẫu thân để ta tận lực triển lộ Đại Phù Đồ Quyết, hóa ra là sợ bị Phù Đồ Cổ Tộc phát hiện, lấy thế lực của bọn họ, một khi phát hiện, sợ là đối với hắn mà nói đó là một đại uy hiếp."
Mục Trần mím miệng thật chặt, chính vì thế, những năm gần đây, Mục Trần hầu như là chưa từng tập trung tu luyện Đại Phù Đồ Quyết, chỉ ẩn giấu ở nơi sâu xa, để cho người khác không nhận ra, dẫn đến tai bay vạ gió. Hôm nay hắn, không có biện pháp trợ giúp mẫu thân thoát vây, nhưng hắn cũng biết không vì hắn lỗ mãng, mà mang đến một ít phiền phức cho mẫu thân hắn.
Thiên Đế nhìn sắc mặt Mục Trần biến đổi bất định, còn tưởng rằng hắn nghĩ đến việc phải đi Ma Ha Cổ Tộc để thu được Vạn Cổ Bất Hủ Thân nên cảm thấy thấp thỏm, lúc này cũng là nở nụ cười, nói: "Ngươi cũng không nên quá mức sầu lo, Ma Ha Cổ Tộc tuy nói Vạn Cổ Bất Hủ Thân gần như một quốc bảo cần người bảo vệ, nhưng bọn họ không có tư cách chấp chưởng, bởi vì nguyên thủy pháp thân, biết tự chọn chủ nhân, điểm này, coi như là Ma Ha Cổ Tộc cũng vô pháp khống chế. Nếu như ngươi thật sự có loại tự tin này, đến thời điểm là có thể đi thử xem."
"Đương nhiên, tiền đề là ngươi muốn đạt được phải có đủ thực lực! Bằng không, ta nghĩ ngươi không nên đi Ma Ha Cổ Tộc." Nói đến chỗ này, vẻ mặt Thiên Đế có chút trịnh trọng.
Mục Trần yên lặng gật gật đầu, hắn cũng không phải là đứa ngốc, Vạn Cổ Bất Hủ Thân loại pháp thân quý giá đến trình độ này thậm chí là Ma Ha Cổ Tộc còn coi như là chí bảo, bọn họ mặc dù tôn sùng và bảo vệ, tất nhiên cũng sẽ có mơ ước, vì lẽ đó nếu như là người trong tộc thu được, ngược lại cũng dễ nói, nếu là ngoại tộc người muốn mang đi, khó tránh khỏi là sẽ có một chút động chân tay.
Loại rắc rối này, nhất định phải đủ thực lực mới có thể ứng phó rồi.
"Tiền bối năm đó vẫn chưa đi thử xem có thể tu thành Vạn Cổ Bất Hủ Thân không?" Mục Trần đột nhiên nhớ ra cái gì đó, mở miệng tò mò hỏi, nếu Thiên Đế tu luyện Bất Hủ Kim Thân. Như vậy hẳn là cũng là có tư cách tu thành Vạn Cổ Bất Hủ Thân.
Ma Ha Cổ Tộc tuy nói gốc gác hùng hậu mạnh mẽ, nhưng hiển nhiên Thiên Đế cùng với Thượng Cổ Thiên Cung, cũng không phải là kẻ tầm thường, vì lẽ đó nếu là Thiên Đế rõ ràng có thể đi thử xem có thể không thu được Vạn Cổ Bất Hủ Thân.
Thiên Đế nghe vậy, cười lắc lắc đầu, cũng là thoáng có chút tiếc nuối nói: "Ta đúng là đã nghĩ tớ , nhưng đáng tiếc chính là, ở thời đại ta Vạn Cổ Bất Hủ Thân đã có chủ nhân, vì lẽ đó ta cũng chỉ có thể trông mà thèm."
"Ồ?"
Mục Trần có chút chấn động, cấp độ như Thiên Đế đều không thể thu được Vạn Cổ Bất Hủ Thân. Vậy người năm đó có thể tu thành Vạn Cổ Bất Hủ Thân, là thần thánh phương nào? Hơn nữa còn có thể làm cho đến Thiên Đế chủ động từ bỏ tranh cướp. "Ha ha, người đó rất mạnh năm đó hắn cũng tồn tại trên đỉnh cấp của Đại Thiên Thế Giới, mặc dù là ta cũng phải thừa nhận minh kém hơn một chút, nếu không thì, ta cũng muốn thử một lần tiến hóa Vạn Cổ Bất Hủ Thân, dù sao nếu mà tu thành bằng vào một tên Cửu Thi Thiên Ma Đế, e rằng không cách nào làm cho ta ngã xuống." Thiên Đế cười cợt, trên vẻ mặt hắn, lần đầu xuất hiện một chút khâm phục.
Mà nhân vật có thể làm cho đến Thiên Đế kính phục như vậy, tất nhiên là rất siêu phàm tồn tại, vì lẽ đó ngay cả Mục Trần đều lộ vẻ tò mò, không nhịn được nói: "Vị tiền bối kia là ai?"
"Lúc đó tại Đại Thiên Thế Giới, đều gọi hắn vì là Bất Hủ Đại Đế, hắn cũng là một trong các người lãnh đạo Đại Thiên Thế Giới chống lại Ngoại Vực Tộc, lúc trước hắn dựa vào sức một người, liền chống lại mấy vị Thiên Ma đế Ngoại Vực Tộc trên mười vị trí đầu." Thiên Đế nói.
"Bất Hủ Đại Đế "
Danh hiệu này, hẳn là đến từ Vạn Cổ Bất Hủ Thân, đây cũng là gốc rễ mà vị Bất Hủ Đại Đế sử dụng để lập thân. Vừa nghĩ tới đó, Mục Trần càng thêm chờ mong đến lúc mình có thể tiến hóa được đến Vạn Cổ Bất Hủ Thân.
"Bước đi kia đối với ngươi mà nói còn khá là xa xôi, hiện tại trước tiên đem Bất Hủ Kim Thân rèn luyện đến mức tận cùng mới rồi hãy nói tiếp." Nhìn vẻ mặt Mục Trần chờ mong, Thiên Đế lại là dặn dò.
Mục Trần cung kính gật đầu, hắn không phải là người mơ tưởng xa vời, cố nhiên sâu trong nội tâm hắn rất chờ mong Vạn Cổ Bất Hủ Thân, nhưng hắn cũng rất rõ ràng, phải bước đi từng bước, lấy năng lực hiện tại của hắn, coi như là đem Vạn Cổ Bất Hủ Thân đặt trước mặt hắn, hắn cũng không có cách nào tu luyện.
Sau khi cùng Mục Trần nói rồi nhiều như vậy, bóng người Thiên Đế vốn đang hư huyễn, lại càng thêm trong suốt, điều này làm cho vẻ mặt Mục Trần âm u, hiển nhiên Thiên Đế đã không cách nào kiên trì.
Hắn lưu lại nơi này chỉ là một đạo linh ảnh, và hiện tại cũng sắp tan thành mây khói. Một bên Mạn Đà La, cũng trầm mặc, khuôn mặt nhỏ nhắn che kín đau thương.
Nhìn thần sắc của bọn họ, Thiên Đế nở nụ cười, sau đó hắn sủng nịch xoa xoa đầu Mạn Đà La, nói: "Tiềm lực Mục Trần phi phàm, sau này nếu cần ngươi bảo vệ, ngươi có thể tận lực giúp đỡ."
Mạn Đà La khe khẽ gật đầu.
Thiên Đế lại là nhìn về phía Mục Trần, nói: "Mạn Đà La là do ta một tay nuôi nấng, ta coi nàng như nữ nhi ruột thịt, mà ngươi chịu truyền thừa của ta, từ một loại nào đó mà nói, ngươi phải gọi nàng một tiếng tiểu sư tỷ."
Mục Trần nghe vậy, có chút lúng túng, dù sao lúc này hình tượng Mạn Đà La giống như cô bé, thực sự là khiến người ta khó mở miệng, bất quá hắn cũng biết đây là uỷ thác của Thiên Đế, lúc này gật gù, hướng về phía Mạn Đà La nhếch miệng nở nụ cười, nói: "Tiểu sư tỷ, sau này có thể chăm sóc ta nhiều hơn."
Vốn có chút đau thương Mạn Đà La nghe được Mục Trần xưng hô như vậy, lại mỉm cười, liếc nhìn Mục Trần một chút, tâm tình đang khổ sở, cũng giảm bớt một ít.
Thiên Đế thấy thế, cũng là vui mừng gật gù, hắn biết tính tình Mạn Đà La quái gở, hiếm có bằng hữu, nhưng Mục Trần cùng Mạn Đà La, hiển nhiên đều khá là tín nhiệm lẫn nhau, mà trước mắt Mục Trần tuy rằng vẫn còn yếu, nhưng tương lai, hắn tin tưởng, người trẻ tuổi trước mắt, sẽ trở thành một phương cự phách, đến thời điểm, tự nhiên cũng có thể che chở Mạn Đà La.
"Bây giờ Đại Thiên Thế Giới, tuy nói đang yên bình, nhưng Ngoại Vực Tộc vẫn như trước luôn muốn chiếm đoạt, loại tộc này vô cùng thần bí, không biết từ đâu mà đến, ta cảm giác, lần trước bọn họ xâm lược, tuy nói là đã dùng một lượng lớn lực lượng, nhưng vẫn chưa là tất cả, vì lẽ đó, nếu như lần sau bọn họ quay trở lại, tất nhiên đó là thời điểm hủy diệt, Đại Thiên Thế Giới đến tột cùng có thể bảo vệ được hay không, phải dựa vào các ngươi." Thiên Đế than nhẹ một tiếng, lần thứ hai nhắc nhở.
Mục Trần, Mạn Đà La, Cửu U đều nhẹ nhàng gật đầu.
Thiên Đế thấy thế, cũng liền không cần phải nhiều lời nữa, thân thể của hắn càng trong suốt, cuối cùng hóa thành vô số điểm sáng, bay đi, một chút rơi này Thiên Hà Chi Trung, triệt để biến mất.
Ba người Mục Trần nhìn Thiên Đế tiêu tan đi, đều không nói gì, bầu không khí nặng nề ngột ngạt.
Bầu không khí trầm mặc kéo dài hồi lâu, Mạn Đà La thu lại bi thương, sau đó nàng nhìn về phía Mục Trần, nói: "Chúng ta cũng đi thôi."
Mục Trần gật gù, nói: "Vậy này Thượng Cổ Thiên Cung xử lý như thế nào?"
Dù sao Thượng Cổ Thiên Cung cũng là địa bàn Thiên Đế chế tạo nhiều năm, điều kiện tu luyện nơi này có cực kỳ hoàn mỹ, nếu như có thể lợi dụng, đối với bất kỳ thế lực nào mà nói, đều là vô số chỗ tốt.
Mạn Đà La trầm ngâm một chút, nói: "Trước tiên đem Thượng Cổ Thiên Cung đưa tới Đại La Thiên Vực đi, trước tiên chúng ta cần phải triệt để chỉnh chu lại Bắc Giới Liên Minh."
Mục Trần yên lặng gật đầu, bây giờ Bắc Giới Liên Minh xác thực vẫn còn có chút phân tán, nếu như đem Thượng Cổ Thiên Cung công bố ra, khó tránh khỏi có chút phiền phức, vì lẽ đó, điều chỉnh và gạt bỏ là bắt buộc phải làm.
Dĩ vãng Mạn Đà La chỉ là thượng vị Địa Chí Tôn, nếu như mạnh mẽ hơn đàn áp, tất nhiên đưa tới nhiều bất mãn, nhưng hôm nay nàng đã là Viên mãn Địa Chí Tôn, mà Mục Trần, cũng là bước vào Hạ Vị Địa Chí Tôn, dựa vào Nhất Khí Hóa Tam Thanh, hắn đã là có thể xưng Vương bên trong Bắc Giới, thực lực chỉ đứng sau Mạn Đà La.
Mà có những lá bài tẩy này, coi như đến thời điểm những thế lực hàng đầu bắc giới muốn gắng chống đối, bọn họ cũng có thể mạnh mẽ trấn áp.
Sauk hi thương nghị, Mục Trần hướng về phía hai đạo hóa thân bên cạnh khẽ gật đầu, hai người phía sau cũng nở nụ cười, sau đó hóa thành hai đạo Lưu Quang trực tiếp du nhập vào Thiên Hà, đi đến nơi sâu nhất bên trong Thiên Hà, nhắm mắt tiềm tu, hiển nhiên là muốn mượn sức mạnh Thiên Hà, vững chắc bản thân.
Dù cho hai đạo hóa thân đã đi vào Thiên Hà để tiềm tu, Mục Trần vẫn như cũ là có thể nhận ra được sự liên hệ lẫn nhau, chỉ cần hắn gọi, chỉ cần hơi suy nghĩ, bất quản là khoảng cách xa xôi bao nhiêu, hai đạo hóa thân cũng có thể dựa vào liên hệ tâm linh, trong khoảnh khắc đến bên cạnh Mục Trần. Ở đem hai đạo hóa để vào trong Thiên Hà xong, Mục Trần hướng về phía Mạn Đà La gật gù, vung tay lên, nhất thời không gian trực tiếp bị xé rách, một khe hở không gian xuất hiện ở trước ba người.
Mục Trần bước vào, Cửu U cũng đuổi tới, Mạn Đà La cuối cùng lần thứ hai liếc mắt nhìn phía dưới Thiên Hà, trong mắt có một giọt nước mắt hạ xuống, xoay người bước vào vết nứt không gian.
Vết nứt không gian dần dần tiêu tan, mảnh Thiên Hà này, bình ổn trở lại, chỉ có sóng lăn tăng rầm rì, lặng yên vang vọng trời đất.