Chương 967: Chí Tôn Lục phẩm

Đại Chúa Tể

Thiên Tầm Thổ Đậu 06-03-2023 12:34:25

Sâu bên trong Đại La Thiên. Một tòa cô phong đứng sừng sững, ngọn núi này cực cao, cơ hồ có thể phủ lấy một nửa Đại La Thiên, ở trong đó thiên địa linh lực nồng đậm nhất cả chi địa Đại La Thiên. Nơi này Mạn Đà La dùng làm chỗ tu luyện cho mình, người tầm thường Đại La Thiên Vực, căn bản không có thể vào, bất quá lúc này đây, vì tạo điều kiện đột phá hoàn mỹ nhất cho Mục Trần, Mạn Đà La đem nơi tu luyện này cho Mục Trần dùng. Mà lúc này, ở bên trên cô phong, có một gian thạch thất dựa vào núi mở ra, Mục Trần đứng trước thạch thất, hắn nhìn qua phiến núi này chung quanh thiên địa tràn ngập nhàn nhạt sương mù, trong mắt hiển hiện lên một vòng sợ hãi thán phục. Bởi vì những sương mù này chính là Linh lực biến thành, việc này đủ để nói lên phiến khu vực này Linh lực nồng đậm và tinh thuần đến cỡ nào... Hiển nhiên, bên trong phiến khu vực có không ít Tụ Linh Trận hoặc là cùng loại Linh trận, đem toàn bộ linh lực thiên địa của Đại La Thiên đều hấp thu vào nơi này. "Ngược lại là một chỗ tu luyện tuyệt hảo." Mục Trần mỉm cười, nhưng lại không chần chờ nữa, trực tiếp quay người tiến vào thạch thất, rồi sau đó phong bế cửa động, trong thạch động rộng rãi có một chiếc giường bằng đá, Mục Trần tiến lại gần rồi ngồi xuống xếp bằng trên giường đá. Hắn cũng không lập tức bắt tay liền vào việc tiến hành đột phá chí tôn lục phẩm, mà là chậm rãi nhắm mắt, tâm thần dần dần ngưng định, quanh thân thiên địa linh lực cũng là hóa thành sương mù, theo hơi thở cùng với lỗ chân lông trên da hắn, liên tục dũng mãnh không ngừng tiến vào cở thể hắn. Hắn cần điều chỉnh trạng thái tu luyện bản thân cho tốt nhất để tiến hành đột phá. Mà một hồi tu luyện này kéo dài gần năm ngày, đến ngày thứ năm hai mắt đóng chặt của Mục Trần lại lần nữa mở ra, lúc này hai con ngươi hắn đen kịt. Nhưng lại hiện ra một loại sắc thái óng ánh, là bởi vì Linh lực trong cơ thể hắn đã bành trướng tới cực điểm. Mục Trần có thể cảm giác được, lúc này tứ chi bách hải Linh lực bàng bạc chảy xuôi, giơ tay nhấc chân là có thể phá nát một ngọn núi cao. "Không sai biệt lắm..." Mục Trần thì thào tự nói, chợt trong đôi mắt Linh quang phát ra, hắn cong ngón tay búng ra một luồng hồng quang gào thét sôi trào như dòng sông. Chiếm giữ một khoãng không gian cực kỳ rộng lớn trong thạch động. Một nhánh sông hiện ra, sắc thái óng ánh giống như nước sông đang sôi trào, Linh khí tràn ngập, làm cho không khí đều là trở nên ướt át, có dấu hiệu biến ảo thành giọt nước nhỏ. Cái nhánh sông này, là do một trăm vạn Chí Tôn Linh Dịch biến thành! Mục Trần ngẩng đầu nhìn thoáng qua dòng sông Linh lực. Rồi sau đó hai tay kết ấn, khẽ nhếch miệng, lập tức có một đạo Linh lực như nước lũ gào thét, trực tiếp theo miệng hắn dũng mãnh tiến vào. Linh lực bàng bạc, trong cơ thể Mục Trần lập tức nổ tung. Nhưng thần sắc Mục Trần đối với việc này vẫn bình tĩnh, không chút hoang mang hắn biến ảo ấn pháp, vận chuyển những dòng Linh lực bàng bạc này theo kinh mạch, cuối cùng trải qua luyện hóa, liên tục không ngừng bị hút vào trong Chí Tôn Hải... Bên trong Chí Tôn Hải. Linh lực phảng phất phô thiên cái địa hóa thành mưa to như trút nước xuống Chí Tôn Hải, tuy nhiên linh lực trong Chí Tôn Hải dùng một loại tốc độ tăng trưởng chậm rãi, kiên định. Cảm thụ được Linh lực tăng trưởng bên Chí Tôn Hải, Mục Trần thần sắc không đổi, hai mắt nhắm lại thời gian dần trôi qua, lần này tu luyện cần một ít thời gian ngưng luyện linh lực. Đợi thời khắc mấu chốt đến liền tiến hành một phen đột phá. Trong mắt hắn chỉ cần duy trì liên tục, không ngừng quán chú Linh lực khổng lồ tiến vào Chí Tôn Hải là được. Vì vậy, Mục Trần tâm thần dần dần ngưng định, bắt đầu vứt bỏ tạp niệm, tiến nhập tầng sâu trong trạng thái tu luyện. Mà hai mắt hắn lần này khép lại đợi đến lần nữa mở ra đã là mười ngày sau. Trong vòng mười ngày, trăm vạn Chí Tôn Linh Dịch bị hắn hấp thu gần một phần năm, cũng đã làm cho da thịt thân thể Mục Trần đang không ngừng tách ra. Tràn ngập Linh lực cùng với Linh quang sáng chói ào ạt tuông ra, không ngừng phập phồng dao động từ trong cơ thể hắn.Là vì trong cơ thể hắn Linh lực đã dần dần đạt tới đỉnh dấu hiệu đột phá. "Còn chưa đủ." Bất quá đối với Mục Trần lại là khẽ lắc đầu, còn một khoảng nửa mới tới điểm đột phá, vì vậy hắn lại lần nữa hai mắt nhắm lại... Một thời gian ngắn kế tiếp, Hai mắt Mục Trần từ từ mở ra ngước nhìn dòng sông trăm vạn Chí Tôn Linh Dịch hội hóa đã giảm bớt một phần. Đến lần thứ tư hắn giương đôi mắt nhìn dòng sông vốn là linh lực sôi trào lao nhanh, đã hóa thành dòng suối, thể tích đã rút nhỏ hơn gấp năm lần, mà lúc này thời gian cũng đã trôi qua suốt một tháng. Lúc này Mục Trần quanh thân Linh quang đã nồng đậm đã đến cực hạn, linh quang dưới ánh sáng đã khiến thân ảnh của hắn nhìn không rõ lắm, từ xa nhìn lại, giống như một vòng Linh quang Liệt Nhật. Một cỗ Linh lực cực kỳ cường hoành chấn động, làm cho tòa thạch động có chút chấn động, trong lúc mơ hồ có khe hở lặng yên lan tràn. Mục Trần hít sâu một hơi, rồi sau đó miệng khẽ động, đúng là giống như Kình Ngư hấp nước, trực tiếp đem số Chí Tôn Linh Dịch còn thừa lại, một ngụm nuốt toàn bộ vào trong. Ông ông. Linh quang trong cơ thể hắn cường thịnh bạo phát ra đến khó có thể hình dung, cũng là vào lúc này bên trong Chí Tôn Hải của Mục Trần Linh lực đạt đến độ cường đại nhất. Đã tới thời điểm đột phá! Hai mắt Mục Trần lần thứ năm nhắm lại, Mục Trần biết rằng lần sau hắn lại mỡ mắt ra là lúc hắn chính thức bước vào Chí Tôn Lục phẩm! Mà lần cuối cùng hắn nhắm mắt, thì là suốt nửa tháng!... Cô phong bên ngoài phiến khu vực này, lúc Mục Trần bắt đầu bế quan đột phá, Mạn Đồ La liền đem nơi này phong tỏa, cấm bất luận kẻ nào trong Đại La Thiên Vực tiến vào, miễn quấy nhiễu Mục Trần đột phá. Mà lúc này, ở đằng kia bên ngoài bầu trời cô phong, mấy đạo nhân ảnh hiện ra, một người đầu đúng là Mạn Đà La, sau lưng hắn là Tam Hoàng. Bọn hắn vừa lộ diện, liền đem ánh mắt hướng về đỉnh núi có thạch động đang đóng chặt, ở đằng kia bên ngoài thạch động có Linh trận ngăn cách, cũng là che đậy bất cứ ba động nào trong đó truyền ra, làm cho ngoại nhân khó có thể dò xét. "Đã một tháng hơn rồi... Mục Trần vẫn chưa hoàn thành đột phá sao? Nếu không xuất quan chỉ sợ nội tộc Cửu U Tước đã quyết định chọn ra danh ngạch rồi." Thiên Thứu Hoàng nhìn qua thạch động đóng chặt kia, nhịn không được nói. Hắn cùng với tộc Cửu U Tước có chút quan hệ, cho nên hắn biết được một ít sự tình nội tộc Cửu U Tước. Sau khi Thiên Tước trưởng lão mang Cửu U về trong tộc, nội tộc Cửu U Tước cũng bởi vì huyết mạch kế ước gây ra một hồi chấn động thật lớn, trong đó một ít trưởng lão tính cách lạnh lùng, thậm chí có ý định phái ra đại quân tạo áp bách, cưỡng ép đối với Đại La Thiên Vực. Những cuối cùng đều bị Thiên Tước trưởng lão khuyên can, đương nhiên cũng có một phần Cửu U kiên quyết ngăn trở, nàng vì việc này mà đã có thái độ cứng rắn cương quyết, cũng là làm cho những trưởng lão kia bên trong Cửu U tước nhất tộc thu liễm một ít, dù sao phụ thân Cửu U cũng là Tộc trưởng tộc Cửu U Tước. Hơn nữa bản thân nàng là Cửu U Tước tộc nhân ngàn năm có một, có khả năng cao nhất tiến hóa thành Viễn Cổ Bất Tử Điểu. Cho nên ý kiến cùng với thái độ Cửu U cũng không thể làm ngơ được. Nhưng việc này dù sao cũng chỉ là tạm thời trì hoãn, nếu như Mục Trần không thể vượt qua đợt tuyển chọn danh ngạch này, chỉ sợ là vì bảo vệ huyết mạch Cửu U, một ít trưởng lão trong Cửu U Tước tộc đều không thể làm ngơ cho qua việc này. Mà trực tiếp dùng thủ đoạn cưỡng ép làm cho Cửu U huyết mạch khôi phục tinh thuần. Mà lúc đó, đối với Mục Trần hay Đại La Thiên Vực mà nói đều không phải là một tin tức tốt lành gì cho lắm. "Đột phá là việc khó có thể nói trước, cưỡng ép mà làm cũng không có điểm gì tốt cho bản thân." Mạn Đà La nghe vậy, nhưng thần sắc lại bình thản, Kim sắc trong con ngươi nàng hàn quang xẹt qua, âm thanh lạnh lùng nói: " tộc Cửu U Tước nếu như ngay cả một chút thời gian mà không thể kiên nhẫn, vậy cũng không có gì để bàn. Đến lúc đó họ thật sự muốn khai chiến, vậy thì ta phụng bồi, ngược lại là ta muốn nhìn trong tay Mạn Đà La ta có thể vẫn lạc mấy vị Địa Chí Tôn của tộc Cửu U Tước." Lời nói của Mạn Đà La có thêm một tia sát ý toát ra, làm cho Thiên Địa chung quanh trong khoảnh khắc đều trở nên ảm đạm. Trong thiên địa Linh lực vào thời khắc này nhất thời có dấu hiệu đông cứng lại. Đứng một bên bọn Tam Hoàng phát giác được tia sát ý này, làm làn da họ nổi lên một tia hàn ý. Cùng nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên một vẻ khiếp sợ. Lúc này Mạn Đà La so với một tháng trước kia, tuy nhìn qua như không có gì thay đổi, nhưng Tam Hoàng lại mẫn cảm phát giác được, hôm nay Mạn Đà La đã mạnh hơn nhiều so với thời gian trước! Thụy Hoàng sợ hãi thán phục lắc đầu, chợt cười nói:"Chúc mừng Vực Chủ chính thức tiến vào Thượng vị Địa Chí Tôn...". Hiển nhiên, Mạn Đà La có sự biến hóa này là vì một tháng trước bế quan, đã giúp cho nàng bước qua nửa bước cuối cùng của bán bộ Thượng vị Địa Chí Tôn, để chính thức trở thành Thượng vị Địa Chí Tôn. Tuy nói việc này chỉ là nửa bước chênh lệch, nhưng Thụy Hoàng bọn hắn lại tinh tường hiểu được đó là một khoảng cách cực lớn, điểm này trong Đại Thú Liệp Chiến cũng đủ để nhìn ra, Linh Khôi đệ tứ Điện Chủ dùng lực lượng một người trực tiếp chống lại thất đại Địa Chí Tôn Bắc giới...Tuy nhiên trong đó có vài nguyên nhân thất đại Địa Chí Tôn đề phòng lẫn nhau. Nhưng hiển nhiên, nếu như đến lúc đó thật sự tộc Cửu U Tước muốn khai chiến, chỉ cần Mạn Đà La hạ sát tâm, thì tộc Cửu U Tước sẽ không biết vẫn lạc mấy vị Địa Chí Tôn, mà một cái giá lớn bực này, cho dù là dùng nội tình tộc Cửu U Tước thì cũng không cách nào vượt qua. Huống chi, Mạn Đà La trong tay còn có một kiện Thánh Vật Tinh Không Trấn Ma Tháp tá trợ, cho dù đối đầu một vị Địa Chí Tôn thì Mạn Đà La cũng không xem ra gì. Oanh! Trong lúc Tam Hoàng vì Mạn Đà La đột phá mà cảm thấy mừng rỡ thán phục và sợ hãi, vào thời điểm này, trước mắt họ đỉnh cô phong cực lớn lại hơi hơi run lên, ngay sau đó một đạo thanh âm to lớn, giống như cuồn cuộn Kinh Lôi từ bên trong ngọn núi kia truyền ra, cuối cùng ầm ầm vang vọng trong thiên địa. Phanh! Lúc âm thanh vang vọng truyền ra thì cửa thạch động lập tức nổ tung, đá vụn bắn tung tóe, một đạo quang ảnh bắn ra trong ánh mắt kinh hỹ mãnh liệt của bọn người Tam Hoàng, cuối cùng lăng không đứng ở trên bầu trời. Tam Hoàng ánh mắt nhìn theo, chỉ thấy được thân ảnh Mục Trần lăng không mà đứng, lúc này Linh quang toàn thân bắt đầu khởi động, con ngươi màu đen giống như bảo thạch, tinh mang mãnh liệt bắn ra, chấn nhân tâm phách. Mà trông lấy lúc này Mạn Đà La, Tam Hoàng như trút được gánh nặng thở dài một hơi, bởi vì vì bọn họ có thể cảm giác được hiện tại Mục Trần, so với tháng trước cường hãn lên không ít! Hiển nhiên, là Mục Trần đã hoàn thành đột phá, chính thức bước chân vào Chí Tôn Lục phẩm! "Ha ha, chúc mừng Mục Vương, bước vào Lục phẩm." Tam Hoàng cười nói. Thời gian trôi qua tinh quang trong mắt Mục Trần dần thu liễm, hắn nhìn về phía Mạn Đà La cùng với Tam Hoàng cười cười, rồi sau đó bay vút đến. Mạn Đồ La nhìn hắn lướt đến, hàn ý trên gương mặt cũng từ từ tiêu tán, bàn tay nhỏ bé nàng nắm chặt, chỉ thấy một số đạo quang mang thoáng hiện ra, cuối cùng biến thành năm quyển trục màu sắc không đồng nhất. "Đây là trận đồ ngươi yêu cầu ta tìm, trong đó có hai quyển chính là trận đồ Thiên cấp." Nghe được lời ấy của nàng, trong lòng Mục Trần lập tức đại hỹ, rồi sau đó ánh mắt hắn hướng về năm quyển trục đang tản ra chấn động kỳ dị.