Chương 1046: Săn giết.

Đại Chúa Tể

Thiên Tầm Thổ Đậu 06-03-2023 12:34:23

Edit: Tấn Nguyễn Cảnh đêm dần bao phủ Thần Mộ Viên, bên trong thần mộ tử khí ngập trời, không hề có 1 tia sinh cơ, từ bốn phương tám hướng không ngừng truyền đến từng tiếng gầm gừ, khiến không gian trở nên chấn động. Tất cả các đội ngũ đều lẳng lặng xếp bằng ở bên ngoài Thần Mộ Viên, bọn họ mang ánh mắt đề phòng nhìn quanh bốn phía, tuy nói nơi đây là ngoại giới của Thần Mộ Viên, cho nên những bầy Thú Linh bên trong không cách nào tới gần được, tuy nhiên từng tiếng gầm gừ mang theo khí tức tử vong vang khắp thiên địa khiến cho người ta không nhịn được mà khẽ rùng mình, khiến cho nơi đây dù tập trung rất nhiều đội ngũ cũng khó có cảm giác an toàn, lúc nào cũng lo sợ sẽ có từng đàn thú linh như nước lũ trào ra bao vây lấy tất cả mọi người. Thời gian các đội ngũ cái thấp thỏm chờ đợi dần dần trôi qua, khi mặt trời bắt đầu lên, mang theo những tia nắng ban mai chiếu rọi xuống, chỉ thấy bên trong thần mộ viên vốn là nồng nặc tử khí làm người khác sợ hãi dần trở nên tiêu tán, tuy cũng không hoàn toàn tiêu tán hết, nhưng so với mức độ đậm đặc trước đó thì hiện tại thấp rất nhiều. Phần đông đội ngũ nhìn thấy cảnh này, đều cảm thấy như trút được gánh nặng, xem ra lời của Khổng Linh nói là thật, chỉ có đợi đến lúc sáng sớm, khi mà tử khí bên trong Thần Mộ Viên suy yếu mới có thể tiến vào. Mà ngay lúc tử khí trong Thần Mộ Viên suy yếu, phương hướng chỗ vài tòa bệ đá, những đội ngũ đỉnh cấp cũng đột nhiên mở ra hai mắt, trong mắt tinh quang lập lòe. (lé cmnr) Bạch minh nhìn thoáng qua Thần Mộ Viên, trực tiếp đứng dậy, không nói 1 lời lập tức vung tay lên, trực tiếp dẫn đầu đội ngũ lấy khí thế mãnh liệt mà đi, trực tiếp xông vào Thần Mộ Viên. Ở sau lưng hắn, rất nhiều cường giả thuộc Phượng Hoàng tộc cũng lập tức đuổi theo kịp. "Đi!" Cửu Thải Khổng Tước tộc Khổng Linh cũng lập tức hóa thành đạo quang ảnh, thống lĩnh đội ngũ phóng thẳng tới Thần Mộ Viên. Theo sau bọn họ, những chi tộc đỉnh cấp còn lại cũng không có chút do dự. Đều lập tức khởi hành. Mà đội ngũ của hắn thấy thế cũng xuất hiện một chút do dự. Bọn hắn rất rõ ràng bên trong Thần Mộ Viên rất hung hiểm, hơn nữa muốn đi bên trong Thần Mộ Viên. Còn phải chém giết một đầu bát phẩm Thú Linh, thu lấy thú tâm, chuyện này hiển nhiên không phải là chuyện đơn giản, một chút sơ sẩy, có thể khiến đội ngũ tổn thất thảm trọng trong đó. "Ha ha, nội vực Thần Mộ Viên là nơi vẫn lạc của rất nhiều siêu cấp cường giả, so với ngoại vực hiển nhiên sẽ nguy hiểm hơn, tất nhiên cũng sẽ có nhiều cơ duyên hơn, nếu có thể đạt được. Ngược lại cũng đáng để mạo hiểm một phen." Bất quá những đội ngũ này cũng không do dự lâu, liền lập tức có thêm người lên tiếng, do đó khiến cho phần đông đội ngũ đều đồng tình, dù cho đến lúc đó không thể tiến vào sâu bên trong nội vực thì nơi đây dù sao cũng là Thần Mộ Viên, trong đó ẩn chứa rất nhiều cơ duyên, hiển nhiên là vượt xa những địa phương khác của Vạn Thú Mộ, nếu như có thể từ trong đó may mắn đạt được một ít cơ duyên. Vậy chuyến đi này coi như không uổng công. Mà đã có ý niệm như vậy, những đội ngũ kia liền trở nên quyết đoán, lập tức vứt bỏ do dự, từng mệnh lệnh được truyền ra. Lập tức từng âm thanh xé gió không ngừng vang lên, lần lượt từng bóng người nhanh như tia chớp tiến vào bên trong Thần Mộ Viên. Nhìn qua những đội ngũ đang không ngừng xông vào Thần Mộ Viên, Mục Trần rốt cục cũng đứng dậy. Sau đó hắn nhìn về hướng Hàn Sơn, trước hắn đó đã đắc tội với Bạch Minh nên bây giờ cũng không xác định được lần này bọn họ có còn nguyện ý theo hắn mạo hiểm tiến vào Thần Mộ Viên hay không. "Tên Bạch Minh tuy rất lợi hại, bất quá ta biết là Mục Trần ngươi so với hắn càng không đơn giản." Hàn Sơn nhếch miệng cười. Suốt đoạn đường đi, Mục Trần bày ra đủ loại thủ đoạn, làm cho hắn có cảm giác sâu không lường được, cho nên, mặc dù biết được Bạch Minh có thực lực cường hãn, nhưng Hàn Sơn cũng không thực sự tin tưởng hắn thật sự có thể nghiền ép được tên quái thai Mục Trần này. Mục Trần nghe vậy, cũng gật đầu cười nói: "Đã như vậy, chúng ta đây cũng lên đường thôi." Bất luận Bạch Minh có nhằm vào bọn họ hay không, hắn cũng nhất định phải tiến vào Thần Mộ Viên, bởi vì nhờ sự cảm ứng của chân phượng chi linh, hắn đã biết được, ở trong Thần Mộ Viên, đích thật là có Viễn Cổ Bất Tử Điểu vẫn lạc. Vất vả lắm mới tìm được manh mối, nên đương nhiên là không thể chỉ vì bị Bạch Minh nhằm vào liền dễ dàng buông tha. Bạch! Khi Mục Trần dứt lời, thân hình của hắn cũng lập tức lao lên, cuối cùng hóa thành một đạo quang ảnh trực tiếp tiến vào bên trong Thần Mộ Viên. Trong nháy mắt khi hắn đã xông vào bên trong Thần Mộ Viên, Mục Trần có thể cảm giác được nhiệt độ chung quanh đang giảm xuống một cách rõ ràng, cái loại tử khí màu đỏ sậm tràn ngập khắp nơi nầy giống như là giòi trong xương vậy, đang từ từ ăn mòn linh lực, khiến cho linh lực trong cơ thể đều trở nên trì trệ. Phốc. Bọn người Mục Trần lập tức đem khu tử hỏa nhen nhóm, ngọn lửa màu trắng trên bờ vai bốc lên, hình thành ánh lửa, đem thân hình bao phủ lấy, đồng thời cũng đem 1 ít tử khí đỏ sậm triệt tiêu đi. "Trong này tử khí quá lợi hại, hiệu quả của khu tử hỏa cũng bị suy yếu nghiêm trọng." Hàn Sơn mặt sắc mặt ngưng trọng nói, hắn nhìn qua bờ vai đang được khu tử hoa bao phủ, mặc dù ngọn lửa màu trắng kia vẫn cháy hừng hực, nhưng vẫn không cách nào loại bỏ được cảm giác âm hàn trong cơ. Mục Trần gật đầu, bị loại tử khí này ăn mòn linh lực, trong lúc chiến đấu nhất định sẽ bị ảnh hưởng đến chiếc lực, xem ra nếu như bộc phát chiến đấu thì phải giải quyết bằng tốc độ nhanh nhất. "Bất quá ngoại vực Thần Mộ Viên có vô số thú linh, hơn nữa trong đó không thiếu Thú Linh có thể so sánh với bát phẩm Chí Tôn thậm chí còn mạnh hơn nữa, nếu không cẩn thận đụng phải cả 1 đàn thú linh, chỉ sợ lúc đó muốn chạy cũng chạy không được, mà hiện tại Diệt Sinh Đồng của ngươi, ở chỗ này có thể sử dụng được không?" trên khuôn mặt Cửu U cũng trở nên ngưng trọng đôi chút, mức độ nguy hiểm tại nơi này hiển nhiên hơn xa những khu vực khác. Mục Trần mỉm cười, chỉ thấy chỗ mi tâm hắn hắc quang xuất hiện, Diệt Sinh Đồng lại 1 lần nữa nổi lên, hắc quang bắt đầu khởi động, tựa như là muốn xuyên thủng không gian, nhìn xem bốn phía. "Diệt Sinh Đồng ở chỗ này cũng gặp một ít trở ngại, bất quá cũng đủ dùng rồi." Mục Trần trong mắt hắc quang lập lòe, sau đó xem phương hướng xung quanh rồi nói: "Đi thôi, chúng ta cũng phải tìm cơ hội, xem có thể tìm được bát phẩm Thú Linh đơn lẻ hay không." Hắn vừa nói xong cũng liền lập tức lao đi, bọn người Cửu U thấy thế cũng lập tức đuổi theo, nếu như Mục Trần có thể dùng Diệt Sinh Đồng để nhìn trộm, vậy thì bọn họ là có thể yên tâm đi theo, không cần phải lo lắng sẽ gặp phải cả bầy thú linh. Tại lúc bọn Mục Trần tiến hành xâm nhập Thần Mộ Viên, ở một địa phương khác, một chi đội ngũ đang dùng tốc độ nhanh nhất để xuyên thủng tử khí xung quanh mà đi, bọn hắn tiến về phía trước cũng không che dấu linh lực, cho nên ven đường không ngừng có Thú Linh vọt tới, nhưng chi đội ngũ lại làm như không thấy, đợi những thứ kia Thú Linh tiếp cận, linh lực lập tức bộc phát 1 cách mãnh liệt, trực tiếp là đem những Thú Linh đó giết chết. Dẫn đầu đội ngũ chính là Bạch Minh, một thân áo lam trong tay nhẹ lay động lấy Băng Lam Vũ Phiến, thần sắc đạm mạc, ánh mắt cũng không hề dừng lại nhìn đám Thú Linh đang đánh tới, mà đang nhìn thẳng về phía trước. "Bạch minh đại ca." Ở sau lưng hắn, Bạch Bân lao đến, ánh mắt có chút âm tàn mà nói: " Mục Trần cũng hẳn là tiến nhập vào nơi đây, kẻ này có chút môn đạo, nhưng cũng không đáng để lưu tâm." Bạch minh nhẹ lay động quạt lông, thản nhiên nói: "Hắn cùng với Cửu U tước tộc có quan hệ không tầm thường, mà Cửu U tước tộc sẽ đến chỗ này, ta nghĩ mục đích của bọn họ hẳn giống với chúng ta." Bạch Bân nhướng mày nói: "Bọn Đồng Đoàn V lâu năm mà cũng dám tranh dành truyền thừa máu huyết của bất tử điểu với Rank Thách Đấu chúng ta ư?" "Cửu U tước tộc vốn là chảy xuôi huyết mạch với bất tử điểu, nếu như có thể đạt được truyền thừa máu huyết, có thể làm cho huyết mạch bản thân trở nên hoàn mỹ, từ đó có khả năng tiến hóa thành bất tử điểu." Bạch minh khóe miệng toát ra một vòng cười mỉa mai ý, nói: "Cửu U tước tộc qua vô số năm đều chưa từng bỏ qua ý định này, ý đồ muốn đuổi kịp ta tộc, mà hôm nay khó khăn lắm mới có được manh mối bất tử điểu, bọn chúng như thế nào lại không tìm đến?" Bạch Bân ánh mắt phát lạnh, nói: "Vậy có cần tiêu diệt đám người bọn chúng không?" Bạch minh lắc đầu, nói: "Không vội, nếu bọn chúng muốn đi vào nội vực, vậy nhất định phải chém giết một đầu bát phẩm Thú Linh, bằng vào đội hình bọn chúng, muốn làm được điểm này, sợ là tất phải trả giá một chút ít." "Mà vật trong tay tiểu tử kia, ta đoán hẳn là Thôn Lôi Thú Tâm, ẩn chứa trong đó lực lượng sấm sét rất đáng sợ, nếu như bạo tạc nổ tung uy lực e rằng còn hơn cả Siêu Bom Địa Ngục, coi như là bát phẩm Chí Tôn đều bị trọng thương thậm chí mất mạng, tuy nói ta cũng có bảo vật để bảo vệ tánh mạng, nhưng dù sao cũng là cái tai họa ngầm." "Bất quá cũng không phải vấn đề, lấy thực lực của bọn chúng, nếu như muốn không trả một cái giá lớn mà chém giết một đầu bát phẩm Thú Linh, tất nhiên là sẽ phải sử dụng vật ấy, đến lúc đó bọn hắn mất đi đòn sát thủ, tên Mục Trần kia chỉ là lục phẩm Chí Tôn, tới lúc đó ta sẽ cho hắn sống không bằng chết." Bạch Bân nghe vậy, con mắt cũng trở nên sáng ngời, chợt cười nói: "Xem ra tên tiểu tử kia là trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của Bạch Minh đại ca rồi hé hé hé." Bạch minh mỉm cười, nhẹ lay động quạt lông, nghiễm nhiên đã xem Mục Trần là vật trong lòng bàn tay, tùy ý hắn xử lý. Bạch! Bên trong không gian tràn ngập tử khí đỏ sậm, một đội ngũ thân ảnh như quỷ mị đang âm thầm di chuyển, bọn hắn thu liễm linh lực quanh thân, thậm chí ngay cả hô hấp đều giảm đến mức tận cùng, dùng cách này để tránh đi một ít Thú Linh nhạy cảm tìm đến. Đứng đầu đội ngũ, Mục Trần mắt khép hờ, duy chỉ có chỗ mi tâm mắt dọc hắc quang lập lòe, hắc quang xuyên thủng không gian, nhìn trộm những khu vực phụ cận cũng đang bị tử khí bao phủ. Bên cạnh Mục Trần, bọn người Cửu U bọn không nói một lời, không dám quấy nhiễu Mục Trần dò xét, trước đó trên đường đi tới đây, bọn hắn không phải là không phát hiện bát phẩm Thú Linh tồn tại, bất quá những... bát phẩm Thú Linh này đều ở cùng với những đàn thú linh khá, nếu như kinh động chỉ sợ sẽ đưa tới ngàn vạn Thú Linh vây công, thời điểm lúc trước, bọn hắn đã tận mắt nhìn thấy 1 vài đội ngũ bị bầy Thú Linh khổng lồ kia vây quét hóa thành những bộ xương trắng. Nhìn thấy kết cuộc của những đội ngũ đó khiến da đầu bọn họ có chút run lên. Cho nên, sau khi nhìn thấy được số phận cũa những đội ngũ không may đó, bọn hắn đã hạ quyết tâm, nếu như Mục Trần chưa tìm được mục tiêu và cơ hội tốt nhất để xuất thủ, vậy bọn họ tình nguyện một mực ẩn nhẫn. Bất quá, ngay tại bọn người Cửu U đang ôm suy tính tới việc đó, hai mắt đang nhắm chặt của Mục đột nhiên mở ra, trong mắt tinh quang lập loè. "Tìm được mục tiêu." Nghe được lời này của hắn, bọn người Cửu U ánh mắt dần trở nên tập trung, linh lực trong cơ thể giống như thủy triều trào dần dần tăng lên. Bọn hắn cố gắng đưa thực lực đạt tới mức cao nhất, vì bọn hắn sắp sửa chém giết 1 đầu bát phẩm thú linh, tương đương với bát phẩm chí tôn của nhân loại.