Khuê Vũ Lâm căn cứ khu vực Phấn Khởi Hào biến mất phán định, Vân Phi Dương đã xông vào bên trong.
Nhưng trên thực tế, Vân Phi Dương không tiến vào, hắn đứng tại khu vực hắc ám, lấy Nghịch Thiên Quyết và không gian bích lũy của Lâm Dật Phong ẩn tàng chiến thuyền.
Chờ Khuê Vũ Lâm đi vào, một tam đẳng chiến thuyền khác đuổi tới mới triệt tiêu kết giới.
"Hưu!"
Vân Phi Dương từ trên chiến thuyền bay ra, đứng bên ngoài Truy Nhật Hào ngàn trượng, khóe miệng hiện ra mỉm cười.
Tuy Đan Nhạc Diệu buồn bực việc tiểu tử này lại tự dưng xuất hiện, nhưng vẫn lao ra.
Người này tuy cũng có tu vi Chí Tôn cảnh sơ kỳ nhưng thực lực mạnh hơn Hành Đồ một chút.
Quanh thân tản mát ra khí tức cường đại có thể nhìn ra được.
Mà.
Đan Nhạc Diệu càng cẩn thận hơn Hành Đồ, hắn suy đoán Vân Phi Dương bị Liên minh truy nã 5000 vạn không đơn giản.
"Xoát!"
Một tay phất lên, búa lớn toát ra sự trầm trọng xuất hiện từ trong hư không, Đan Nhạc Diệu nắm chặt, khí thế tăng mạnh!
Ánh mắt Vân Phi Dương sáng lên.
Vũ khí của tên này hiển nhiên đạt tới Địa Giai, đoạt cho La Mục sử dụng thì không còn gì bằng!
- Khai thiên tích địa!
Đột nhiên, Đan Nhạc Diệu treo lơ lửng giữa trời bay lên cao, hai tay nắm búa lớn, bàng bạc chân long lực rót vào bên trong lấp lóe ánh sáng!
"Hô —— "
Một đạo khí lưu cường đại mang theo khí thế vắt ngang đại hải từ trên bổ xuống!
Cường giả Chí Tôn cảnh cộng thêm một thanh Địa giai vũ khí hình thành lực chiến đấu phi thường mạnh mẽ.
Vân Phi Dương không dám khinh thường, Lôi Long Chi Quyền hiện trong hai tay, nắm chặt Thất Thải Hồng Quang kiếm.
"Hô!"
Vung kiếm, một dải lụa do vô số kiếm khí hình thành mang theo ngũ thải quang mang bắn tới.
"Oanh!"
Tiếng vang dập dờn, kiếm khí càng hơn một bậc, chém nát hình khí lưu thành búa.Đan Nhạc Diệu biến sắc.
Một kích này của mình ẩn chứa 30 ngàn trọng, kẻ này vậy mà hóa giải nhẹ nhõm như thế!
Quả nhiên.
Bị treo giải thưởng 5000 vạn, không phải không có đạo lý, Hành Đồ kia chỉ sợ vì khinh thường nên bị hắn giết chết!
Nếu như không đoán sai.
Thực lực kẻ này cũng không phải Hóa Thần cảnh như hiện ra bên ngoài, mà đã đạt đến Chí Tôn!
Nghĩ đến đó, Đan Nhạc Diệu cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi giả heo ăn thịt hổ.
Vân Phi Dương không đáp, vung Thất Thải Hồng Quang kiếm ra, thi triển thân pháp giết tới.
Tên Chí Tôn trung kỳ kia đã tiến vào khu vực hắc ám, tạm thời ra không được, nhưng đằng sau còn có bảy tám chiếc chiến thuyền.
Phải trong thời gian nhanh nhất đem giải quyết đối thủ trước mặt.
"Xoát!"
"Xoát!"
Thất Thải Hồng Quang Kiếm vung ra từng đạo kiếm khí tràn ngập tại trong vũ trụ, sau cùng bao phủ Đan Nhạc Diệu.
Mỗi một kiếm đều ẩn chứa lực lượng hơn 20 ngàn trọng.
Đáng tiếc, đối thủ của hắn là một Chí Tôn cầm Địa giai vũ khí, búa lớn điên cuồng vung vẩy nhẹ nhõm hóa giải hết.
Trong con ngươi Vân Phi Dương hiện lên một tia lạnh lùng, tiếp theo bay về lên cao hơn, linh hồn dung nhập vào Kiếm Thể và Quyền sáo.
"Ông!"
Thất Thải Hồng Quang Kiếm hơi run rẩy, một hư ảnh mắt trần có thể thấy được bay ra từ thân kiếm.
Hiển nhiên.
Đây là Kiếm Hồn!
Cùng lúc đó, Lôi Long Khí Hồn bên trong Lôi Long Quyền Sáo cũng bị câu thông xuất hiện hóa thành một đầu Lôi Long thú gào thét.
Đan Nhạc Diệu thấy thế, chợt nâng cao búa lớn, một đầu Ngưu Thú to lớn xuất hiện gào thét!
Con thú này rất quỷ dị, tám chân, bốn mắt, đứng trong vũ trụ bộc lộ ra khí tức khiếp người.
Hứa Lịch Thái trên chiến thuyền lộ vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Không nghĩ tới, khí linh trong vũ khí tên kia thế mà là Bát Túc Tứ Nhãn thú!
- Bát Túc Tứ Nhãn thú?
La Mục hỏi:
- Cấp bậc gì?
Hứa Lịch Thái đáp:
- Thánh thú cấp chín.
"A?"
Bọn người La Mục không trừng to hai mắt.
Bọn họ thấy qua Thánh thú mạnh nhất cũng là Tiểu Huyền Vũ, mà giờ một đầu Thánh thú cấp chín hiện ngay trước mặt, mặc dù chỉ là khí linh biến ảo ra nhưng vẫn rất rung động.
"Rống!"
Nhưng vào lúc này, một tiếng rống đinh tai nhức óc lên truyền đến, mọi người chỉ thấy Bát Túc Tứ Nhãn thú nện tám chân cực tốc phóng tới Vân Phi Dương.
"Vù vù!"
Một cỗ khí lưu mạnh mẽ hình thành, hiện lên hình búa thấu phát ra uy lực như có thể trảm nát cả trời!
"Xoát!"
Vân Phi Dương bước ra một bước.
Nắm tay phải đánh vào hư không huyễn hóa ra Lôi Long cũng gầm thét tiến lên, quanh thân phun ra ánh lôi!
Đây là giao phong chính diện của hai khí linh Thánh thú cấp, về mặt khí thế mà xem, Lôi Long rõ ràng yếu hơn Bát Túc Tứ Nhãn thú!
Dù sao, bản thể Lôi Long khí linh chỉ có cấp sáu, mà bản thể Bát Túc Tứ Nhãn thú khí linh đạt tới cấp chín!
Đương nhiên.
Vân Phi Dương còn có hậu chiêu.
Kiếm Hồn hóa thành nhân thể hoàn mỹ dung hợp cùng hắn, hai người cầm ánh kiếm bảy màu oanh xuống hóa thành một đạo kiếm khí sắc bén, cực tốc tiến lên.
Người, hồn, kiếm.
Tam trọng hợp nhất!
"Hô!"
Kiếm mang nổ bắn ra khiến cho không gian xung quanh phiêu đãng kiếm khí nồng đậm!
- Kiếm ý thật mạnh!
Đan Nhạc Diệu giật mình.
Kẻ này nhìn qua tuổi còn trẻ lại có thực lực Chí Tôn cảnh, rồi có thành tựu cực cao đối với kiếm đạo, nếu như trưởng thành tiếp, tương lai tiền đồ không lường được!
"Hô!"
Nhưng vào lúc này, hai Thánh thú do khí linh hóa thành đối diện chạm vào nhau truyền đến chấn động để không gian ba động.
Lôi Long bị Bát Túc Tứ Nhãn thú cường thế phá giải, Vân Phi Dương thân ở trong kiếm quang huyết dịch nhộn nhạo.
Hắn đè ép máu tươi muốn phun ra trong cổ họng, phóng thích kiếm ý đến cực hạn vọt lên.
"Hưu!"
Kiếm mang lấp lóe hào quang lóa mắt cuối cùng chạm vào Ngưu Thú, đánh nát tại chỗ.
Ngưu Thú do khí linh biến ảo bị phá mang đến cho Đan Nhạc Diệu phản phệ to lớn, sắc mặt hắn tái nhợt, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Nhưng.
Vân Phi Dương Nhân Kiếm Hồn hợp nhất sau khi phá mất Ngưu Thú cũng không dừng lại, vẫn như tiễn ra khỏi cung, cực tốc tiến đến.
- Không tốt!
Đan Nhạc Diệu kinh biến, lúc này thi triển thân pháp tránh qua bên trái.
"Hưu!"
Kiếm quang nổ bắn ra quá nhaanh, Đan Nhạc Diệu mặc dù đã né tránh, nhưng tay phải lại không có thể may mắn thoát khỏi.
"Phốc!"
Kiếm mang bay qua, cánh tay nắm chặt búa lớn nhất thời bị chém rụng, máu tươi phiêu tán khắp vũ trụ.
"Hưu!"
Vân Phi Dương thoát ly trạng thái Nhân Kiếm Hồn hợp nhất, xuất hiện trước tay cụt đang tung bay, nắm búa lớn Địa giai trong tay.
- La Mục, tiếp búa!
"Hưu!"
Dùng lực ném đi, búa lớn bay về phía Phấn Khởi Hào, La Mục bay ra ngoài hưng phấn đem nắm trong tay.
Hắn da dày thịt béo.
Thích nhất vũ khí hạng nặng như thế!
- Đáng giận!
Đan Nhạc Diệu ổn định thân thể, chịu đựng thống khổ, mắt thấy Địa giai binh khí của mình bị người khác cầm mất, hai mắt xuất hiện lửa giận.
- Chết đi!
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương lần nữa giơ lên kiếm, quanh thân hiện ra kiếm mang lạnh lùng, cực tốc tiến lên.
Đan Nhạc Diệu bị đoạn một tay thấy thế, lúc này không dám liều mạng, bỏ chạy về chiến thuyền của mình.
- Ngươi không thoát!
"Hô!"
Bị Kiếm Hồn khóa chặt, Vân Phi Dương lấy tốc độ cực nhanh đuổi theo.
"Oanh!"
Cuối cùng, cự đại kiếm khí đánh vào trên lưng Đan Nhạc Diệu, nhất thời hiện ra một lỗ máu khiếp người, vị trí ngay trái tim!