Chương 1022: Cửu Kiếm Tỏa Hồn Trận

Siêu Thần Yêu Nghiệt

Giang Hồ Tái Kiến 24-12-2022 00:25:57

Đột nhiên mất đi gió chỉ dẫn, bọn người Vân Phi Dương đứng trước giao lộ rắc rối phức tạp trên kiếm trận, không biết nên đi như thế nào. Lúc này thì bi kịch. Không có cách nào. Vân Phi Dương chỉ có thể mang theo ba người tiếp đi đại một con đường, hi vọng có thể đánh bậy đánh bạ đi ra kiếm trận. "Ông." Đột nhiên, mấy người bước vào một khu vực xung quanh cắm kiếm phát ra ánh sáng, hình thành trận pháp màn sáng. "Hưu!" "Hưu!" Từng chuôi phi kiếm xuất hiện, có chín chuôi, chúng treo giữa không trung thấu phát ra kiếm thế lạnh lùng, dần dần kết hợp lại! Kiếm Thần nói: - Nha đầu, nói cho Vân Phi Dương, đây là Cửu Kiếm Tỏa Hồn Trận! - Ừm. Nạp Lan Mộc Tuyết vội vàng nhắc nhở: - Sư đệ, đây là Cửu Kiếm Tỏa Hồn Trận! Vân Phi Dương kinh hãi không thôi. Hắn nghe nói qua Cửu Kiếm Tỏa Hồn Trận, là một kiếm kỹ cường đại của Tông Môn Kiếm Đạo Thần Giới. Kỹ này lấy chín thanh phi kiếm thành trận, không chỉ có thể vây khốn người còn có thể trói buộc linh hồn, là Thần kỹ rất thượng thừa. - Ở trong Kiếm Trủng sao lại có Thần kỹ thần Giới! Vân Phi Dương không hiểu. Phải biết. Có Thần lực gia trì mới có thể thi triển Thần kỹ, nếu không, không có cách khu động. Bây giờ. Phiến khu vực này hoàn toàn không cảm giác được Thần lực cũng không ai thao túng, chín thanh phi kiếm thế nào tự hành xuất hiện bố trí ra Cửu Kiếm Tỏa Hồn Trận! Quá kỳ quái. Quá khó tin! "Xoát!" "Xoát!" Cửu Kiếm tỏa hồn kiếm bố trí thành công, chín thanh phi kiếm thấu phát nồng đậm kiếm khí và địch ý thật sâu. Vân Phi Dương nói: - Chư vị, chuẩn bị nghênh chiến. Lâm Dật Phong và Tiểu Huyền Vũ bạo phát tu vi, thần sắc ngưng trọng dị thường, hiển nhiên ý thức được, kiếm trận không tầm thường. "Hưu!" Đột nhiên, một thanh phi kiếm xẹt qua hư không, cực tốc bay tới, mục tiêu công kích là Vân Phi Dương! "Vù vù!" Thời khắc phi kiếm đến trong nháy mắt hóa thành vô số kiếm ảnh, mỗi một kiếm ảnh ẩn chứa lực lượng đều không kém gì Hóa Thần đại viên mãn! "Xoát!" Thất Thải Hồng Quang kiếm xuất vỏ, Vân Phi Dương cầm kiếm vỗ tới. "Bành bành bành!" Kiếm ảnh vỡ nát tan tành, phai mờ vào hư không, mà thanh phi kiếm thứ nhất cũng lui về chỗ. "Hưu!" Nhưng vào lúc này, một thanh phi kiếm khác từ sau lưng cực tốc bay tới hóa thành kiếm ảnh đầy trời. Nhưng thời khắc sắp oanh đến, không gian phía sau Vân Phi Dương lấp lóe, mấy tầng phòng ngự kết giới xuất hiện. "Rầm rầm rầm!" Kiếm ảnh đánh lên không gian kết giới, cuối cùng không thể rung chuyển mà phai mờ. Nhưng. Lâm Dật Phong thân là người thi triển hiện ra sắc mặt khó coi, máu trong cơ thể lăn lộn. Uy lực Cửu Kiếm Tỏa Hồn Trận tuy mười không còn một, nhưng dù sao cũng là Thần kỹ, lấy thực lực Lâm Dật Phong bây giờ, chính diện phòng ngự khẳng định sẽ bị phản phệ. "Xoát!" Đột nhiên, phía sau Lâm Dật Phong có một thanh phi kiếm cực tốc vọt tới. Lần này, phi kiếm cũng không có hóa thành vô số kiếm ảnh mà lấy bản thể vọt tới, mũi kiếm thấu phát hàn quang. Lâm Dật Phong kinh hãi. Nếu như bị đâm trúng, tất trọng thương! "Xoát!" Tiểu Huyền Vũ bước ra ngăn trước người Lâm Dật Phong, hai tay bỗng nhiên vỗ kẹp lấy thân kiếm. - Khống chế nó! Vân Phi Dương vội hô: - Đừng để nó trở về vị trí cũ! Uy lực Cửu Kiếm Tỏa Hồn Trận ở chỗ chín thanh phi kiếm cộng đồng gia trì, chỉ cần khống chế một hai chuôi không để tạo thành kiếm trận, uy lực sẽ suy giảm. "Ông!" Phi kiếm kịch liệt run rẩy, Tiểu Huyền Vũ cắn răng gắt gao chụp lấy, không cho bay ra. - Chín tầng không gian! Lâm Dật Phong đánh ra võ ấn, chín tầng không gian kết giới hiện lên phong tỏa bốn phía phi kiếm. Như thế, cường độ thanh kiếm giãy giụa yếu bớt không ít, Tiểu Huyền Vũ buông lỏng một hơi. "Hưu!" Nhưng, một thanh phi kiếm khác xông lên, hiển nhiên muốn giải cứu phi kiếm bị nhốt. Vân Phi Dương thu Thất Thải Hồng Quang lạii, Địa giai trung phẩm Lôi Long Quyền Sáo xuất hiện."Ba!" Hắn nắm chặt chuôi kiếm, ánh lôi nhất thời bạo phát, để nó không thể động đậy. Nhưng mà cường độ giãy giụa không ngừng đề cao, thần sắc Vân Phi Dương ngày càng dữ tợn. "Hưu!" Nhưng vào lúc này, một thanh phi kiếm khác vọt tới. "A!" Vân Phi Dương hét lớn một tiếng, nâng phi kiếm trong tay bổ thanh phi kiếm đang bay tới. "Oanh!" Bạo hưởng truyền đến. Phi kiếm đánh tới bị phi kiếm trong tay Vân Phi Dương đánh bay ra ngoài, càng không ngừng xoay tròn, tạm thời mất đi trọng tâm. "Xoát!" Vân Phi Dương bay đi, tay trái bỗng bắt lấy chuôi kiếm trói buộc nó trong tay! Ngắn ngủi một lúc. Ba thanh phi kiếm bị trói buộc, khó có thể dung nhập lại về kiếm trận bên trong, cường thế kiếm ý tràn ngập bên trong trong nháy mắt yếu không ít. Nhưng. Sáu thanh phi kiếm còn lại thì làm sao? Phải biết. Vân Phi Dương dựa vào Lôi Long Quyền Sáo cưỡng ép khống chế hai thanh phi kiếm đã nỏ mạnh hết đà, Tiểu Huyền Vũ và Lâm Dật Phong hai người hợp lực mới miễn cưỡng khống chế một thanh. "Hưu!" Thanh phi kiếm thứ tư bay ra, Vân Phi Dương vốn định giơ hai thanh phi kiếm chém tiếp đã thấy Nạp Lan Mộc Tuyết vọt tới, một tay nắm lấy một chuôi kiếm, thân thể mảnh mai nhất thời bị kéo đi. "Đăng đăng đăng." Bị kéo hơn mười bước, Nạp Lan Mộc Tuyết rốt cục ổn định thân thể, ngọc thủ gắt gao nắm phi kiếm, mồ hôi lâm ly. Vân Phi Dương nói: - Mộc Tuyết, không cần gắng gượng quá mức! Phi kiếm ẩn chứa kiếm ý cường thế, hắn sợ Nạp Lan Mộc Tuyết không thể chống lại mà bị thương. - Không có...không có việc gì... Nạp Lan Mộc Tuyết cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, gian nan áp chế phi kiếm, nói: - Ta...ta có thể làm được! Đến Kiếm Trủng để lịch luyện, loại tình huống này chính là lịch luyện đối với nàng mà nói, mặc dù thụ thương cũng không thể lùi bước! Đương nhiên. Càng nhiều là muốn chứng minh mình trước mặt Vân Phi Dương. Bốn thanh phi kiếm bị khống chế, khó có thể trở về kiếm trận, uy lực lần nữa hạ xuống. Lực phản kháng cũng yếu không ít, bốn người nhẹ nhõm hơn. Nhưng. Còn lại năm chuôi. Làm sao bây giờ? "Hưu!" Chuôi thứ năm, thứ sáu cùng nhau lao ra, mục tiêu chính là Nạp Lan Mộc Tuyết vừa ngăn cản phi kiếm! Vân Phi Dương cắn răng, vung vẩy hai thanh phi kiếm chém tới, tuy đánh lui, nhưng trở thành mục tiêu công kích. - Mẹ, lấy nhiều khi ít, lão tử cũng biết!! Vân Phi Dương cả giận quát, đồng thời, nguyên niệm câu thông Phi Dương đại lục. "Hưu!" "Hưu!" Bọn người La Mục đang tu luyện trong nháy mắt xuất hiện bên trong kiếm trận, một mặt ngây người. - Đừng phát ngốc! Vân Phi Dương quát: - Khống chế hai thanh phi kiếm này cho ta! La Mục và bọn người Vân Lịch tuân lệnh, lúc này vung tay áo tiến lên. Thời khắc này, nhiều người lực lượng lớn đã được thể hiện, hai thanh lợi kiếm thậm chí các thanh phía sau đều bị bọn họ khống chế. Toàn bộ chín thanh phi kiếm bị khống chế, không cách nào tiến hành bố trận, lưu quang xung quanh đột nhiên tiêu tán. "Hô!" Kiếm trận biến mất, phi kiếm ngưng tụ cường đại kiếm ý cũng biến mất, mọi người thở một hơi dài. Nói thật. Nếu không có nhiều người khống chế chín thanh phi kiếm, bọn người Vân Phi Dương khẳng định sẽ bị tươi sống mài chết. Thời điểm mọi người vừa thở ra một hơi. Đất trống phía trước đột nhiên xuất hiện một cầu thang đá, phía trên đặt một bản cổ thư ố vàng, viết văn tự rất khó xem hiểu.