Năm đó rời khỏi Vạn Thế đại lục tiến về Long Môn, Vân Phi Dương từng một lần nữa bố trí Tụ Quang Phòng Ngự Trận.
Dựa theo thực lực khi đó, chống cự vẫn có thể nhất trọng Chân Long lực, nhưng chỉ đành vỡ vụn khi ngạnh kháng lực lượng có cường độ cao hơn.
Khi Tụ Quang Phòng Ngự Trận tại Vạn Thế đại lục bị người lấy lực lượng phá mất, Vân Phi Dương lúc này gặp phản phệ, phun ra một ngụm máu.
Hắn lửa giận ngút trời quát khẽ:
- Hư Không cảnh!
Vẻn vẹn theo cường độ, Vân Phi Dương phán đoán ra, thực lực võ giả đánh nát trận pháp đạt tới Hư Không cảnh.
- Vạn Thế đại lục xuất hiện Hư Không cảnh, lại phá mất trận pháp của ta, sợ có đại phiền toái!
Vân Phi Dương nắm tay, sát khí tràn ngập.
- Không được.
- Nhanh trở về Vạn Thế đại lục!
Vân Phi Dương từ bỏ tiến vào Phi Dương đại lục tiếp tục tu luyện, mà đứng dậy rời khỏi trúc lâm.
Vạn Thế đại lục là nhà hắn, sư tôn, Bảo Lỵ và Lâm Nhược Hiên đều sinh hoạt ở nơi đó.
Quyết không cho phép xuất hiện ngoài ý muốn!
"Ông!"
Vân Phi Dương đi ra trúc lâm, tràng cảnh tựa như ảo mộng xung quanh đột nhiên biến mất.
Hiện ra trước mắt là một rãnh sâu u ám, hiển nhiên chính là diện mục chân chính của vực sâu vạn trượng dưới đáy.
Huyễn Mộng Chi Thần bố trí mộng cảnh ở chỗ này vì chờ Vân Phi Dương đến.
Nếu như ngoại nhân, không nói trước có thể tiến vào cửa vào có bố trí Thần Cấm hay không, coi như vào được cũng không cách nào phát động mộng cảnh.
Nói đơn giản.
Hết thảy.
Đều đang chờ đợi Vân Phi Dương, mà cái này cũng là cơ duyên của hắn, bất kỳ người nào cũng không cách nào thu hoạch được.
Vân Phi Dương ngẩng đầu, vẫn có thể nhìn thấy vô số cỗ hài cốt treo trên thạch bích.
Theo trong miệng Huyễn Mộng Chi Thần, hắn biết được, những hài cốt này là võ giả Thần Ma lưỡng tộc.
Vực sâu vạn trượng thì do hai vị viễn cổ đại thần vì mang theo Thần Ma bản nguyên cố ý đào ra từ Thần Ma Chiến Trường.
Nói đúng hơn là.
Phiến khu vực này là đất đai duy nhất tồn tại ở Thần Ma lưỡng giới, mà những hài cốt này đã vẫn lạc rất lâu.
"Xoát!"
Vân Phi Dương chắp tay hướng đến hư không nói:
- Đa tạ hai vị tiền bối đưa ta một đại lễ!
"Hô!"
Nguyên niệm điên cuồng tràn vào, nháy mắt bao phủ vực sâu vạn trượng, Vân Phi Dương nói:
- Thu!
"Hưu —— "
Vực sâu vạn trượng mang theo vô số hài cốt trong nháy mắt biến mất, xuất hiện trong Phi Dương đại lục.
"Oanh!"
Vân Phi Dương an trí tại trong khe hẹp Thần Ma sơn mạch, lấy trận pháp bao phủ, bất kỳ người nào cũng không thể tiến vào.
Tại sao muốn thu vực sâu vạn trượng vào? Bởi vì cái này cũng là là một bảo vật.
Phải biết.
Những hài cốt này lúc còn sống đều có tu vi thấp nhất cũng đến Thứ Thần Cấp, thậm chí, bên trong còn có Thần Vương.
Chỉ cần tìm được người thừa kế, dung hợp thì có thể tạo ra được một cường giả nắm giữ Thần Cốt!
Người thừa kế có sẵn rất nhiều, tỉ như bọn La Mục, đều có thể trực tiếp cấy ghép Thần Cốt để thân thể cường hãn hơn.
Nếu Vân Phi Dương không trải qua chín lần Thối Cốt, chỉ sợ cũng phải lựa chọn một bộ Thần Cốt, tiến hành cấy ghép.
Vực sâu vạn trượng được thu vào Phi Dương đại lục, phiến khu vực này xuất hiện hố sâu.
Phía trước có một đầu bậc thang uốn lượn khúc chiết hướng lên trên, hiển nhiên là lối ra."Xoát!"
Vân Phi Dương không chút do dự, lúc này xuôi theo bậc thang leo lên thầm nghĩ:
- Như thế nào mới có thể trở về Vạn Thế đại lục?
Thực lực hắn bây giờ chỉ có Phân Nguyên kỳ, không cách nào ngao du hư không.
- Đúng rồi.
Vân Phi Dương nói:
- Trầm nha đầu, nhất định có biện pháp về đến Vạn Thế đại lục!
Bậc thang rất dài.
Vân Phi Dương đã đi nửa canh giờ mới lên tới bình đài lúc trước.
Lại đi một hồi cuối cùng cũng đi ra chỗ lúc trước hẹn với mọi người.
Nhưng.
Khi hắn vừa đứng vững thân thể, thần sắc lại đại biến, bởi vì bọn người La Mục đang chờ ở bên ngoài thống khổ ngã trên mặt đất.
Hiển nhiên bị người khác ngược!
- Phi...Phi Dương ca đi mau...
La Mục thống khổ nói.
- Đi?
Đột nhiên, đằng sau phát ra tiếng cười lạnh:
- Đi đâu?
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày, quay người nhìn lại, thấy phía trước có một trung niên, bạo phát khí tức Chí Tôn cảnh!
Người này tên Hứa Lịch Thái, cường giả đứng đầu có thể đếm được trên đầu ngón tay bên trong dòng chính đời thứ hai Hứa gia, phụng mệnh tới bắt Vân Phi Dương.
Hắn phán đoán mục tiêu tiến vào Kiếm Trủng, lúc này đuổi tới, cũng rất nhanh phát hiện Lâm Dật Phong và Nạp Lan Mộc Tuyết.
- Tiểu tử.
Hứa Lịch Thái nói:
- Thật bội phục dũng khí của ngươi, ngay cả người Hứa gia ta cũng dám đánh.
Hứa gia?
Vân Phi Dương cũng không có ngoài ý muốn, hắn chỉ bọn người La Mục, mục quang lãnh lệ nói:
- Ngươi đánh?
Hứa Lịch Thái khẽ giật mình.
Hắn thân là Chí Tôn, còn lần đầu tiên nhìn thấy có người dám dùng ngữ điệu băng lãnh như thế nói chuyện với mình.
- Nghe đồn, Cuồng Tông Vân Phi Dương vô cùng cuồng ngạo, ngày hôm nay thấy quả nhiên danh bất hư truyền.
Hứa Lịch Thái cười nhạo.
- Không sai.
Hắn thu hồi nụ cười, lạnh lùng nói:
- Là ta đánh.
"Xoát!"
Đột nhiên Vân Phi Dương thi triển thân pháp nhanh chóng xuất hiện trước mặt hắn, bên trong quyền đầu ngưng tụ chân long lực lấp lóe hào quang óng ánh.
Đám người Lâm Dật Phong lộ vẻ ngạc nhiên.
Tên này dám chủ động xuất thủ với cường giả Chí Tôn cảnh, có phải điên hay không!
Không đúng!
Vì sao hắn bạo phát khí tức đến Phân Nguyên kỳ?
Chẳng lẽ gặp được đại cơ duyên bên trong, có thể trong vòng một tháng từ Khai Khiếu kỳ đột phá đến Phân Nguyên kỳ?
Nghĩ đến đó.
Mọi người nhất thời lộn xộn.
Một tháng từ Khai Khiếu kỳ đột phá đến Phân Nguyên kỳ, gia tăng một đại cảnh giới, cơ duyên bao lớn mới được nha!
Rất lớn, rất lớn.
Lớn đến bọn họ căn bản nghĩ không ra!
"Hô!"
Vân Phi Dương vung một quyền đến hình thành 5000 trọng chân long lực!
Mà cái này chỉ là bạo phát đơn thuần nhất cũng không vận dụng bất kỳ vũ kỹ nào gia trì!
Phân Nguyên kỳ có thể có lực lượng như thế, quả thật phi thường khủng bố.
Dù Hứa Lịch Thái khi cảm nhận được không giống lực lượng bình thường cũng giật nảy cả mình.
Đương nhiên.
Ngắn ngủi giật mình.
Hắn hời hợt giơ tay lên chế trụ quyền đầu Vân Phi Dương, lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, chỉ bằng chút thực lực ấy của ngươi cũng dám xuất thủ với bản Chí Tôn?
Chân long lực tán loạn.
Hiển nhiên.
Chí Tôn cảnh rất cường đại, lấy chút lực lượng của Vân Phi Dương hoàn toàn không đáng chú ý.
"Xoát!"
Vân Phi Dương rút quyền, lui lại mấy bước, con ngươi lấp lóe nồng đậm chiến ý.
Trong thân thể có không ít Thần lực, cảnh giới đột phá đến Phân Nguyên kỳ để tự tin của hắn tăng nhiều.
Bây giờ đã gặp được cường giả Chí Tôn cảnh, phải đánh một trận thật đã để nghiệm chứng thực lực chính mình.
"Ừm?"
Hứa Lịch Thái nhìn ra mãnh liệt chiến ý bên trong ánh mắt Vân Phi Dương, lãnh ngạo nói:
- Ngươi cho rằng mình có tư cách đánh với ta một trận?
Câu nói này không sai.
Hư Không cảnh đối mặt Chí Tôn cảnh, trung gian còn kém một cái Hóa Thần cảnh, căn bản không có tư cách đánh một trận.
- Có không có tư cách, đánh mới biết được.
Vân Phi Dương không có quay người, mà quay qua nói với mọi người:
- Buông lỏng tâm thần.
La Mục và bọn người Vân Lịch lúc này làm theo, Lâm Dật Phong và Nạp Lan Mộc Tuyết cùng Tiểu Huyền Vũ thì có điểm mờ mịt.
- Nhanh lên!
Vân Phi Dương nói.
Mang theo phần mờ mịt, ba người Lâm Dật Phong triệt để buông lỏng tâm thần, chợt cùng bọn La Mục biến mất trong mộ kiếm.
- Ừm?
Hứa Lịch Thái kinh ngạc nói:
- Ngươi còn có chí bảo dung nạp sinh linh?
"Ha ha ha."
Hắn cười to:
- Trên thân tiểu tử ngươi thật có hàng, không uổng công ta tới Tiểu Thần Giới một lần!