Chương 1021: Độc Hành Kiếm Pháp

Siêu Thần Yêu Nghiệt

Giang Hồ Tái Kiến 24-12-2022 00:25:57

Khi Vân Phi Dương rút Huyền Thiết Kiếm ra phát động cơ quan khiến cho hài cốt Độc Hành Kiếm Khách hư hư thực thực đứng lên. Trong hốc mắt trống rỗng lấp lóe u quang quỷ dị, cốt cách truyền đến âm thanh ken két khiến người ta rùng mình. Hài cốt phát ra tiếng ô ô giống như đang nói lời kỳ quái gì đó. Nếu như đổi lại người bình thường, nhìn thấy một màn như thế, khẳng định sẽ sợ tè ra quần. "Ông!" Huyền Thiết Kiếm run rẩy kịch liệt cuối cùng tránh thoát trong tay theo Vân Phi Dương cắm trước mặt hài cốt. Nó giơ tay lên, năm ngón tay chộp vào chuôi kiếm, nhẹ nhàng giơ lên, quanh thân nhất thời bộc phát ra một cỗ kiếm ý cực mạnh. Một bộ hài cốt có kiếm ý cường thế như vậy, thực có chút quỷ dị. Vân Phi Dương khẽ nhíu mày.Hài cốt cho hắn cảm giác giống như một người, một cường giả lĩnh ngộ kiếm ý chí cao! Đương nhiên. Trong không khí phiêu tán kiếm ý không hữu hảo, Vân Phi Dương nói ngay: - Các ngươi lui lại, ta tới... Thanh âm im bặt mà dừng. Bởi vì hắn phát hiện ba người Lâm Dật Phong sớm đã lùi xa chỉ còn lại mình một người đối mặt hài cốt. - Kiếm do ngươi nhổ, đương nhiên phải do chính ngươi tới. Lâm Dật Phong thản nhiên nói. - Tiểu sư đệ, cố lên! Nạp Lan Mộc Tuyết cổ vũ. Hai tay Tiểu Huyền Vũ ôm ngực xem kịch. "" Vân Phi Dương không còn gì để nói, nhưng chợt phất tay, Thất Thải Hồng Quang kiếm xuất hiện. Nói thật, hắn lần đầu tiên dùng kiếm đạo giao thủ với khô lâu. Vân Phi Dương lấy kiếm ra để trong hốc mắt hài cốt hiện ra chiến ý nồng đậm. "Xoát!" Nó động. Mặc dù chỉ là bộ xương nhưng lại ẩn chứa một bộ pháp thần kỳ nào đó, tốc độ cực nhanh, mà Huyền Thiết Kiếm trong tay càng vạch ra một đạo kiếm khí sắc bén. - Thật nhanh! Vân Phi Dương giật mình, lúc này giơ Thất Thải Hồng Quang kiếm lên, đinh một tiếng, ngăn kiếm khí của đối phương. Nhưng. Hài cốt đã cận thân thi triển tinh xảo kiếm pháp, nhất thời như sóng biển gào thét kéo dài không dứt. "Xoát!" "Xoát!" Kiếm ý tùy ý, kiếm khí bay loạn. Vân Phi Dương nhất thời bị tiết tấu do hài cốt xuất sử dẫn lối theo, không ngừng bị động phòng ngự. Trong chớp mắt. Đối hơn hai mươi chiêu. Tuy Vân Phi Dương có thể hóa giải từng chiêu nhưng cũng chấn động, bởi vì lĩnh ngộ của bộ xương đối với kiếm pháp rất mạnh. Không hề nghi ngờ, lúc Độc Hành kiếm khách còn sống lĩnh ngộ kiếm đạo rất cường đại! Cường giả kiếm đạo như thế vẫn lạc trong Kiếm Trủng, thực khiến người ta tiếc hận. "Xoát!" "Xoát!" Vân Phi Dương lại đối hơn mười chiêu, cuối cùng quen thuộc quy luật kiếm pháp đối phương, bắt đầu tìm cơ hội phản kích. Độc Hành kiếm khách lúc còn sống rất ngưu, nhưng sau khi chết hóa thành hài cốt để thực lực giảm đi nhiều. Vẻn vẹn một khắc đồng hồ đã bị Vân Phi Dương áp chế toàn diện, cuối cùng Huyền Thiết Kiếm bị đánh bay, tuyên bố kết thúc. "Keng!" Kiếm lần nữa cắm vào trong đất. U quang trong hốc mắt hài cốt dần ảm đạm, cúi đầu xuống, cuối cùng tan ra rớt xuống mặt đất. Vân Phi Dương thu kiếm, chắp tay hướng về đống cốt, tràn ngập kính ý, nói: - Đa tạ. Đây là lễ nghi của kiếm khách. "Ken két." Đột nhiên, hài cốt Độc Hành kiếm khách vỡ vụn, cuối cùng hóa thành bột phấn. "Ô —— " Gió thổi qua, thổi bay bột phấn tràn ngập trong mộ kiếm, mà tiếng gió cho người ta một loại cảm giác giải thoát. Vân Phi Dương ca thán một tiếng. - Hửm? Đột nhiên, hắn phát hiện sau khi bột phấn bị thổi bay, mặt đất có một không gian giới chỉ. Vân Phi Dương vội vàng đi tới nhặt không gian giới chỉ lên, nguyên niệm dung nhập bên trong, nhất thời vui vẻ. Bên trong có bảy, tám vạn linh thạch, không ít Huyền Hoàng dược tài, còn có mấy quyển kiếm kỹ, phẩm chất tối cao đạt tới Địa Giai trung phẩm - Độc Hành kiếm pháp. Vân Phi Dương lật ra xem. Trang đầu viết: - Ta lấy kiếm ngang dọc hai ngàn năm, mặc dù không có trèo lên đỉnh kiếm đạo nhưng cũng tự xưng không kém gì cổ nhân. - Độc Hành kiếm pháp, chính là tâm huyết ta suốt đời sáng tạo, thời khắc bỏ mình lưu trong Kiếm Trủng, nếu có hậu nhân thu hoạch được, hãy phát dương quang đại. Phần đuôi lưu tên —— Lệnh Hồ Độc Hành. Vân Phi Dương âm thầm líu lưỡi. Độc Hành kiếm khách Hóa Thần cảnh đại viên mãn có thể sáng tạo ra Địa giai vũ kỹ, thật có chút khó tin. Hắn thu Độc Hành kiếm pháp vào Phi Dương đại lục, chắp tay nói với khu vực tro cốt phiêu đãng. - Ngươi ta hữu duyên, ngày sau chắc chắn phát dương quang đại Độc Hành kiếm pháp! Lấy thực lực Vân Phi Dương bây giờ, thiếu khuyết nhất là Địa giai vũ kỹ, Độc Hành kiếm pháp này rất không tệ. Đương nhiên. Hắn vẫn còn đang bất mãn. - Nếu có thể phát hiện Thiên giai kiếm pháp, vậy thì càng tốt. Vân Phi Dương nói. Lâm Dật Phong trầm mặc. Nghĩ thầm, ngươi đang nằm mơ à, Thiên giai vũ kỹ dễ tìm như vậy. Bốn người tiếp tục đi đường. Mà để Lâm Dật Phong bọn người sụp đổ là, Vân Phi Dương mỗi lần đi ngang qua một thanh kiếm lẻ loi trơ trọi cắm trên mặt đất thì luôn tìm đường chết rút ra. Kết quả. Hài cốt đại năng kiếm đạo sẽ sống dậy, chém giết một trận. "Oanh!" Một hài cốt Hóa Thần cảnh đại viên mãn bị đánh bay lợi kiếm mà giải thể, tính cả Độc Hành kiếm khách nữa thì là cái thứ bảy. - Đa tạ. Vân Phi Dương chắp tay nói. "Hô —— " Như trước đó một dạng, khi hắn nói xong, hài cốt hóa thành bột phấn, bị gió thổi đi, sau đó lưu lại một không gian giới chỉ. Vân Phi Dương mừng khấp khởi nhặt lên, nguyên niệm tìm tòi, nhất thời thất vọng. Bởi vì như mấy người trước, linh thạch trong giới chỉ không nhiều, Địa giai kiếm kỹ cũng không có. - Quả nhiên. Hắn lắc đầu. - Không phải ai cũng có thể tự sáng tạo Địa giai kiếm pháp, cũng không phải tùy tiện có thể nhặt được. "Ô ô —— " Nhưng vào lúc này, cuồng phong gào thét, một khí tức cường thế từ chỗ sâu thổi ra. Vân Phi Dương cảm nhận, phảng phất như bị sét đánh, thân thể đột nhiên chết lặng, trong lòng cả kinh hô: - Thần lực! Trong gió mang theo khí tức ẩn chứa Thần lực nhàn nhạt! Bên trong thân thể Nạp Lan Mộc Tuyết và Lâm Dật Phong có thuộc tính Thần lực, cho nên khi cảm thụ cỗ Thần lực mờ nhạt kia cũng biến đổi thần sắc. Kiếm Thần cả kinh nói: - Chẳng lẽ, chỗ sâu bên trong Kiếm Trủng có thuộc tính Thần lực? - Đi!Vân Phi Dương nói ngay. Nhàn nhạt Thần lực để hắn từ bỏ rút kiếm, chạy sâu vào bên trong. Phải biết. Trong mắt Vân Phi Dương, bất kỳ vũ kỹ nào của Tiểu Thần Giới đều không trọng yếu bằng Thần lực. Bởi vì một khi có đại lượng thuộc tính Thần lực cung cấp hấp thu thì có thể tu luyện Thần kỹ! Từ khi trọng sinh đến nay, Vân Phi Dương nhớ kỹ rất nhiều Thần kỹ, tỉ như Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến, tỉ như Cửu Huyền Thần Công, Hỗn Nguyên Tâm Quyết! Đáng tiếc. Đu Vạn Thế đại lục hay Tiểu Thần Giới, thuộc tính cấp bậc quá thấp, căn bản không có cách đủ để chèo chống thi triển và tu luyện. Bây giờ. Trong cuồng phong mang theo nhàn nhạt Thần lực, biểu thị trong mộ kiếm rất có thể tồn tại suối nguồn Thần lực! - Nha đầu, đuổi theo! Kiếm Thần vội vàng nói. Hắn hiện tại cũng rất kích động, bởi vì Nạp Lan Mộc Tuyết ngưng tụ càng nhiều Thần lực thì có thể thi triển kiếm kỹ Thần cấp mình sáng tạo kiếp trước! Chiến Thần và Kiếm Thần hiện tại rất phấn khởi. Nhưng. Khi bọn hắn đi vào mấy trăm trượng, cơn gió mang theo Thần lực đột nhiên ngừng. Mất đi gió chỉ dẫn, bọn người Vân Phi Dương ngây ngốc đứng trước một giao lộ, từng người mắt lớn trừng mắt nhỏ.