Thế giới lấy võ làm đầu, nhân tính cố nhiên phức tạp, nhưng trong mắt cường giả chân chính thì thế giới của mình giống như thân nhân mình, cận kề cái chết cũng phải bảo vệ!
Ngũ Hành đại lục bị vô biên hắc ám thôn phệ, Ngũ Hành Lão Tổ một thân tu vi dung nhập thiên địa cùng thiên địa tồn vong!
Thời Không Thần đại năng viễn cổ Thần Giới có thể dòm dò xét quá khứ tương lai, biết được Thần Giới sẽ có hạo kiếp hủy diệt, tất nhiên đau lòng không thôi.
Phải biết.
Hắn thuộc đám cường giả đầu tiên lĩnh hội võ đạo, từ khi sinh ra đã ở nơi này, thành lập tình cảm thâm hậu, coi như mẫu thân uẩn dục mình.
Nhưng.
Lực lượng hủy diệt Thần Giới thực quá mạnh, cường đại đến hắn không cách nào nhìn trộm, hắn mới ý thức được, lấy đạo của mình rất khó hóa giải.
Hắn tìm đến Tuế Nguyệt Thần.
Lấy 50 vạn thọ nguyên, lấy một thành bản nguyên Thần Ma lưỡng giới và một chốn cực lạc tan nhập vào không gian loạn lưu.
Thần Giới bị diệt, bản nguyên vỡ nát.
Nhưng bản nguyên Không Gian Thần Ma lưu giữ hiện lên từ trong không gian, được Tiểu Thần Giới hấp thu, tồn trong lòng đất vạn trượng cấm địa Kiếm Trủng.
Xác thực mà nói.
Tứ đại cấm địa Tiểu Thần Giới đều có thể nối thẳng vực sâu vạn trượng, chờ đợi Vân Phi Dương đến.
Đây hết thảy đều là Thời Không Thần tính toán tinh chuẩn, không có sai sót gì, hắn biết, trong đoạn thời gian này Vân Phi Dương gánh vác Thiên Mệnh, thiếu thốn nhất là Thần lực thậm chí Ma lực!
Đương nhiên.
Vì bảo đảm không bị Tiểu Thần Chủ phát hiện, Tuế Nguyệt Thần lấy thọ nguyên bố trí thần thông kết giới phía trên Thần Ma bản nguyên.
Trừ Thần tộc, người nào cũng khó có thể tiến vào vực sâu vạn trượng.
Sự việc chính là như vậy.
Phù phù.
Liễu Nhu từ Phi Dương đại lục đi ra, che miệng, khóc không thành tiếng nói:
- Sư tôn...
Nàng thủy chung cho rằng tu vi hai vị sư tôn thông thiên, rời Thần Giới ngao du vũ trụ, không nghĩ tới, đã sớm xả thân thủ nghĩa vì Thần Giới.
Tâm tình Vân Phi Dương cũng rất nặng nề.
Đau lòng nhất là Huyễn Mộng Chi Thần, quá trình tự thuật ngọn nguồn, thanh âm đều run rẩy.
Được hai đại viễn cổ Thần tìm tới, lưu lại thần thông bất diệt linh hồn chi mộng ở đây chờ đợi Vân Phi Dương đến, hắn là người duy nhất biết chuyện.
Cũng là người duy nhất thấy hai viễn cổ Thần trong nháy mắt biến thành lão giả tang thương gần đất xa trời.
Một khắc này.
Nước mắt Huyễn Mộng Chi Thần rơi như mưa.
Cũng quỳ bái một lần duy nhất hướng về hai lão giả tang thương đang rời đi, nói:
- Nhị lão, mời lên đường bình an!
Hô!Huyễn Mộng Chi Thần bi thương nói:
- Vân Phi Dương, hai vị đại Thần tuy vô pháp liều chết cùng ngoại địch nhưng đã bảo trụ ngọn lửa hi vọng.
- Mà ngươi chính là người thừa kế ngọn lửa hi vọng, ngươi gánh vác không chỉ có sứ mệnh tái tạo Thần Giới, đồng thời cũng gánh vác trăm vạn năm thọ nguyên của nhị lão!
- Đi thôi.
Gió mát thổi phất phơ, Huyễn Mộng Chi Thần nói:
- Theo hướng gió, đi tìm Tịnh Thổ Thần Ma lưỡng giới bản nguyên.
- Mà ta...
Thanh âm ngày càng suy yếu.
- Giữ gìn vạn năm, chịu đựng tra tấn linh hồn rốt cục có thể giải thoát, theo hai đại thần mà đi...
Thanh âm tiêu tán.
Huyễn Mộng Chi Thần triệt để phai mờ.
Hắn vận dụng loại thần thông linh hồn chi mộng này trong hạo kiếp Thần Giới, linh hồn đã triệt để phai mờ.
Trên đời này không còn Huyễn Mộng Chi Thần, cũng không có người thừa kế...
Không gian lưu quang bảy màu vẫn duy trì dù Huyễn Mộng Chi Thần biến mất.
Vân Phi Dương đè ép trầm thống đi đến trước mặt Liễu Nhu, dìu nàng đứng lên, muốn mở miệng an ủi, lại không biết bắt đầu từ đâu.
- Phi Dương.
Liễu Nhu rưng rưng nhìn hắn, nói:
- Hai vị sư tôn vì bảo hộ Thần Ma bản nguyên hi sinh chính mình, chàng đừng làm bọn họ thất vọng.
- Không.
Vân Phi Dương nắm thật chặt tay nàng, chân thành nói:
- Ta nhất định sẽ tái tạo Thần Giới, giết hết hung thủ diệt Thần Giới!
Sát khí bạo phát bao phủ bốn phía.
Liễu Nhu xóa đi nước mắt khóe mắt, nói:
- Đi, ta cùng chàng tìm Thần Ma bản nguyên!
Hai người bước đi theo hướng gió.
Đi đại khái trăm trượng, cảnh tượng trước mắt đột nhiên chuyển biến, phong cảnh như trúc lâm.
Một lối nhỏ kéo dài đến một cầu trúc, khe suối thanh tịnh yên tĩnh chảy xuôi.
Giữa trúc lâm.
Đứng sừng sững hai cầu thang đá.
Bên trong trôi nổi một quang mang như kim sắc hỏa diễm, một cái khác như là hắc diễm, lấp lóe quang mang hắc sắc.
Trong không khí thấu phát Thần lực và Ma lực nồng đậm.
Hiển nhiên.
Đây chính là bản nguyên Thần Ma lưỡng giới!
Nhìn hai ngọn lửa, tâm Vân Phi Dương càng ngưng trọng, bởi vì như Huyễn Mộng Chi Thần nói.
Bên trong bản nguyên này mang theo trăm vạn năm thọ nguyên của hai viễn cổ chi Thần, nặng nề vô cùng!
Thực sự.
Vân Phi Dương cất bước đi đến, bước đi liên tục khó khăn, tâm tính bị đè ép, càng làm cho hắn khó có thể thở dốc.
Cuối cùng.
Hắn vẫn nắm tay Liễu Nhu, ngừng trước đài đá.
- Phi Dương...
Liễu Nhu không thể khống chế, khóc ròng nói:
- Ta cảm giác được khí tức hai vị sư tôn.
Nàng quỳ trên mặt đất, dập đầu hướng hai sư tôn xả thân thủ nghĩa bảo trụ Thần Giới Bản Nguyên.
Phù phù.
Vân Phi Dương cũng quỳ trên mặt đất, dập đầu hướng Thần Ma bản nguyên.
Từ trước đến nay không lạy trời, không quỳ đất, vào hôm nay hắn cúi đầu gối cao quý xuống.
Hai vị viễn cổ thần, bối phận, thực lực cao hơn mình hao phí 100 vạn thọ nguyên chỉ vì đợi chờ mình.
Quỳ bái.
Đương nhiên!
- Hai vị tiền bối.
Vân Phi Dương nói:
- Vừa rồi vãn bối vô ý mạo phạm, tới để sám hối.
Đông!
Dập đầu tạ tội.
- Thần Ma bản nguyên, ngày hôm nay vãn bối nhận lấy, ngày khác nhất định tái tạo Thần Giới, không nhục sứ mệnh!
Đông!
Liên tiếp dập đầu hai cái giữa trúc lâm vang lên tiếng gió vù vù, phảng phất như nhìn thấy nhị lão đang mỉm cười...
Hành lễ xong.
Vân Phi Dương đứng lên nói:
- Nhu nhi, bản nguyên Thần Ma lưỡng giới tuy chỉ có một thành, nhưng bằng vào thực lực ta bây giờ, rất khó hấp thu.
Hắn còn tự mình hiểu lấy mình.
Thần Ma hai loại bản nguyên ẩn chứa Thần Ma lực mạnh đến khủng bố, một khi hấp thu, cho dù có Nghịch Thiên Quyết, trăm cái mạng cũng không đủ chết.
Liễu Nhu lau nước mắt, đè ép bi thương, nói:
- Hai vị sư tôn lưu lại Thần Ma bản nguyên cũng không phải để ngươi hấp thu.
- Ách?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Liễu Nhu nói:
- Bọn họ khẳng định đã nhìn trộm tương lai, suy đoán ra trong cơ thể ngươi có thế giới khác.
Vân Phi Dương tỉnh ngộ nói:
- Ý nàng là, hai vị tiền bối lưu lại Thần Ma bản nguyên vì muốn để Phi Dương đại lục dung hợp.
Liễu Nhu nói:
- Hẳn là vậy.
Được.
Vân Phi Dương nói:
- Vậy dung nhập Phi Dương đại lục, lấy một loại khác hình thái kéo dài ngọn lửa hi vọng Thần Ma lưỡng giới!
Nói rồi muốn câu thông.
- Chậm đã!
Liễu Nhu vội vàng ngăn lại.
- Thu phục Thái Âm Thái Dương, một mình chàng cũng làm không được, chớ nói chi Thần Ma bản nguyên!
- Gọi các nàng Lâm Chỉ Khê ra, linh hồn dung hợp có lẽ có thể thu nhập vào được Phi Dương đại lục.
Không sai.
Vân Phi Dương gọi Lâm Chỉ Khê và chúng nữ ra, đơn giản nói lại sự việc một lần rồi bắt đầu dung hợp linh hồn!