Diệp gia rất trâu.
Nhưng cũng phải cúi đầu trước mặt Trầm gia.
Theo Diệp Hưng Vũ biết, người trẻ tuổi trước mắt là con rể Trầm gia, vội vàng rơi xuống biểu hiện khách khí thì có thể nhìn ra.
- Sớm muộn có một ngày, ta sẽ thành lập thế lực thuộc về mình khiến các gia tộc tự cho là đúng này phải sợ kính sợ.
Vân Phi Dương nói thầm.
Giả mạo con rể Trầm gia chỉ là tạm thời, mình chân chính cường đại để cho tất cả mọi người kiêng kị mới trọng yếu nhất.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương tin tưởng, ngày đó rất nhanh sẽ đến, bởi vì chỉ cần có Đột Phá Đan, mọi chuyện đều rất dễ dàng.
- Diệp công tử khí thế ào ạt chạy tới là vì Vân Phi Dương?
- Không sai.
Trong ánh mắt Diệp Hưng Vũ thấu phát sát cơ, nói:
- Kẻ này làm tổn thương đường đệ ta, đặc biệt phụng mệnh lấy đầu trên cổ hắn.
Võ giả xung quanh nghe vậy nhất thời bày tỏ mặc niệm đối Vân Phi Dương.
Chọc gì không chọc hết lần này tới lần khác lại chọc Diệp gia, hiện tại tốt rồi, người ta trực tiếp phái cường giả Chí Tôn đến, nhìn tiểu tử kia, còn phách lối thế nào.
- Muộn.
Vân Phi Dương nói:
- Vân Phi Dương đã không còn ở Hà Trạch thành.
Rất nhiều võ giả nghe được, phản ứng đầu tiên chính là tên kia chạy trốn!
Khó trách những ngày gần đây một mực không có lộ diện, nguyên lai đã sớm ý thức được đại họa, sớm chuồn đi.
Diệp Hưng Vũ cũng bất giác ngoài ý muốn.
Hắn thấy đối phương đắc tội gia tộc mình còn dám không sợ hãi ở Hà Trạch thành, lá gan thực quá lớn.
Nhưng.
Diệp Hưng Vũ không nghĩ tới.
Lá gan Vân Phi Dương thì thật đặc biệt lớn, người không chỉ không đi còn đổi một gương mặt, giả bộ con rể Trầm gia trước mặt hắn để hắn cung cung kính kính, không dám lỗ mãng.
- Diệp công tử.
Vân Phi Dương nói:
- Thực lực Vân Phi Dương kia không tệ, ta cũng có tính toán đánh một trận với hắn.
Mọi người hoảng hốt.
Đường đường con rể Trầm gia, thân phận cao quý cỡ nào, vậy mà muốn đánh một trận với đệ tử Cuồng Tông kia, quá xem trọng hắn đi chứ?
Sắc mặt Diệp Hưng Vũ có chút khó coi.
Hắn nghe được, con rể Trầm gia nói cho mình biết, Vân Phi Dương bị hắn để mắt tới.
Điều này khá phiền toái.
Dược Vạn Trăn cười nói:
- Hưng Vũ hiền chất, Chân công tử đã muốn chiếu cố Vân Phi Dương, ta cảm thấy, Diệp gia làm sao cũng phải cho chút thể diện.
Hắn đang cho Diệp Hưng Vũ lối thoát, để hắn hiểu được người Chân công tử để mắt tới, dù Diệp gia cũng phải nhượng bộ.
- Tốt thôi.
Diệp Hưng Vũ chắp tay nói:
- Chân công tử đã muốn chiếu cố Vân Phi Dương kia, Diệp gia ta tự nhiên giúp người hoàn thành ước vọng.
Do ngại thân phận con rể Trầm gia, hắn làm ra nhượng bộ.
Vân Phi Dương cười nói:
- Tìm được Vân Phi Dương có thể hao phí chút thời gian, hi vọng Diệp gia có thể cho Chân mỗ hai năm, không cần ra tay trước là được.
- Đương nhiên.
Hắn bổ sung:
- Hai năm sau, dù Chân mỗ có tìm được Vân Phi Dương hay không, Diệp gia có cừu báo cừu, có oán báo oán.
Nguyên lai, kế hoạch tên này là ỷ vào thân phận con rể Trầm gia trì hoãn cho mình hai năm.
Diệp Hưng Vũ nói:
- Như thế cũng tốt.
Hai năm chỉ như trong nháy mắt đối với Diệp gia.
Dược Vạn Trăn còn cười nói:
- Tương phùng không bằng ngẫu ngộ, hôm nay lão hủ làm chủ, mở tiệc chiêu đãi hai vị.
Vân Phi Dương không có ý chối từ, Diệp Hưng Vũ cũng muốn làm quen với vị con rể Trầm gia này, cho nên sảng khoái đáp ứng, cứ như vậy, ba người tiến về tửu lâu nổi danh nhất Hà Trạch thành.
- Một người là dòng chính Siêu siêu nhất lưu Trầm gia, một người là Chí Tôn Diệp gia, còn có một Tông Chủ Đan Tông, tất cả đều là đại nhân vật a!
- Ai, nếu như ta có thể ngồi trên mặt đất cùng bọn hắn nâng cốc ngôn hoan, mặc dù chết cũng không hối tiếc.
- Ha ha ha, đừng có mơ ước viễn vong vẫn nhanh tu luyện đi.
Mọi người nói chuyện với nhau một hồi rồi bắt đầu tản ra.
Đương nhiên.
Tất cả mọi người nhận định, Vân Phi Dương bị Chân Đức Suất để mắt tới, càng đáng thương hơn so với bị Diệp gia để mắt tới, đừng nói hai năm, chỉ sợ hai ngày đã có thể bị tìm ra.
Trong tửu lâu.
Diệp Hưng Vũ cùng Dược Vạn Trăn rất chủ động uống rượu nói chuyện với nhau Main ta.
- Không nghĩ tới, dòng chính Trầm gia này rất dễ nói chuyện, tuy mình nhiên không lấy được thủ cấp Vân Phi Dương, nhưng có thể kết giao cùng hắn, chuyến đi này không tệ!
Diệp Hưng Vũ thầm nghĩ.
Mấy canh giờ sau.
Ba người tận hứng, say khướt rời đi.
Diệp HưngVũ vốn định tìm cách thân mật hơn cùng Chân công tử nhưng lại bị đối phương chối từ.
- Chân mỗ còn muốn truy Vân Phi Dương.
- Tốt thôi.
Diệp Hưng Vũ chắp tay nói:
- Chân công tử, tại hạ xin cáo từ trước, ngày khác gặp lại, thoải mái uống một trận.
Sau khi hắn rời đi.
Vân Phi Dương cũng coi như buông lỏng một hơi, thầm nghĩ:
- Tạm thời giải quyết đại phiền toái này.
Dược Vạn Trăn nói:
- Chân công tử, Đan Tông còn có rất nhiều sự việc còn chờ lão hủ xử lý, trước hết cáo từ.
Dòng chính Trầm gia này khó khi ra thế tục, khẳng định đang muốn vui chơi một ít, mình một mực quấn lấy thì không biết điều.
- Ừm.
Vân Phi Dương gật đầu nói.
Dược Vạn Trăn rời đi, hắn trở về khách sạn mình ở lại, sau đó dịch dung cải trang lặng yên rời khỏi Hà Trạch thành, đì vào sơn lâm.
Rất nhanh.
Hắn tụ hợp với ba người Lâm Dật Phong, Nạp Lan Mộc Tuyết, Tiểu Huyền Vũ sớm đã rời đi tiếp tục đi hương Kiếm Trủng.
Vài ngày sau.
Hà Trạch thành Lôi Trạch hồ, tin Vân Phi Dương khuất nhục hai cường giả Hóa Thần cảnh của Diệp gia truyền khắp Tiểu Thần Giới.
Rất nhiều võ giả chấn động.- Trời ạ.
- Tên kia quá trâu, vậy mà có thể giải quyết hai cường giả Hóa Thần cảnh Khuy Thiên kỳ!"
- Lợi hại lợi hại, nhưng năng lực tìm đường chết cũng tăng vọt.
- Không sai, đắc tội Diệp gia, đừng nói hắn khó giữ được cái mạng nhỏ, chỉ sợ Cuồng Tông cũng phải gặp nạn.
Ta nghe nói, cường giả Chí Tôn Diệp gia tiến về Hà Trạch thành muốn lấy tánh mạng Vân Phi Dương gặp được con rể Trầm gia Chân Đức Suất.
- Ta cũng nghe nói, hình như con rể Trầm gia cũng để mắt tới Vân Phi Dương, muốn trong vòng hai năm tìm ra hắn.
- Đệ tử Cuồng Tông này thật giỏi, một Diệp gia đã đủ để hắn hối hận, bây giờ dính vào con rể Trầm gia.
Mọi người nhiệt nghị.
Cuồng Ngạo Thiên ở Cuồng Nhân Cốc lại đứng trong thư phòng khóc không ra nước mắt.
Lúc Thi Đấu Thiên Tài, hắn đã nghĩ qua có một ngày, Vân Phi Dương sẽ đắc tội Siêu nhất lưu gia tộc.
Không nghĩ tới.
Đến như vậy nhanh!
Tả Tư Âu đi tới, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Tông Chủ, căn cứ tin tức ngoại giới truyền đến, tiểu tử kia lại bị con rể Trầm gia để mắt tới.
"Xoạt!"
Cuồng Ngạo Thiên trực tiếp co quắp trên ghế.
Trong thành trì Cuồng Nhân Cốc.
Rất nhiều võ giả cũng nghe nói Vân Phi Dương ngược Diệp gia dòng chính, từng tên sụp đổ không thôi.
Tiểu tử này lại tìm đường chết, không chừng ngày nào đó Siêu nhất lưu gia tộc sẽ phái cường giả giết tới diệt Cuồng Nhân Cốc ta.
Trong khách sạn, A Tu La trải qua trăm cay nghìn đắng chạy tới nghe được tin tức Vân Phi Dương, bất đắc dĩ đắng chát cười một tiếng.
Hắn muốn gặp mặt Vân Phi Dương cũng suy đoán sau khi Thi Đấu Thiên Tài kết thúc, đối phương sẽ theo Cuồng Ngạo Thiên trở về Cuồng Nhân Cốc.
Kết quả.
Ở chỗ này chờ hơn mười ngày, không đợi được Vân Phi Dương, sau cùng mới biết tên kia đang ở Hà Trạch thành xa xôi.
A Tu La nói thầm:
- Hắn nhất định sẽ trở về, ta ở chỗ này chờ hắn.