Chương 1046: Đa Tạ Tiền Bối Chỉ Dẫn

Siêu Thần Yêu Nghiệt

Giang Hồ Tái Kiến 24-12-2022 00:25:56

Long Hồn Chiến Đế Trầm Hạo, sở hữu chín loại Long Hồn, vì vậy, thành lập Cửu Long Cấm Trận. Mỗi một trọng Cửu Long Cấm Trận tự nhiên cũng lấy Long Hồn trong cơ thể hắn biến ảo, khi hắn chiếm hữu thân thể Trầm Lận Phong vẻn vẹn thi triển ra một Long Hồn lực lượng liền diệt thủ ấn Giới Chủ Linh Vũ Giới để bản tôn bị thương. Cái này cường đại cỡ nào. Phải biết. Giới Chủ Linh Vũ Giới áp đảo Thiên Tôn, dù Đế Quân Thiên năm đó cũng kém xa tít. - Là ai! - Cường đại như vậy! Tâm thần Linh Vũ Giới Chủ rung động. - Hẳn chỉ có cường giả Chân Vũ Thần Vực mới dễ như trở bàn tay diệt đi linh hồn mình. - Chẳng lẽ. - Người này đến từ Chân Vũ Thần Vực? Nghĩ đến đó, sắc mặt Linh Vũ Giới Chủ đột nhiên khó coi, lúc này thi triển linh hồn lần nữa tuôn hướng Vạn Thế đại lục. Hắn không phải đi giết Vân Phi Dương, mà bức thiết làm rõ thân phận người kia. Đánh nát chưởng ấn Linh Vũ Giới Chủ. Trầm Hạo thu tay lại, nhìn về phía không gian Vạn Thế đại lục đã phá toái, nói: - Cấp bậc vị diện như thế còn chịu được các ngươi giày vò sao? Vân Phi Dương ôm Bảo Lỵ, nghe được thanh âm, con ngươi hiện lên ánh sáng. Tại Cửu Long Cấm Trận gặp được gia gia Trầm Tiểu Vũ, không phải giọng điệu này sao? Xoát! Hắn ôm Bảo Lỵ, vội vàng cầu xin: - Xin cứu nữ nhân của ta! Trầm Hạo nói: - Nàng đã chết. Phù phù. Vân Phi Dương quỳ trên mặt đất, nói: - Tiền bối, ngài nhất định có biện pháp cứu nàng! Từ khi ra đời đến nay, đây là lần thứ hai hắn quỳ xuống, một lần trước là quỳ bái hai vị viễn cổ đại thần. Dù Thần Ma đại chiến hay đối mặt Chư Thần trấn áp, đầu gối hắn chưa bao giờ khụy. Nhưng. Chỉ cần để cho mình nữ nhân sống sót, đừng nói quỳ xuống, dù dùng mệnh trao đổi cũng không quan trọng. Đây chính là Vân Phi Dương. Tuy vận đào hoa nhiều, tuy phong lưu vô biên nhưng đều rất nghiêm túc đối đãi với nữ nhân mình yêu thương. Nhìn ánh mắt nam nhân trước mặt bộc lộ ra bi thương, Trầm Hạo nghĩ lại chuyện cũ tại Bắc Huyền đại lục. Quả nhiên. Thế gian huyền diệu nhất không gì qua chữ Tình. Trầm Hạo nói: - Cứu nàng có thể, nhưng, cần phải bỏ ra đại giới cực lớn. Vân Phi Dương mừng như điên nói: - Chỉ cần để nàng phục sinh, đại giới gì ta đều tiếp nhận! - Chết thì sao? - Nguyện ý! Vân Phi Dương không hề nghĩ ngợi đáp. Trầm Hạo lắc đầu, chợt vung tay lên liền thấy trên bầu trời bay tới mười đạo lưu quang mơ hồ. Vân Phi Dương đại hỉ. Đó là ba hồn bảy vía của Bảo Lỵ! Chỉ cần còn linh hồn thì còn có hi vọng phục sinh! Trầm Hạo giữ linh hồn trong lòng bàn tay, nói: - Tiểu tử, chớ cao hứng, ta chỉ tập hợp ba hồn bảy vía nàng cùng một chỗ phong ấn trong thân thể ba năm. - Ba năm sau, nếu như ngươi không thể để cho nàng phục sinh, như vậy, nàng sẽ vĩnh viễn biến mất. - Tiền bối! Vân Phi Dương nói: - Như thế nào mới có thể để cho nàng phục sinh. Lâm Dật Phong bị thương rất nặng lại vểnh tai, ánh mắt hưng phấn. Tĩnh Dao cũng được phong ấn trong băng quan, ba hồn bảy vía hoàn chỉnh, nữ nhân Vân Phi Dương có thể phục sinh, nữ nhân mình cũng có hi vọng! Ánh mắt Trầm Hạo nhìn về phía phía Đông, nói: - Theo phương hướng này một mực bước đi, tại vị trí mở đầu vùng vũ trụ này sinh trưởng một gốc Sinh Mệnh Thụ. Sinh Mệnh Quả trên cây có công hiệu khởi tử hồi sinh. - Sinh Mệnh Thụ, Sinh Mệnh Quả? Vân Phi Dương ghi trong lòng, nói: - Đa tạ tiền bối chỉ dẫn.Hô! Vào lúc này, linh hồn Linh Vũ Giới giới chủ lần thứ ba xuất hiện, khẩu khí ôn hòa nói: - Xin hỏi, các hạ là người nào? Trầm Hạo không có quay người, thản nhiên nói: - Ngươi không có tư cách biết, lăn. Chữ Lăn như ẩn chứa lực lượng nào đó trực tiếp đánh xơ xác cỗ linh hồn kia. Oa! Giới Chủ Linh Vũ Giới lại phun ra một ngụm máu, mặt đầy hoảng sợ. Vẻn vẹn âm thanh đã có thể chấn vỡ linh hồn mình, người này tuyệt đối là cường giả Chân Vũ Thần Vực, không kém gì Tiên Đế! Linh Vũ Giới Giới Chủ không rõ tình hình. Tả sứ thì hiểu được, đó là Long Hồn Chiến Đế - phụ thân của gia chủ Trầm gia, hắn bị dọa đến nổi không dám tiếp tục đi tới Vạn Thế đại lục mà trở về Tiểu Thần Giới. - Còn tốt lúc ta xuất chưởng bị Vân Phi Dương hóa giải, nếu như trọng thương hoặc giết chết hắn, sợ rằng sẽ rước lấy đại phiền toái! Tả sứ âm thầm may mắn. - Cường giả chi lộ dài dằng dặc, trong lúc đó gặp được rất nhiều ngăn trở, chỉ có giữ vững bản tâm mới có thể thành tựu vô thượng đại đạo. - Người trẻ tuổi. - Nếu có duyên, ngươi ta sẽ còn gặp lại. Trầm Hạo nói xong rời đi. Trầm Lận Phong tiếp nhận thân thể mình, thấy Vân Phi Dương không có việc gì, nhất thời thở một hơi dài. Còn tốt, mình tới nhanh, triệu hoán phụ thân kịp, nếu không, Vân huynh đệ chắc chắn vẫn lạc. Trầm Lận Phong muốn mở miệng hỏi thăm, Vân Phi Dương đã đứng lên, một tay ôm Bảo Lỵ, tay còn lại vung trường kiếm. Phốc. Minh Lệ ngã trên mặt đất, đầu lâu bay ra, hai mắt trợn trừng, hiển nhiên không nghĩ tới, đến sau cùng mình vẫn chết. Người chết. Linh hồn vẫn còn đó. Ba hồn bảy vía từ trong thân thể Minh Lệ bay ra lướt tới bầu trời, nhưng một cỗ hấp lực xuất hiện ngưng tụ trong bàn tay Vân Phi Dương. Linh hồn Minh Lệ hoảng sợ giãy giụa lại không thể thoát khốn. - Phạm Vạn Thế đại lục ta, giết nữ nhân ta, ngươi cho rằng ta sẽ cho ngươi cơ hội luân hồi chuyển thế? Vân Phi Dương âm u nói. Hô! Địa Hỏa xuất hiện, bao phủ linh hồn, tiến hành đốt cháy tàn khốc nhất. Linh hồn Minh Lệ thống khổ giãy giụa, dần dần bị đốt cháy hầu như không còn. Cuối cùng, kẻ cầm đầu xâm phạm Vạn Thế đại lục thần hồn câu diệt. Đây là kết quả tất nhiên. Giết Minh Lệ, ánh mắt Vân Phi Dương lấp lóe căm giận ngút trời nói: - Giới Chủ Linh Vũ Giới, cuối cùng có một ngày, Vân Phi Dương ta lấy đầu chó của ngươi! Nữ nhân mình bị giết chính là huyết hải thâm cừu, hắn nhất định phải tự tay chém giết Giới Chủ Linh Vũ Giới. - Con ta! Giới Chủ Linh Vũ Giới thấy khí tức Minh Lệ triệt để phai mờ, giận dữ nộ hống. - Vân Phi Dương! - Tiểu Thần Giới! - Chờ khai chiến đi! Thanh âm phẫn nộ dập dờn tại hạo hãn vũ trụ hình thành một cỗ năng lượng ba động cường đại. Minh Lệ chết dính dáng đến Tiểu Thần Giới, nếu như lưỡng giới khai chiến, như vậy, Vực Ngoại Chiến Trường cũng sẽ lần nữa mở ra. Phong ba qua đi, Vạn Thế đại lục hoang tàn khắp nơi, không gian vặn vẹo vỡ vụn nghiêm trọng. Nhưng. Minh Lệ bố trí đại trận tranh đoạt bản nguyên vẫn còn đang vận chuyển. Vân Phi Dương muốn tháo bỏ trận pháp, cố ý gọi Liễu Nhu ra lại nghe nàng nói: - Loại trận pháp này một khi vận chuyển sẽ ăn mòn hủy diệt đại lục. - Hiện tại đã không thể vãn hồi. - Đáng giận! - Nhu nhi. - Nên làm cái gì? Vân Phi Dương hỏi. Liễu Nhu hơi hơi suy nghĩ, chân thành nói: - Tiếp tục để trận pháp vận chuyển, đợi lấy bản nguyên ra, chàng đến dung hợp. Vân Phi Dương trầm mặc, hơi chút cân nhắc, nói: - Chỉ có thể như thế. - Ta có thể cải tiến trận pháp để nó trong thời gian nhanh nhất lấy ra bản nguyên, sẽ không chậm trễ thời gian tìm kiếm Sinh Mệnh Thụ. Liễu Nhu nói tiếp.